Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cảnh giới

Tiểu thuyết gốc · 2360 chữ

Một giọng nói không phân biệt được giới tính vang vọng khắp không gian.

- Chào mừng quay trở lại các Hy Vọng Giả. Ta là bản nguyên ý thức. Các ngươi được triệu tập một lần nữa để phục vụ cho bản nguyên thế giới này. Lần này sẽ ác liệt hơn và đương nhiên trị số vận khí thưởng cũng sẽ có thay đổi. Còn lại các ngươi tự tìm hiểu sẽ rõ.

Giọng nói vừa biến mất, từng tiếng xôn xao vang lên bằng đủ loại ngôn ngữ của các quốc gia trên thế giới.

Thanh Thiên ngầm hiểu rằng thế giới đã bắt đầu biến động nên các Hy Vọng Giả, tên gọi của những người được chọn để tham gia vào mục đích phục hồi bản nguyên Trái Đất bằng cách thực hiện các nhiệm vụ thu thập.

Trong các Hy Vọng Giả cùng tùy vào số lượng nhiệm vụ hoàn thành và năng lực cá nhân mà được thăng cấp khác nhau dựa vào màu áo. Gồm có bảy màu áo lần lượt đỏ, vàng, cam, lục, lam, chàm, tím.

Áo bào tím là bậc thấp nhất thường đại diện cho những người mới vào thời không Đại Sảnh. Ba màu áo đỏ, vàng, cam được gọi với một cái tên khác là Hồng Y, Hoàng Y và Huyền Y vì đến những thứ bậc này quyền năng cá nhân có thể tiêu diệt một người trong thời không Đại Sảnh mà không thể phục sinh ở thực tại.

Hắn mặc màu cam đại diện Huyền Y là một dị biệt bởi phải biết rằng cho đến hiện tại số lượng Huyền Y xuất hiện trong đại sảnh chỉ lác đác khoảng hơn trăm người nhưng tổng số lượng người tham gia vào Mệnh Xa được tính đến hiện tại phải hơn vạn. Cho nên từ cấp bậc Huyền Y trở lên đều có thể xem như những nhân vật nắm quyền sinh sát có tính nguy hiểm cao.

Đó là lí do vì sao hắn lại bị những kẻ khác nhìn chăm chăm vào lúc vừa xuất hiện. Hắn đảo mắt một vòng và phát hiện trong đám đông có lác đác vài Huyền Y như hắn. Thậm chí còn có một Hoàng Y rất chói mắt đang đứng chễm chệ ở giữa đám đông. Tất cả đều được bao quanh bởi những gà mờ áo lục, lam và tím. Quả nhiên ở đâu có người thì ở đó có giang hồ. Quyền lực là một thứ mà hắn không quan tâm mấy cho nên trong suốt hai năm tham gia Đại Sảnh, hắn luôn hoạt động độc lập.

Thân ảnh hắn hư ảo dần rồi biến mất khỏi Đại Sảnh. Nếu có thể nhìn xuyên qua lớp mũ trùm sẽ thấy tên Hoàng Y kia đang nhìn về phía hắn biến mất và nở nụ cười rất ý vị.

Đồ án âm dương một lần nữa xuất hiện và hắn bước nhẹ từ trong ra, không chật vật như trước vì hẳn là giống như một quy luật của Đại Sảnh đó là dễ ra khó vào. Đương nhiên cái ra đó cũng tương đối, nếu không chiến dịch Thoát Li năm đó đã chẳng phải khiến hàng trăm người ngã xuống vĩnh viễn.

- Mọi chuyện đã có thay đổi nhưng tạm thời con vẫn chưa biết rõ ràng. Lần này ý thức bản nguyên đã có vẻ nhân tính hơn trước rất nhiều.

- Từ sau lần đó ý thức bản nguyên đã luôn tiến hoá. Hẳn là hắn đang có ý đồ gì đó khác. Ta cảm nhận được thế giới vẫn liên tục gia tốc.

Chân sư đáp một cách nhẹ nhàng và trầm ngâm.

- Cuối cùng con không biết rồi sẽ về đâu. Đã từng cố gắng để thoát li nhưng cuối cùng vẫn bị cuốn vào một lần nữa.

- Nếu con đã không thể thoát khỏi nó thì tại sao không thử tập chấp nhận? Thiên phú của con vốn cực cao cũng sẽ không khó để sinh tồn ở đây. Ta chỉ hy vọng con đừng để cám dỗ của quyền lực và sức mạnh nơi này cuốn lấy. Con khác ta, con còn có thế giới thực tại. Hãy tỉnh táo.

Thanh Thiên trầm ngâm một lúc rồi như hiểu ra. Hắn đáp

- Con đã hiểu rồi. Nếu không thể thoát khỏi nó thì hoà mình vào nó thôi. Vốn những thứ con đạt được ở đây giúp ích rất nhiều cho thực tại.

- Hiểu là tốt rồi!

Chân sư nói rồi nở một nụ cười nhẹ như bậc phụ mẫu nhìn con mình lớn khôn.

Giải thích thêm thì nơi hắn đang đứng chính là không gian ý thức được diễn hoá của một Hy Vọng giả. Không gian ý thức này được kết nối đến với không gian Đại Sảnh, chỉ những kẻ được chọn mới có thể biết cách tiến vào. Đây là một không gian hoàn toàn tư nhân và độc lập, chỉ có chủ nhân, các Hy Vọng Giả mới có thể tiến vào. Nên việc Chân sư xuất hiện là một điều rất bí ẩn mà bản thân Thanh Thiên vẫn chưa thể lí giải. Đã đề cập với Chân sư nhưng hắn chỉ nhận được những câu ậm ừ cho qua.

Trò chuyện với Chân sư một lúc hắn thoát khỏi không gian ý thức và tỉnh lại.

Nhìn vào đồng hồ chỉ mới trôi qua vài phút, hắn mỉm cười. Hắn biết nhân sinh của hắn xoay một vòng rồi trở lại.

-Hoạ phúc song hành à!

Hắn nghĩ thầm rồi đứng dậy. Một ngày mới vẫn phải bắt đầu.

Thanh Thiên hiện tại đang là nhân viên chuyên ngành chăm sóc khách hàng của một công ty thiết bị điện tử ở Gò Vấp. Hắn chỉ vừa làm được khoảng hơn hai tháng, công việc có thể xem là khá nhàn chỉ cần ngồi một chỗ chờ đợi khách hàng cần tư vấn gọi hoặc giải đáp trực tiếp cho những khách hàng đến tận nơi, lương vừa đủ đáp ứng nhu cầu cơ bản cuộc sống.

Quan sát đồng hồ đã gần tám giờ trong khi tám giờ rưỡi là phải có mặt, hắn vội thay đồ rồi lao xuống dưới chung cư lấy xe đi làm.

- Chào Thiên, sáng em đã ăn gì chưa?

Vừa bước vào văn phòng, giọng một cô gái vang lên.

- Hello chị Ngân, em đi vội nên chưa kịp ăn chắc đến trưa em ăn luôn.

- Em ăn uống thế mà được à? Em muốn ăn gì chị gọi giao đồ ăn cho.

- Thôi chị ơi! Em không thấy đói lắm với lại cũng gần đến giờ làm rồi.

Hắn đáp nhưng rồi nhận được một ánh mắt khá nghiêm túc và kiên quyết như thể không chấp nhận mọi loại giải thích. Chị Ngân năm nay chỉ hơn hai mươi lăm tuổi, rất xinh đẹp là đồng nghiệp cũng là sếp trực tiếp của hắn ở cương vị hiện tại, chị là trưởng phòng tư vấn khách hàng.

Tháng trước khi hắn thấy cảnh chị Ngân bị khách hàng là một người đàn ông lớn tuổi hỏi khó. Vô tình máu thanh niên nổi lên, bằng miệng lưỡi thần côn và kiến thức bản thân đã giúp chị giải quyết được vấn đề và tìm về một khách hàng lớn cho công ty. Từ đó chị có vẻ quan tâm hắn hơn những nhân viên khác, có lẽ chị xem hắn như em trai mình chăng? Hắn cũng không quan tâm nhiều mọi thứ với hắn khá thoải mái.

- Em ăn đại cái gì cũng được, để em xem.

Hắn vuốt mũi rồi móc điện thoại ra đặt qua ứng dụng một món nào đó. Hắn biết chị sẽ không ngừng lại nếu hắn tiếp tục từ chối.

- Hi...Vậy mới được chứ! Em yên tâm ở đây trễ hay không do chị quyết định.

Chị Ngân nói và làm bộ dạng rất ra dáng bà chủ nhỏ kết hợp với khuôn mặt xinh đẹp khiến hắn thấy rất dễ thương. Cười nhẹ hắn chào chị rồi về chỗ tiếp tục công việc.

Keng...keng...keng....

Tiếng đồng hồ vang lên báo hiệu giờ nghỉ trưa. Hắn ăn vội hộp cơm đặt khi sáng vẫn còn nguyên trên bàn vì bận làm. Rồi ngã lưng ra ghế định trở lại thế giới ý thức.

- Đồ ăn từ sáng em vẫn để đến giờ mới ăn hả? Giọng chị Ngân vang lên với thái độ khá tức giận. Nhưng khi hắn nhìn chị thì nó có vẻ dễ thương hơn là những gì chị cố thể hiện.

- Không sao đâu chị. Em đã ăn rồi. Chị đi ăn đi, em tranh thủ nhắm mắt một lúc.

Chị Ngân còn định nói gì đó nhưng tiếng điện thoại từ túi chị vang lên, nghe một lúc chị chào hắn rồi rời đi.

Thanh Thiên nhắm mắt lại. Khi đôi mắt ngập trong bóng tối phát ra những làn sóng rung động mà người thường không thể nhìn thấy. Mở mắt hắn xuất hiện bên trong không gian ý thức. Đảo mắt một vòng phát hiện ra Chân Sư đang ngồi nhập định kế bên gian nhà gỗ, không định làm phiền người. Hắn đi vào trước căn nhà gỗ, mở cửa ra.

Thật bất ngờ bên trong căn nhà là một không gian trắng tinh như thế giới ý thức ban đầu. Bước vào bên trong, cả không gian trắng xoá nhìn như nhỏ bé nhưng lại vô cùng vô tận. Hắn đóng cửa lại rồi bắt đầu quá trình tu luyện ý thức của mình, từ cơ thể hắn từng luồng hào quang thất sắc tán ra bao phủ cả khắp nơi rồi diễn hoá thành vật chất. Đây là biện pháp tu luyện của tất cả các Hy Vọng Giả, phương pháp này là thực hoá ý thức chia làm mười một tầng tương đương với bảy cảnh giới màu áo ở Đại Sảnh.

Nó cũng là biểu hiện cho sự biến hoá ở thế giới ý thức theo trình tự gồm có Địa Cảnh tương đương với áo bào tím, tầng này Hy Vọng Giả sau khi cảm ứng được hào quang bảy màu bên trong cơ thể, phải dẫn động tử quang nhập vào nền của không gian ý thức hình thành nên đại địa. Cho đến khi sâu bên trong đại địa xuất hiện hoả nguyên tố là dung nham thì đại thành. Hai tầng tiếp theo là Thiên cảnh và Ám cảnh đều thuộc về áo bào chàm Hy Vọng Giả, hai tầng này cần dẫn động chàm quang trong cơ thể bay lên cao hoá thành bầu trời và diễn hoá bóng tối, cả hai đều đại thành thì thiên phong xuất hiện. Tiếp theo là Thủy cảnh, tầng này Hy Vọng Giả cảm ứng dẫn động Lam quang nhập vào đại địa hoá thành nước, tầng này đại thành khi xuất hiện mây trên bầu trời. Mộc Cảnh và Tinh Cảnh đại diện cho áo bào lục Hy Vọng Giả, dẫn động lục quang hoá thành cây cối và tinh hà khi đại thành thì cây tự nảy mầm mới, tinh hà xuất hiện sao băng. Nhật Nguyệt cảnh và Sinh cảnh là dùng Huyền quang tạo thành mặt trời, mặt trăng và sinh vật sống có trí tuệ thấp, đại thành là khi nhiệt lượng phát tán khắp nơi có sự phân bố nóng lạnh và động vật có thể sinh sản. Đây cũng là cảnh giới mà hiện tại Thanh Thiên đã đạt được đó là Nhật Nguyệt cảnh đại thành đang bước dần vào Sinh Cảnh. Phía trên còn có Nhân Cảnh, Pháp Cảnh đại diện cho Hoàng Y Hy Vọng Giả dùng Hoàng quang tạo con người và đặt pháp tắc vận hành. Luân Hồi thuộc về Hồng Y Hy Vọng Giả dùng Hồng quang diễn sinh Luân Hồi khiến vạn vật có thể đầu thai chính thức thành một tiểu thế giới. Ảo diệu của hai cảnh giới ba tầng cuối Thanh Thiên vẫn chưa rõ ràng, từng đem ra hỏi Chân Sư nhưng chỉ đạt được giải thích sơ bộ và câu "Tới rồi sẽ biết!".

Quay lại việc tu luyện của Thanh Thiên, hắn bắt đầu kiến tạo một thế giới cơ bản đến khi mặt trời trên cao xuất hiện, toả ra nhiệt lượng. Dù cho đây là thế giới ý thức nhưng lại cảm giác rất rõ ràng sự ấm áp từ ánh nắng, cây xanh đổ bóng dần xuống mặt đất.

- Hẳn là nên bắt đầu tiến vào tầng Sinh Cảnh rồi.

Thanh Thiên lẩm nhẩm.

Trước mặt hắn Huyền quang dần tụ tập lại và cô đọng dần thành một viên cầu ánh sáng to như quả bóng golf, Huyền quang liên tục tụ lại trên viên cầu lớn dần đến khi bằng với quả bóng rổ, một làn sóng vô sắc khuếch tán ra từ quả cầu ánh sáng, bẻ cong ánh nắng chiếu vào nên thấy rất rõ ràng. Bên trong viên cầu bỗng nghe tiếng loạt xoạt nhỏ. Tách! Vỡ ra! một con thỏ nhỏ xuất hiện trong chớp mắt rồi tan biến cùng với Huyền quang, hắn đã thất bại. Không nản lòng cứ thế hắn tiếp tục tụ tập Huyền quang hoá hình rồi lại thất bại dần như một vòng lặp vô hạn. Từ những lần thất bại một phần Huyền quang phân tách dần và nhập vào cơ thể của Thanh Thiên lớn mạnh ý thức của hắn.

Không biết đã qua bao lâu hắn vẫn chưa thể thành công bước vào Sinh Cảnh. Thanh Thiên dừng việc tu tập thu hoạch một tí rồi đứng dậy. Bước ra ngoài gian nhà thấy Chân Sư vẫn còn nhập định nên hắn trực tiếp thoát khỏi không gian Ý Thức. Thân hình hắn tan biến dần, mở mắt ra nhìn lên đồng hồ đã là một giờ chiều, còn khoảng nửa tiếng nữa là bắt đầu ca chiều làm việc.

Bạn đang đọc Thiên Diễn Kí sáng tác bởi zVinhLãoz
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi zVinhLãoz
Thời gian
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.