Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hành động

Tiểu thuyết gốc · 2203 chữ

Bên trong căn cứ.

Khu ăn uống.

Trần Dương chọn một chiếc bàn cuối cùng nép mình vào tường ngồi xuống.

Không ai để ý đến hắn, cảnh vệ xung quanh lúc này đang túm lại chơi bài, cả đám không ngừng hò hét, thỉnh thoảng có một vài tên chản nản quay mặt nhìn khắp nơi, ánh mắt vô tình lướt qua Trần Dương những cũng rất nhanh liền rời đi.

Đám người này dám bỏ việc ngồi đây cờ bạc, chứng tỏ căn cứ hiện tại không có người chấn giữ.

Nói cách khác, hôm nay chính là ngày tổ chức họp mặt lãnh đạo cấp cao

Đây chính là cơ hội!

Trần Dương khẽ đứng dậy, cầm mẩu bánh mỳ đang ăn dở đi ra khỏi nhà ăn.

Mục tiêu của hắn rất rõ ràng, tầng 3 nơi có phòng giám sát.

Suy nghĩ một hồi, cuối cùng hắn cũng quyết định hôm nay chạy trốn, để làm được như vậy trước tiên cần loại bỏ mấy cái thiên nhãn lúc nào cũng dính lấy bản thân.

Bên ngoài cửa của phòng giám sát có hai cảnh vệ canh giữ, Trần Dương chọn nơi khuất tầm nhìn của camera đi vào, lấy ra một mẩu bánh mỳ đã chuẩn bị sẵn, thấm nước bọt rồi dính lên trên bề mặt của camera.

Với trang bị hiện tại của hắn chỉ có thể làm theo cách nguyên thủy nhất này, tuy nhiên hiệu quả lại vô cùng rõ rệt.

Chỉ vài giây sau, cánh cửa phòng giám sát đã bật tung ra, từ bên trong truyền đến một giọng nói phẫn nộ: "Ta xxx, là tên nào chơi trò này thế hả, hai tên kia, mau đi ra đầu hành lang kia xem xét cho ta!"

Hai cảnh vệ nhìn nhau khó hiểu nhưng cũng rất thành thật nghe theo, cả hai xách khẩu súng trên tay đi về phía Trần Dương.

Trần Dương trong bóng tối hai mắt liền phát sáng, chỉ chờ hai tên kia vừa rẽ vào hắn lập tức rút ra một thanh dao nhỏ dấu trong người, hướng về phía cổ của tên gần nhất đâm tới, đây chính là điểm yếu của bộ đồ bảo hộ.

Phập!

Do tấn công quá bất ngờ nên không kịp phản ứng, lưỡi dao cũng vì thế cắm ngập đến tận chuôi, thậm chí đầu dao còn xuyên qua da thịt lồi ra bên ngoài.

Trần Dương đắc thủ không do dự tung ra một cước đá bay khẩu súng trên tay của tên cảnh vệ còn lại.

Chỉ cần có tiếng súng chắc chắn sẽ thu hút người khác đến, tiên hạ thủ vi cường, với thực lực hiện tại của hắn thừa sức có thể hạ gục tên còn lại trong nháy mắt.

Tên kia rốt cục đã hồi phục tinh thần, nhận ra người tấn công mình liền biến sắc, hai tay hướng về bên hộng muốn lấy bộ đàm. Nhưng Trần Dương làm sao có thể để hắn được như ý, chỉ thấy ngay khi tên kia cừa móc bộ đàm ra Trần Dương đã xuất hiện ngay trước mặt, một tay giơ ra lập tức bóp chặt lấy cổ tên kia.

Trần Dương cúi người, rút thanh dao đang cắm ở cổ tên đầu tiên, tay cầm vào chiếc lỗ trên cán dao khẽ xoay một cái đâm thăng vào trái tim của tên trước mặt.

Tên cảnh vệ trợn rừng mắt kinh hãi, hắn dãy dụa muốn thoát ra nhưng không thể, hai tay Trần Dương như gọng kìm bóp chặt cổ hắn khiến hắn không thể hét lên, hai chân điên cuồng dãy đạp đầy tuyệt vọng.

Trần Dương muốn nhanh chóng kết thục chiến đấu, chỉ cần có người đi qua thì mọi chuyên liền hỏng, hai tay xoay mạnh chiếc dao khiến máu tươi bắn ra dình đầy lên khuôn mặt, không biết từ lúc nào hắn đã trở nên thờ ơ với mạng sống của con người như vậy, nếu là trước đây cho dù là một con chuột hắn cũng không nỡ giết, nhưng hiện tại hắn như biến thành một tên máu lạnh vô tình vậy.

Đoán chừng sau lần này phải đi chữa trị tâm lý một lượt!

Tên kia dãy giụa thêm vài giây rồi tuyệt khí bỏ mình, Trần Dương lôi hai cái xác vào bên trong, hắn nhanh tay lột xuống quần áo của tên đầu tiên mặc vào, sau đó lau dọn sơ qua bãi máu trên mặt đất.

Đội mũ bảo hộ vào thì không ai biết đó chính là hắn, việc này khiến hệ số an toàn của hắn tăng cao đáng kể.

Sau khi chuẩn bị xong, hắn lấy mẩu bánh mỳ bên trên camera bên trên xuống rồi vác súng đi đến phòng giám sát giống như cảnh vụ đi kiểm tra về.

"Báo cáo! đã xử lý xong xuôi."

Trần Dương đi thăng vào bên trong báo cáo.

"Có chuyện gì?"

Người bên trong hỏi.

Do bị chiếc ghế che khuất nên hắn không nhìn ra là ai đang túc trực ở đây, nhưng ngoài miệng nhanh chóng nói: "Cảnh vệ số hiệu 222 muốn đùa giỡn với chúng ta một chút,"

"Được rồi, ngươi lui ra đi!"

"Tuân lệnh!"

Cánh cửa đóng lại, Trần Dương không hề đi ra mà nhẹ nhàng tiến lại gần, từ từ rút đoản đao giấu trong tay áo, bước chân nhẹ nhàng không một tiếng động.

Khi lại gần, hắn liền nghe thấy tên kia đang lẩm bẩm đầy bất mãn: "Hừ, một đám phế vật, sau đợt này ta phải báo cáo với đại tá thay máu một lần đám người này, đúng là quanh năm an nhàn thành quen, hiện tại liền không coi kỷ luật ra gì."

"Yên tâm, sau hôm nay điều đó chắc chắn sẽ xảy ra!" Đúng lúc này phía sau hắn đột nhiên vang lên một giọng nói, tên này bất giác muốn quay đầu lại thì liền cảm thấy trước cổ mát lạnh, một thanh đoản đao không biết đã để lên trên cổ hắn từ lúc nào.

Xoẹt!

Chưa kịp nói tiếng nào, hai bên tai liền nghe thấy một âm thanh sắc ngọt, sau đó liền cảm thấy yết hầu đau đớn, hắn muốn hét lên nhưng đã bị một bàn tay từ phía sau bịt miệng lại chỉ có thể kêu ra thành tiếng " ư ư", hắn càng kêu máu chảy ra càng nhanh, mất không quá mười giây sau đã vô lực không còn cử động.

Trần Dương đắc thủ cũng không nán lại quá lâu, bên ngoài còn đó hai cái xác chết đang chờ hắn, vội vàng lao ra ngoài, khiến hắn cảm thấy may mắn là không hề có ai đi ngang qua, chắc là cảnh vụ trong căn cứ đã tập trung hết trong nhà ăn rồi, làm gì có tên nào rãnh rỗi đi tuần tra cơ chứ.

Trần Dương dùng vải quấn quanh miệng vết thương của hai tên này rồi nhấc lên như xách một con gà vứt vào bên trong phòng giám sát, trước lúc đi hắn còn khóa trái cửa đảm bảo không ai có thể vào từ bên ngoài.

Bước đầu tiên đã xong, việc còn lại của hắn chính là đi lấy "Thẻ thông hành."

Thẻ thông hành chính là thứ dùng để mở cửa chính căn cứ, bên trong chỉ có ba người sở hữu là Lâm Chấn, Tô Tiểu Mạn và Tần Viễn. Hai người phía trước đã không ở trong căn cứ, hiện tại hắn chỉ có thể lấy ở chỗ của Tần Viễn.

Tuy hắn có thể cậy mạnh dựa vào sức của Mark 1 phá cửa nhưng âm thanh quá lớn và cũng không thể trong thời gian ngắn phá vỡ nó được, thời gian đó là đủ cho đám cảnh vệ đó chạy đến, lúc đó thì cho dù hắn mọc cánh cũng khó thoát.

Hiên tại trong lòng hắn cực kỳ khẩn trương nhưng bên ngoài lại chậm rãi đi từng bước một giống như đang đi tuần một dạng vậy.

Dọc đường đi hắn không hề gặp bất kỳ cản trở nào, điều này cũng khiến hắn phải cảm thán: "Tổ chức không ngờ lại thuê đám ô hợp này làm việc, nếu là ta thì chăc chắn sẽ xử lý hết đám này."

Tuy phỉ nhổ nhưng hắn cũng phải cảm ơn mấy tên cảnh vệ này khiến hắn bớt được một phần công sức.

Khiến Trần Dương ngạc là trước cửa phòng nghiên cứu của Tần Viễn không hề có cảnh vệ canh giữ.

"Với tính cách cẩn thận của lão ta thì điều này là không thể đi, xem chừng là bản thân lão không biết thuộc hạ của mình trốn việc."

...o0o...

Trong phòng thí nghiệm của Tần Viễn, nơi này ánh đèn lờ mờ, bên trong để rất nhiều giá đựng đồ, trên đó lại để không biết bao nhiêu là bộ phận cơ thể đang được ngâm trong dịch bảo quản, nhìn qua thì giống như một bảo tàng của tên sát nhân biến thái vậy.

Tần Viễn lúc này đang ngồi cạnh một chiếc kính hiển vi, tiêu bản quan sát chính là một giọt máu đã được nén chặt.

Nửa tháng qua ngày nào lão cũng lén lút lấy một ít huyết dịch cùng tế bào của Trần Dương về nghiên cứu, kết quả khiến lão vui mừng tột độ, huyết dịch của Trần Dương vậy mà có thể dung hợp hoàn hảo với huyết thanh. Lão đã thử thí nghiệm lên chuột bạch, kết quả là nó không hề tử vong như trước đây, tuy sức mạnh chỉ tăng lên rất ít nhưng đã đủ để khiến lão nghiên cứu ngày đêm.

Cuối cũng lão đã tìm ra con đường để hoàn thiện huyết thanh!

Mà Tần Viễn không hề báo cáo điều này với tổ chức, lão muốn khi có được kết quả cuối cùng mới công bố, lúc đó lão sẽ càng nhận được thêm nhiều sự chú ý của cao tầng, tương lai liền chú định là vô hạn lượng.

Tuy Tần Viễn đã hơn bảy mươi tuổi nhưng ý chí tiến thử là chưa bao giờ dừng lại, nhìn qua độ phóng đại gấp mấy ngàn lần của kính hiển vi, đột nhiên thân hình của lão khẽ cứng lại, giọng nói khàn khàn run lên vì hưng phấn: "Ha ha, ta tìm ra rồi, ha ha, không thể ngờ ra được, kháng nguyên mà ta khổ sở tìm kiếm bấy lâu lại ở trên người số 22, ha ha, huyết thanh cuối cùng cũng đã hoàn thiện, ha ha..."

"Chỉ e rằng ngươi không có cơ hội hoàn thành nó đâu!"

Lúc này, một đạo âm thanh trầm thấp rét lạnh từ phía sau truyền đến khiến Tần Viễn giật mình, lão vội hoảng hồn quay lại nói:

"Ngươi là ai, tại sao lại có thể vào đây!"

"Ta là người tới lấy mạng ngươi! Chết đi lão già!"

Người tới chính là Trần Dương, hắn đã đi vào được một lúc, do Tần Viễn quá chăm chú mà không hề nghe thấy âm thanh cửa mở.

Trần Dương nghe lão đàm loại lửa giận trong phút chốc chạy thẳng lên đại não, không ngờ lão già này mấy ngày nay ngược đãi hắn chính là vì lý do này, hắn thật sự không hề muốn nhìn thấy kẻ biến thái như vậy thêm lần nào nữa.

Xẹt!

Trần Dương khẽ vung tay một đường chỉ đó liền xuất hiện ở cổ Tần Viễn, "phập" lưỡi dao đâm vào thành tường lún sâu vào tận bên trong run lên bần bật vì dư chấn.

"Ta biết giọng nói này, ngươi chính là số 22, tại sao ngươi có thể phản bội tổ chức cơ chứ, không đúng, chẳng lẽ quá trình tẩy não không hiệu quả, thái độ mà ngươi biểu hiện ra là để đánh lừa chúng ta?"

Tần Viễn hoảng hồn, ngón tay run rẩy chỉ vào Trần Dương lắp bắp nói.

"Chính xác, tuy vậy không hề có thưởng."

"Không thể nào, điều này không thể, rốt cuộc là ta sai ở đâu chứ."

"Nghe đây, không gì là không thể. Lưỡi dao vừa rồi được ta tẩm kịch độc, tuy ngươi không chết ngay nhưng sẽ phải chịu đau đớn không nhỏ đâu. Ở đây chỉ có hai ta nên cũng cho ngươi chết được minh bạch một chút."

Trần Dương mỉm cười nói.

"Không thể nào, ta là người tạo ra mi, mi không thể giết cha mình được." Tần Viễn vừa nói vừa bò dậy, chất độc đã ngấm, lão bắt đầu cảm nhận được đau đớn tột độ, nội tạng thắt chặt, cơ nhục co rút khiến lão muốn bất tỉnh, thậm chí muốn kêu thành tiếng cũng không có sức lực, ánh mắt vô lực cầu cứu nhìn về camera trên tường.

"Đừng nhìn nữa, không ai đến cứu ngươi đâu, cố tận hưởng những phút giây cuối cùng của cuộc đời đi, ha ha..."

...o0o...

Bạn đang đọc Hệ Thống Tại Thế Giới Dragon Ball sáng tác bởi ThánhThủThầnMa
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ThánhThủThầnMa
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 6
Lượt đọc 122

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.