Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bản năng chiến đấu cường đại

Tiểu thuyết gốc · 2070 chữ

Bên dưới đấu trường.

Ba người Trần Dương trầm mặc không hề nhúc nhích, cả ba đều không ai dám vọng động, chỉ một sai sót nhỏ cũng đủ để dùng mạng bù đắp.

Trong mắt hai người Peed và Richard, Trần Dương chỉ là một còn gà không có tính khiêu chiến, kế hoạch tốt nhất là nên xử lý đối thủ nặng ký hơn, đến lúc đó tùy tiên cũng có thể đem Trần Dương mạt sát.

"Giết, giết, ha ha, tàn sát, giết người..." Peed đột nhiên cuồng tiếu, hai tay lo lớn nhấc bổng lưỡi cưa lên nổ máy.

Brừm brừm...

Lưỡi cưa sắc bén như dao cạo xoay với tốc độ chóng mặt, chỉ cần bị nó chém trúng thì đừng nghĩ tới chuyện sống sót.

"Vì sự tự do, chiến thôi" Richard rút ra từ trong ngực một khẩu súng lục màu bạc, đây chính là mẫu súng điểm hình Desert Eagle dùng trong chiến trường.

Cả hai đều nhất trí lao về phía đối phương, tốc độ so với bình thường không hề có chút giảm bớt, thậm chí hành động cũng cực kỳ nhanh nhẹn linh hoạt.

Hấp!

Peed đột nhiên nhảy lên, lưỡi cưa dùng sức bổ xuống.

Pằng! Pằng!...

Richard điềm tĩnh nổ súng, chỉ thấy trên người Peed xuất hiện những lỗ máu, nơi bị bắn trúng máu tươi chảy ra ồ ạt như suối, tuy nhiên thế công vẫn không giảm, lưỡi cưa như lưỡi hái tử thần đòi mạng vẫn mạnh mẽ chém xuống.

Richard thấy tấn công không hiệu qua vội vàng lăn sang bên cạnh, "keng" lưỡi cưa bổ xuống sàn nhà để lại một đường rãnh nhỏ đủ để biết uy lực khủng khiếp của nó.

Chưa kịp để Peed kịp cố định thân thể, Richard đã vọt lên như một con báo, khẩu súng trên tay không biết đã rơi xuống từ khi nào, hai tay nắm chặt lấy hai bên sườn rút ra hai thanh chùy thủ sắc lạnh như dạo cao.

Chân chính sở trường, tinh thông vũ khí lạnh.

Xẹt!

Hai thanh chùy thủ chuẩn xác chém xuống cánh tay của Peed khiến hắn hét lên một tiếng đau đớn, cưa máy cũng vì thế mà rơi xuống đất, nắm lấy thời cơ Richard liền xoay người ra phía sau, mục đích một dao xuyên cổ kết thúc trận chiến.

Đúng lúc này, hắn đột nhiên cảm thấy một cỗ lạnh lẽo, bản năng sinh tồn điên cuồng mách bảo nguy hiểm, Richard luôn luôn tin vào nó, chính là thứ đã giúp hắn sống sót đến hiện tại.

Chỉ thấy Peed vốn còn la lên đau đớn liền quay sang cười quỷ dị, hắn mãnh liệt xoay người, chưa đến một giây sau đã tung ra một nắm đấm.

Hự!

Tuy Richard đã nhảy ra từ đầu những vẫn bị đánh sượt qua, nhưng cũng chính vì vậy mà xương sường mạn phải liền bị đánh thành mấy khúc, không thể tưởng được nếu chính diện đón đỡ cú đấm vừa rồi thì kết cục của hắn sẽ như thế nào.

"Khặc khặc khặc..." Âm thanh cuông tiếu phát ra dữ tợn ấp bách dị thường, Peed một tay cầm lên chiếc cưa máy vung vẩy dễ dàng như đang cầm một cái gậy, thậm chí tốc độ cũng không có chút giảm xuống.

Pằng!

Phụt!

Một tiếng súng đột ngột vang lên, tiếng cười ngay lập tức im bặt.

Peed kinh ngạc nhìn về phía thiếu niên đang đứng quan sát nãy giờ, khẩu súng trên tay thiếu niên không biết xuất hiện từ bao giờ, hơn nữa đầu súng còn đang tỏa ra một làn khói mờ đục.

"Ngươi...!" Sờ lên cổ họng, chỉ thấy nơi đó liền có cảm giác ướt át, thậm chí là tanh nồng, Peed chỉ kịp nói ra một từ cuối cùng như vậy rồi không cam lòng ngã xuống.

Cạch! Phụt!

Lưỡi cưa rơi xuống cũng không dừng hẳn, Peed ngã lên trên đó rồi bị chính chiếc cưa của mình cắt thành hai đoạn.

Máu thịt vương vãi, kinh hoàng, khiếp sợ, trầm mặc!

Không gian lắng đọng đến cực điểm, chỉ còn duy nhất âm thanh của cưa máy phát ra như chứng minh tất cả là chân thực tồn tại.

Trần Dương im lặng nhìn cảnh tượng như vậy không gợn lên một chút cảm xúc.

"Không lẽ huyết thanh cũng khiến cảm xúc của ta thật sự thay đổi, nó có thể ảnh hưởng đến tính cách của ta?"

Hắn chưa từng làm chuyện này trước đây, nhưng hiện tại giết người nhẹ nhàng không chút do dự, tàn nhẫn với sinh mệnh của người khác, thậm chí còn ẩn ẩn cảm thấy có chút hưng phấn.

Xem ra chính hệ thống cũng không thể chữa trị hoàn toàn di chứng mang lại.

Khẩu súng trên tay hắn chính là do Richard lợi dụng điểm mù của Peed mà ném đến cho hắn, ý chỉ rất rõ ràng là muốn hợp tác cùng với hắn hạ gục tên đồ tể nhanh nhất có thể. Không ai nguyện ý đánh nhau với người điên cả, nếu như Trần Dương được đưa vào trận chiến này chứng tỏ hắn cũng có chút bản sự, chính vì lý do này nên Richard mới muốn liên minh cũng hắn.

"Đã hạ gục mục tiêu, liên minh tạm thời của chúng ta đã nên chấm dứt, cậu đã giúp tôi, vậy nên tôi sẽ cho cậu chết một cách nhanh chóng không cảm thấy đau đớn."

Richard vẩy máu trên lưỡi dao, ánh mắt sắc bén như chim ưng nhìn chằm chằm vào Trần Dương, tuy hắn có thể dễ dàng giết chết Trần Dương nhưng hiện tại trong tay Trần Dương đang có súng, qua sự việc vừa rồi hắn cũng không chắc chắn có thể né được đường đạn mà Trần Dương bắn ra.

Một phát đoạn mạng, đây không phải người bình thường có thể làm được.

Trần Dương âm thầm gật đầu, nâng lên khẩu súng bạc màu, ánh sáng kim loại sáng bóng chấn nhiếp lòng người, khiến cho người ta cảm thấy nghẹt thở.

Richard thấy vậy liền thủ thế, chỉ cần Trần Dương nỏ súng là hắn sẽ lập tức áp sát dùng một đao kết thúc đối phương.

Đoàng!

Tiếng súng vừa ra, Richard liền nhảy sang bên cạnh, hai chân khẽ trùng xuống búng người về phía trước, tốc độ nhanh nhện không khác gì một con báo, hắn tự tin với khoảng cách không quá năm mét chỉ cần không quá hai giây là có thể thành công tiếp cận được mục tiêu.

Trần Dương ngay sau khi nổ súng liền xoay một vòng, lấy chân trái làm trụ dồn lực tung ra một cú đá móc.

Hiện tại kinh nghiệm chiến đấu của hắn cực kỳ tốt, từ trên người của Richard hắn có thể dễ dàng đoán ra hành động tiếp theo của đối phương. Hiện tại hắn đã chuẩn bị trước, đừng nói là Richard kinh lịch dày dặn đến đâu, đứng trước thực lực tuyệt đối tuyệt nhiên không thể lật lên chút sóng gió.

Cơ thể hiện tại của hắn tố chất bình thường đã gấp mấy lần người thường, khi ấp dụng kĩ xảo chiến đấu thậm chí có thể đề thăng thêm mấy phần, Richard chỉ là một người bình thường hiển nhiên không thể so bì cùng hắn.

Phanh!

Một cú đá của Trần Dương có thể so với máy móc cũng không kém cạnh, lực phát động ít nhất cũng phải ngàn cân, tuy Richard đã dùng tay đón đỡ nhưng cũng bị dư chân đánh lùi lại mấy bước, thậm chí còn nghe thấy được tiếng xương cốt đứt đoạn.

Trần Dương cũng không dừng lại, hai chân đạp một cái rồi lao lên, hai tay siết chặt lại, sức mạnh bùng nổ từ cú đấm khiến cho Richard cảm thấy đau đớn, mỗi khi va chạm đều vang lên những tiếng bôm bốp.

Đây chính là lấy lực phá xảo, đứng trước thực lực tuyệt đối tất cả tiểu kĩ đều là phù vân, Trần Dương hiện tại chính là lợi dụng khác biệt về lực lượng để chèn ép Richard.

Hây!

Richard dùng lực thoát khỏi chiến đấu, hắn chỉ cảm thấy xương cốt trên ngươi như muốn rụng rời, lồng ngực đau nhức, nội tạng cũng bị tổn thương không nhẹ, cơ bắp truyền đến từng trận run rẩy, hắn quệt vệt máu ở khóe miệng nói: "Tôi sai rồi, đáng ra hai người chúng tôi nên hợp sức hạ gục cậu đầu tiên, cậu mới chân chính là con quái vật ở đây. Đến đi, cho dù hôm nay chết ở đây cũng phải chết trên trên chiến trường, chết trên tay kẻ địch."

Trần Dương không hề đáp lời, không phải hắn không muốn mà là không thể, từng đòn đánh phát ra đều ẩn chứa toàn bộ lực lượng của cơ thể, đây chính là sự tôn trọng của hắn dành cho người quân nhân trước mặt này.

Phụp!

Richard bắt được một đấm của Trần Dương, hắn túm lấy cổ áo của Trần Dương rồi xoay người ném ra một bên, trước đó còn bồi thêm một cùi trỏ vào lưng của Trần Dương.

Trần Dương không hề hoảng hốt, hắn chống tay xuống đất, nhẹ nhàng nhún một cái rồi nhảy lên, đòn đánh bị vô hiệu hóa một cách dễ dàng.

"Đến con sâu cái kiến cũng muốn sống sót huống chi là con người, tôi cũng không muốn phải làm vậy. Nhưng hoàn cảnh bắt buộc tôi phải làm vậy, vì mạng sống của mình mà đấu tranh thì có gì sai sao?"

Đoàng!

Viên đạn ghim thẳng vào đầu Richard, vốn là hắn còn muốn lao đến nhưng Trần Dương đã nhân cơ hội này bắn ra một phát đoạn mệnh này.

Cả người Richard nương theo quán tỉnh đổ ầm ra phía trước, trên trán có một lỗ máu to như ngón tay, trước lúc chết hắn không hề nói một từ, ngay từ khi đứng ở đây hắn đã biết được số mệnh của bản thân, một sống hai chết không còn con đường khác, hắn đã làm hết sức nhưng không thể giành được mạng sống, chỉ là trong mắt tràn đầy vẻ không cam lòng cũng một tia quyến luyến không nỡ.

"Xin lỗi..."

Trần Dương thì thào nói ra, âm thanh thấp đến nỗi chính hắn cũng không nghe rõ.

Đoàng!

Richard...chết!

- Tinh, hoàn thành nhiệm vụ, nhận được 200 điểm thưởng.

"Trận chiến đã có kết quả, người thắng cuộc chính là Số 22! Ngươi chính là người đã sống sót, xin chúc mừng!"

Cùng với âm thanh thông báo của hệ thống, Tần Viễn trong loa liền nói ra: "Số 22, hiện tại đi đến sân tập bắn, ở đó sẽ có người huấn luyện dùng súng cho ngươi!"

...o0o...

Trong phòng giám sát.

"Hai vị thấy thế nào?"

Lâm Chấn quay sang hỏi.

Hai người kia hiện chưa thoát được vẻ mặt chấn kinh, há miệng đến nữa ngày mới đáp lại: "Các người đã thuyết phục được tôi, tổ chức sẽ rót kinh phí đến trong tuần này."

Người nữ không kìm được tò mò hỏi: "Này, không phải các ngươi bắt sát thủ chuyên nghiệp về thí nghiệm ấy chứ, phong cách chiến đấu quả thật dứt khoát, không thể tin được hai kẻ kia có thể dễ dàng bị hạ gục như vậy."

Lâm Chấn cùng Tô Tiểu Mạn không hề đáp lời mà đồng loạt nhìn về Tần Viễn, lão ta biết đến lúc liền mở miệng: "Để cho ta giải thích đi, thử nghiệm huyết thanh xem ra cũng thành công vượt quá mong đợi của ta, không ngờ có thể cải tạo được cả suy nghĩ của vật thí nghiệm. Các ngươi không biết, số 22 trước giờ chỉ là một người bình thường không hề biết chiến đấu, thành tích như vậy ngoài phần huyết thanh chính là do bản năng chiến đấu tiềm ẩn đi, mà chính huyết thanh đã khai phá ra nó."

"Chúng ta sẽ báo cáo kết quả hôm nay với tổ chức, hợp tác vui vẻ!"

"Hợp tác vui vẻ!"

...o0o...

Bạn đang đọc Hệ Thống Tại Thế Giới Dragon Ball sáng tác bởi ThánhThủThầnMa
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ThánhThủThầnMa
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 3
Lượt đọc 124

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.