Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đoàn diệt

Tiểu thuyết gốc · 2136 chữ

Trần Dương không tiếp tục dây dưa với đám người kia, hiện tại bọn họ trong thời gian ngắn chắc chắn sẽ không dám tiếp cận hắn.

Kiểm tra số thiết bị còn lại, mọi thứ còn khá ổn, số đạn còn lại cũng đủ để hắn chống lại đám người này.

Quả nhiên Trần Dương chạy đi cả nửa ngày trời nhưng không hề phát hiện đám người kia đuổi theo, xem chừng đã bị hắn dọa sợ rồi.

"AI, gần đây có chỗ nào tạm dừng chân được không?"

- Tinh, cách đây 600 mét về hướng Đông có một hang động bỏ hoang, kí chủ có thể đến đó.

Trần Dương sở dĩ có thể an tâm nằm nghỉ mà không lo về đám cảnh vệ bên ngoài một phần là do hắn có tự tin nắm chắc an toàn của bản thân, chỉ cần đám người kia dám đến thì chắc chắn không thể chạy thoát được.

Chạy qua vài lùm cây, cuối cùng một cửa động cũng xuất hiện trong tầm mắt của Trần Dương.

Hắn không đi vào ngay lập tức mà rút súng từ từ tiến vào, trong rừng rậm những nơi như thế này thường là chỗ cư trú của dã thú, tuy hắn không sợ gì bọn chúng nhưng cẩn thận là trên hết, hiện tại trên người hắn đã không còn điểm thưởng, chỉ một vết cắn của rắn độc rất có thể khiến hắn thiệt mạng.

Độ miễn dịch của hắn cao ngất ngưởng, có thể chống lại cả ma túy nhưng Trần Dương sẽ không đem mạng mình ra thử, không sợ nhất vạn chỉ sợ vạn nhất.

Xạt xạt...

Trần Dương đẩy một vài cành cây chắn đường, bước chân nhẹ nhàng tiến tới, khẩu súng trên tay có thể nhả đạn bất cứ lúc nào.

Hắn nhặt một viên đá phía dưới ném vào bên trong.

Lộc cộc lộc cộc...

Âm thanh vang dội truyền đến.

Tõm!

Âm thanh khác biệt hoàn toàn với trước đó, viên đá giống như rơi vào trong vùng nước mất hẳn âm thanh.

"Bên trong có nước?" Trần Dương quan sát tình hình rồi quyết đoán đi vào trong.

Cửa động chỉ cao bằng đầu người nhưng nối sâu vào bên trong lòng núi, chỉ đi một lát đã không còn nhìn thấy ánh sáng từ bên ngoài.

Trong hoàn cảnh này đáng lẽ phải nhanh chóng ly khai khỏi nơi này, nhưng trực giác cho hắn biết nơi này không tầm thường!

Trần Dương lấy ra một chiếc đèn pin, vừa mới bật lên ánh sáng chiếu rọi cả không gian khiến hai mắt hắn khẽ nhíu lại, nhưng cảnh tượng trước mắt liền làm hắn biến sắc.

Dọc đường đi hắn còn cảm thấy mặt đất nơi này không bình thường chút nào, ánh sáng vừa hiện tất cả đều hiện lên là một màng xương cốt dày đặc cảu động vật nằm la liệt bên dưới.

Trần Dương từ từ tiến lại gần cúi người nhìn xuống, nhiều xương động vật như vậy, chúng vào đây làm gì, tại sao tất cả đều chết ở đây.

Đối với những thứ nằm ngoài tầm hiểu biết thường con người sẽ sinh ra sự sợ hãi theo bản năng, Trần Dương tất nhiên cũng không ngoại lệ.

Đang lúc hắn còn đắn đo nên đi tiếp hay không thì âm thanh của hệ thống liền vang lên:

- Tinh, hệ thống ban phát nhiệm vụ đặc thù "Thăm dò hang động bí ẩn". Ban thưởng: Không rõ. Trừng phạt: Không rõ.

- Tinh, kí chủ có quyên từ chối nhiệm vụ. Trường hợp đồng ý nhận nhiệm vụ hệ thống sẽ tiến hành vô hiệu hóa mọi tín hiệu phát ra trên người kí chủ trong thời gian 2 giờ.

- Tinh, kí chủ phải chăng xác nhận?

Trần Dương bị âm thanh nhiệm vụ làm cho bất ngờ, nhiệm vụ không bắt buộc? Đây lại là cái gì, những nhiệm vụ trước đây của hệ thống luôn là trong tình cảnh nguy cấp mới phát sinh, không lẽ bên trong còn có thứ gì nguy hiểm?

Trần Dương cũng hiểu được ý nghĩa của từ không bắt buộc kia, nghĩa là hắn có thể không nhận mà rời khỏi hang động này, nhưng hắn ẩn ẩn cảm thấy hệ thống giống như đang cố ý đưa hắn đến đây.

Vậy thì mục đích đã rõ ràng, nó chính là muốn hắn khám phá cái hang động này!

Mà lợi ích cũng không thể dự đoán được!

Cơ duyên đi cùng với nguy hiểm, tất cả đều do quyết định của bản thân.

"AI, ta nhận nhiệm vụ này."

- Tinh, tiến độ thăm dò hiện tại là 23%.

...o0o...

Bên ngoài hang động, ở một bờ suỗi cách nơi Trần Dương đang ở tầm năm dặm.

Đám cảnh vệ kia không hề truy bắt Trần Dương mà lẳng lặng chờ đợi

"Chậc, tin tức đã gửi đi cũng phải mấy tiếng rồi, tại sao tổ chức còn chưa phản hồi."

Tên đội trưởng nhìn đồng hồ bất mãn nói.

"Đội trưởng, có phải là tổ chức sẽ không gửi tiếp viện đến không, đám người chúng ta có lẽ sẽ không đấu lại được sô 22 đâu, anh em đã quá mệt mỏi rồi!"

Tên cảnh vệ ngồi cạnh lên tiếng.

Đội trưởng đội cảnh vệ nghe vậy sắc mặt tối đi mấy phần, một lúc sau mới cắn răng nói: "Cố gắng lên, có thể đây chính là thử thách của tổ chức dành cho chúng ta, sau hành động này ta sẽ kiến nghị rút về những căn cứ khác, không thể vì chút lợi lộc kia mà phải bán mạng bên ngoài nữa."

"Hài, đã rất lâu rồi ta chưa về nhà rồi, không biết con gái hiện tại thế nào..."

Đúng lúc này, một tên cảnh vệ chợt hoảng hốt la lên, tên đội trưởng nhanh chóng thoát khỏi hồi ức lạnh lùng nói: "Có chuyện gì?"

"Báo cáo, ra đa hiển thị mục tiêu đã không còn xuất hiện, mục tiêu đã biến mất!"

"Má nó, tất cả mau xốc lại tinh thần cho ta, thời khắc siết chặt cảnh giác, mục tiêu có thể đã đi ra khỏi phạm vi quét của rađa, nhưng cũng có thể hắn đã phá hủy được thiết bị phát tín hiệu..."

"Hắn có thể tấn công bất cứ lúc nào, không được nới lỏng phòng bị."

Nói xong hắn liền chạy đến chiếc xe việt dã gần đó thông báo tình hình về căn cứ gần nhất. Hiện tại hắn liền cảm thấy có chút sợ hãi, nếu như là nắm bắt được hành tung của số 22 thì còn có thể ra được hành động kịp thời, mất đi tín hiệu của hệ thống định vị cũng đồng nghĩa là hai bên đã hoàn toàn mất đi phương hướng.

Nếu một đối một hắn không thể tìm ra được một con đường sống sót dưới tay đối phương, chưa nói đến kĩ thuật mạnh mẽ, chỉ với hành tung quỷ dị cũng với trang bị trên người của số 22 đã khiến hắn dè chừng. Đối đầu với một sinh vật có thể lấy mạng minh bất cứ lcus nào là ai thì cũng cảm thấy bất an.

"Chết tiệt!"

Hắn đập mạnh tay xuống thành bàn xua đi khó chịu trong lòng.

...o0o...

Trần Dương trái lại không lập tức đi vào bên trong hang động kia.

Hắn đã nghĩ ra được, 2 giờ mà hệ thống cho kia không phải không có mục đích.

Nó chính là nhắc nhở hắn trong thời gian này giải quyết đám người ngoài kia, lần thăm dò này có thể sẽ nguy hiểm đến tính mạng, không thể để các yếu tố bên ngoài tăng lên xác suất của hành động.

Huống hồ là trước khi tín hiệu mất đi đã chỉ rõ hắn đang ở trong hang động, đoán chừng không lâu sau đám người đó sẽ đi đến đây, hành động cũng vì thế mà có thể bị quấy nhiễu.

Vốn Trần Dương phải trốn chạy không dám phản kháng quá quyết liệt vì dè chừng rađa theo dõi trên tay chúng, nhưng hiện tại nó đã mất hiệu lực, đám người kia cũng đã mất dấu của hắn, Trần Dương đã có thể thoải mái hành động.

Mà thời gian 2 giờ đồng hồ... đã là quá đủ!

Trần Dương theo đường cũ phi nhanh như một con báo, hai tay vơ đại lấy mấy chùm lá, sau đó lại lôi từ trong ngực ra số đạn được còn lại, lấy một ít dây leo buộc hai quả lựu đạn cùng quả bôm khói cuối cùng lại với nhau.

Đoan đường gần 5 dặm chỉ mất mấy phút đã đến nơi, Trần Dương nấp ở một nơi kín đáo trên cao nhìn xuống phía dưới, đám cảnh vệ cảnh chừng rất kiểm mật, nếu tấn công trực diện thật sự rất khó để tiêu diệt toàn bộ.

Tình hình này chỉ còn cách lợi dụng địa thế của thiên nhiên!

Hắn cẩn thận bò lên trên một cảnh cây cao nhất, từ đó có thể nhìn xuống bao quát bên dưới.

Trên người bao phủ bởi lá cây cực kỳ khó phát hiện, Trần Dương cảm thấy thời cơ đã ổn liền lấy chùm lựu đạn đã chuẩn bị sẵn rút chốt rồi ném xuống.

Trong rừng tầm nhìn rất hạn chế, đặc biệt là tán cây che đi phần lớn ánh sáng, chùm lựu đạn kia lại được hắn cẩn thận bọc bên ngoài thêm một lớp lá cây.

Mọi sự kết hợp quả nhiên hoàn hảo, người thường hìn qua cũng tưởng là một cành cây bình thưởng rơi xuống thôi.

Bùm! Bùm!...

"Có địch tập kích!"

Tạch tạch tạch...

Lựu đạn chuẩn xác rơi vào giữa đám người, tiếng nổ vang lên đồng thời Trần Dương cũng nổ súng, hắn chính là dựa vào vị trí của những tên kia trước lúc khói mở xuất hiện mà bắn đến, thời gian chưa qua được bao nhiêu, đám người trong thời gian ngắn cũng không thể di chuyển ngay được.

Vụ nổ qua đi, mây khói lại bao phủ cả khu vực, Trần Dương hiện tại mới biết lựa chọn của mình đúng đắn thế nào.

Chỉ cần một tên chạy ra khỏi làn khói là mũi súng lại dựng đến, chỉ sau hai phát đạn là đã đem tên đó bắn chết, âm thanh súng ống kính liệt vang vọng cả khu rừng dọa cho đám sinh vật chạy tán loạ, âm thanh là hét cũng yếu đi rõ ràng.

Bom khói cũng chỉ duy trì được một khoảng thời gian ngắn, nhận thấy mây mù đang dần tan di, Trần Dương liền đeo vào kính tầm nhiệt.

"Thật phiền phức!"

Qua tầm nhìn của kính, xác chết nằm la liệt bên dưới, nhưng bên trong bốn chiếc xe việt dã vẫn còn có người đang ngồi trong đó, vỏ ngoài của xe được bọc thép chống đạn, thậm chí cả kính cũng không thể xuyên thủng.

Ước lượng số người còn sống gần chục người, Trần Dương liền quyết tâm, hắn lấy quả mìn mang sau lưng, đốt lên dây dẫn rồi vứt xuống.

Mà đám người trong xe thông qua thiết bị giám sát cũng nhìn thấy được cảnh tượng này, cả đám liền nhốn nháo chạy ra bên ngoài, nhưng chỉ cần vừa ra khỏi cửa là đã bị họng súng của Trần Dương bắn chết.

ẦM!!!

Một tiếng nổ kinh thiên vang lên, hai chiếc xe việt dã nằm gần đó bị dư chấn đánh đổ, lớp thép bọc bên ngoài cũng bị ép đến méo mó.

Xe đã bị lật, bình xăng dưới gầm đã lộ liễu ra ngoài, Trần Dương liền nổ súng.

ẦM! ẦM!...

Chỉ còn lại một chiếc xe duy nhất, Trần Dương vốn còn đang định áp sát thì từ bên trong một bóng người lao ra nhảy lên mui xe, người này không ai khác chính là tên đội trưởng kia.

Hắn cầm lấy thanh súng máy cố định gắn trên đó điên cuồng nã đạn ra bốn phía, nhưng thủy chung không hề bắn lên phía trên, có thể là do thiết kệ bộ phận không cho phép làm vậy.

Đoàng!

Môt tiếng súng vang lên, tên đội trưởng ở giữa trán không biết từ lúc nào đã xuất hiện một lỗ máu, cả người hắn ngây ra một lát rồi đổ ầm ra phía sau, khóe mắt còn vương lại một chút nước mắt, ánh mắt không cam lòng chết không nhắm mắt.

Đoàn đội truy bắt... đoàn diệt!

...o0o...

Bạn đang đọc Hệ Thống Tại Thế Giới Dragon Ball sáng tác bởi ThánhThủThầnMa
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ThánhThủThầnMa
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 82

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.