Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trọng Lập Quy Củ

Phiên bản Dịch · 2016 chữ

-MềuSiuBự-Truyenyy.com Mọi người Like nhiệt tình để team ra chương nhanh hơn nhé :’)

Ám Vĩ Hạt!

Lâm Dịch đang chạy, đột nhiên cảm giác dưới mặt đất có dị dạng, một cái đồ vật cực nhanh hướng hắn đánh tới, trên mặt đất lộ ra một cái vĩ câu(đuôi nhọn hình mốc câu) sắc bén!

Ám Vĩ Hạt là Tam Cấp Yêu Thú, tốc độ cực nhanh, hơn nữa trên vĩ câu có mang kịch độc, am hiểu đánh lén dưới mặt đất, bên trong Tam Cấp Yêu Thú cũng coi là tồn tại có sức chiến đấu rất mạnh!

Thậm chí đánh lén Tứ Cấp Yêu Thú, cũng có thể một chiêu giết chết.

Đáng tiếc, hết lần này tới lần khác lại đụng phải Lâm Dịch!

Tinh Thần Lực Lâm Dịch quanh thân mười mấy mét, loại đánh lén này đối với Lâm Dịch mà nói đã sớm có phòng bị!

Lâm Dịch bỗng nhiên vọt lên, kiếm trong tay hướng phía dưới đâm ra!

Phốc phốc! Không biết là đâm trúng bộ vị gì của Ám Vĩ Hạt, trên mặt đất phun ra một sợi lục sắc!

Ám Vĩ Hạt vội vàng chạy trốn, tốc độ vẫn nhanh như cũ, hiển nhiên nó cũng biết rõ tuyệt không phải đối thủ của Lâm Dịch.

Phong Ảnh Động! Nếu là trước đó, Lâm Dịch khẳng định không đuổi kịp Ám Vĩ Hạt, nhưng sau khi tu luyện Phong Ảnh Bộ, tốc độ của Lâm Dịch so với Yêu Thú thậm chí còn nhanh hơn!

Trong chớp mắt, Lâm Dịch cũn như là mũi tên bay ra ngoài, lưỡi kiếm quét một cái, hướng dưới mặt đất trảm ra, thoáng chốc bụi đất tung bay!

Nhanh chuẩn, hung ác!

“Chết!” Một kiếm này, Lâm Dịch từ giữa không trung đâm xuống chính giữa đầu của Ám Vĩ Hạt, đem con yêu thú này kéo từ trong đất ra!

Hiện tại, Lâm Dịch chém giết Tam Cấp Yêu Thú cũng đã không cần dựa vào độc kiếm nữa.

Cái độc kiếm này, được Lâm Dịch giấu ở trong tay áo, xem như vũ khí ám sát , vào thời khắc mấu chốt tuyệt đối có thể đoạt mạng.

Lấy Thú Hạch ra, Lâm Dịch cẩn thận đặt ở trong bọc, mấy ngày nay hắn cũng đã giết không ít Yêu Thú, tích lũy mười mấy khối Thú Hạch, sau đó chuẩn bị đem đến phường thị Thiên Huyền Thành bán đi, mặc dù giá cả không cao, nhưng dù sao cũng là một món thu nhập.

“Thật là nồng nặc Linh Khí!” Lâm Dịch đi ngang qua tiểu viện nằm giữa Nhất Phong, cảm thấy có chỗ khác thường.

Linh Khí bên trong cái sân nhỏ này, đúng là so bên ngoài cao hơn mấy lần, đối với tu hành của Võ Giả mà nói, khẳng định rất có lợi.

Trong sân có một cái giếng cổ, bên cạnh giếng đang ngồi xếp bằng mười mấy tên đệ tử Thiên Huyền Tông, nhìn tu vi cũng không thấp.

Cái này hẳn là Linh Điền!

Linh Điền là nơi tập trung hình thành Linh Khí của Thiên Địa, bên trong mỗi linh điền đều tồn tại Linh Vật, có thể liên tục không ngừng phóng thích Linh Khí nồng hậu dày đặc, Võ Giả tại phụ cận Linh Điền tu luyện, tốc độ có thể đề cao gấp hai lần, thậm chí cao hơn!

Linh Điền đối với bất luận thế lực Võ Đạo mà nói đều là nhất định phải có, lúc trước Thiên Huyền Tông lập phái tại Thiên Huyền Sơn cũng chính là

nhìn trúng Linh Điền nơi đây.

Bên trong Ngoại Môn tồn tại năm Linh Điền, cho nên các đệ tử liền chia làm ngũ phong, mỗi phong một mạch, miễn cho tranh đoạt.

Nơi này dùng để tu luyện thật không tệ! Lâm Dịch trên lưng mang một thanh kiếm, trực tiếp đi vào.

Có hơn ba mươi tên đệ tử Nhất Phong ở đây tu luyện, trong đó còn có hai người quen, Trần Sơn cùng Tôn Khắc.

“Luyện Cảnh Nhị Trọng! Lăn ra ngoài!” Tại cửa ra vào, một nam tử hắc y ánh mắt xem thường nhìn Lâm Dịch một cái, liền quát.

Lâm Dịch khẽ nhíu mày, “Hắn, không phải cũng là Luyện Cảnh Nhị Trọng sao?” Lâm Dịch chỉ hướng một tên thanh y đệ tử bên cạnh, người này hắn có chút quen mặt, cũng là Đệ Tử Nhập Môn vừa gia nhập, Tần Vũ, Luyện Cảnh Nhị Trọng.

“Ha ha...” Tần Vũ đứng lên, khinh thường nói ra: “Đây không phải tên phế vật đệ nhất khảo hạch được kia sao, vận khí ngươi đâu hết rồi?

Nói cho ngươi biết, Lão Tử đã gia nhập Sát Hội, thì có tư cách tu luyện ở chỗ này, ngươi tính là thứ gì!”

Lại là cái Sát Hội này! Lâm Dịch trong lòng khó chịu.

“Nếu như ngươi có thể giao nộp 100 Ngân Tệ, cũng có thể gia nhập Sát Hội của chúng ta, ở đây tu luyện, như thế nào?” Hắc y nam tử cười lạnh nói, “Bằng không thì liền có bao nhiêu xa cút cho ta bao xa!”

“Hắn?” Tôn Khắc mở mắt ra, cười ha ha, “Tên này là một tên quỷ nghèo, kêu hắn cút nhanh lên, Linh Điền cũng phải để cho cái loại người này sử dụng!”

“Phải không!” ánh mắt Lâm Dịch nhìn lên, “Linh Điền vốn là do Tông Môn chuẩn bị chỗ tu luyện cho Ngoại Môn Đệ Tử, chẳng lẽ cảnh giới ta thấp liền không có tư cách?”

“Phải!” Tôn Khắc cười lạnh một tiếng, “Ở chỗ này, nắm đấm lớn liền có thể lập quy củ, hiểu không?”

Trần Sơn cũng mở mắt ra, nhìn thấy Lâm Dịch, trong nháy mắt lóe qua một đạo hàn quang, “Phế vật này, thế mà đột phá Luyện Cảnh Nhị Trọng, đáng giận!” Trần Sơn cảm giác được uy hiếp thật sâu, hắn vẫn tưởng kinh mạch Lâm Dịch bị phế, căn bản không thể tu luyện, hiện tại Lâm Dịch không chỉ có thể dựa vào bí pháp nào đó tu luyện, hơn nữa tốc độ lại cực nhanh!

Nhất định phải mau chóng diệt trừ phế vật này!

“Nếu như ta nhất định muốn lưu lại thì sao!” Lâm Dịch cười lạnh một tiếng, hắn cũng không giống như những Ngoại Môn Đệ Tử khác, có thể uất ức mà chịu đựng đám đám ô hợp này khi nhục, chỉ là một cái Sát Hội, Lão Tử đánh tan các ngươi là được!

Đám người cười ha ha, “Rác rưởi, xem ra ngươi thực rất muốn chết!”

Lâm Dịch lắc đầu, “Các ngươi không phải nói nắm đấm lớn liền có thể lập quy củ sao! Ta hôm nay liền muốn lập lại quy củ!”

“Cuồng vọng!” Tần Vũ trong mắt tinh quang lóe lên, cũng đã vọt tới trước mặt Lâm Dịch, vung quyền đánh tới, hắn vừa mới gia nhập Sát Hội nên nóng lòng lập công, hết lần này tới lần khác Lâm Dịch gây sự, cùng là Luyện Cảnh Nhị Trọng, Tần Vũ tự nhiên không kém!

“Có phần ngươi ra mặt sao!” ánh mắt Lâm Dịch đột nhiên trở nên hung ác, hắn ghét nhất loại không có thực lực còn muốn trang bức, trực tiếp một quyền đánh ra ngoài, “Cút!”

Tần Vũ còn không kịp phản ứng, nắm đấm giống như đụng vào sắt đá, răng rắc một tiếng, trực tiếp đứt gãy!

Dư lực liền đem Tần Vũ đánh bay ra ngoài, hung hăng đâm vào trên tường đá phía sau, Tần Vũ trong miệng phun ra một ngụm máu tươi sau đó ngất đi!

Cùng là Luyện Cảnh Nhị Trọng lại một quyền đánh bay! chênh lệch quá lớn!

Đám người hít một hơi lãnh khí, nghĩ thầm tiểu tử này quả nhiên có chút bản sự, bất quá đánh bại một cái rác rưởi Luyện Cảnh Nhị Trọng, cũng không thể chứng minh Lâm Dịch mạnh bao nhiêu.

“Tiểu tử, ngươi tự tìm cái chết!” Hắc y nam tử bỗng nhiên đứng lên, hắn không nghĩ tới Lâm Dịch thế mà dám động thủ ở chỗ này!

“Ba!” Vừa dứt lời, chính là một bạt tai hung hăng đánh vào trên mặt hắn, hắc y nam tử trực tiếp ngẩn ngơ, hắn thậm chí ngay cả động tác của đối phương đều không thấy rõ, quá nhanh!

“Đã sớm nhìn ngươi không vừa mắt, vả miệng!” Lâm Dịch lạnh lùng nói, ánh mắt sắc bén khiêu khích tất cả mọi người ở nơi này.

Bị một tên Võ Giả Luyện Cảnh Nhị Trọng trước mặt mọi người đánh vào mặt, hắc y nam tử lập tức nổi giận, trên mặt nổi gân xanh, hận không thể lập tức liền làm thịt Lâm Dịch, trực tiếp một quyền liền oanh tới, “Đi chết!”

Hắc Y Nhân mất đi lý trí, một quyền này là thật muốn lấy mạng Lâm Dịch, cái gì quy củ Tông Môn, đã sớm không để ý!

Lâm Dịch muốn chính là hiệu quả này, phẫn nộ? Nghĩ muốn chết ta? Ngươi đủ tư cách sao!

Ầm vang, Lâm Dịch cũng vẫn như cũ chỉ là một quyền, một quyền Tam Minh!

Phong quyền đụng vào bàn tay hắc y nam tử, không có bất luận động tác dư thừa, lực lượng một quyền làm cho người ta kinh hãi liền chấn vỡ xương tay nam tử kia!

Ken két! Cánh tay đã gãy! Kình đạo lại không giảm!

Hắc y nam tử ánh mắt lộ ra vẻ sợ hãi, chỉ có tự mình trải qua mới có thể biết rõ lực quyền của Lâm Dịch khủng bố cỡ nào! Giống như đồng dạng không thể chiến thắng!

“Ngươi cũng lăn đi!” Lâm Dịch thản nhiên nói, sau đó một cước không chút lưu tình đem hắc y nam tử đá ra ngoài viện tử, làm cho một đám Ngoại Môn Đệ Tử bên ngoài kinh hô!

Rất nhanh, cơ hồ các đệ tử Nhất Phong đều vây xem, đệ tử các Phong khác thậm chí cũng nghe nói mà đến, bao nhiêu năm qua, cái Linh Điền này bị đám người Sát Hội này chiếm, đệ tử khác đều không thể đến gần, giận mà không dám nói gì!

Rốt cục đã có người ra mặt, hơn nữa còn là một tên đệ tử Luyện Cảnh Nhị Trọng mới vừa nhập môn!

“Đây không phải Lâm Dịch sao!” Nam Cung Uyển cũng là người thích tham gia náo nhiệt, nghe được tiếng gió liền kéo váy chạy đến Nhất Phong, nhìn thấy thân ảnh Lâm Dịch bên trong, tức khắc vừa sợ lại vừa hưng phấn, khuôn mặt nhỏ đỏ lên hô lớn: “Lâm Dịch cố lên...”

“Còn có người muốn thử một chút sao?” Lâm Dịch ánh mắt bình tĩnh đảo qua, “Đừng nói với ta, tất cả các ngươi đều là một nhóm rác rưởi!”

Cuồng vọng!

Võ Giả Luyện Cảnh Nhị Trọng, tại trước mặt một nhóm đệ tử Luyện Cảnh Tam Trọng cuồng vọng!

“Lâm Dịch, không nên quá phận!” Rốt cục, Trần Sơn đứng đi ra, lạnh lùng nhìn chằm chằm Lâm Dịch, “Đừng quên, ngươi chỉ là một tên Phế Nhân, mặc kệ ngươi đạt được kỳ ngộ gì để trở thành Võ Giả, nhưng ngươi cuối cùng chỉ là một tên Phế Nhân!”

Trần Sơn mỗi chữ mỗi câu đều lạnh lùng nói ra, hắn cũng đã mưu tính trong lòng, hôm nay trước tiên phế bỏ hai tay hai chân Lâm Dịch, ngày sau có cơ hội rời đi Thiên Huyền Tông, lại đem cái phế vật này chém giết!

“A, Phế Nhân?” Lâm Dịch khóe miệng hiện lên vẻ mỉm cười, Trần Sơn này quả nhiên vẫn là sống ở trong mộng, “Vậy thì mời ngươi, thử đến làm nhục phế nhân ta đi!”

-MềuSiuBự-Truyenyy.com Mọi người Like nhiệt tình để team ra chương nhanh hơn nhé :’)

Bạn đang đọc Thí Thần Chi Vương (Dịch) của Minh Nguyệt Kiêu Dương
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi LongMiêu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 165

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.