Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

chương 08 - 09

Phiên bản Dịch · 3294 chữ

Chương 08 : Đối Mặt

Nguyên đẩy cửa bước vào đưa mắt nhìn quanh, Huy đưa tay ra hiệu, hắn đang ngồi đối diện với hai cô nàng, một người anh đoán chắc là Lam bởi mái tóc tém bụi không lẫn vào đâu được. Còn một người khi ngồi xuống đối diện, anh mới biết là..Nhi. Đến nước này, có muốn tránh cũng không được nữa rồi. Cô nàng chủ xị của bữa ăn không hẹn trước này vẫn đang nói liến thoắng trong khi ba người còn lại, mỗi người rơi vào một tâm trạng.

Nguyên ngồi nhìn nàng đăm đăm, còn nàng thì chăm chú ăn, thỉnh thoảng ngước lên nhìn say đắm kẻ đang …ngồi bên cạnh anh Nụ hôn đêm qua chắc không ..xi-nhê gì ,nên trưa nay nàng mới thản nhiên ngồi tơ tưởng đến người đàn ông khác… ngay trước mặt anh thế này Đương nhiên là nàng chỉ dám nhìn trộm, hai người còn lại, một kẻ thì vô tâm, một kẻ thì tảng lờ coi như không thấy, còn anh từ lúc ngồi vào bàn, ngoài nàng ra có để mắt đến ai đâu mà không phát hiện. Trừ cái mũi thính ra, các giác quan còn lại của nàng chắc ..mù điếc hết. Điển hình là việc anh ngồi sờ sờ ở đây mà nàng không nhận ra, không nhìn được gương mặt thì cũng phải nhận ra ..giọng nói chứ. Thế mà đêm qua còn hùng hồn, “kiểu gì em cũng tìm ra anh”. Cứ cái tình trạng này nếu anh không tự lộ diện thì chắc lúc nàng tìm ra ,anh cũng đã bạc tóc..còng lưng. Quay sang nhìn tên bên cạnh, hôm nay trông hắn cũng khá…kẻng trai. Yêu vào có khác, trông tươi tỉnh hẳn ra, thỉnh thoảng lại nở nụ cười như mùa thu tỏa nắng thế kia nữa chứ, bảo sao nàng không ..đắm đuối.

-Này..mày sao thế Nguyên? Không ăn đi mà ngồi thừ ra đấy… nhìn tao.

-Sếp, đừng bảo sếp yêu anh Huy nhé, Lam không chịu nổi cú sốc đấy đâu.

-Đùa vô duyên, tôi mà thích thật thì không đến...lượt cô, có biết tôi chơi thân với nó từ thời còn cởi truồng ..tắm mưa không?

Nhi bật cười trong khi Huy quay thúc cùi chỏ vào người Nguyên

-Mày đúng là cái thằng nham nhở.

Đấy, cuối cùng thì nàng cũng cười. Nụ cười của nàng đẹp như “mặt trời cuối đông” mà nàng …không biết tận dụng. Mà cũng may nàng không biết tận dụng, nếu không biết đâu chẳng còn đến lượt anh. Mà thực ra anh cũng đâu đã chính thức đến lượt, chỉ đến lượt khi nàng đang say ..chứ lúc tỉnh, tâm trí nàng lại xoay qua dành cho kẻ khác. Bằng chứng là lúc này nàng có để ý đến ai ngoài hắn đâu. Trong cả bữa ăn, nàng chỉ nhìn anh đúng một lần, khi biết anh là sếp tổng. Bỗng dưng Nguyên quyết định, anh sẽ không ra mặt cho đến khi nào, nàng hoàn toàn quên được hình bóng của Huy. Nguyên đứng dậy bước vào phòng vệ sinh, rồi rút máy ra nhắn tin cho nàng.

“ Sâu rượu , đừng có vừa ăn vừa nhìn HUY đắm đuối thế, không sợ bị Lam thấy hả ?”

Nhi đọc xong liền đỏ bừng mặt, chẳng lẽ cô lộ liễu đến vậy, rồi ngẩng đầu lên tìm kiếm , trong căn phòng này cô nhìn ai cũng thấy lạ lẫm. Nhưng rồi cô bắt gặp một ánh mắt đang hướng về phía cô…đấy là Hải Ninh của phòng kĩ thuật. Xét về ngoại hình, Hải Ninh khá giống 99 về chiều cao. Mà chiều cao giống như “99” trong công ty này chỉ đếm được trên đầu ngón tay .Biết đâu Hải Ninh chính là “99”. span>

Đêm hôm ấy trong lúc nói chuyện, Nhi đã bảo.

-“99”, nếu muốn em sớm tìm được ra anh thì ít nhất cũng phải cho em một gợi ý chứ.

- Sâu rượu, vì em quá ngốc nghếch nên mới không nhận ra được anh, có biết là chúng ta đã gặp nhau bao nhiêu lần không? Nếu là người khác thì đã nhận ra anh từ lâu rồi.

-Lần nào gặp anh em cũng say ,mà khi say là em không nhớ gì cả.

-Thế đêm qua nhớ gì không?

-Trước lúc say thì có. hehe

Không nhớ gì cả ?? Nụ hôn và lời tỏ tình của anh đêm qua cô không nhớ gì cả ?? Nguyên thiếu nước kêu trời …nàng giống y như con cá Dori mất trí nhớ tạm thời vậy.

- Thôi được, em muốn gợi ý về điều gì? nói trước anh không trả lời những câu hỏi quá rõ ràng đâu .

-Uhm, chữ cái đầu trong tên của anh đi.

-“N”

-“99”, thế thì em sắp tìm ra anh là ai rồi.cứ đợi đấy.Haha

Lúc ấy trong đầu Nguyên nghĩ “chắc sau bữa ăn trưa nay ,cô nàng đã gần nhận ra mình.”

Từ lúc biết Huy và Lam sắp cưới, Nhi thẫn thờ mất một tuần .Dù đã biết sẽ đến lúc như thế này, cô vẫn không sao tránh khỏi chua xót. Cái cảm giác mất một thứ không phải của mình nó đau đớn thật. “99” vẫn an ủi cô rằng

“ Được thấy người mình yêu vui cũng là một niềm hạnh phúc, mà Huy cũng không phải là tất cả cuộc sống của em, đừng có âu sầu nữa ”.

Đôi khi cô còn bị anh “mắng”

“ Sao em cứ đi níu kéo chút hạnh phúc không phải của mình mãi thế ?quên đi và mở lòng ra, rồi em cũng sẽ hạnh phúc.”

Những lúc như thế cô chỉ khóc và anh vẫn ngồi cả tiếng để ..dỗ dành.

“ Cứ khóc đi, khóc nhiều vào ,rồi ngày mai khi không còn nước mắt, hãy cười cho thật rạng rỡ nhé em.”

Dần rồi tâm trạng của Nhi cũng lắng xuống, thậm chí cô còn đồng ý làm phù dâu cho Lam. Đôi lúc cô còn cảm thấy thật nhẹ nhõm khi thấy Lam và Huy thực sự hạnh phúc.

Nhi muốn làm lại từ đầu …một lần nữa. “99” từng nói :

“ Không bao giờ là quá muộn”

Nhi ngồi đối diện với Hải Ninh, thực ra anh có mời Nhi đi uống cà phê mấy lần, nhưng Nhi luôn viện lý do bận. Từ lúc cô nghi ngờ rằng anh chính là “99”, mỗi lần anh rủ, cô không từ chối nữa. Nói chuyện với anh cũng khá là thú vị, khiến Nhi cười suốt. Nhi không định hỏi thẳng vì biết chắc nếu có phải anh cũng sẽ chối. Cứ theo dõi một thời gian, nếu đúng anh sẽ để lộ một số sơ hở, dù gì thì trong những lúc nói chuyện, Nhi cũng nhận thấy một số điểm đặc biệt của “99”, cô đang tìm kiếm những điều đó ở Hải Ninh. À, mà “99” có một mùi hương rất lạ, ngọt ngào và nhẹ nhàng đến mức chỉ có khoảng cách thật gần mới có thể nhận ra. Cô chưa từng đứng thật gần với Hải Ninh nên không thể nhận thấy.

Bóng Huy bước vào cùng với sếp tổng, Nhi với Ninh lên tiếng chào cả hai người. Huy mỉm cười đáp lại còn sếp thì lầm lì mặt kín như bưng. Từ lúc được diện kiến sếp đến giờ mới biết sếp…kiêu ngạo đến vậy. Dạo này thái độ giữa Huy và cô khác đi nhiều, người cải thiện được mối quan hệ ấy chính là Lam. Dù không thân thiện như những người bạn bình thường, Huy cũng không còn quá lạnh lùng đến mức tiết kiệm cả nụ cười lẫn lời nói như trước kia. Chính Nhi cũng cảm thấy nghịch lý khi thái độ đó của anh lại khiến cô bình tâm và nhẹ nhàng hơn rất nhiều mỗi khi gặp anh, không còn thấy hồi hộp và thổn thức. Trong thâm tâm, Nhi thầm cảm ơn Lam thật nhiều, nếu người Huy yêu không phải là Lam, không biết đến bao giờ cô mới vơi nỗi đau. Nguyên ngồi chiếc bàn bên cạnh mà tức bầm gan tím ruột. Dạo này lại còn giở chứng đi uống cà phê với cái gã này nữa. Mà hắn làm ở phòng ban nào, tên là gì anh cũng chẳng nhớ, có lẽ lúc về anh sẽ lục hồ sơ xem lại. Cứ tưởng sau đêm đó cô sẽ có thái độ gì khác khi gặp anh, nhưng ngoài câu chào bình thường của một nhân viên và tổng giám đốc ra, ánh mắt cô chả có vẻ gì là nhận ra anh cả. Trông kìa, cười cười nói nói như thể cái quán cà phê này có mỗi hai người họ vậy . Chuyện của Huy vừa nguôi ngoai thì đã …tí tởn ngay với người khác. Anh bảo cô mở lòng là mờ lòng với ..anh chứ có phải với..hắn đâu Đúng thật là chẳng coi anh ra gì, tối nay..anh không thèm gọi điện cho biết thế nào là...tầm quan trọng..

Bốn người lại gặp nhau trước thang máy. Huy hỏi chuyện vu vơ còn mặt sếp thì vẫn sưng như..bị, Nhi tự nhủ chắc sếp đang có chuyện gì không vui . Huy bỗng phải đi có việc, chỉ còn lại ba người trong thang máy, chẳng hiểu sao Nhi lại thấy xung quanh mình có ..sát khí đằng đằng., Hải Ninh thấy không khí chùng xuống nên cũng ..im lặng. Cửa mở, thêm một vài người nữa bước vào, không gian trở nên chật chội. . Rồi chợt thang máy …mất điện, trong lúc mọi người đang nhốn nháo Nhi thấy một vòng tay ôm chặt lấy mình cùng với một… nụ hôn trên môi. Cô thất thần định la lên nhưng rồi im bặt, là “99”. Mùi hương quen thuộc của “99”.Khoảnh khắc ngọt ngào ấy chỉ đến trong giây lát. Nhi vẫn còn bàng hoàng khi anh buông ra và điện có trở lại. Khi sực tỉnh trong thang máy chẳng còn ai ngoài cô và Hải Ninh. Mặt anh vẫn bình thản như không.

Đêm ấy,Nhi ngơ ngẩn nằm chờ điện thoại, nhưng cả đêm, không hề có một cuộc gọi.

Chương 09 : Lạc Lối

Nhi cầm điện thoại lên, rồi lại đặt xuống.Cô cứ phân vân không biết có nên gọi cho anh không, nếu gọi rồi biết nói gì bây giờ, khi mà trong đầu cô tràn ngập cảm giác ngọt ngào của nụ hôn ấy Cứ nghĩ đến anh là cô lại ..đỏ mặt Cũng may hôm nay là chủ nhật,nếu không chắc cô không đủ can đảm để đối diện với anh . Chắc anh nghĩ cô đã nghi ngờ nên không gọi điện cho cô nữa.Có lẽ cô cứ giả vờ là chưa nhận ra anh, mà sao anh có thể bình thản ngay như thế được chứ ,cứ làm như mình là kẻ ..vô tội. “99” ,anh thật là giỏi giả vờ, nếu còn có lần sau, em nhất định ôm anh thật chặt để xem anh có lộ mặt ra không.

Dù mỗi ngày một trở nên thân thiết, Hải Ninh cũng không để lộ ra chút quen thuộc nào của “99”. Hải Ninh vẫn là Hải Ninh và “99” vẫn là “99”, cô không sao ghép hai hình bóng ấy làm một được. Hải Ninh là một người bạn rất tốt nhưng hoàn toàn không giống”99”.Cô tự nhủ anh giấu mình kĩ quá, có lẽ anh định bắt cô phải nhận ra được anh giữa rừng người trong bóng tối thật? Anh vẫn bảo coi như đó là một thử thách giữa anh và cô . Nhất định trong bữa tiệc cuối năm, cô sẽ khiến anh phải bất ngờ rồi tâm phục, khẩu phục…Đương nhiên hôm đó cô sẽ tìm được vì cô đã biết thừa anh là ai rồi. “ “99”, dù ngày nào em cũng gặp anh ,nhưng đêm đến em vẫn nhớ giọng nói của anh qua chiếc điện thoại đến vô hạn.”

Nguyên thẫn thờ ngồi bên bàn làm việc. Nàng không những không nhận ra ..tầm quan trọng của anh mà còn ngày càng gần gũi với tên khốn ấy ( khổ wá,2 anh chị này cứ như đang vờn nhau í ) Sâu rượu, sao em vô tâm đến thế, nụ hôn và khoảng cách gần như thế cũng không thể khiến em nhận ra anh sao ? Hay giờ đây em không còn quan tâm đến việc tìm ra anh là ai nữa? Có biết những lúc nhìn thấy em vui đùa với hắn anh thấy mình như bị xát muối vào tim không? Bao ngày qua anh bị dày vò trong nỗi nhớ , nhưng anh không thể nhấc điện thoại gọi cho em ,anh biết mình sẽ không đủ bình tĩnh để một lần nữa nghe em nói về một người đàn ông khác.Anh bỗng thấy mệt mỏi quá, anh cứ chờ đợi, chờ đợi em mỗi ngày để rồi bây giờ nhận được kết cục thế này. Nụ cười của em khi ở bên hắn sao rạng rỡ quá.Có phải chỉ có lúc say, lúc buồn em mới nhớ đến anh, còn khi em vui em sẻ chia cho kẻ khác , một cuộc điện thoại cho anh , em cũng không thèm gọi. Em quả thật là người phụ nữ tàn nhẫn, nhưng kể cả khi biết như thế, anh cũng không thể ngừng yêu em.

Anh đứng bên hiên nhìn ông trời đổ mưa như trút nước. Nàng bước qua anh ,nép dưới chiếc ô đang cầm trong tay hắn, hắn quay sang nhìn nàng đắm đuối, nàng ngẩng lên..mỉm cười với hắn, chẳng khác nào một đôi tình nhân hạnh phúc. Họ đã đi thật xa rồi, anh vẫn đứng đấy nhìn theo như một kẻ tình si ngốc ngếch.Cuối cùng, trò chơi chưa kết thúc ,anh đã là kẻ thua cuộc. Sâu rượu, bây giờ anh mới thấm thía cảm giác của em ngày hôm ấy, vì lúc này anh cũng muốn…dầm mưa.Cám ơn em vì đã cho anh biết thế nào là cảm giác ..thất tình ( tội Nguyên wá ) Chúc em hạnh phúc. Anh rút máy nhắn cho cô một tin nhắn cuối cùng.

“-Có lẽ giờ em đang hạnh phúc và chẳng còn quan tâm đến việc anh là ai . Sâu rượu, kể từ giờ phút này, anh sẽ không liên lạc với em nữa.”

Tháo chiếc sim ra, Nguyên lặng lẽ bẻ nó làm đôi ( OMG bẻ rùi lấy gì tán nàng anh ơi )

Nhi đọc xong tin nhắn bỗng quay sang nhìn Hải Ninh sững sờ. Ninh không phải là “99”.

Ngay giây phút ấy , Nhi vội vã gọi lại cho anh, nhưng đáp lại chỉ là sự im lặng.

““99”, sao anh có thể cho rằng em sẽ hạnh phúc mà không có anh ?”

Những ngày sau đó Nhi sống như kẻ vật vờ. Tất cả những dấu vết của “99” đã tan tành như mây khói. Dù cô đã giở chiêu bài cũ, giả vờ uống say, anh cũng không xuất hiện. Cô thật là ngu ngốc, sao có thể nhầm anh với người khác, chắc anh đau lòng lắm nên mới nhắn những dòng tin như vậy. “99”, em đã biết mình mắc lỗi lớn rồi, anh nhất định không tha thứ cho em sao? Em phải làm gì khi cuộc sống giờ đây trở nên khó khăn hơn bao giờ hết ,vì thiếu vắng anh.

“99” thấy em thế này ,anh yên lòng được sao?

Bữa tiệc cuối năm. Nhi đứng đó với chiếc váy trắng tới ngang đầu gối, chiếc mặt nạ màu trắng có đính lông vũ chỉ che đôi mắt ,trông cô như một thiên thần...ủ rũ. Mọi người nô nức kéo nhau ra nhảy, Nhi chỉ chôn chân một chỗ và đưa mắt nhìn quanh. Nhìn đến căng mắt cũng không thể nhận ra dưới những chiếc mặt nạ kia, ai là “99”.Cô và anh đã thực sự không còn hy vọng gì nữa. Quá muộn rồi .Dù những tháng ngày qua anh biết rõ cô đớn đau thế nào ,anh cũng không xuất hiện. Tất cả đã hết thật rồi .

Đứng mãi rồi Nhi cũng bị Lam kéo vào cái vòng hỗn độn toàn người là người. Trong ánh đèn mờ ảo, các cặp nhảy đổi người liên tục , Nhi đang đứng trong vòng tay người này thoáng chốc đã chuyển qua tay người khác, có người lạ, có người quen , rồi đến lúc cô chẳng cần quan tâm mình đang nhảy với ai nữa. Cho đến khi, Nhi chợt nhận thấy mùi hương của “99” ,không chút suy nghĩ , Nhi ôm lấy người ấy thật chặt rồi thốt lên.

-“99”

Người ấy nhìn cô sững sờ qua chiếc mặt nạ Tuxedo. Không nói không rằng, người ấy gỡ tay cô ra rồi xoay lưng bỏ đi. Lúc đấy Nhi đã khẳng định 100 %, người ấy là “99”, vội vã chạy theo, nhất định lần này cô sẽ không để lạc mất anh.

Rồi Nhi tìm thấy người ấy trên sân thượng. Dưới ánh trăng mờ, bóng người thật cô đơn và lạc lõng. Khẽ nhắm mắt, hít một hơi dài, Nhi bước đến ôm chặt lấy người ấy từ phía sau lưng, nước mắt cô cứ thế tuôn rơi.

-“99”, em thật là ngu ngốc, em đã nhận nhầm anh với người khác, em đã biết lỗi của mình rồi, anh không thể tha thứ cho em sao?

-……..

-“99”, Những ngày tháng qua em sống rất đau khổ, không lúc nào em nguôi nhớ đến anh.

-……….

-“99”,em yêu anh!

Vừa dứt câu Nhi đã thấy mình được ôm lại thật chặt. Cô mỉm cười hạnh phúc rồi khẽ nhón chân hôn lên môi anh, nụ hôn thật ngọt ngào và sâu lắng,khi rời anh ra Nhi khẽ thì thầm.

-“99”, thật may là em đi giày cao gót.

Anh im lặng, cắn nhẹ vào môi cô rồi dịu dàng nói

-“Sâu rượu”, cái này là để trừng phạt vì tội đã hành hạ tinh thần anh.

- Giờ thì em có thể ....?

Chưa nói hết câu, Nhi đã bị anh cuốn vào nụ hôn khác :2T-ghost- (104):Trong tiếng nhạc dập dìu từ xa vọng lại , Nhi đưa tay ôm lấy mặt anh rồi hỏi

-“99”, sao thấy em đau khổ như thế, anh không động lòng, có phải lúc ấy ghét em quá không ?

-Ngốc ạ, dù thế nào anh cũng không ghét em được, lúc ấy anh đang ..dưỡng thương ở Pháp, làm sao biết có người đang đau khổ vì mình,

Nhi hoảng hốt ngước lên nhìn anh lắp bắp

-Anh..anh.. bị thương ở đâu?

Anh kéo tay cô đặt lên ngực

-Ở tim đây này, lúc nào nó cũng bị hành hạ vì nghĩ em đang hạnh phúc bên kẻ khác.

Cô dụi đầu vào ngực anh khẽ nói.

-Anh mới là kẻ ngốc, anh nghĩ rằng em có thể hạnh phúc mà không có anh sao.

Anh không nói gì chỉ im lặng ôm chặt lấy cô. Bỗng nhiên anh đẩy cô ra hỏi

-Sâu rượu. Em không bị say đấy chứ ?

Cô bật cười rồi nói

-Đương nhiên là không, sao anh lại hỏi thế ?

-Vì biết đâu ngày mai ,em lại bảo “em không nhớ gì hết”.

-“99” ,có những lúc anh khờ thật, không nhận ra lúc ấy,em nói dối à ?

Bạn đang đọc The prince in dream của Meogiahoacau
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.