Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Gafenso - a Party of Blood

Phiên bản Dịch · 5643 chữ

"Chapter 19 : Gafenso - a Party of Blood" cho các đọc giả đã vote và comment ủng hộ The Mermaid Curse

and especially dedicated to Scruzio Tokarev for her really nice dedications (Must read on Wattpad and The supporting actress) and also her support for me ("like button" 100 times for your feedback and comment) ! Thank you so much my buddy ! You rock ^^

VOTE and MENT if you think i DESERVE it ! Thanks

JK

.....

...

The Mermaid Curse

Haida bước chân ra khỏi căn phòng, nó không biết nó nghĩ gì, với nó cũng không có sự khác biệt lớn giữ việc nó có nhận ra hắn cũng như rơi nhầm vào tay kẻ khác. Vì bao nhiêu lâu ở cạnh, nó sợ hắn và cũng không biết hắn sẽ ình sống bao lâu. Vì hắn là kẻ tàn bạo nhất mà, vậy có nghĩa là việc nó rơi vào tay kẻ khác cũng không phải là điều gì quá đáng sợ so ở lại với hắn, đúng không ? Nhưng tối hôm nọ, hắn đã cứu nó còn gì ? Dù hắn nhầm mục đích gì đi chăng nữa song vẫn là nó vui lòng.

Hơn nữa, Haida còn việc vẫn chưa làm với hắn, một sự việc tưởng chừng đã vùi chôn trong quá khứ, một điều không mấy tốt đẹp. Một cảm giác ớn lạnh trôi qua, Haida cảm giác có cái gì đó đang thay đổi nhanh đến chóng mặt trong con người mình, cảm giác tha thứ lẫn bị tha hóa xấu xa bám riết lấy nó thỉ thoảng trỗi dậy cào xé tâm tư của nó…

Với Haida, hắn thật sự rất khó dò, đôi khi cảm thấy hắn đang toan tính gì đó, dường như thì thoảng hắn lại như đang quyến rũ nó; nó không thích hắn nhưng cũng không căm ghét hắn như xưa nữa, Haida có giác quan rất nhạy song bản thân nó đôi khi phớt lờ phán đoán của chính bản thân mình vì nó e sợ, e sợ hắn. Hơn nữa bây giờ nó cảm thấy mình…rung động. Là Rung động !

Chỉ là rung động thôi, một phản ứng tự nhiên khi đứng trước người khác giới, song chỉ là trò lừa của hoocmon và não bộ. Mỗi lúc như thế, lại có giọng nói nhắc nhở nó, phải thật cẩn trọng, vững tâm với kế hoạch của riêng nó. Nghĩ đến đây, Haida khẽ quay đầu về phía căn phòng nó, cảm giác bản chất tự tin thâm hiểm vừa tồn tại trong bản thân khẽ rúng động, không an tâm khi xa một ai đó !

Lúc đó ở tại căn phòng, Hắn ngẫm nghĩ - “Gafenso. Một cái bẫy giết người”. Vốn dĩ Gafenso đã là một buổi dạ hội không mấy tốt lành, xưa nay rất hiếm người có thể tìm ra được chủ nhân của mình. Những kẻ không tìm thấy người-mà-chung- đáng-lẻ-phải-tìm-thấy khi thuộc về chủ nhân mới, chịu nhiều uất ức và phần lớn bị bức tử do mang tiếng là không-đủ-khả-năng, không đủ tin cẩn để tìm ra chủ nhân của mình và thuộc vào hàng “không xứng đáng để sống”. Đâu phải dễ khi tìm ra một người trong tổng thể hóa trang giống nhau y đúc chứ. Đó chưa kể một người không có phép thuật trong tay như Haida cùng một âm mưu đê tiện của Danhem thì việc khó càng khó.

Ngoài mớ suy nghĩ rắc rối đó, hắn còn đang bận tâm về chuyện khác, cái đầu óc và bản năng con quỷ sôi sục, đầy cảnh giác và không bao giờ ngủ trong thời gian gần đây đã bắt đầu cảnh báo từ vài tuần nay. Cảm giác cái gì nguy hiểm đang cảnh báo hắn, hắn là kẻ đặc biệt xuất sắc, hắn luôn dự tính, đạt được tham vọng cũng như không ít lần xử lý những nguy hiểm sắp xảy ra và bây giờ hắn cảm thấy bất an !

Đầu hắn thoáng nghĩ tới một cảnh tượng của một đứa con gái chết cạnh một vũng máu, là Haida; quả thật đôi khi hắn muốn giết chết con bé. Hắn là một kẻ theo chủ nghĩa cá nhân và chủ nghĩa hoàn hảo, tức bản thân hắn là trên tất thảy và mọi thứ hắn muốn đều phải nằm trong tay hắn và chắc chắn chỉ có thể thuộc về hắn. Tiền bạc, quyền lực là những thứ hắn đã giành giật bấy lâu nay, chỉ cần hắn chỉ một ngón tay là có kẻ chết, vàng bạc kho báu mỗi năm tiến cống cũng đủ cung phụng cho hắn hàng trăm năm. Song có một thứ hắn có cảm giác chỉ tạm thời, đó là Haida, vốn dĩ con bé không thuộc về nơi này, dù rằng mang nửa bản chất quỷ dữ song tên Thiên Thần chắc chắn sẽ không buông tay và sẽ làm khó dễ hắn. Ban đầu hắn chỉ muốn lợi dụng, còn vạch sẵn một kế hoạch mượn tay Haida giết chết kẻ thủ của mình, song bây giờ có lẽ lòng tham vẫn chưa thấy đủ, hắn còn muốn bắt con bé ở đây vĩnh viễn cho hắn hành hạ, chà đạp, sai bảo. Nếu như hắn nói không thả Haida thì chẳng phải cơ hội để hắn giết được Raphel cũng như lấn chiếm Thiên Đàng là quá ít ỏi hay sao; lòng tham của hắn, logic của hắn không cho phép việc đổi chát lệch lạc như vậy.

Nhưng hơn hết là về bản thân hắn, dạo này hắn có phải quá quan tâm đến Haida hay không, là một thái tử quyền hạn, người hầu, nhân tình không biết bao nhiêu mà nói song lại phải bày đặt trò “hẹn hò” trẻ con của bọn con người, lại còn phải phụ nó nấu ăn, nghĩ đến đã thấy rõ mình vô cùng xuẩn ngốc đi làm cái việc mà một bậc Vua Chúa chẳng bao giờ làm; chưa kể rằng còn đã tổn hại bản thân cứu nó. Cho dù đó chỉ là vở kịch che mắt người ngoài, đánh lừa cảm xúc của nó, là một kế hoạch được tính toán sẵn vì hắn biết Raphel sẽ không để yên khi người cậu ta yêu lại tay trong tay với hắn, lúc đó Raphel và cái lớp vỏ Thiên Thần đó sẽ mục ruỗng từ từ; nên nhớ :

Ghen ghét, đố kị là thứ vũ khí hoàn hảo giết chết Thiên Thần !

Ban đầu hắn nghĩ mọi chuyện sẽ rất dễ song Haida dường như khôn ngoan hơn hắn nghĩ, thái độ mập mờ khó đoán. Dù hắn cố gắng thể hiện nhưng bản thân cũng có hạn, những việc tốt đẹp đó trong từ điển của hắn không hề có, chưa kể đôi khi hắn còn thấy đó là sự sỉ nhục với hắn. Dù rằng nó chỉ là lợi dụng chỉ cần Haida mắc bẫy và đến với hắn. Nhưng kế hoạch không biết đã tiến triển tới đâu song dạo này hắn cứ phải hao tâm tổn sức vì đó làm hắn có cảm giác không an tâm.

Ara là kẻ độc ác nhất, chưa từng biết lo nghĩ cũng như để mắt trông chừng bất cứ thứ gì, mọi thứ cứ theo ý hắn trôi tuột vào tay hắn nhưng Haida bắt đầu dáy lên trong hắn sự suy nghĩ, cảm giác muốn độc chiếm nó vĩnh viễn. Nhưng hắn thấy “món đồ” ưa thích này phải trả một cái giá không nhỏ lại không có gì đảm bảo, cũng như có thể làm ảnh hưởng đến bản chất đê tiện xấu xa của hắn, hắn không muốn như cha hắn, ông ta vô cùng chiều chuộng bà vợ thứ ba của mình, là mẹ của Danhem, để mặc bà ta thao túng. Một mẫu đàn bả xấu xa kinh điển, tiến lên bằng nhan sắc cùng sự gian xảo. Với bà ta, hắn khiêm nhường hai phần, căm ghét ba phần và khinh bỉ năm phần.

Đó là tấm gương trước mắt, hắn không muốn mình sẽ như thế, bản thân hắn trước giờ luôn xem đàn bà là chỉ thú vui, một đêm rồi giết. Tàn bạo như cách cha hắn đối xử với mẹ hắn, từng là Hoàng Hậu của Địa Ngục này. Hắn không thích bọn đàn bà, đó là sự cản trở trong bước thăng tiến của hắn, căm ghét những kẻ chỉ biết lợi dụng cho bản thân. Dù chỉ là không thật lòng hay là tạm thời, hắn đều không thích. Song Haida lại bắt đầu có ảnh hưởng với hắn và hắn rất không hài lòng vì điều đó, càng trễ thì càng khó cho nên trong lúc hắn vẫn còn đủ nhẫn tâm, hắn sẽ gạt bỏ cái gai này đã bất chấp Raphel có làm gì đi chăng nữa. Dù hắn đã rất tốn công sức đưa Haida về đây, cũng bao nhiêu lần dằn sự tức giận, tàn bạo của mình không sát hại nó vì Haida lúc đó trong mắt hắn là một món hời lớn. Một mạng con người tầm thường đổi lấy mạng sống của Hậu Duệ Chúa Trời là một cái giá đáng đổi chát, hơn nữa Raphel lại là hậu duệ duy nhất, tức là xét về mặt sức mạnh lẫn quyền lực sau khi đăng cơ là cao nhất ở Thiên Đàng. Thậm chí bây giờ hắn còn nghĩ cái giá cho Haida còn hơn thế nữa vì tình cảm Raphel đối với Haida không đơn thuần như sự che chở mà là tình yêu ! Song, trong lúc một mình tỉnh táo, hắn nhận ra bản thân mình thay đổi và một kẻ đặt bản thân mình hàng đầu, hắn đã là một kẻ máu lạnh, tàn bạo, nhẫn tâm, thâm hiểm nhất và hắn hài lòng với bản thân vì điều đó, việc bị tác động thay đổi là điều không thể chấp nhận. Bây giờ chỉ có cách là…

Giết chết Haida !

Đối với hắn món đồ hắn không thể sở hữu thì đồng nghĩa không kẻ nào sở hữu cho nên cách tốt nhất là đạp đổ. Càng lúc hắn càng nghĩ việc “thanh trừ” Haida là cần thiết, thậm chí còn cần thiết hơn cả việc xử lý Danhem song phải tự tay hắn giết thì mới có thể cho hắn an tâm rằng mối lo âu, suy nghĩ đã bị dẹp bỏ hoàn toàn. Khoảnh khắc ngọt ngào giả tạo đã diễn ra, hắn sẽ phủi sạch hết, dù rằng không ảnh hưởng đến địa vị quyền lực nhưng. Hắn không thích việc bản thân mình xem nhẹ điều đó, điều đó chẳng khác nào hắn cũng cùng chủng loại với con người, những kẻ tôn thờ thứ chúng gọi là : Tình yêu ! Một thứ mà hắn luôn đạp đổ suốt bao năm nay.

Cái qui tắc tàn nhẫn đó từ lâu đã tồn tại ăn sâu vào máu hắn

“Tình cảm là thứ phải chết !”

“Mỗi thứ đều có cái giá nhất định, không thể phí hoài quá nhiều ột thứ không tư lợi cho bản thân”

cũng như “Ăn không được thì đạp đổ”

Cho nên việc trở thành một món đồ hắn quen dùng cũng như việc khả năng tồn tạo càng thấp. Dù hắn có chút “không nỡ” song chút “không nỡ” và mềm lòng lại là cảnh báo, thôi thúc việc phải xử lý ngay mối suy tư của hắn. Giết Haida đồng nghĩa hắn phải tập trung quân lực, toan tính đến việc Thiên Thần chắc chắn không bỏ qua, cho nên chỉ còn cách giết luôn cậu ta thì mới yên. Thông tin cho biết Raphel chỉ đến đây một mình chẳng khác nào tự chui đầu nộp mạng, việc lấy mạng cậu ngay tại cung điện của hắn không phải là không thể dù rằng Raphel được sự bảo trợ trực tiếp của Chúa Trời.

Nhưng khoan đã…hiện tại hắn còn một kẻ phải đối phó, Danhem, tên ác quỷ chỉ biết trốn sau lưng và bày trò ma mãnh, nhưng cũng không thể xem thường vì đã có đến những hai người anh cùng cha khác mẹ của hắn đã bị Danhem thanh trừ một cách gọn nhẹ. Mục tiêu bây giờ gã hướng tới là hắn chứ không ai khác, cho hắn càng cảnh giác hơn. Cũng như hắn không muốn thấy kẻ giết Haida là ai khác ngoài hắn. Món đồ do hắn mang về đây cũng phải do hắn tự tay xử lý chứ !

Cái nụ cười ác quỷ lại nhếch trên khóe môi hắn, tâm trạng cũng lạnh hơn song không hẳn quay về vẻ tàn ác thường thấy được. Trong những lúc thế này hắn liếc mắt về phía một tù nhân trong khu tạm dịch, máu từ cơ thể kẻ xấu số phụt ra như bị hàng chục lưỡi dao cắm vào, việc thấy máu chảy thấy kẻ khác vang nài luôn là động lực cho sự tàn bạo, sôi sục con quỷ trong hắn. Hắn cất bước đi chuẩn bị cho bữa tiệc Gafenso, bọn lính chỉ lặng lẽ thu dọn xác chết kẻ tù nhân và lo biến đi càng nhanh càng tốt vì chúng biết chủ nhân chúng hôm nay không được vui !

…..

Sau hơn tiếng đồng hồ chuần bị. Nó trước được trang điểm kĩ càng, sau vận một bộ trang phục lộng lẫy phủ dài giống như các nữ bá tước thời cổ. Trong căn phòng được xông mùi hương ngào ngạt, mùi hương có mùi rất lạ như mùi lá thuốc làm Haida có chút nghi ngờ nó nhầm mục đích gì khác. Khi bước ra ở chính điện nơi buổi khiêu vũ tổ chức, Haida nhận ra đây là một cái bẫy Danhem giăng sẵn dù không biết mục đích gì nhưng chắc chắn để Haida lạc người trong buổi tiệc này. Cùng lúc đó cùng mấy chục cô gái được trang điểm ăn vận chẳng khác gì Haida và tất cả những người trong buổi tiệc đều đeo mặc nạ. Nhưng điều đáng sợ là tất cả nam nhân trong buổi tiệc đều mang che kín khuôn mặt, đều cũng một dáng người và….cùng mái tóc trắng như hắn.

Nó bước vào bữa tiệc nhìn xung quanh, không khỏi bàng hoàng lo sợ, nó không tìm được điểm khác nhau gì giữa những con người này thì làm sao có thể xác định ra hắn. Dù trang phục của những người đó có khác đôi chút nhưng dáng người lẫn mái tóc đều giống hắn y hệt.

Danhem cùng mỉm cười nhìn nhân vật nữ chính rõ ràng đang hoang mang. Cô ta xoay vòng hết nhìn người này đến quan sát kẻ khác. Kế hoạch của gã là thế, thậm chí trong khi chuẩn bị hắn đã xông hương hoa ngào ngạt vào phòng để át đi mủi hương đặc trưng của nó. Gã tự tin vô cùng với kế hoạch bịt mắt người này, chỉ cần nó không vào tay hắn thì những kẻ con lại đều là tay chân của gã cả.

- Dâng ly rượu này cho hắn ! Phải làm cho khéo, đừng để hắn nghi ngờ !

- Đây là gì vậy ạ ?

- Một chút kích thích bản năng con quỷ của hắn ! Do Hoàng Hậu đích thân lấy từ Cung điện của Cha Ta – Danhem cười, tình dục là thứ làm lu mờ sự tỉnh táo không phải sao, chỉ sợ lúc uống xong, hắn sẽ lên giường với bất cứ con đàn bà nào bất chấp đó có phải là phi tần của hắn hay không. Loại dược liệu bị cấm song Hoàng Hậu muốn thanh trừ mối họa để con trai bà ta có thể ung dung ngồi lên ngai của Chúa Tể cho nên không ngần ngại pha chế ! Loại dược liệu tuy cực mạnh song phải so với sức mạnh của hắn, có lẽ công dụng sẽ giảm đi nhưng chắc chắn vẫn có tác động.

Hắn nheo mắt quan sát, từ kiểu áo đến màu tóc cũng giống y hệt, dáng người cũng thế là làm sao tìm ra con bé; đúng là theo nghi thức Gafenso thì phải giả trang cho giống nhau, đúng là như thế, song hắn cảm nhận không ít ánh mắt thăm dò của nhiều kẻ trong căn phòng này. Còn về các y nữ, có giống cũng không thể giống như như đúc như vậy. Muốn sử dụng khả năng giả trang hoàn hảo như vậy, Danhem đã phải tập trung không ít dược liệu lẫn sức mạnh. Rõ ràng kế hoạch của gã không hề dễ nuốt chút nào. Mùi thơm ngào ngạt đến cháy mũi kia thật làm hắn càng khó tìm ra Haida, tại sao bọn y nữ lại có mùi hương giống nhau như vậy, không phân biệt được đâu là quỷ đâu là Haida. Bọn “người giả” hành động không chút sơ hở, cư xử bình thường. Một cặp đầu tiên đã ra nhảy rồi, cặp thứ hai, thứ ba. Hắn quan sát một y nữ mặc áo tím. Mái tóc nâu pha đỏ, màu mắt nâu và nhảy với cô ta.

Người thứ nhất, thứ hai, thứ ba, thứ tư….

Một bữa tiệc quá đổi nặng nề với nó. Vừa bế tắc vừa bị hành hạ trong đôi giày cao và chiếc áo thắt chặt ở eo làm nó khó thở. Từng đợt âm thanh dìu dặt, từng chàng trai nó chọn ra nhảy điệu valse với nó đến thứ ánh sáng hoa lệ thi thoảng đổi màu sắc cũng chỉ làm tim nó căng cứng hơn thôi. Một bầu không khí yên lành giả tạo đến muốn buồn nôn, nó thừa biết bữa tiệc chỉ là lớp vỏ che mắt cho âm mưu của Danhem nhưng không rõ là gã sẽ còn giăng bao nhiêu bẫy đây !

Thời gian dần trôi, từng người ra nhảy. Haida có cảm giác bế tắc, nơm nớp lo âu, ánh mắt lo lắng dáo dát nhìn quanh, rốt cuộc là vì cái gì mà giống nhau như đúc. Vốn dĩ nó rất muốn hét lên gọi hắn song cái mặt nạ chết tiệt này không làm nó nói được. Ngậm ngùi suy nghĩ trong tâm trạng rối bời đó và tiếp tục bữa dạ vũ chết chóc.

.

..

Đến Người thứ mười ba. Thời hạn đã đến 12 giờ đêm !

Bầu không khí nhộn nhịp ngốt nhiên ngừng lại, các y nữ đứng một hàng, các nam nhân tóc trắng đứng dối điện, kẻ cầm ly rượu, kẻ đứng chỉnh lại áo, kẻ lại đông cứng lạnh lẽo. Mỗi người mỗi kiểu không biết đâu mà lần. Bây giờ Y nữ sẽ chọn nam chính nhảy với mình và với Haida là phải chọn chính xác, nếu không chắc chắn Danhem sẽ không để nó yên .Và bây giờ nó cũng vô cùng mơ hồ, không biết quyết định ra sao. Haida bây giờ run như cầy sấy nó cùng đám y nữ ngắm nghía hồi lâu. Giữa mười hai người nó vừa nhảy, có nhiều điềm chung lắm. Mắt đỏ, tóc trắng, dàng vẻ, trang phục y hệt nhau. Nó nhắm mắt lại hít thở đều, trấn an bản thân. Nhìn lên chiếc bàn hoa mỹ đặt 102 chiếc thẻ bài nhỏ có hình của 102 nam nhân tham dự bữa tiệc và bắt đầu chọn. Nó nhìn một nam nhân tóc trắng, đang khoanh tay, ánh mắt kiên định không nhìn y nữ nào. Dáng vẻ lạnh lùng bất cần đời, nó nhón gót bước đến, bàn tay nó vươn ra sắp chạm vào tấm thẻ bài của kẻ đó. Nó khựng lại và lại quan sát những nam nhân kia và nó ngừng lại ở một người. Kẻ đó nghiêm nghị, thi thoảng đánh ánh mắt lơ đảng xung quanh, cả thân hình đứng yên sau tấm choảng đen đính đá đỏ thẫm, một bức tượng sống. Tim nó đập thình thịch, lo sợ. Nó nhấc thẻ bài lên và các y nữ khác cũng làm theo, không có ai trùng lấp với ai. Người nam nhân vẫn thảng hoặc dìu Haida ra và tiếp một điệu Valse.

Khuất sau tấm rèm, có tiếng nói đầy hả hê :

- Cô ả lầm rồi ! – Danhem nhoẻn cười quan sát mọi sự qua khán đài, vẻ mặt đắc thắng nhìn sang tên tay sai.

- Vương Tử, tên đó là ai vậy ?

- Ngươi đoán thử xem ? Là một kẻ sống sót sau trận Iamta ! Anh trai kẻ hắn đã giết chết !

- Cô ta quả thật khó bề rồi ! Vậy bây giờ chúng ta làm sao đây Vương Tử !

- Cứ cho hắn mang cô ta về, “ăn uống” no nê, nói hắn cho cái này vào thuốc ăn của cô ta, phần còn lại, Ta sẽ tính !

- Vâng, Vương Tử !

- Quản lí cho kĩ ! Coi chừng tên đó bị mua chuộc ! Dù Ta không cho là thế song phòng bị vẫn hơn !

- Thần đã rõ thưa Vương Tử !

Bằng một điệu Valse, nó chẳng còn tâm trạng đâu mà nhảy nhót. Người cũng đã chọn, chỉ còn chờ đến đêm xem chiếc mặt nạ thì còn may ra. Kẻ đó dịu dàng nhảy với nó, quàng tay qua eo, ngọt ngào y như cặp tình nhân mới yêu. Và những cặp đôi khác cũng thế. Dù nhảy nhưng nó chẳng còn tâm trạng đâu mà tận hưởng. Càng lúc nó càng nghi ngờ sự lựa chọn của mình, càng quan sát cách hắn nhảy vô cùng điệu nghệ, dịu dàng như vậy. Không phải là tên hay dùng đòn roi đánh nó, Haida toát mồ hôi lạnh, lòng nơm nớp lo sợ.

Bữa tiệc kết thúc, Danhem bước ra và nói vài câu :

- Y nữ đã quyết định Chủ Nhân của mình và Chủ Nhân cũng đã nhảy với các Y nữ ! Bây giờ mời mọi người cùng bạn nhảy về nghỉ ngơi ! Ngày mai tất biết kết quả !

Kẻ lạ mặt quàng tay qua eo dịu dàng cùng nó sánh bước đi. Nó nghĩ nó lầm thật rồi. Nó ngoái đầu lại nhìn những dòng người túa ra, những nam nhân tóc trắng. “Hắn ở đâu kia chứ ?” Cũng có thể hắn lầm tưởng một đứa y nữ giống nó không biết chừng. Haida dần trở nên run sợ, nó không thể bước đi, nó không thể chết một cách như vậy được. Nó khựng lại ánh mắt dáo dát nhìn ra dòng người cố gắng tìm ra một kẻ quen thuộc trong những nam nhân tóc trắng, kẻ đi cạnh nhận thấy sự do dự của nó, bàn tay kẻ đó siết chặt eo rồi đẩy nó đi bằng ép buộc. Kẻ lạ mặt dìu nó vào phòng chỉ lạnh lẽo buông lời bằng chất giọng y hệt hắn song lại dấy lên cho nó sự sợ hãi :

- Thay y phục đi rồi chờ !

Nó nuốt khan, nó lầm thật ư. Hắn bình thường rất hung dữ, nạt nộ cơ mà. Vậy là nó đã sập bẫy của Danhem, phải làm sao bây giờ.

Kẻ lạ mặt bước ra sau khi đóng kín cửa phòng của Haida lại.

- Vương Tử căn dặn Ngươi hãy cho cô ta uống thuốc này ! Còn tối nay, chỉ cần không để cô ta phát hiện, phần còn lại tùy ý Ngươi !- gã nhếch mép nói đầy vẻ gian tà nhìn Cerop, tên anh trai của kẻ tử thù của Điện Hạ Ara.

- Được rồi ! Dâng tới miệng dại gì không hưởng ! – Cerop nhoẻn cười gian tà sau tấm mặt nạ rồi bỏ đi.

Cerop quay vào phòng nhìn Haida, nó đang măc một áo lụa đen thắt ở eo phù chiếc áo phủ ngoài, lột bỏ bộ váy đầm vướng víu kia ra. Bờ eo nhỏ nhắn dù không cố tình nhưng phô trước mắt hắn. Làm hắn bắt đầu thấy khát, hắn bước tới trước ánh mắt dè dặt của nó. Haida vẫn nhìn chằm chằm vào mặt nạ của hắn. Bàn tay hắn vuốt trên mái tóc trắng rồi nới lỏng cavat ở cổ.

- Nàng sao thế ! Mệt à ? – Cerop nói bằng chất giọng châm biếm pha lẫn chút đùa bởn rồi phẩy nhẹ vạt áo cho ngọn đèn vụt tắt, cả căn phòng chìm vào bóng tối. Hắn ung dung mở mặt nạ ra.

Nó điếng người bờ môi mấp máy. Nó đã sai lầm to rồi ! Câu nói đó, chất giọng đó, nó biết đã nhầm thật rồi. Cái tiếp theo nó làm là rút ra một chiếc nĩa thẳng vào hắn mà đâm song phản xạ của Cerop nhanh nhạy hơn Haida nhiều, nhanh chóng lôi nó lên giường, tay bịt chặt miệng, tay kia khóa chặt tay nó, cả thân hình cứng như đá. Rồi hắn hôn nó nhiều đến mức làm nó muốn nghẹt thở, nó không nói được gì cả, dù chỉ một câu cũng không. Tay chân muốn giãy giụa nhưng Cerop quá mạnh, tay hắn chẳng khác nào gọng kềm giữ chặt lấy nó.

- Buông… “Ta Ra!”– câu nói của nó bị cắt ngang một cách thô bạo bởi làn môi của hắn. Hắn bá đạo nhưng cũng làm nó liên tưởng đến một người, một kẻ căm ghét cũng từng đối xử với nó thế này.

- Yên nào ! Con mồi bé bỏng của Ta ! – hắn nói cuối xuống hôn lên cổ và cắn nhẹ vào làn da mềm mại của nó. Hắn thật sự khát muốn chết mà nó càng giãy giụa chẳng khác nào càng kích thích hắn.

Ngoài cửa một con quỷ gian xảo đang vâng lệnh chủ nhân nó theo dỏi Cerop và Haida, chỉ cần con bé lầm tưởng Cerop chính là Điện Hạ, chắc chắn sẽ ngoan ngoãn mà “đưa cổ vào tròng”. Những gì Cerop phải làm là làm-những-gì-mà-Điện- Hạ-và-phi-tần-cùng-làm-mỗi-đêm. Chỉ cần ngọt ngào với cô ta một ngày chắc chắn cô ta sẽ không nghi ngờ gì cả. Gã đứng ngoài nhìn đèn trong phòng vụt tắt, khỏe miệng nhếch cười, không có âm thanh chống cự gì cả. Những gì đang diễn ra chỉ là sự im lặng, gã có thể “đánh hơi” thấy bản năng của quỷ đang hoành hành trong căn phòng nọ. Trong căn phòng đó, có một người đang vô cùng hoảng loạn nhìn cái gã đang tự do hoành hành trên người mình, miệng thì bị bịt chặt, muốn kêu la gào thét đều vô ích cả. Nó bất giác trong cơn hoảng loạn lại rên rỉ tên hắn nhưng chẳng ai nghe thấy.

Có một người mong hắn ghê gớm nhưng xem chừng đã vô vọng rồi !

Còn gã quay về với chủ nhân Danhem của mình và nói :

- Vương Tử yên tâm ! Thần đã kiểm tra, cô ta dường như không có chút gì nghi ngờ cả ! Còn rất “ngọt ngào” là đằng khác.

Danhem cười khoái trá, gã cùng vừa quan sát căn phòng của Điện Hạ.

- Còn về chỗ kia sao ạ ?

- Hắn vớ phải Protta, chẳng khác nào trợ giúp cho Ta !

- Vương Tử nói quận chúa Protta Vranda Kersio ! Ả quận chúa chuyên chiêu dụ nam nhân – gã tay sai nhướn mày, khinh bỉ nói.

- Phải ! Thứ dược liệu đó công dụng hơn Ta nghĩ ! Xem ra hắn cũng tầm thường có thế ! – Danhem nói kèm theo một cái nhếch mép, với kĩ thuật nhào nặn giả trang tốn bao nhiêu công sức của gã, cộng với Protta, một ả lẳng lơ, trăng hoa vô độ, liệu có thể không bằng được phi tần yêu quý của hắn hay sao. Phi tần đó lọt vào mắt xanh của một tên-chà-đạp-nhan-sắc kẻ khác chỉ có thể khi cô ta là “cao thủ” trên giường thôi. Mà Protta cũng không phải tay vừa gì, dù rằng thuộc dòng tộc cao sang nhưng cô ả lại vô cùng nổi trội trong tình trường.

Cả căn phòng im hơi lặn tiếng như thế, đủ biết tên Điện Hạ kia không nghi ngờ rồi. Trong căn phòng của Điện Hạ, một nam nhân sau khi uống say bí tỉ thì, đang “ăn” sạch sẽ một kẻ khác. Thỏa mãn bản chất con quỷ đói khát của hắn, quần áo bị hắn xé rách rưới, luôn miệng gọi người đàn bà cạnh hắn là, phi tần, rồi tiếp tục tận hưởng cơ thể trắng trẻo của cô ta.

Còn căn phòng kia, Haida đang ra sức cắn vào tay kẻ đối diện, cái tên đáng ghét, chỉ muốn giết chết gã cho xong. Vô cùng sợ hãi và giận dữ, nó cố bấu tay để kẻ kia ra và cắn vào tay gã song có phải không biết đau không chứ mà gã cứ bám riết lấy nó. Con bé thì làm sao mạnh bằng gã đàn ông kia được, vừa cố đấm đá vào thân hình cứng như đá kia mà muốn bật khóc.

Móng tay nó lún sâu vào vai gã nhưng sao gã không suy suyển gì cả dù nó ra sức cắn hắn rồi cào cấu .

“Chết tiệt thật, sao bọn này, đứt dây thần kinh cảm giác hay sao !! Khốn kiếp ! Ta không muốn tên khốn khiếp này ! ”

..

“Em trai à, chỉ trách sao lại ngán đường của Ta ! Ta buộc phải thanh toán cả Ngươi thôi ! Cứ thỏa thuê cho đã rồi chuẩn bị chết luôn trên giường nhé ! ” – Danhem nghĩ bật cười giả lã.

- Bây giờ thì rút !

Danhem đã dự trù kế hoạch. Haida ngày mai sau khi đã được Cerop cho uống dược liệu, những gì nó sẽ làm là hành động theo sự điều khiển của gã. Haida và Protta sẽ đổi vai, cái ngoại hình giống nhau y đúc đó khó mà làm ai nghi ngờ được, khi đó Haida sẽ tiếp cận Điện Hạ tự tay giết chết hắn. Còn Danhem,gã sẽ rút để lại một hiện trường đẫm máu, phủi tay hết tội lỗi cho Haida. Danhem vốn dĩ cũng muốn lợi dụng Protta để thủ tiêu ngay cho khỏi phiền phức, song, gã không tin tưởng Protta, cũng như không muốn bị nghi ngờ mình có liên quan vì sở dĩ gã là người sắp xếp buổi tiệc. Còn nếu để Haida ra tay. Gã cùng đám người của gã hoàn toàn vô can, không liên quan. Sau đó Haida cũng sẽ bị thủ tiêu để bịt đầu mối. Một kế hoạch được bày ra bởi cái đầu độc địa của gã đã thành công một nửa. Giờ chỉ còn chở Haida “xử lí” nốt Điện Hạ là xong. Mà dù Haida có phát hiện ra mình bị lừa cũng không sau. Cerop đủ sức dùng vũ lực nhét thứ thuốc đó cho cô ta. Nói chung là kế hoạch mưu sát đó chỉ còn chờ vào thời gian mà thôi. Và toàn bộ Vương quốc của hắn sẽ là của gã. Kế hoạch của gã thâm độc ở chỗ, ở những bữa tiệc Gafenso, y nữ chỉ hóa trang giống nhau, còn khuôn mặt thật được giấu sau lớp mặt nạ. Còn trong bữa tiệc này, tất cả đều có khuôn mặt giống Haida y đúc, bằng phép thuật giả trang, Haida dù lúc nào cũng phủ tấm khăn voan đen, song với cặp mắt săm soi của tên Vương Tử, cũng đủ nhìn thấy dung mạo thật của con bé. Việc giả trang đòi hỏi nhiều công phu phức tạp hơn nữa lại cho số lượng lớn cho nên gã không ngần ngại giết chết chục kẻ xấu số để lấy sức mạnh của chúng thực hiện dã tâm của gã. Sau đó chỉ cần bịt hết chứng cứ thì sẽ không có ai nghi ngờ, gã sẽ ung dung ngồi lên ngai vàng của vương quốc này .

….

Mọi chuyện diễn tiến lại, cho đến một ngày sau.

Một tin động trời chấn động cả Địa Ngục, toàn dân bàng hoàng. Người thì nghĩ nó là một cái bẫy nhưng là một cái bẫy cũng khó vì nó khá hoàn hảo. Một người quyền lực ở Vương Quốc chiếm một phần tư diện tích, chết ngay trong cung điện của mình, mà lại cùng với một người thân cận nữa. Ai dám nghi ngờ. Dấu tích cũng không có. Chỉ biết một trong những kẻ quyền lực nhất Địa Ngục bị giết hại. Bởi nguyên nhân được kết luận. Bị chính những kẻ tôi tở cạnh thủ tiêu. Nhưng thủ phạm cũng đã chết, cũng chẳng khẳng định được gì, cho nên cứ tin vào những gì đã được Vương tộc điều tra đi.

Một cái chết vốn dĩ là sự che đậy hoàn hảo bởi một âm mưu được suy tính kĩ càng, một cái đầu đầy độc địa. Một vở kịch, lớp mặt nạ vô can đến hoàn hảo.

......

Hãy đảm bảo các bạn đọc Đủ Các Chapter kể cả Chap nối : Mermaid Curse !!!! Vì nếu không sẽ gây khó hiểu, nhé ! The Mermaid Curse hiện có tổng cộng 22 phần !

Bạn đang đọc The Mermaid Curse - Lời nguyền Tiên Biển của DasandraJK
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.