Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tâm kiếp sắp đến. (1)

Phiên bản Dịch · 1522 chữ

Chu Dao hôn môi Lâm Thiên, giọng vang trong đầu hắn:

- Phu quân, ta không hâm mộ bọn họ. Tình yêu của họ ngắn ngủi, còn chúng ta là vĩnh hằng, ta không buồn gì. Ta chỉ hơi nhớ phu quân.

Cái lợi tu luyện có khác, khi hôn vẫn có thể nói chuyện.

- Dao nhi, ta yêu nàng!

Hai người hôn rồi ôm, bất giác lăn lên giường. Nguyên gian phòng đã bị Lâm Thiên bày ra trận pháp, cho nên không sợ có người rình ngó, chuyện kế tiếp thiếu nhi không nên nhìn, giường kẽo kẹt không dứt.

Từ giữa trưa đến tối, suốt năm tiếng Lâm Thiên mới cùng Chu Dao nét mặt y xuân ra khỏi phòng.

Lâm Thiên nắm tay Chu Dao nói:

- Dao nhi, chúng ta đi ăn vặt, không ngờ hành tinh có phố ăn vặt giống Trái Đất. Mới rồi Dao nhi đã mệt, ăn nhiều chút lấy sức, hi hi.

Chu Dao xấu hổ đỏ mặt nói:

- Thiên, đừng để người ta nghe thấy.

Lâm Thiên cười tà:

- Nghe được thì sao? Dù gì bọn họ không nhận biết nàng.

Chu Dao giận dỗi:

- Đồ xấu xa, vừa rồi khi dễ ta, hiện tại còn ăn hiếp ta. Ngày mai ta sẽ mách với mấy vị muội muội, để các nàng cùng trị phu quân.

- Đại tỷ như nàng còn không trị không được ta, bọn họ càng thêm không thể.

Lâm Thiên nói:

- Đi mau, ta ngửi được mùi rồi, đã nhiều năm không ăn vặt, hơi thèm.

Ăn nhiều đồ vặt, Lâm Thiên và Chu Dao trở lại nhà nàng thuê.

Chu Dao kéo tay Lâm Thiên:

- Phu quân, chúng ta lên nóc nhà ngắm trăng được không? Trăng ở hành tinh này rất giống Trái Đất.

Lâm Thiên nói:

- Được, ca ca ôm nàng lên, hi hi.

Lâm Thiên bế Chu Dao lên, nhún nhẹ mũi chân vọt lên nóc nhà.

Trăng đêm này rất tròn và sáng.

Chu Dao nằm trong ngực Lâm Thiên, buồn bã thì thào:

- Phu quân nói xem hiện tại Trái Đất thế nào?

Lâm Thiên nói:

- Phong ấn đã giải, thiên địa nguyên khí Trái Đất sẽ tăng gấp mấy lần. Có thiên địa nguyên khí sung túc, môi trường tự nhiên được cải thiện, chắc sẽ có nhiều tu luyện giả hành tinh khác đến Trái Đất, một số môn phái ở chỗ khác sống không tốt sẽ kéo nhau đến Trái Đất. Có lẽ bây giờ Trái Đất hơi phức tạp.

Chu Dao hỏi:

- Quốc gia thì sao? Phu quân nói xem nước ta bây giờ thế nào?

- Quốc gia thì chắc giống hành tinh khác, quốc gia thế tục tồn tại nhưng quyền nói chuyện nặng ký nhất thuộc về những môn phái lợi hại trên Trái Đất.

Lâm Thiên nói:

- Lực lượng thế tục chắc chắn không bằng Tu Chân giới.

Chu Dao lại hỏi:

- Phu quân bây giờ có thực lực đỉnh Ma Đế rồi, phu quân không có thần kiếp, có thể thăng lên Thần giới, khi nào phu quân vào Thần giới?

Lâm Thiên suy nghĩ một lúc, đáp:

- Có lẽ chờ thêm một lúc nữa, dù sao ta ở hạ giới cũng có thể tăng tu vi. Tu vi nhóm Huyên Hiên cách đỉnh Ma Đế còn rất xa, nếu bây giờ ta vào Thần giới, không cần Khương Phong tới kiếm ta gây sự, tùy tiện người nào cũng có thể ngược ta một trận.

Hôm sau, nhóm Thạch Huyên Hiên ra khỏi thế giới Tinh Giới. Thấy bọn họ. Chu Dao là nữ mà cũng thấy mắt sáng lên. Khuôn mặt bốn nữ nhân không thua Chu Dao, Thạch Huyên Hiên càng đẹp hơn nàng một phần.

- Mấy vị muội muội, các muội muội khỏe không?

Cùng nữ nhân khác chia sẻ người yêu, trong lòng Chu Dao hơi khó chịu, nhưng nàng không phải một thiếu nữ nhỏ nhen, chuyện đã rồi, quan hệ tốt với nhóm Thạch Huyên Hiên là lựa chọn lý trí. Nhóm Thạch Huyên Hiên có bốn người, ở chung với Lâm Thiên lâu hơn Chu Dao, nếu gây mâu thuẫn lớn buộc hắn bỏ một bên thì e rằng nàng sẽ là người đó.

Dương Tuyết kéo tay Chu Dao nói:

- Đại tỷ, phu quân luôn nhớ tỷ. Hay là đại tỷ cùng chúng ta vào thế giới Tinh Giới sinh hoạt đi, ta nghĩ sẽ không ai biết đại tỷ ở đâu.

Chu Dao liếc Lâm Thiên, lắc đầu nói:

- Nếu làm vậy tương lai phu quân sẽ trở mặt với phụ thân của ta. Chia tay thời gian ngắn vì về sau có thể vĩnh viễn bên nhau, ta chịu được khổ chia ly này. Mấy vị muội muội phải chăm sóc tốt cho phu quân.

Nhóm Thạch Huyên Hiên gật đầu.

Chu Dao nhìn Mộ Dung Tuyết, nhoẻn miệng cười:

- Mộ Dung, trước kia chúng ta là tỷ muội, không ngờ bây giờ thành tỷ muội càng thân mật hơn nữa. Đáng tiếc phu quân dở quá, không thì khiến đám Uyển nhi cũng trở thành tỷ muội của chúng ta luôn.

Lâm Thiên trợn trắng mắt, ngoài miệng Chu Dao nói vậy nhưng nếu lúc đó hắn làm thế thì tiêu tùng, giờ hai người có bên nhau hay không là cả một vấn đề.

Dương Tuyết liếc Lâm Thiên:

- Đúng, đại tỷ nói đúng, phu quân nhát như chuột, hi hi.

Lâm Thiên nói:

- Này này, các người khẩu thị tâm phi, oan, oan quá! Nếu các nàng chịu thì lão công sẽ tìm tám, mười tỷ muội cho các nàng ngay!

Bốn nữ nhân đồng thanh kêu lên:

- Ngươi dám!!!

Các nàng nhìn nhau, hiểu ý cười.

Lâm Thiên cười thầm trong bụng:

- Hi hi, mấy tiểu nha đầu này còn dám đấu với phu quân của các ngươi?

Trong hai ngày Lâm Thiên dẫn năm nữ nhân Chu Dao đi chơi mấy hành tinh, nhiều nơi để lại tiếng cười rộn ràng của sáu người. Ban ngày đi chơi, buổi tối đắp chung chăn, Lâm Thiên trải qua hai ngày rất là sảng khoái.

Nhưng thời gian vui vẻ luôn trôi qua nhanh, hai ngày chớp mắt qua đi. Đám Thạch Huyên Hiên trở lại thế giới Tinh Giới. Lâm Thiên mang theo Chu Dao về hành tinh Tử Vân gặp Chu Hạo.

Ầm!

Tiếng sấm cuồn cuộn, bầu trời vốn sáng sủa bỗng chốc đổ mưa hệt như tâm tình của Lâm Thiên, chia ly luôn khiến người khó chịu.

Một luồng sáng vàng lóe lên trong hư không, tia chớp đến trước mặt Lâm Thiên và Chu Dao, là Chu Hạo phụ thân của Chu Dao.

Lâm Thiên hành lễ hướng Chu Hạo:

- Bá phụ!

- Tốt, ta nhận tiếng bá phụ của ngươi. Nhưng có thể gọi ta là nhạc phụ hay không phải xem biểu hiện về sau của ngươi.

Chu Hạo nói:

- Có một tin tốt cho ngươi đây, Khương Phong bị phụ thân của hắn là Khương Vô Địch ra lệnh cấm bế ngàn năm. Hiện Khương Vô Địch không có ý định đối phó với ngươi, nếu trong vòng ngàn năm này ngươi độ qua thần kiếp phi thăng Thần giới thì không ai quấy nhiễu ngươi trong ngàn năm khổ lực.

Lâm Thiên kinh ngạc hỏi:

- Bá phụ, cái gì là khổ lực ngàn năm?

- Đó là thứ mỗi người đến Thần Nhân phải trải qua, dù là người hạ giới phi thăng hay người Thần giới, đến tu vi cấp Thần Nhân đều phải đào khoáng ngàn năm. Khi nào ngươi đến Thần giới sẽ biết.

Chu Hạo không muốn nói nhiều với Lâm Thiên, đơn giản nói một câu rồi nhìn hướng Chu Dao:

- Nhược Hàm, chuẩn bị xong chưa? Xong rồi thì chúng ta đi Thần giới ngay.

Chu Dao nhìn Lâm Thiên.

Lâm Thiên mỉm cười nói:

- Dao nhi yên tâm, ta sẽ nhanh chóng tìm nàng.

Chu Dao gật đầu. Chu Hạo vung tay lên, một luồng sáng vàng bao phủ Chu Dao. Không gian dao động kịch liệt, Chu Dao và Chu Hạo biến mất. Lâm Thiên ngẩn ngơ nhìn hướng Chu Dao biến mất, một lúc lâu sau hắn mới lấy lại tinh thần.

Lâm Thiên nói thầm trong đầu:

- Tiểu Linh, khổ lực ngàn năm là cái gì?

Tuy Chu Hạo không nói nhưng Lâm Thiên tin sẽ được Tiểu Linh giải đáp.

Tiểu Hắc biến thành con rắn nhỏ xuất hiện trên vai Lâm Thiên, nói:

- Lâm Thiên, để ta nói cho.

Lâm Thiên cười tủm tỉm:

- Tốt, nhưng trước khi nói chuyện đó chúng ta hãy nói việc khác đã. Trước kia ngươi cũng nói rồi, chờ khi thực lực của ta vượt qua ngươi sẽ gọi ta là gì?

Tiểu Hắc kêu lên:

- Chủ . . . Chủ nhân.

Không chỉ Tiểu Hắc lắp bắp kêu, Lâm Thiên nghe cũng khó chịu. Tiểu Hắc không giống đám Lâm Nhất bị Lâm Thiên hạ tâm tỏa, cho đến nay Tiểu Hắc luôn kêu tên hắn, giờ đổi xưng hô đúng là khó xử cho Tiểu Hắc.

Bạn đang đọc Thế Giới Bên Trong Chiếc Nhẫn (Dịch) của Vô Thần
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ilovenovel22397
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 4
Lượt đọc 89

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.