Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cơ hội nhanh chóng lớn mạnh thế lực. (1)

Phiên bản Dịch · 1538 chữ

Lâm Thiên lòng máy động, hơn mười luồng sáng vàng bay vào đầu đám người Huyết Đao Ma Quân, vì không chống cự nên tâm tỏa thành công thiết lập.

Lâm Thiên cười nói:

- Lâm Nhất, thả bọn họ ra đi.

Ngụy Phong cung kính nói với Lâm Thiên:

- Vị tiền bối này, đa tạ cứu giúp!

Lâm Thiên lạnh nhạt nói:

- Lâm Nhất, dẫn bọn họ đi gần đây chờ.

Lâm Nhất cung kính nói:

- Tuân lệnh chủ nhân!

Lâm Nhất nói với đám người Huyết Đao Ma Quân:

- Đi theo ta.

Chờ đám người Lâm Nhất rời đi, Lâm Thiên lòng máy động, giới lực giữ cho khuôn mặt giả tán đi, lộ ra bộ dạng ban đầu. Đã qua nhiều năm nhưng mặt mày Lâm Thiên không thay đổi, Ngụy Phong nhìn ra ngay.

Ngụy Phong giật mình kêu lên:

- Lão tam!?

- Ha ha, lão Ngụy, chúng ta lại gặp mặt!

Lâm Thiên ôm chặt Ngụy Phong:

- Ngươi dữ dội thật, trong thời gian ngắn đã đến Đại cấp Thiên Ma!

- Toàn nhờ lão tam cho ta cơ hội, chút xíu tu vi của ta không là gì trong mắt lão tam. Mới rồi tiền bối cấp Ma Hoàng lại kêu lão tam là chủ nhân!

Ngụy Phong khó tin hỏi:

- Hiện tại tu vi của lão tam không lẽ cao còn hơn Ma Hoàng?

Lâm Thiên lắc đầu nói:

- Không phải, ta giống như lão Ngụy, chỉ là Đại cấp Thiên Ma. Lâm Nhất nhận ta làm chủ nhân vì ta có ơn. Mấy năm nay lão Ngụy sống sao? Có tìm người mình thích trong Ma Giới không?

Luôn đánh giết, không thì không có khả năng tiến bộ mau như vậy.

Trong tay Ngụy Phong cầm hai bình rượu cay, gã ném cho Lâm Thiên một bình:

- Có quen một nữ, cũng hơi có hảo cảm với nàng. Nhưng lão tam nhìn bộ dạng hiện tại của ta, có năng lực đem lại hạnh phúc cho người ta sao? Bản thân khó bảo đảm.

Nói đến về sau Ngụy Phong buông tiếng thở dài.

Lâm Thiên và Ngụy Phong cụng bình, uống hớp rượu cay:

- A, còn có nữ nhân như vậy? Kể xem các ngươi quen nhau thế nào?

- Ha ha ha, lần đó ta gặp một con Thôn Thiên thú, thực lực lợi hại kinh khủng. Ta mới có tu vi Thiên Ma sơ kỳ, Thôn Thiên thú thì ít nhất là đỉnh đại Thiên Ma. Ta vốn tính đi đường vòng, ai ngờ phát hiện trong bụng Thôn Thiên thú có một người.

- Tất nhiên một mình ta không thể nào xử lý con Thôn Thiên thú, ta nói xạo là trong Thôn Thiên thú có nữ nhi của Ma Quân. Sức mạnh của tin đồn đúng là lớn, không lâu sau rất nhiều cao thủ công kích Thôn Thiên thú, cuối cùng nó phun ra một người, một nữ nhân tên Kiếm Ngưng.

- Kiếm Ngưng không phải nữ nhi của Ma Quân gì đó, tu vi chỉ là Xuất Khiếu Kỳ. Các cao thủ lười khó xử Xuất Khiếu Kỳ nữ nhân yếu đuối, không lâu sau tán đi. Về sau ta và Kiếm Ngưng quen biết, nàng ở trong thành Đông Hoàng. Lần này ta đến thăm Kiếm Ngưng, không ngờ sơ sẩy bị nhiều cao thủ theo dõi.

- Lão tam, ta thật không ngờ ngươi cho ta công pháp cao cấp như vậy, công pháp bán thần giai, trời ạ, thứ làm Ma Hoàng cũng phải động lòng.

Ngụy Phong luôn treo nụ cười, khi nhắc đến Kiếm Ngưng thì nét mặt dịu dàng.

Lâm Thiên cười nói:

- Ha ha ha! Lão Ngụy lần này động lòng thật rồi, còn Tần Kha thì sao?

Ngụy Phong sửng sốt:

- Nàng? Mỗi người đều có chốn về của mình, ta đến Ma Giới đã nhiều năm, chắc bây giờ bên cạnh nàng đã có người khác. Lão tam, khi nào chúng ta hạ giới nhìn xem?

Lâm Thiên khẽ thở dài:

- Trong thời gian ngắn ta không hạ giới được, e rằng lão Ngụy cũng không thể, hạ giới không dễ vậy. Từ Tu Chân giới lên thượng giới dễ hơn, từ Ma Giới hay Tiên giới vào Tu Chân giới thì chỉ có thể đi đường tiên ma, đường tiên ma quanh năm có cao thủ hai giới tiên ma trú đóng, không được cao thủ hai giới trú đóng đồng ý thì rất khó hạ giới.

- Chẳng lẽ chúng ta không bao giờ hạ giới sao? Ta còn không kịp báo hiếu cho phụ mẫu.

Ngụy Phong nốc mấy ngụm rượu cay:

- Trước kia cảm thấy rượu rất cay giờ thấy nó lạt thếch.

- Lão Ngụy, yên tâm đi, hiện giờ Trái Đất đã mở phong ấn, thiên địa nguyên khí sung túc, tu vi phụ mẫu của ngươi sẽ tiến bộ rất mau, sống mấy trăm năm đều không sao, giờ chỉ mới qua vài năm.

Lâm Thiên an ủi:

- Sao, dẫn ta đi gặp Kiếm Ngưng kia được không?

Ngụy Phong đỏ mặt nói:

- Ta . . . Ta và nàng chỉ mới là bằng hữu bình thường.

- Ha ha ha! Thú vị thật, bây giờ chúng ta không còn là con nít mà ngươi xấu hổ cái gì? Lão Ngụy, nếu thích nàng liền cướp vào tay, không thì chờ khi nàng vào vòng tay của người khác lúc đó không có chỗ khóc.

Lâm Thiên nói:

- Tưởng tượng đi, người mà ngươi thích lao vào vòng tay người khác là điều khiến ngươi đau đớn biết bao? Nói ngươi không có năng lực cho nàng hạnh phúc? Buồn cười thật, ngươi là tu vi Đại cấp Thiên Ma, nàng mới chỉ là Xuất Khiếu Kỳ, sao ngươi có thể không chăm sóc cho nàng được? Nhưng lão Ngụy, có một việc ta phải nói trước, ta có chút rắc rối nhỏ nên không thể dùng khuôn mặt thật, tên thật. Tên giả của ta là Hắc Kim, ngươi gọi ta là lão tam hay Hắc Kim đều được, nhưng đừng kêu Lâm Thiên.

Ngụy Phong nói:

- Ta nhớ rồi, đi, giờ chúng ta trở về thành Đông Hoàng. Ngươi không nói thì thôi, nhắc tới làm lòng ta hơi khó chịu.

Lâm Thiên nói:

- Tốt!

Lâm Thiên truyền âm cho Lâm Nhất:

- Lâm Nhất và Huyết Đao trở về bên cạnh ta, những người khác tan đi.

Chớp mắt Lâm Nhất, Huyết Đao Ma Quân tới trước mặt Lâm Thiên, Ngụy Phong.

Ngụy Phong thấy Huyết Đao Ma Quân xuất hiện thì vẻ mặt căng thẳng.

Lâm Thiên cười nói:

- Lão Ngụy đừng lo, hiện tại Huyết Đao Ma Quân xem như thuộc hạ của ta.

Ngụy Phong do dự nói:

- Lão tam, không lẽ vì ánh sáng vàng lúc trước?

Lâm Thiên nhẹ gật đầu nói:

- Đó là tâm tỏa, một phát tâm tỏa làm bọn họ không có ý nghĩ chống đối mệnh lệnh của ta.

Ngụy Phong rùng mình nói:

- Lão tam thậm chí nói bí mật này cho ta biết?

Ngụy Phong biết nếu bí mật này truyền ra thì người Ma Giới đều sẽ tụ tập tấn công Lâm Thiên.

- Không tin ngươi thì tin ai?

Lâm Thiên cười nói:

- Đời người nếu không có vài bằng hữu đáng tin thì rất đáng buồn.

Lâm Thiên có suy xét đến mặt này, nhưng bị hội đồng thì sao? Nếu giờ Lâm Thiên tự nói mình là Lâm Thiên sẽ dẫn đến quần công, muốn đối phó hắn phải tìm ra hắn trước, không tìm được người thì tất cả chỉ là nói suông. Vì vậy tuy Lâm Thiên nói ra bí mật nhưng thật ra không có gì ghê gớm.

Ngụy Phong cười to bảo:

- Đúng, chúng ta là huynh đệ, ha ha ha ha ha ha!

Lâm Thiên thay đổi bề ngoài cùng Ngụy Phong, Huyết Đao Ma Quân, Lâm Nhất đi vào thành Đông Hoàng.

Ngụy Phong nhìn gian phòng trống rỗng hơi lộn xộn, biến sắc mặt nói:

- Kiếm Ngưng không ở!

Lâm Thiên nói:

- Lão Ngụy đừng gấp, có lẽ nàng có việc ra ngoài.

Ngụy Phong nói:

- Không đâu, nếu nàng có việc ra ngoài thì sao không mở ra cấm chế căn phòng?

- Ngươi thả thần thức ra tìm đi.

Lâm Thiên lên tiếng:

- Huyết Đao, hiện tại Tà Hoàng có ở thành Đông Hoàng không?

Huyết Đao Ma Quân cung kính nói:

- Không đâu, một tháng sau là đại điển ức tuổi của Hình Thiên Đế Quân, Tà Hoàng đã sớm chạy tới thành Hình Thiên. Ta vốn định sau khi lấy được Tu La Chiến quyết cũng sẽ đến thành Hình Thiên.

Lâm Thiên cười tà:

- Nếu Tà Hoàng không ở vậy Ngụy Phong cứ lớn gan dùng thần thức tìm tòi đi. Huyết Đao, lúc trước ngươi là Ma Quân số một dưới tay Tà Hoàng, chắc có năng lực chiêu tập cao thủ dưới tay Tà Hoàng? Đại điển ức tuổi của Hình Thiên Đế Quân là cơ hội, đa số cao thủ đỉnh cao sẽ chạy đi thành Hình Thiên. Nếu không thừa dịp này tranh thủ khống chế nhiều cao thủ hơn thì trời cũng sẽ trách ta.

Bạn đang đọc Thế Giới Bên Trong Chiếc Nhẫn (Dịch) của Vô Thần
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ilovenovel22397
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 63

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.