Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hợp nhất

Phiên bản Dịch · 1534 chữ

Lâm Thiên thầm nghĩ:

- Nếu bọn họ liên hợp thì ta đành bỏ chạy, cao thủ thật là nhiều. Thiết Mộc Lĩnh vốn chỉ có mấy chục cao thủ cấp Thiên Ma, hèn gì cho đến nay người Thiết Mộc Lĩnh, Ngự Thú Lĩnh không dám quá cứng rắn, nếu cứng rắn thì đám người này sẽ nghiêng hướng vòng tay đối thủ. Nhưng bây giờ chỉ có Thiết Mộc Lĩnh.

Hai vạn người xếp hàng bay hướng tổng bộ Thiết Mộc Lĩnh, một mảnh đen kịt khá là đồ sộ.

Khoảng trăm cao thủ cấp Thiên Ma vây quanh Lâm Thiên, bọn họ cảm nhận uy lực lĩnh vực nên vừa kính vừa sợ hắn.

- Chúng ta ủng hộ Lâm Thiên huynh đệ, hay là trực tiếp đoạt quyền làm thủ lĩnh Thiết Mộc Lĩnh đi?

Một cao thủ cấp Thiên Ma khác nói:

- Đúng rồi Lâm Thiên huynh đệ, Thiết Mộc Lĩnh trừ Lâm Thiên huynh đệ ra ta không phục ai khác!

Lâm Thiên sẽ không bị mấy câu tâng bốc của bọn họ đánh lạc hướng, hắn lạnh nhạt nói:

- Không cần nói nhiều, ta tạm thời chỉ muốn làm thập trưởng lão.

Lĩnh vực không thể luôn mở ra, bây giờ thực lực không đủ mà đi làm thủ lĩnh gì đó chẳng phải chuyện tốt. Hơn nữa Lâm Thiên không quá rõ ràng nhiều chuyện Ma Giới.

Chỉ cần thực lực tăng lên, nếu Lâm Thiên muốn thì Thiết Mộc sẽ ngoan ngoãn giao vị trí thủ lĩnh ra. Vì vậy Lâm Thiên không vội, trước tiên làm thập trưởng lão, từ từ học tập, nâng cao thực lực mới là vương đạo.

Thiết Mộc Lĩnh vang tiếng cảnh báo truyền khắp nơi.

- Đại trưởng lão, nguy rồi, có một đội người rầm rộ tới gần chúng ta!

Đại trưởng lão trầm giọng nói:

- Hoảng cái gì, bao nhiêu người?

Hiện tại lòng người Thiết Mộc Lĩnh hốt hoảng, Thiết Mộc thủ lĩnh bế quan dưỡng thương, trong tình huống này đại trưởng lão mới lên không thể bối rối.

Đệ tử Thiết Mộc Lĩnh truyền tin nói:

- Khoảng hai vạn người.

Đại trưởng lão ngây ra:

- Cái gì? Hai vạn người?

Đại trưởng lão thì thào:

- Tiêu, Thiết Mộc Lĩnh tiêu đời, chắc chắn là thế lực khác thừa dịp chúng ta và Ngự Thú Lĩnh địa chiến nguyên khí bị thương nặng đến nhặt của rơi.

Thiết Mộc Lĩnh giờ chỉ còn lại ít người, địa trưởng lão cho rằng tuyệt đối không đánh thắng đoàn quân hai vạn người. Đương nhiên nếu hai vạn người đều là tay mơ dưới Hợp Thể Kỳ thì còn có thể, nhưng đối phương đến có chuẩn bị, sao có thể xuất động hai vạn tay mơ?

- Báo!

Lại có người đến truyền tin:

- Bẩm báo đại trưởng lão, là thập trưởng lão, thập trưởng lão thu phục đám người tán tu Ngự Thú Lĩnh.

Đại trưởng lão ngây ra. Lâm Thiên mới đi một canh giờ đã thu phục hai vạn người? Tốc độ quá biến thái.

Đại trưởng lão nói:

- Cùng ta ra ngoài nghênh tiếp!

Khu trung tâm Thiết Mộc Lĩnh là mười một ngọn núi cao. Lâu thật lâu trước kia nơi này có một thế lực khá mạnh chiếm cứ, sau này thế lực này mất trong dòng sông lịch sử, vài thế lực lần lượt thành lập tại đây nhưng không lâu sau bị thế lực khác tiêu diệt, sau đó Thiết Mộc Lĩnh thành lập. Ngọn núi chính giữa mười một ngọn núi bị thủ lĩnh Thiết Mộc chiếm cứ, mười núi khác cho mười đại trưởng lão.

Lâm Thiên dẫn đám người bay tới hơi gần mười một ngọn núi, ngừng lại.

Lâm Thiên nói với một cao thủ cấp Thiên Ma bên cạnh

- Tuy Thiết Mộc Lĩnh chỉ là thế lực nhỏ xíu xiu nhưng tổng bộ xem như khí thế phi phàm.

- Khí thế phi phàm có ích gì? Xung quanh đã bị khai thác gần hết, không có ma tinh thì khó phát triển thế lực mạnh tại đây. Những thế lực lớn không vừa mắt chỗ này nếu không chẳng tới lượt Thiết Mộc Lĩnh chiếm cứ.

Cao thủ cấp Thiên Ma khác nói:

- Hy vọng có ngày Lâm Thiên huynh đệ sẽ mang chúng ta rời khỏi đây.

Trừ ngọn núi ban cho Lâm Thiên, chín ngọn núi khác đều bay ra mỗi một cao thủ cấp Thiên Ma, sau lưng bọn họ có nhiều nhân vật dưới cấp Thiên Ma. Ngọn núi của Lâm Thiên chỉ có Thiết Chiến, năm mươi người tiểu đội hắn đã dẫn dắt bay ra.

Lâm Thiên thấy tình huống này thì thầm bực. Chín trưởng lão khác thừa dịp hắn không ở Thiết Mộc Lĩnh đã phân chia hết những người còn sống trong Thiết Mộc Lĩnh.

Đại trưởng lão cười xòa:

- Thập trưởng lão, chúc mừng ngươi viên mãn hoàn thành nhiệm vụ!

Đại trưởng lão vốn nghĩ Lâm Thiên đi chuyến này sẽ không quay về nữa, dù sống sót trở về cũng sẽ thật lâu sau. Không ngờ trong thời gian ngắn ngủi Lâm Thiên trở lại, thành công thu phục hai vạn người. Nếu bọn họ không âm thầm phân chia thế lực còn lại trong Thiết Mộc Lĩnh thì đại trưởng lão đã rất vui vẻ, bây giờ gã cười không nổi.

Lâm Thiên lạnh lùng nói:

- Đại trưởng lão các hạ, ta cần có lời giải thích, nếu không thì dù ta không có ý kiến, hai vạn người sau lưng ta sẽ không tâm phục!

Tứ trưởng lão, người giống như Lâm Thiên vừa mới lên làm trưởng lão mở miệng nói:

- Thập trưởng lão ăn nói kiểu đó với đại trưởng lão là sao?

Lâm Thiên cười nhạo. Tu vi của tứ trưởng lão không kém, cỡ đỉnh cao Thiên Ma. Trong mười trưởng lão có người tu vi còn yếu hơn gã, nhưng gã không làm trưởng lão được,bởi vì chỉ số thông minh rất thấp. Gã không thấy sắc mặt của đại trưởng lão khi nhìn Lâm Thiên sao mà dám nói lời như thế?

Tứ trưởng lão tức giận nói:

- Như thế nào? Biểu tình đó là sao? Ta là tứ trưởng lão, ngươi chỉ là thập trưởng lão!

Lâm Thiên lạnh nhạt nói:

- Các vị trưởng lão, ta cho rằng tứ trưởng lão không thích hợp đảm đương chức trách hiện tại, các vị thấy sao?

Đại trưởng lão, bảy trưởng lão khác liếc nhau.

Tam trưởng lão nói:

- Thập trưởng lão nói có lý, đại trưởng lão, ta cũng cho rằng tứ trưởng lão không thích hợp giữ chức trưởng lão!

Lúc trước Thiết Mộc Lĩnh chỉ có chín cao thủ cấp Thiên Ma, ngay cả Lâm Thiên cũng được một ghế, tứ trưởng lão vì có tu vi cao nên được chức trưởng lão. Nhưng hiện tại có Lâm Thiên mang đến nhiều cao thủ, tất nhiên có nhân tuyển càng tốt cho chức trưởng lão.

- Ta đồng ý!

- Đồng ý!

. . .

Các trưởng lão khác thị biểu thị đồng ý, đại trưởng lão nhìn sắc mặt tứ trưởng lão càng ngày càng khó coi.

Đại trưởng lão khẽ thở dài:

- Nếu vậy thì Ngô huynh hãy nhường chức trưởng lão ra đi.

Tứ trưởng lão bị cướp chức ngay trước công chúng, quê quá hóa giận:

- Lâm Thiên, ta liều mạng với ngươi!

Một cây chùy to màu đen thoáng chốc xuất hiện trong tay tứ trưởng lão đập hướng Lâm Thiên.

Lâm Thiên hừ lạnh một tiếng:

- Hừ!

Lực lượng lĩnh vực nháy mắt sử dụng nhưng chỉ tác dụng trên người tứ trưởng lão.

Bùm!

Lâm Thiên nhanh như tia chớp tung nắm đấm, cú đấm đánh trúng mặt chùy rộng cỡ một trượng.

Trong lĩnh vực, tứ trưởng lão có tu vi cấp Thiên Ma lại chỉ phát huy ra thực lực Độ Kiếp Kỳ, dù uy lực ma khí trong tay tạm được nhưng cũng bị cú đấm chứa lực lượng lĩnh vực của Lâm Thiên đấm bay người và chùy.

Đại trưởng lão và bảy trưởng lão khác xoe tròn mắt. Bọn họ biết Lâm Thiên sẽ không yếu hơn mình bao nhiêu nhưng không ngờ cú đấm của Lâm Thiên có thể đánh bay tứ trưởng lão tu vi đến đỉnh cao Thiên Ma.

Một bên là ra tay trước hơn nữa sử dụng vũ khí, bên khác là phòng ngự phản kích, tay không, thực lực cao thấp không cần nói cũng biết!

Đại trưởng lão cười khổ nói:

- Thập trưởng lão, xem ra ngươi thích ứng làm đại trưởng lão hơn ta, chức vị đại trưởng lão xin nhường lại cho ngươi.

Mới ngồi xuống vị trí này không ngờ phải xuống ngay, nhưng gã không giống tứ trưởng lão thiếu não. Sau lưng Lâm Thiên có người ủng hộ, thực lực của hắn mạnh hơn gã nhiều. Dù gã không nhường ra vị trí đại trưởng lão cũng không có quyền lợi quản lý Lâm Thiên, chẳng bằng chủ động nhường lại vị trí.

----------------------

Thủ đô đã thất thủ, mong mọi thứ rồi sẽ bình yên!

Bạn đang đọc Thế Giới Bên Trong Chiếc Nhẫn (Dịch) của Vô Thần
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ilovenovel22397
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 79

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.