Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đi tới Ma Giới

Phiên bản Dịch · 1574 chữ

Lâm Thiên lắc đầu nói:

- Trong thế giới Tinh Giới ta sẽ không thật sự chết, làm tu vi tâm cảnh của ta tăng rất chậm chạp. Nên dù sống lâu trong thế giới Tinh Giới nhưng bên ngoài tiến bộ càng nhanh. Sống trong gian nan cực khổ, chết vì an nhạc. Thế giới Tinh Giới với ta là môi trường an nhạc.

- Chỉ cần phu quân thỉnh thoảng đi vào cùng chúng ta là đủ rồi.

Mộ Dung Tuyết nói:

- Chúng ta đã lâu không tĩnh tâm tu luyện, cũng nên bế quan một đoạn thời gian.

Thạch Huyên Hiên nói:

- Phu quân, chúng ta có thể đổi một thế giới khác? Chọn thế giới tu chân mà phu quân thường xuyên đi vào được không? Thế giới này hơi yếu với chúng ta, như phu quân nói, nơi này hoàn cảnh an nhạc quá, không có lợi cho tu vi của chúng ta tăng trưởng. Chúng ta có tu vi Độ Kiếp Kỳ, sẽ không xảy ra chuyện gì.

Dương Tuyết hùa theo:

- Đúng đúng, phu quân, chúng ta muốn đổi một thế giới. Ở thế giới này lâu như vậy, cảm giác mới mẻ đã qua, thế giới tu chân tốt hơn một chút.

Lâm Thiên suy nghĩ một lúc:

- Đổi cũng được, nhưng các nàng phải thay đổi khuôn mặt, không thì với nhan sắc hiện tại của các nàng nhất định sẽ làm Tu Chân giới hỗn loạn.

Dương Tuyết nói:

- Phu quân không nói thì chúng ta cũng sẽ làm vậy. Vì thế giới này không có người làm gì được chúng ta nên chúng ta mới luôn giữ vẻ ngoài thật gặp người.

Lâm Thiên nói:

- Vậy được rồi, các nàng hãy đổi đến thế giới kia đi, nhưng đừng tách ra. Thực lực bốn người nếu hợp tác thì Tán Tiên bình thường cũng không cách nào làm gì các nàng được. Không có ta ở, các nàng không thể về thế giới Tinh Giới, nhưng nếu gặp nguy hiểm có thể thầm kêu Tiểu Linh, nó sẽ cảm ứng được và thông báo cho ta.

Bốn người trở về thế giới Tinh Giới, xuất hiện trong hư không trước mặt bọn họ là quả cầu ánh sáng màu trắng to lớn.

Thạch Huyên Hiên hỏi:

- Phu quân, đây là thế giới của phu quân sao?

Lâm Thiên gật đầu xong lại lắc đầu:

- Nó bây giờ chưa thể nói là thế giới, với thực lực hiện tại thì ta chưa thể hoàn toàn có được nó. Nhà khoa học trên Trái Đất nói vũ trụ khởi nguồn từ một vụ nổ lớn, thế giới của ta cũng sẽ khởi nguồn như vậy, bây giờ chưa đến lúc nổ.

Dương Thi nhíu mày nói:

- Cảm giác hơi nặng nề.

Lâm Thiên nói:

- Vì ta còn chưa thể khống chế thế giới này nên lực lượng của nó hơi ảnh hương đến các nàng. Được rồi, các nàng hãy thay đổi hình dạng trước đi.

Thực lực của bốn nữ nhân Thạch Huyên Hiên không khó đổi hình dạng, chốc lát sau bốn nữ nhân giống nhau như đúc xuất hiện trước mặt Lâm Thiên, tuy cũng khá đẹp nhưng so với lúc trước đúng là cách biệt một trời một vực.

Dương Tuyết cười khúc khích hỏi:

- Hi hi, phu quân thấy sao? Có thể nhận ra chúng ta không?

Lâm Thiên buồn cười nói:

- Nàng cứ nói đi?

Bốn nữ nhân tuy khuôn mặt giống như đúc nhưng khí chất khác biệt.

Đưa nhóm Thạch Huyên Hiên đến thế giới tu chân xong Lâm Thiên quay về thế giới Tinh Giới ngay.

Lâm Thiên gọi Tiểu Linh ra dặn dò:

- Tiểu Linh, hãy chú ý bọn họ, nếu có nguy hiểm gì liền báo với ta ngay!

Tiểu Linh đáp:

- Vâng thưa chủ nhân!

Ra thế giới Tinh Giới.

Lâm Thiên khẽ kêu:

- Tiểu Hắc, mau ra đi, chắc gió bão Phong Bạo hải ắp ngừng rồi.

Tiểu Hắc xuất hiện trước mặt Lâm Thiên, tự động biến thành con rồng đen dài ba, bốn mươi thước.

Lâm Thiên cười tà nhảy lên đầu Tiểu Hắc:

- Tiểu Hắc, không sai, giác ngộ đã tăng cao. Yên tâm, chủ nhân của ngươi về sau sẽ không bạc đãi ngươi, đến khi đó nhất định sẽ tìm một con rồng cái trong Thần giới cho ngươi chịu không?

Tiểu Hắc nói:

- Lâm Thiên, hiện tại ngươi mới chỉ là Lục Thần Dưỡng Hồn quyết đệ tam giai, chờ khi nào thực lực của ngươi lại lên một chút rồi hãy nói câu đó.

Tiểu Hắc giữ tốc độ ở mức Đại La Kim Tiên, tiêu hao lực lượng sẽ giảm bớt chút. Nửa ngày sau đã đến xung quanh Phong Bạo hải, lúc này bão Phong Bạo hải đã từ từ dừng lại nhưng chưa ngưng hẳn. Đủ loại sinh vật Linh Hồn Giới vây quanh Phong Bạo hải, chực chờ bão tố ngừng là bọn họ sẽ vào trong Phong Bạo hải sưu tầm định hồn châu.

Tiểu Hắc nhìn đông đúc sinh vật, khinh thường nói:

- Thật là không biết sống chết, ngày gió bão dừng lại nước biển sẽ mất sức ăn mòn nhưng khi đó trong biển xuất hiện nhiều loài cá quái dị, không có thực lực nhất định đi vào đó là tự tìm chết.

- Người chết vì tiền, chim chết vì ăn. Một viên định hồn châu có thể đổi lại trăm năm ở trong thành, chúng nó không liều mạng mới lạ.

Lâm Thiên lạnh nhạt nói:

- Tiểu Hắc quay vào Tàng Tinh tháp trước đi, linh hồn sát phong còn chưa dừng, sẽ tổn thương ngươi. Ta tự mình bay đến trung tâm là được.

Tiểu Hắc nói:

- Ừm! Lâm Thiên hãy cẩn thận.

Mắt Tiểu Hắc lóe tia quan tâm.

Khi Tiểu Hắc trở về Tàng Tinh tháp, trong các cặp mắt sinh vật Linh Hồn Giới ngạc nhiên nhìn Lâm Thiên bay nhanh vào trung tâm Phong Bạo hải. Phong Bạo hải hình tròn, diện tích rất lớn, đường kính ít nhất trên trăm vạn dặm. Tốc độ của Lâm Thiên không chậm, mỗi giây tiến lên trăm dặm, bốn tiếng sau đã tới trung tâm Phong Bạo hải.

Nhìn hai lốc xoáy to một trắng một đen, Lâm Thiên thầm nghĩ:

- Là tạo hóa thần kỳ hay con người làm?

Bão tố đã hoàn toàn tĩnh lặng, Lâm Thiên thêm vào mấy tầng trận pháp phòng ngự cho mình, cắn răng chui vào lốc xoáy đen.

Vòng xoáy màu đen đi thông Ma Giới, trong Ma Giới mãi mãi có chiến đấu. Trong Ma Giới, thực lực được chia bảy cấp như Tiên giới nhưng danh xưng thì khác. Cấp thấp nhất là Ma Binh, rồi tới Thiên Ma, Thiên Ma đỉnh, Ma Vương, Ma Quân, Ma Hoàng, Ma Đế.

Từ Linh Hồn Giới đến Ma Giới không dễ, lốc xoáy xoay tít phá các trận pháp phòng ngự Lâm Thiên bày ra.

Lâm Thiên hét to một tiếng:

- Grao!

Hồn lực bay ra khỏi người Lâm Thiên, chớp mắt bảo vệ hắn.

Địa điểm Lâm Thiên xuất hiện là trên một đỉnh núi cao, hắn vừa mới xuất hiện liền nghe bên dưới vang từng tiếng thú rống.

- Người thú đại chiến?

Lâm Thiên nhìn xuống dưới, mấy trăm nhân loại đang đánh túi bụi với một đàn dã thú.

Tiểu Hắc biến thành con rắn nhỏ bám trên vai Lâm Thiên, cảm thán rằng:

- Thật là hoài niệm, đáng tiếc hiện tại chỉ còn lại thể linh hồn.

Tiểu Hắc nói hoài niệm bao gồm hai ý nghĩa, một là hoài niệm thời gian chiến đấu, hai vì Ma Giới là cố hương của nó, Long Khiếu Thiên sinh ra tại đây.

Lâm Thiên khẽ hỏi:

- Tiểu Hắc, bọn họ đánh sống đánh chết làm chi?

Tiểu Hắc nói:

- Tài nguyên Ma Giới thiếu thốn, đa số vì tranh giành tài nguyên. Lãnh địa càng lớn thì tài nguyên càng nhiều, tranh giành tài nguyên tương đương giành giật lãnh địa.

Tiểu Linh nói trong đầu Lâm Thiên:

- Chủ nhân, lão chủ nhân từng nói giết chóc là một loại pháp tắc của Ma Giới, nguyên Ma Giới tràn ngập khí sát lục, giết người khác sẽ tự động hấp thu khí sát lục nhất định. Hấp thu khí sát lục có thể khiến cơ thể người Ma Giới biến càng mạnh mẽ, thực lực cường đại hơn, càng nhiếu sát. Người kiểm soát mình không bị khí sát lục ảnh hưởng mới có thể được đến tu vi càng cao. Trong Ma Giới, đa số người bị khí sát lục ảnh hưởng nên giết chóc là cơm bữa.

Lâm Thiên hỏi:

- Tiểu Linh, đám người và thú bên dưới có tu vi gì?

Lâm Thiên không nhìn thấu được tu vi sinh vật Ma Giới, nếu dùng thần niệm sẽ dẫn đến đám người và thú bên dưới chú ý, khi đó cả đám không đánh nhau mà tấn công kẻ rình ngó như hắn thì bi kịch. Lâm Thiên không cho rằng bằng và tu vi độ kiếp trung kỳ của hắn đối kháng lại thấy trăm nhân loại, ba, bốn ngàn dã thú Ma Giới.

Tiểu Linh trả lời:

- Chủ nhân, tu vi các nhân loại là Hợp Thể Kỳ, tu vi các dã thú là Phân Thần Kỳ.

Bạn đang đọc Thế Giới Bên Trong Chiếc Nhẫn (Dịch) của Vô Thần
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ilovenovel22397
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 95

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.