Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Học viện tinh tạp Lôi Lâm (1)

Phiên bản Dịch · 1633 chữ

Đánh ra những ấn quyết vừa rồi không dễ gì.

Lâm Thiên gật đầu, cũng không khách sáo đi trước nhất vào tháp. Trong lầu tháp có một truyền tống trận hành trình ngắn đưa bọn họ từ tầng dưới chót lên tầng cao nhất.

Một cái gương lóe ánh sáng tím dựng ngay giữa lầu tháp, ánh sáng tím nhạt khiến nó vô cùng cao quý. Lâm Thiên vừa xuất hiện liền biến sắc mặt, hắn cảm giác cái gương có thể áp chế linh hồn.

Linh Nhất thấy sắc mặt Lâm Thiên thay đổi liền giải thích, sợ bị hiểu lầm:

- Tiền bối, trong phạm vi trăm thước quanh thần kinh sẽ khiến mọi người không phát huy được thực lực.

Lâm Thiên nhẹ gật đầu, một đóa hồn hỏa màu vàng cháy hừng hực trong tay hắn:

- Không sai, phải tốn gấp mười lần lực lượng mới hình thành một ngọn lửa nhỏ.

Đám người Linh Nhất thấy ngọn lửa đó thì biến sắc mặt, bọn họ cảm giác được ngọn lửa tổn thương linh hồn cực lớn. Chờ Lâm Thiên thu lại ngọn lửa, đám người Linh Nhất nhìn nhau, thấy sợ hãi trong mắt đối phương.

Linh Nhất nịnh nọt:

- Thực lực của bọn họ quả nhiên vô biên, chúng ta đến gần thần kính thì như người thường.

Trong lòng Linh Nhất thấy kỳ kỳ, từ khi gã trở thành thành chủ thành Linh Nhất đến nay đã bao nhiêu vạn năm không vuốt mông ngựa ai.

Long Khiếu Thiên nói:

- Chủ nhân, ném một khối định hồn châu hướng thần kính, trong lòng tưởng tượng tin tức linh hồn khi còn sống mà mình muốn thẩm tra liền sẽ điều tra ra tình huống hiện tại của linh hồn. Cung cấp tin tức phải thật tỉ mỉ, nếu không có hai linh hồn thỏa mãn điều kiện thì thần kính sẽ không phản ứng.

Lâm Thiên gật đầu, nhìn đám người Linh Nhất.

Linh Nhất ngoan ngoãn nói:

- Tiền bối, chúng ta ra phía sau chờ người.

Linh Nhất lập tức mang đám người Linh Nhị rời khỏi đỉnh lầu tháp.

Lâm Thiên hít sâu một hơi, ý niệm động, một khối định hồn châu bay hướng Linh Hồn Thần Kính, chui vào mặt kính màu tím. Lâm Thiên nhắm mắt lại, trong đầu tưởng tượng tư liệu tỉ mỉ về phụ thân, ở hành tinh nào, nước nào, khu vực nào, ngày sinh, tuổi lúc chết, mặt mũi.

Mười giây sau, Lâm Thiên mở bừng mắt nhìn mặt kính.

Tin tức chỉ có một hàng ngắn ngủi.

[Nguyên: nhân hồn, tiến giai thần hồn, đã đầu thai, hiện ở Thần giới.]

Lâm Thiên nói thầm trong đầu:

- Tiểu Linh, sao không tỉ mỉ hơn?

- Chủ nhân, nếu đầu thai trong Tu Chân giới thì Linh Hồn Thần Kính có thể hiện ra tư liệu tỉ mỉ, bao gồm địa điểm đầu thai, tình hình phụ mẫu đầu thai. Nhưng linh hồn phụ thân của chủ nhân trực tiếp từ nhân hồn biến thành thần hồn đầu thai ở Thần giới, Linh Hồn Thần Kính không có thần thông lớn như thế đưa ra tư liệu kỹ càng của người Thần giới cho chủ nhân.

Lâm Thiên nhẹ gật đầu, lại ném một khối định hồn châu, mẫu thân linh hồn quả nhiên cũng biến thành thần hồn đầu thai đi Thần giới.

Tiểu Linh nói:

- Phụ mẫu của chủ nhân nếu đã đầu thai vậy tiền duyên đã đứt.

Lâm Thiên nói:

- Ta biết.

Lâm Thiên thông qua truyền tống trận xuống chân tháp.

Linh Nhất hỏi:

- Tiền bối, không biết có tìm được người tiền bối muốn tìm chưa?

Lâm Thiên nhẹ gật đầu nói:

- Ừm! Đa tạ.

Linh Nhất nghe Lâm Thiên cảm ơn vội nói:

- Có thể dốc một phần sức vì tiền bối là phúc phận của chúng vãn bối, hơn nữa tiền bối cho chúng ta nhiều định hồn châu như vậy.

Lục Thần Dưỡng Hồn quyết là công pháp chuyên tu hồn, Lâm Thiên hiểu biết linh hồn nhiều hơn đám người Linh Nhất. Lâm Thiên lòng máy động, mười ngọc giản trắng tinh đột nhiên xuất hiện bay hướng đám người Linh Nhất.

- Bên trong là chút tâm đắc của ta, sau khi lĩnh ngộ thì tốc độ tu luyện của các ngươi sẽ tăng lên gấp chục lần, tu đến đỉnh Tiên Đế xúc phát thần kiếp không khó khăn. Nhưng có thể độ kiếp hay không phải xem tạo hóa của các ngươi.

Đám người Linh Nhất mừng muốn khóc:

- Đa tạ tiền bối, đa tạ tiền bối!

Nhiều năm qua tốc độ tu luyện của bọn họ chậm như ốc sên, nhớ năm đó tu vi của Linh Nhất không thấp hơn Long Khiếu Thiên bao nhiêu, mười người hợp sức thì Long Khiếu Thiên bó tay với họ. Nhưng dần dà một mình Long Khiếu Thiên có thể đè mười người, sau đó Long Khiếu Thiên phi thăng Thần giới, tu vi lên vùn vụt thẳng đến cấp Thần Đế, trở thành tồn tại bọn họ chỉ có thể ngước nhìn.

Lâm Thiên hỏi:

- Linh Nhất, chỗ các người dễ qua lại Tiên giới, Ma Giới không? Trước có nghe nói cao thủ Ma Giới đến chỗ các ngươi mượn đồ?

Lâm Thiên muốn nhanh chóng rời khỏi Linh Hồn Giới, giả làm cao nhân một lúc thì không sao, nếu cứ giả bộ hoài hắn sẽ điên, hơn nữa đóng giả lâu khó tránh khỏi bị đám Linh Nhất phát hiện.

Nếu bị nhìn thấu, tuy đám người Linh Nhất đã nhận Lâm Thiên đút lót sẽ không xử hắn, nhưng tóm lại không phải chuyện tốt, ít nhất mặt mũi khó coi.

Linh Nhất nói:

- Cũng không dễ lắm, nhưng với tiền bối thì dễ như trở bàn tay. Chính giữa Phong Bạo hải quanh năm có hai lốc xoáy hơn, một cái màu trắng, một cái màu đen. Vòng xoáy màu đen là đi thông Ma Giới, vòng xoáy màu trắng là đến Tiên giới. Từ Linh Hồn Giới chúng ta đi Ma Giới và Tiên giới khá dễ, nhưng Tiên giới, Ma Giới đến Linh Hồn Giới chúng ta vì đi ngược vòng xoáy nên hơi khó khăn.

Lâm Thiên gật đầu nói:

- Ta muốn đi Ma Giới một chuyến. Các vị, rất vui được quen biết các vị.

Đám người Linh Nhất đồng thanh kêu lên:

- Cung tiễn tiền bối.

Lâm Thiên là cao thủ giả, ở đây lâu thì trong lòng hắn khó chịu. Còn đám người Linh Nhất cảm thấy Lâm Thiên là siêu cao thủ, trời biết có hôm nào sơ sẩy mạo phạm hắn rồi bị xử hồn phi phách tán nên áp lực rất lớn, Lâm Thiên muốn đi, bọn họ cầu còn không được.

Rời khỏi thành Linh Nhất, Lâm Thiên ngồi trên lưng Long Khiếu Thiên biến thành rồng đen bay tới Phong Bạo hải. Nhưng bay một nửa Long Khiếu Thiên biến thành con rắn nhỏ đáp xuống vai Lâm Thiên.

Tiểu Hắc nói:

- Lâm Thiên, chặng đường còn lại ngươi cứ đi từ từ, chờ ngày Phong Bạo hải lặng sóng thì ngươi vào Ma Giới, không thì với thực lực hiện tại của ngươi sẽ không quá an toàn.

Tiểu Linh lên tiếng:

- Thực lực của chủ nhân đúng là nên chờ gió bão bình ổn mới đi thì càng tốt.

Lâm Thiên gật đầu, lòng máy động trở lại thế giới Tinh Giới.

(Thế giới Tinh Giới là không gian Tinh Giới diễn biến thành thế giới, thế giới Tinh Giới là thế giới cất chứa trong Tinh Giới)

Lâm Thiên nói thầm trong đầu:

- Tiểu Hắc, đừng hòng làm biếng, khoảng cách xa như vậy với tốc độ của ta khó mà chạy tới Phong Bạo hải trước khi bão lặng. Ta thừa dịp này chơi với nhóm Huyên Huyên còn hơn.

Lâm Thiên nói vậy nhưng không vội vào thế giới tinh tạp nơi mấy nữ nhân Thạch Huyên Hiên ở mà đánh giá quả cầu ánh sáng to lớn.

Lâm Thiên cười nói:

- Đường kính ước chừng thu nhỏ một thước, không quá chậm.

Tiểu Linh nói:

- Chủ nhân đừng vội mừng, ban đầu áp súc dễ dàng, thu nhỏ dễ hơn chút. Nhưng càng về sau thì khó khăn tăng lên gấp vô số lần. Lão chủ nhân để lại một tiêu chuẩn cho chủ nhân, quả cầu ánh sáng đường kính ngàn thước này phải áp súc đến khi nào không hơn khí thế vô thiên duy ngãilimet, chỉ có như thế khi hình thành thế giới mới đánh đồng kích cỡ với mấy tên ở Thần giới được. Nếu chủ nhân áp súc nhỏ hơn nữa thì càng tốt.

Lâm Thiên nhìn quả cầu ánh sáng to lớn, câm nín:

- Khí thế vô thiên duy ngã!

Quả cầu ánh sáng to lớn này có một vạn ức năng lượng duy giới lực, một vạn ức năng lượng duy giới lực tụ thành quả cầu nhỏ đường kính chỉ khí thế vô thiên duy ngãilimet đã rất khó được. Sự thật thì sao? Đó không chỉ là một vạn ức duy giới lực, hơn mười vạn thế giới, rút đi giới lực trong mỗi thế giới chắc chắn đều gấp vạn lần một vạn ức duy, giới lực của mười vạn thế giới bị rút hết, Lâm Thiên rất lo khi nó nổ có khi nào hắn cũng banh xác không?

Lâm Thiên hỏi:

- Điên cuồng, thế giới này qua điên cuồng. Áp súc rồi nổ hình thành thế giới có phải là rất bạo lực không? Vậy mấy thần có thế giới thì bọn họ hình thành thế giới như thế nào?

Bạn đang đọc Thế Giới Bên Trong Chiếc Nhẫn (Dịch) của Vô Thần
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ilovenovel22397
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 103

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.