Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Linh Hồn Giới

Phiên bản Dịch · 1578 chữ

Ầm!

Không gian nát, đường hầm không gian nhỏ bị tạc ra đường kính hai thước, tuy chỉ kéo dài một giây nhưng đủ để Lâm Thiên xuyên qua đường hầm không gian vào trong Linh Hồn Giới.

Bầu trời u tối, mặt đất không chút sự sống, đây là ấn tượng đầu tiên của Lâm Thiên về Linh Hồn Giới.

Lâm Thiên lẩm bẩm:

- Hèn gì đám người kia chết rồi cũng không chịu vào Linh Hồn Giới, chỗ này quá hoang vắng.

Lâm Thiên nhanh chóng thả thần thức ra ngoài nhưng nhanh như tia chớp rút về.

- Đệt, hấp thu luôn thần thức!

Tiểu Linh nói trong đầu Lâm Thiên:

- Chủ nhân, thần thức là một loại vận dụng tinh thần lực, nơi này là Linh Hồn Giới, thần thức là món ngon cho nhiều sinh vật trong Linh Hồn Giới.

Lâm Thiên ra lệnh:

- Tiểu Linh, dò xét xem chỗ này là nơi quái quỷ gì, nơi nào có người?

Tiểu Linh đáp:

- Chủ nhân, trên Trái Đất các người có cách nói Thập Điện Diêm La, Linh Hồn Giới không có nhưng có mười vị thành chủ. Nguyên Linh Hồn Giới chỉ có mười tòa thành, sinh hạt trong thành không tệ, nhưng ngoài thành thì vô cùng hỗn loạn. Trong Linh Hồn Giới, giết chết sinh vật cường đại sẽ được hồn châu, hồn châu có thể đổi lấy tư cách sinh hoạt trong thành. Chủ nhân rất may mắn, cách ba ngàn dặm là thành Linh Lục.

Lâm Thiên khó hiểu hỏi:

- Tiểu Linh, linh hồn đầu thai chuyển thế thì không cần vào thành sao?

Tiểu Linh đáp:

- Đương nhiên không, mười tòa thành mỗi cái bên ngoài thành có Luân Hồi trì, linh hồn không có ý thức sẽ ngây ngốc trực tiếp nhảy vào, linh hồn còn giữ chút ý thức có một số chọn nhảy vào, có số khác chọn sống trong Linh Hồn Giới.

- Tiểu Linh, phụ mẫu của ta chết đã nhiều năm, nếu ta muốn điều tra tung tích linh hồn của họ thì phải làm sao?

Lâm Thiên nói:

- Nếu bọn họ đầu thai thì thôi, còn chưa đầu thai thì ta làm nhi tử nên báo chút hiếu đạo.

Tiểu Linh nói:

- Chủ nhân, trong Linh Nhất thành có một Linh Hồn Thần Kính, có thể điều tra tin tức tất cả linh hồn đã đến Linh Hồn Giới. Nhưng sử dụng Linh Hồn Thần Kính cần phải được một nửa thành chủ đồng ý mới được.

Ánh mắt Lâm Thiên kiên quyết nói:

- Ta nhất định phải dùng Linh Hồn Thần Kính một lần!

Khoảng cách ba ngàn dặm với Lâm Thiên là không dài, chẳng mấy chốc hắn đến bên ngoài thành Linh Lục. Thành Linh Lục không to như Lâm Thiên tưởng tượng, ước chừng cỡ một ngàn vạn người ở.

Một ngàn vạn thoạt trông không nhiều, nguyên vũ trụ toàn bộ linh hồn sinh vật chết đi đa số phải vào Linh Hồn Giới, trong số đó rất nhiều sẽ lại luân hồi, tiếp tục sống ở Linh Hồn Giới tính bằng ức ức.

Một lồng chụp vàng nhạt to lớn bao phủ nguyên thành Linh Lục, trong thành Linh Lục lầu cao san sát, các chiếc xe bay tới lui trong thành Linh Lục, vô cùng phồn hoa.

Lâm Thiên cảm thán rằng:

- Đây đúng là một thiên đường, một địa ngục.

Người trong thành Linh Lục hưởng thụ vô cùng, ngoài thành thì thời tiết cực kém, luôn phập phồng lo sợ có người hoặc sinh vật nào giết mình không. Lâm Thiên đến Linh Hồn Giới thời gian ngắn ngủi đã chính mắt thấy trăm cuộc chém giết tàn nhẫn.

Tiểu Linh nói:

- Chủ nhân, cách bên trái 18km là Luân Hồi trì.

Nói là Luân Hồi trì nhưng gọi là hồ luân hồi thì chính xác hơn. Luân Hồi trì đường kính gần ngàn thước, bên trong là chất lỏng màu máu nhạt, các bọt nước không ngừng phồng lên rồi vỡ ra.

Bên cạnh Luân Hồi trì có nhiều sinh vật không chút do dự nhảy vào, không chút bọt nước bắn lên. Có số khác do dự, thành phần do dự trung bình thực lực càng mạnh, bọn họ còn giữ ký ức khi sống.

Lâm Thiên nói thầm trong đầu:

- Tiểu Linh, nếu giết tên kia chắc sẽ được hồn châu?

Lâm Thiên đang hỏi về một con nhện to cỡ ba thước, con nhện kia vừa mới ra từ thành Linh Lục.

Tiểu Linh nói:

- Có thể thưa chủ nhân, thực lực ở Phân Thần Kỳ sau khi bị giết sẽ có hồn châu xuất hiện. Hồn châu có chia đẳng cấp, giết linh hồn thực lực Phân Thần Kỳ được hồn cầu là cấp thấp nhất, nộp lên trên được ở trong thành một ngày. Hợp Thể Kỳ là hồn châu nhị cấp, có thể ở mười ngày. Độ Kiếp Kỳ là hồn châu tam cấp, ở một trăm ngày. Đại Thừa Kỳ là hồn châu tứ cấp, ở một ngàn ngày.

Lâm Thiên nói:

- Con đó chắc là Hợp Thể kỳ, ta có thể ở lại mười ngày rồi.

Lâm Thiên bay thẳng tới con nhện to. Con nhện lao xao nói một đống nhưng Lâm Thiên lười nói nhiều với nó, một luồng kiếm khí diệt tại chỗ.

Con nhện bị giết, linh hồn nháy mắt ngưng kết thành một hồn châu màu cam cỡ quả bóng bàn. Lâm Thiên giơ tay hút, hồn châu ngoan ngoãn bay vào tay hắn.

Lâm Thiên hỏi:

- Tiểu Linh, nếu hấp thu linh hồn thứ này chắc có thể tăng trưởng thực lực?

Tiểu Linh trả lời:

- Đúng rồi chủ nhân, nên Linh Hồn Giới có được linh hồn hồn châu sẽ phải lựa chọn, đi trong thành thả lỏng hay hấp thu hồn châu nâng cao thực lực của mình.

Lâm Thiên cầm hồn châu đi hướng cửa thành.

- Trong vòng mười ngày ra khỏi thành, nếu không ngươi sẽ hân hạnh hưởng thụ ánh sáng hủy diệt.

Giao hồn châu ra, Lâm Thiên được phép vào thành.

Tiến vào thành, Lâm Thiên cảm giác như đến thế giới khác.

- Chủ nhân, ăn, mặc, ở, đi trong thành đều miễn phí. Những chiếc xe bay đều là phương tiện giao thông.

Lâm Thiên nói thầm trong đầu:

- Tiểu Linh, dò xét xem thành chủ kia tu vi cao bao nhiêu?

Tiểu Linh trả lời:

- Thực lực tương đương Đại La Kim Tiên.

Lâm Thiên hít sâu, nói:

- Đại La Kim Tiên!

Lâm Thiên cảm thấy hơi căng thẳng, đối phương mạnh hơn hắn rất nhiều lại đang ở địa bàn của người ta, sơ sẩy một cái là gục tại đây.

Lâm Thiên hỏi:

- Tiểu Linh, ta là nhân loại bình thường còn bọn họ chỉ là linh hồn, nhưng xem bộ dạng của bọn họ dường như không ngạc nhiên khi ta xuất hiện tại đây?

Tiểu Linh nói:

- Có gì mà kỳ? Chủ nhân không phải người thứ nhất đến tham quan thành này, hơn nữa bây giờ trong thành phố này có vài trăm nhân vật trí tuệ không phải thể linh hồn. Có người, có yêu, có tiên, có ma. Nhân loại dám đến Linh Hồn Giới thì tu vi không yếu bao nhiêu, trong thành cấm đánh nhau, bọn họ lười tốn thời gian với chủ nhân.

Lâm Thiên ngoắc chiếc xe bay đi hướng phủ thành chủ.

Vừa xuống xe Lâm Thiên liền kêu Tiểu Hắc:

- Tiểu Hắc, đi ra!

Tiểu Hắc xuất hiện trên vai Lâm Thiên, nhìn quanh:

- Linh Hồn Giới vẫn như xưa, không có gì thay đổi. Lâm Thiên muốn tìm thành chủ của thành Linh Lục này?

Lâm Thiên nói:

- Đúng rồi, có vấn đề gì không? Kêu Tiểu Hắc là chỉ để phá trận.

- Lâm Thiên, nói thật với ngươi, trước kia ta lăn lộn ở Linh Hồn Giới khá lâu, mười thành chủ Linh Hồn Giới có thể nói toàn là tiểu đệ của ta. Nhưng khi đó ta có tu vi cấp Tiên Đế, bây giờ nếu ta sử dụng năng lực cấp Tiên Quân thì không chống đỡ được bao lâu.

Tiểu Hắc bất đắc dĩ nói:

- Hổ xuống đồng bằng, bọn họ có nhận đại ca ta đây không thì rất khó nói.

Lâm Thiên truyền âm hỏi:

- Tiểu Hắc, thành chủ thành Linh Lục này chẳng phải có tu vi Đại La Kim Tiên sao? Thực lực cấp Tiên Quân của ngươi đủ sức áp chế.

Tiểu Hắc nói:

- Lâm Thiên, trong mười vị thành chủ Linh Hồn Giới thì tu vi thành chủ thành Linh Lục là thấp nhất, Linh Nhất thành chủ thành Linh Nhất tu vi cao nhất cỡ đẳng cấp Cửu Thiên Huyền Tiên, giờ qua nhiều năm có lẽ đã đến cấp Tiên Đế rồi.

Lâm Thiên kinh ngạc hỏi:

- Vậy làm sao bây giờ? Lúc trước Tiểu Hắc luôn dùng vũ lực ép buộc bọn họ kêu đại ca sao?

Tiểu Hắc nói:

- Thế thì không, ban đầu đúng là làm vậy nhưng về sau bọn họ thật lòng gọi sư huynh, ta đến Thần giới còn giúp bọn họ vài lần. Nhưng tu vi người Linh Hồn Giới tăng tiến chậm như ốc sên, ta ở Thần giới lăn lộn chút danh tiếng rồi mà bọn họ vẫn chưa phi thăng lên Thần giới.

Bạn đang đọc Thế Giới Bên Trong Chiếc Nhẫn (Dịch) của Vô Thần
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ilovenovel22397
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 113

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.