Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Vạn Kiếm trận. (2)

Phiên bản Dịch · 1634 chữ

Ầm!

Ầm!

Từng đợt công kích như mưa đập vào trận pháp phòng ngự cung điện, trận pháp phản kích lại, từng đợt hàn băng chi kiếm tấn công đám người. Nhưng hai, ba giây ngắn ngủi sau trận pháp bị bạo lực phá giải, hai cây cột bạch ngọc đằng trước cung điện ầm vang sụp đổ.

Trận pháp thứ nhất bị phá, chẳng mấy chốc đám người này vào trong cung điện.

Có người phá lên:

- Công pháp, đan dược, pháp bảo, ha ha ha ha!

Nói xong người đó lao hướng cánh cửa lớn viết đan dược.

Nhiều người rống to:

- Đứng lại!

Người vừa cười lớn tiếng trợn to mắt hỏi:

- Muốn gì?

- Ngươi muốn hại chết chúng ta sao?

Tây Vương hừ lạnh một tiếng:

- Mọi người khoan nhúc nhích, pháp bảo, đan dược, công pháp, mỗi một cái có hai gian phòng, đây là điều không thể. Nếu ta không đoán sai thì ba phòng là chỗ chết, đẩy cửa một cái thì rất có thể tất cả chúng ta sẽ chôn cùng đám người Từ Hàng Tịnh Trai.

- Tây Vương, chẳng lẽ chúng ta chỉ đứng xem sao?

Tây Vương nhìn quét xung quanh:

- Không, ý của ta là mọi người liên hợp lại phòng ngự, tiếp đó đánh nát tám cánh cửa này. Ta nghĩ trong trường hợp cùng nhau phòng ngự, dù có công kích cũng không thể tổn thương được chúng ta.

Ý kiến của Tây Vương khá hay, rất nhanh mọi người cùng đồng ý. Gần ba trăm cao thủ bày trận pháp phòng ngự, một vòng bảo hộ màu vàng bao phủ tất cả lại, dưới chân cũng có vòng bảo hộ màu vàng.

Tây Vương hét lên:

- Bắt đầu!

Trong phút chốc tám người, bao gồm Tây Vương cùng ra tay. Tám công kích đánh vào tám cánh cửa lớn, tuy cánh cửa rắn chắc nhưng sao chịu nổi cao thủ như Tây Vương công kích? Tám cánh cửa lớn cùng tan nát.

Sát khí đậm đặc xuất hiện trong cung đện, từ khi nào xung quanh ba trăm người lơ lửng vô số phi kiếm ngưng tụ bằng năng lượng.

Lâm Thiên thầm nghĩ:

- Đây là . . . Vạn Kiếm trận?

Lâm Thiên chưa lĩnh ngộ qua Vạn Kiếm trận, nhưng hắn có xem một số tin tức về Vạn Kiếm trận.

Tây Vương trầm giọng nói:

- Mọi người cẩn thận, kiếm trận này không đơn giản!

Không cần Tây Vương nhắc nhở thì những người khác cũng biết kiếm trận không đơn giản, bởi vì cách vòng bảo hộ màu vàng bọn họ vẫn cảm nhận được từng đợt kiếm khí cường đại như muốn đâm xuyên thân thể của họ.

Đinh đinh đinh đinh đinh!

Phi kiếm và vòng bảo hộ màu vàng va chạm nhau, phát ra tiếng kim loại va chạm. Vòng bảo hộ màu vàng không uổng do gần ba trăm cao thủ hình thành, kiên cố vô cùng. Những phi kiếm công kích tuy làm vòng bảo hộ lung lay một chút nhưng người ở bên trong không bị nguy hiểm gì.

Lâm Thiên lẩm bẩm:

- Vạn Kiếm trận có kiếm linh, kiếm linh tràn đầy linh tinh, có thể linh hoạt hình thành công kích!

Câu này là giải thích về Vạn Kiếm trận mà lúc trước Lâm Thiên đã xem qua.

- Trong các căn phòng đều rỗng!

Có người hét to:

- Chúng ta mau lui ra ngoài, kiếm trận này không dễ ứng đối!

Cửa phòng bị phá vỡ, thấy rõ ràng bên trong có cái gì. Ánh mắt mọi người biến sắc, biết mình bị lừa, báu vật nơi này chắc đã bị tên khốn vào trước nhất cuỗm đi hết.

Vạn kiếm rung nhẹ, các thanh kiếm lần lượt công kích một điểm trên vòng bảo hộ màu vàng, điểm chịu áp lực đó tăng mạnh gấp ngàn, vạn lần. Nếu là ba trăm người cùng môn phái có lẽ còn cách ứng đối với công kích này, nhưng bây giờ ba trăm người đến từ mấy chục thế lực, muốn bọn họ đồng lòng thì khó.

Một nam nhân trung niên đầu trọc trong vòng bảo hộ màu vàng bỗng sắc mặt đỏ rực. Nam nhân trung niên đầu trọc phụ trách phòng ngự gần điểm đó, hứng chịu công kích cường đại lại không nhận chi viện kịp lúc, gã chịu đựng áp lực quá lớn. Trong phút chốc miệng mũi nam nhân trung niên đầu trọc chảy máu.

Nếu đồng lòng thì gần ba trăm cao thủ ngăn một Vạn Kiếm trận không có người chủ trì chẳng khó khăn gì, nhưng vấn đề là ba trăm cao thủ gồm người và yêu, có một số thù hận nhau sâu sắc, muốn bọn họ thật lòng hợp tác? Khó!

Khi hai người đứng gần cửa cung điện từ bỏ liên hợp phòng ngự đột nhiên lùi nhanh ra cửa thì vòng bảo hộ màu vàng đã đến bờ vực vỡ tan.

Răng rắc!

Một điểm bị vạn kiếm công kích vỡ ra, một luồng kiếm năng lượng từ điểm tan vỡ bắn vào trong.

Phập!

Kiếm năng lượng bắn nát đầu nam nhân trung niên đầu trọc, tình hình hỗn loạn. Lúc này không ai lo phòng ngự gì nữa, chỉ lo lao đầu ra ngoài cung điện.

Kiếm quang lấp lánh, vạn kiếm sính uy, cung điện nháy mắt thành Tu La luyện ngục!

Đương nhiên gần ba trăm cao thủ chỉ bằng vào một Vạn Kiếm trận không thể để giữ lại bọn họ. Nhưng khi tất cả người sống đi ra ngoài, trong cung điện để lại hơn năm mươi xác chết, linh hồn của họ khó giữ trong Vạn Kiếm trận.

Tây Vương sầm mặt tức giận quát:

- Buồn cười, buồn cười!

Hơn năm mươi cao thủ đã chết có một trợ thủ đắc lực của Tây Vương, gã trốn thoát nhưng trợ thủ kia bị người nào đó lén hãm hại chết trong Vạn Kiếm trận.

Ầm!

Tàng bảo các bị các cao thủ giận dữ công kích sụp đổ.

Một lão nhân không chút bắt mắt lên tiếng:

- Các vị có phát hiện ngọn núi này rất kỳ lạ không?

Lão nhân ngồi xổm dưới đất vuốt mặt đất đá cứng.

Dù lão nhân không bắt mắt nhưng không người hay yêu tại đây dám coi thường lão, thấy lão nhân lên tiếng thì nhiều người vây quanh lão.

- Hứa môn chủ là đại gia trận pháp, không biết môn chủ nhìn ra cái gì?

Hứa môn chủ im lặng thật lâu sau mở miệng nói:

- Thiên Cực phong này là trận pháp thiên nhiên, bên trong có Càn Khôn.

Có người reo lên:

- Chẳng lẽ trong Thiên Cực phong này có báu vật?

Trong không gian Tinh Giới, Lâm Thiên mừng thầm. Nếu trong Thiên Cực phong có báu vật chắc sẽ không thiếu kiếm điển, có kiếm điển thì Lâm Thiên tự tin sẽ cướp được.

Cho dù Lâm Thiên không đánh lại người ta thì còn đồng chí Tiểu Hắc ra tay.

Hứa môn chủ khẳng định:

- Không biết bên trong có gì, nếu một mình ta thì cần mười năm mới phá trận pháp này được.

Một nam nhân trung niên áo vàng cười khục khặc:

- Ha ha ha! Đương nhiên không thể để một mình Hứa môn chủ ra sức. Tuy Hứa môn chủ là đại gia trận pháp nhưng các môn phái chúng ta đều có nhân tài trận pháp, mọi người hợp sức thì không lâu sau sẽ có thể phá mở trận pháp này.

Nếu để một mình Hứa môn chủ bỏ sức thì phần tốt nhất cũng sẽ phải đưa lão, mọi người không muốn vậy.

Một nam nhân vạm vỡ mặt đen ồm ồm nói:

- Hừ! Hay là chúng ta đánh nát ngọn núi này, đến lúc trong có cái gì cũng sẽ bạo ra!

Đa số người bỏ qua lời của gã.

Nếu là ngọn núi bình thường, với tu vi của bọn họ thì ai cũng có thể dễ dàng phá huỷ, nhưng Thiên Cực phong là trận pháp thiên nhiên, mượn lực lượng thiên địa, muốn đánh nát không dễ. Dù đánh nát chỉ sợ thứ bên trong cũng bị hủy hoại, vậy thì đánh nát Thiên Cực phong còn ý nghĩa chi?

Tây Vương nói:

- Được rồi, hẳn nơi này có ai nghiên cứu về trận pháp xin hãy nhấc tay!

Trong hai trăm năm mươi mấy người có hơn hai mươi người giơ tay.

- Các vị, chúng ta không biết bên trong có cái gì, khả năng lớn nhất là kiếm điển mà mọi người đều muốn có. Ta nghĩ tất cả không hy vọng lại có người chia ích lợi với chúng ta.

Tây Vương quét đám người, tiếp tục bảo:

- Biết trận pháp thì cùng Hứa môn chủ hợp sức phá, không biết trận pháp thì bảo đảm không có thêm người ngoài bước lên đảo này.

Có người hỏi:

- Nếu có người bước lên đảo thì làm sao?

- Cảnh cáo trước, kẻ không nghe thì giết không tha!

Mặt Tây Vương đầy sát khí nói:

- Các vị cùng giơ tay biểu quyết đi, ai đồng ý xin giơ tay!

Trong hai trăm năm mươi người gần hai trăm người giơ tay đồng ý.

Tây Vương độc ác nói:

- Vậy thì chúng ta hãy cùng nhau hợp tác một phen, giờ tản ra tìm tòi đảo này đi. Nếu đụng phải cái tên xông vào đảo đầu tiên . . . Ta nghĩ không cần ta nói cho các vị nên làm gì đi?

---------------------------

Nay bận quá, lên một chương cho anh em đỡ thèm phiếu thôi. Tiếp tục cầu kim phiếu xin động lực. Cuối tuần sẽ boom!

Bạn đang đọc Thế Giới Bên Trong Chiếc Nhẫn (Dịch) của Vô Thần
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ilovenovel22397
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 102

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.