Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 3.1

Phiên bản Dịch · 2107 chữ

Chương 3.1

Ở phía sau vườn hoa còn có một khu nhà nhỏ riêng biệt.

Sau khi Âu Quân Thiên rời đi, cô lại nhàn rỗi, không ngờ vườn hoa này lớn như vậy, cùng lắm cô chỉ rẽ sang một lối khác thế mà lại thấy có một đường khác, đi qua thì phát hiện ra nơi này.

Cô đứng ngoài ngôi nhà ló đầu vào nhìn, mặc dù nhà này không lớn, nhưng có mười phần cảm xúc thiết kế, nhà được dọn dẹp rất sạch, cô biết căn phòng này luôn được nhóm người hầu bên nhà chính dọn dẹp, đây là nơi ai ở a? Ân…… Nơi này có người ở sao?

Cửa khép hờ, cô ngăn không được lòng hiếu kỳ nên nhẹ nhàng đẩy cửa ra, bên trong là một cái hành lang hẹp, ở phía cuối có một cánh cửa sổ, cô rón ra rón rén đi vào.

Đi qua chỗ rẽ của hành lang, cô đi vào một không gian rộng lớn đầy ánh sáng, mà cô cũng bị cảnh vật trước mắt làm sợ ngây người, trời ơi! Nơi này là…… Chung quanh bày đầy giá vẽ, trên mỗi một giá vẽ đều có một mẫu trang phục làm người ta hoa cả mắt, có lễ phục dạ hội, âu phục, trang phục bình thường, váy dài, quần dài, váy ngắn, áo khoác……“Oa!” Thu Thủy Tâm kinh hãi mà liên tục cảm thán, những mẫu thiết kế này đều tuyệt quá nha! Thiết kế mới mẻ độc đáo, sắc thái mê người, ngay cả trang sức cũng phối hợp vừa đúng, cô lập tức chú ý tới góc dưới bên phải của mỗi bức họa đều có kí tên nhà thiết kế.

Vừa nhìn thấy chữ kí, cô càng kinh ngạc, những thiết kế này là của……Young!

Young là nhà thiết kế nổi danh trong giới trang phục, lúc mười tám tuổi đã thiết kế được một tác phẩm của riêng mình — Phi Sally Á.

Tuy rằng là cô chỉ thiết kế trang phục cho sủng vật, nhưng đối với các tên tuổi mới nổi danh vẫn là có hiểu biết nhất định, dù sao khi chủ nhân mặc LV, thì quần áo của sủng vật người ấy cũng phải có khuynh hướng cảm xúc nhất định a.

Phi Sally Á gần đây lại được ưa chuộng, được nhiều phu nhân danh giá yêu thích, nhưng mà giá cũng không được tiện nghi, chuyên tấn công vào những khách hàng chữ vàng thượng lưu.

Nhưng mà, nơi này sao có thể có mẫu thiết kế của Young?

“Sao cô có thể ở đây?”

Ngay tại lúc Thu Thủy Tâm trăm việc không thể lý giải thì phía sau thình lình truyền đến một giọng nói nam tính trầm thấp, cô bị hoảng sợ, nhanh chóng quay người lại, cũng không để ý mà chạm vào một giá vẽ làm giá vẽ cùng một bức giấy màu trắng đổ xuống đất.

Tiếng binh lách cách làm cô sợ tới mức thở cũng không dám thở mạnh, mắt nhìn người tới, quả nhiên cô không nghe lầm, là Âu Cánh Thần, vẫn giống như ngày thường, toàn thân tối đen của anh ta vĩnh viễn gây cho người khác một cỗ cảm giác âm trầm khủng bố.

Không phải anh ta xuất ngoại rồi sao? Trở về khi nào vậy ?

Hai mắt Âu Cánh Thần hung ác nham hiểm bịt kín một tầng hàn khí lạnh thấu xương, ánh mắt lợi hại từ trên người cô chuyển qua trên mẫu thiết kế.

Thu Thủy Tâm nhanh nhảugiải thích,“Đúng…… Thực xin lỗi, tôi không cẩn thận lạc đường ở vườn hoa, cho nên mới……”

Luống cuống tay chân mà dựng giá vẽ bị cô làm đổ lên.

Dựng xong, cô không nhịn được mà tò mò hỏi:“Cái kia…… Tôi có thể hỏi một chút hay không,Young với anh có quan hệ gì?”

Anh nghe vậy giọng mỉa mai cười lạnh một tiếng,“Chúng tôi có nhiễm sắc thể* giống nhau như đúc, cùng giờ cùng phút cùng giây được sinh ra từ trong bụng mẹ, tôi là anh ta, anh ta là tôi. Thế nào, tới hôm nay cô mới biết sao?”

*nhiễm sắc thể: cái này chắc mọi người đều biết, ta giải thích thêm cho ai thắc mắc, nhiễm sắc thể là vật liệu di truyền ở cấp độ tế bào, đóng vai trò quan trọng trong việc di truyền. Ở đây ý anh ấy nói là có cùng ADN.

Người phụ nữ này chơi trò mất trí nhớ còn chưa đã sao?

“Ông trời! Quả nhiên anh là Thiên chi kiêu tử (con cưng của trời) trong truyền thuyết của giới trang phục mới, Hoàng Tử Young vinh danh nhờ Phi Sally Á?” Cô vừa mừng vừa sợ lại sùng bái nhìn anh,“Việc này rất thần kỳ, sao có thể……”

Cô chậc chậc lấy làm hiếu kỳ, lầm bầm lầu bầu nói:“Tôi vốn nghĩ Young là một người đàn ông đầy râu, để tóc dài, không ngờ lại là một người so với động vật máu lạnh còn đáng sợ hơn –”

Cô đột nhiên đình chỉ nói, bởi vì thấy biểu tình của đối phương trong nháy mắt trở nên lạnh hơn, cô xấu hổ mà ha ha lên,“Ách…… Aha! Ý tôi là, tôi chỉ là rất ngạc nhiên mà thôi……”

Người phụ nữ này thật là chẳng hiểu ra làm sao! Chẳng lẽ thật sự mất trí nhớ sao?

Đánh giá thân hình, ngôn hành cử chỉ của cô cùng Angel trong quá khứ xác thực là cách biệt một trời một vực, ngay cả phong cách mặc quần áo cũng không giống nhau, không còn phong cách gợi cảm nữa.

Anh phát hiện, trang phục trên người cô nhìn có chút quen mắt, nhưng kiểu dáng lại trở nên có chút không giống.Anh hơi hơi hạ mày hỏi:“Có chuyện gì với quần áo trên người cô vậy?”

“Ách, anh nói cái này à?” Cô kéo kéo áo cùng quần bò của mình,“Đây là tự tôi sửa lại, bởi vì kiểu dáng của những bộ quần áo này đều thực khoa trương, không phải lộ bả vai thì là lộ phía sau lưng, có một cái lại càng khoa trương bạo nữa, từ đầu đến chân đều là dây thừng, dù sao cũng không thích hợp cho tôi mặc, thế nên tôi liền tự đem mấy quần áo này sửa lại một chút.”

Cô cười meo meo ở trước mặt anh đảo qua một vòng,“Thế nào? Tay nghề của tôi không tồi chứ, tuy rằng bình thường tôi chỉ thiết kế phục sức cho sủng vật, nhưng là làm quần áo cho người mặc cũng không qua loa nha!”

Ánh mắt Âu Cánh Thần phức tạp nhìn chằm chằm cô, Angel điêu ngoa ngang ngược kia thật sự đổi tính rồi sao? Chẳng những tính tình trở nên tốt, mà ngay cả phong cách mặc quần áo cũng từ gợi cảm bại lộ trở thành bảo thủ mộc mạc đáng yêu như hiện tại?

“Di? Mẫu thiết kế này thật khá nha……” Bức vẽ vừa nãy bị cô không cẩn thận đánh đổ, giấy rơi trên mặt đất, thế này mới nhìn thấy mẫu trang phục thiết kế xinh đẹp này.

Trời ạ! Một bộ lễ phục dạ hội thật đẹp, vật liệu may mặc hồng nhạt thoạt nhìn thực mộng ảo, đường cong thiết kế mềm mại mà đột phá, trước ngực, cổ áo cùng với kích thước lưng áo thiết kế rất khác biệt cùng xuất sắc, khiến cô nhìn không chớp mắt.

Ở một góc mẫu thiết kế viết “Điệp luyến giai nhân”, đây là tên của bộ lễ phục dạ hội này sao?

Âu Cánh Thần cảm thấy riêng tư của mình bị xâm phạm nghiêm trọng, biểu tình khó coi tiêu sái đi qua, lấy lại mẫu thiết kế đặt lại chỗ cũ,“Đi ra ngoài, từ nay về sau đừng để tôi lại nhìn thấy cô ở đây lần nữa!”

“Thực xin lỗi, tôi chỉ là không cẩn thận……”

Thu Thủy Tâm bị bộ dáng hung hăng của anh ta làm sợ tới mức rụt lui bả vai lại, không khỏi lùi một bước nhỏ,“Anh đừng tức giận, tôi không có ác ý, còn nữa, tôi không phải cố ý nhìn lén, chỉ là tôi thật sự thực thích bộ trang phục kia, cấu tạo của nó thật khá –”

Anh không kiên nhẫn đánh gãy,“Đi ra ngoài!” Miệng so với vừa rồi còn hung ác hơn.

Thu Thủy Tâm bị rống có chút ủy khuất,“Anh cứ phải dùng loại thái độ cách xa người ngàn dặm này mà nói chuyện sao?”

Cô nghĩ nghĩ, có chút không vui mà nói,“Anh có bao giờ nghĩ tới, quan hệ của anh cùng vợ anh trở nên kém như vậy, nói không chừng chính là bởi vì thái độ của anh gây nên sao, không có một người phụ nữ nào hy vọng chồng mình so với oán linh(linh hồn mang theo oán niệm) còn hung ác hơn, còn nữa……”

Cô càng nói, sắc mặt anh lại càng khó coi.

“Đứng ở góc độ tâm lý học mà nói, tươi cười đúng lúc chẳng những có thể làm tâm tình người ta giữ được vui vẻ, còn có thể mang đến không khí tốt cho những người xung quanh, tôi cảm thấy trong gia đình này thiếu một loại bầu không khí bình thường, mọi người dường như trở nên thật giống kẻ thù, sao lại phải vậy?”

Âu Cánh Thần nghe không nổi nữa, người phụ nữ này cư nhiên còn có lá gan trách không khí trong nhà không tốt? Anh nắm lấy cằm cô, ngăn lại những lý luận vô nghĩa hết bài này đến bài khác của cô.

“Angel, không cần dạy tôi, bởi vì bất luận đứng ở góc độ nào mà nhìn, cô cũng không có tư cách này.”

“Tôi lặp lại một lần nữa, không được gọi tôi Angel.” Cằm Thu Thủy Tâm bị niết khiến cho đau, nhưng cô vẫn cố nén đau không sợ hãi mà nhìn lại anh,“Hơn nữa tôi cảm thấy, có thể khiêm tốn nhận ý kiến đề suất của người khác, nhân tài như vậy mới đáng giá để người khác tôn trọng, anh chốc lát lại hung dữ với tôi, chốc lát lại rống tôi, rốt cuộc có tôn trọng qua cảm thụ của tôi hay không?”

“Nha?” Mặt anh để sát vào cô, tà ác cười cười,“Tôn trọng cô? Nói cho tôi biết cô có tài đức gì?”

“Chỉ bằng…… bằng tôi là vợ anh!”

Anh lạnh lùng xuy một tiếng,“ Danh hiệu ‘Vợ’ này đối với tôi không có nửa điểm ý nghĩa, nhất là cái dạng phụ nữ chỉ biết tiêu tiền của chồng, căn bản không đặt việc của gia đình ở trong mắt, tôi lại càng không cần nói tới hai chữ tôn trọng với người đó.”

“Anh đừng khinh người!” Cô tức giận đến dùng sức đẩy anh một cái,“Anh dám nói từ nhỏ đến lớn anh vĩnh viễn đều là hoàn mỹ sao? Xem tính cách của anh mà nói, tính tình không ổn định, vui buồn thất thường, ngôn hành cử chỉ hoàn toàn chính là một bộ duy ngã độc tôn(độc tài) !”

“Cho nên thế nào?” Âu Cánh Thần từng bước tới gần cô,“Cô muốn biểu đạt cái gì?”

Giọng anh thấp mê mà thâm trầm, cảm giác cùng giọng trước đó rống cô hoàn toàn không giống nhau…… Trời ơi, anh ta dựa vào rất gần…… Cô theo bản năng mà hơi hơi ngửa thân mình ra sau,“Tôi…… Tôi…… Tôi chỉ là muốn nói với anh, Trên…… Trên đời này, nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên**……”

** nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên: người giỏi còn có người giỏi hơn, ngoài trời này còn có trời khác.

“Hay cho câu nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên!”

Anh lộ ra một chút châm biếm,“Như vậy Thu Thủy Tâm tiểu thư, xuất ra bản lĩnh của cô để tôi nhìn thấy đi?”

“Anh……Anh muốn nhìn cái gì?” Cô nuốt nuốt nước miếng nói, sao cô lại có một loại cảm giác sắp hôn mê thế này?

Âu Cánh Thần thuận tay cầm bức vẽ trên giá, liếc mắt nhìn “Điệp luyến giai nhân”,“Không phải cô luôn miệng nói mình đối với thiết kế cũng rất có tài năng trời cho sao? Hãy cho tôi xem ‘Nhân ngoại nhân’ này có cao kiến gì đi.”

Bạn đang đọc Thay Một Nàng Vợ Dễ Thương , Hiền Lành của Meoconlunar
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.