Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Giải Trừ Hiểu Lầm

Tiểu thuyết gốc · 1869 chữ

"Là ngươi, chính là ngươi sờ lão nương cái mông!" Không đợi cho Diệp Hàn phản bác, cái kia đánh rắm đại tỷ bắt được Diệp Hàn thân ảnh, giận dữ quát.

"Đúng thế, đúng thế, biến thái nhưng so với sắc lang còn muốn ghê tởm, cái gì nhận không ra người hành vì đều có thể làm đi ra!"

"Thật không nghĩ tới người này nhìn dáng vẻ đường hoàng, mặt mày tuấn tú, thế nhưng lại là một cái biến thái, nhìn người không chỉ nhìn mặt a!"

"Đúng vậy a, càng vô sỉ hơn chính là, bị nhiều người bắt quả tang như vậy mà hắn vẫn làm ra một bộ rất oan uổng, rất ủy khuất bộ dáng, quả thật là quá đáng giận." Trong đó một số nữ hành khách nói.

Trong chốc lát, có hơn một nửa người lớn tiếng đối với Diệp Hàn chỉ trích, thậm chí có người còn giật dây nam hành khách đi lên đánh cho Diệp Hàn một trận, loại người như hắn không bị đánh qua sẽ không biết sợ, về sau sẽ còn tai họa những người khác.

Diệp Hàn mở to hai mắt, há miệng muốn nói cái gì, chỉ là nhiều người như vậy quát tháo, rất nhanh thì âm thanh của hắn sẽ bị dìm ngập.

"Ta đã dùng di động ghi hình lại, tướng mạo của người này rất nhanh sẽ được đưa lên mạng xã hội, về sau mọi người khi gặp phải sẽ biết là hắn!" Loáng thoáng ở giữa, Diệp Hàn nghe được một thanh âm như vậy, cái này làm cho toàn thân hắn đều phát lạnh.

"Con mẹ nó! Các ngươi có thôi đi không?" Diệp Hàn rốt cuộc không nhịn được, nổi giận gầm thét.

Trong nháy mắt, trong xe tất cả mọi người đều im lặng, bọn họ quả thật là bị Diệp Hàn phản ứng cho hù dọa.

Diệp Hàn cắn răng, hắn không nghĩ tới chỉ là một chuyện đơn giản như vậy mà trở nên phức tạp, nếu xử lý không tốt mà nói, coi như thanh danh của hắn triệt để không giữ được.

Mạng xã hội là nơi nào, là nơi truyền phát thông tin với tốc độ nhanh nhất a, một khi bị tung ảnh đi lên, về sau hắn như thế nào gặp người.

Trong nháy mắt này, đầu óc hắn nhanh chóng vận chuyển, muốn tìm ra biện pháp giải trừ nguy cơ.

"Keng, ký chủ nhiệm vụ, trong vòng mười phút đồng hồ giải quyết trước mắt tìm ẩn danh dự nguy cơ, nhiệm vụ thành công, khen thưởng ký chủ năm mươi điểm tích lũy, nhiệm vụ thất bại, thu hồi ký chủ hai năm thọ mệnh." Đúng vào lúc này, Hệ Thống thanh âm truyền tới.

Diệp Hàn trợn trắng mắt.

"Hệ Thống, ngươi mù tham gia làm gì? Ta bây giờ thân lo còn chưa xong đâu, phát cái gì nhiệm vụ a!" Diệp Hàn tức giận mắng. Tất nhiên là tại trong lòng mắng, chỉ có hắn và Hệ Thống nghe được.

Đáp lại hắn, là Hệ Thống im lặng.

Diệp Hàn thở sâu, hắn liếc nhìn cái kia mỹ nữ một cái, có chút nghiến răng nghiến lợi.

Cũng bởi vì nàng làm quá mức a, bằng không chính mình cũng không chật vật như vậy.

Đã vậy, không thể trách ta rồi!

Diệp Hàn con ngươi đảo một vòng, khoé miệng đột nhiên nhếch lên.

Yên lặng trong không khí, Diệp Hàn hạ quyết tâm, hắn làm ra một bộ ánh mắt thâm tình, nhìn nữ nhân ánh mắt cầu xin nói. "Lão bà, đừng làm loạn nữa có được hay không! Lão công biết sai, lần sau tiền lương tất cả đều đưa hết cho ngươi, có được hay không?"

Lão bà?

Mỹ nữ kia bị Diệp Hàn như vậy một kêu, cả người đều lăng tại chỗ, ngơ ngác ngơ ngác.

Mà bốn phía tại chỗ người, sau khi nghe được Diệp Hàn lời nói không khỏi sửng sốt, nghi hoặc nhìn lấy hắn.

"Ngươi... Ngươi nói bậy bạ gì đó? Mỹ nữ lắp bắp, kinh ngạc hỏi.

"Không, lão công không có nói bậy! Lão bà, là ta sai, tha lỗi cho ta có được hay không? Ta thật không phải cố ý, hôm qua công ty quản lý tổ chức sinh nhật a, lão bà, ngươi cũng không thể để cho lão công ngươi đi tay không a! Ta thề ta chỉ lấy ít tiền, về sau sẽ không dạng này nữa!" Diệp Hàn ở đây tố khổ, thỉnh thoảng còn hướng xung quanh người như là bầy tỏ nỗi khổ tâm.

Mọi người vừa nghe lập tức bừng tỉnh đại ngộ, bọn họ nhìn Diệp Hàn ánh mắt lập tức thay đổi, nhìn mỹ nữ kia ánh mắt mang theo bất mãn.

Có bác gái không nhịn được mở miệng đối với mỹ nữ kia nói. "Vị này, không phải a di nhiều chuyện, nhưng ngươi quản tiền cũng quá mức, có câu nói nam nhân lắm tiền nam nhân hư, lời này không phải lúc nào cũng đúng, nhưng ngươi là vợ của hắn, ít nhiều cũng phải giữ lại ít tiền cho lão công ngươi xã giao a, ra đường cũng có chút mặt có đúng hay không?"

Bác gái lời nói có rất nhiều người tán đồng, liên tục gật đầu phụ họa.

"Đúng vậy a, nam nhân quan trọng nhất vẫn là mặt mũi, ngươi cũng không thể một mực giữ tất cả tiền bạc a!" Một vị phụ nhân tiếp lời.

Cả đám như cỏ đầu tường, lập tức chuyển hướng sang khuyên bảo mỹ nữ kia tới, thậm chí xen kẽ bên trong còn có một ít lời nói hơi hơi quá đáng.

Tỉ như ngươi giữ nhiều như vậy tiền để làm gì, kiếm tiền không phải để tiêu xài hay sao, chẳng lẽ giữ lại cho tiểu bạch kiểm các loại.

Nói đến ở một bên nữ nhân sắc mặt tức giận đến trắng bệch, nắm tay nhỏ nhắm đến chặt chẽ, ánh mắt như phun lửa nhìn chằm chằm vào Diệp Hàn, nàng lớn tiếng hét. "Ta không quen biết ngươi, cũng không muốn biết ngươi, ngươi đừng ở đây nói bậy, ta không phải của ngươi lão bà, mau nhanh lên cút!"

Nữ nhân thở phì phì, chỉ ra ngoài cửa xe quát.

Diệp Hàn sắc mặt vô thần, đột nhiên bạch bạch bạch lui lại hai ba bước, che ngực len lén cắn môi chạy ra máu tươi, không thể tin được đau lòng nói.

"Lão bà, ngươi... Ngươi nói cái gì? Ngươi vậy mà không cần lão công ta, muốn đuổi ta đi rồi hả?"

Sắc mặt hắn thống khổ, khoé miệng tràn ra một tia máu tươi.

Để thoát khỏi biến thái danh hiệu, hắn cũng liều mạng.

"Ngươi... Ngươi ngươi ngươi... Ngươi thật quá vô sỉ!" Nữ nhân toàn thân run rẩy, chỉ tay Diệp Hàn kích động nói.

"Huynh đệ, không sao chứ? Ngươi cũng đừng quá kích động a!" Có nam tử nhịn không được, vội lên sau lưng đỡ lấy Diệp Hàn, lo lắng hỏi.

"Cảm ơn, ta không sao!" Diệp Hàn khoát khoát tay, sau đó chậm rãi hướng đi lên vài bước, suy bại nói. "Lão bà, ngươi vẫn không chịu tha thứ cho ta, vừa rồi xe thắng gấp ta chỉ muốn đỡ ngươi một chút, ngươi lại phản ứng lớn như vậy, ngay cả cơ hội để cho lão công quan tâm cũng không được sao?" Diệp Hàn lời nói, dẫn đến hết thảy mọi người đều hiểu ra, hóa ra tình huống vừa rồi là như thế, chỉ là vợ chồng trẻ giận dỗi gây sự mà thôi, bọn họ đều hiểu được.

Một số người đột nhiên cảm thấy áy náy, bởi vì lúc trước không hiểu rõ ràng liền nhục mạ Diệp Hàn, thầm nghĩ về sau rút kinh nghiệm, muốn xen vào việc của người khác trước tiên phải hiểu rõ sự tình.

Đám người này thở dài, thay phiên khuyên giải.

"Phải đấy, bỏ qua cho hắn đi, hắn cũng không có sai, nam nhân trên người không có tiền, đi đâu cũng không tiện, vừa mới tại trạm đón xe chỗ, ta còn nhìn thấy hắn móc ra vài ba đồng tiền, thật là hài tử đáng thương a!"

"May mắn, cái kia video ta chưa có kịp thời phát lên mạng xã hội, bằng không sai lầm lớn!" Một cái tiểu nữ sinh quơ quơ cái điện thoại, mở miệng nói. Sau đó nàng tại chỗ liền xóa đi cái kia video cùng hình ảnh.

Diệp Hàn nghe xong khoé miệng giật giật, cố gắng nín cười.

"Tiểu cô nương, hai người ở chung quan trọng nhất là bao dung, ngươi xem người ta đều thương tâm đến tràn ra máu, đã biết người ta thương ngươi đến cỡ nào rồi a!"

"Lão bà...!" Diệp Hàn nhẹ giọng hô, ánh mắt bao hàm chờ đợi.

Nữ nhân liếc nhìn xung quanh tất cả mọi người, sau đó dừng lại ở Diệp Hàn trên thân, nàng nhắm mắt lại, hít sâu lại hít sâu, gằn ra từng chữ.

"Ta tha thứ cho ngươi!"

Nàng coi như là đại khai nhãn giới, vô sỉ còn có thể tu luyện đến cảnh giới cao thâm như này, nàng biết dù cho hiện tại có nói thế nào đi nữa thì cũng bị hoang ngôn của người này cho che đậy, quả quyết trực tiếp nhận thua, bằng không, không biết kẻ này tiếp theo sẽ làm ra cái gì yêu thiu thân tới.

Nhưng mà, ý nghĩ của nàng là mỹ hảo, nhưng sự việc luôn luôn sai lệch hướng.

Cứ tưởng chính mình nhận thua cho xong chuyện, ai ngờ đối phương còn không chịu bỏ qua.

Chỉ thấy đối phương hai mắt tỏa sáng, sắc mặt mừng rỡ kinh hô.

"Quá tốt, lão bà, ta biết ngươi sẽ không nỡ ta!" Vừa nói, thân ảnh kia vừa nhào tới, trực tiếp đem nàng ôm lại gắt gao, mà bốn phía mọi người đều là hoan hô vỗ tay chúc mừng.

Nàng lửa giận không chỗ phát tiết, trực tiếp tại bên hông của hắn bóp lấy, dùng sức xoay tròn.

"Tê...!" Diệp Hàn hít vào một ngụm khí lạnh, hung ác cúi đầu há miệng cắn tại đối phương nơi cổ.

Cả hai hành động đều rất che lấp, bên ngoài nhìn vào không hề cảm thấy bất thường.

Ken két!

Đột nhiên, xe buýt dừng lại, đúng lúc là Diệp Hàn nơi ấy cần đến, hắn vội vàng thả ra nữ nhân, tránh thoát đối phương tay, như là tên lửa đồng dạng chạy trốn ra khỏi chiếc xe buýt, một hơi không quay đầu chạy đi mất dạng.

Mà tại phía sau, nữ nhân kia cũng là đuổi theo xuống xe, sắc mặt lạnh lẽo đến cực điểm tìm kiếm xung quanh, chỉ là tìm như thế nào cũng không phát hiện Diệp Hàn thân ảnh.

Nàng tức giận đùng đùng dậm chân một cái.

Bạn đang đọc Thấu Thị Ẩn Đô Thị sáng tác bởi Phuc_Oishi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Phuc_Oishi
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 4
Lượt đọc 51

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.