Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

VẠN THÚ VẪN CỐC – CHỨNG ĐẠO VƯỢT THẦN

Tiểu thuyết gốc · 1960 chữ

..Tại Thủy Đình của Long Dao Hồ lúc này, mọi người đều đã tập trung lại. Một lúc sau Long Đình cùng Huyền Vũ Anh mang Huyền Vũ Lê đến, nàng vẫn đang hôn mê, Huyền Vũ Anh xót xa nhìn nàng. Mọi người thấy như thế ai cũng có phần nghẹn ngào.

Kỳ Lân Nam đến đón Huyền Vũ Lê, mà hướng Huyền Vũ Anh hứa:

-Lần này ta đi, nếu không giúp được Vũ Lê lấy được truyền thừa trọn vẹn, sẽ không trở lại.

Kỳ Lân Nam cả ngày hay đùa đùa, giỡn giỡn nhưng mỗi khi nhắc đến Vũ Lê là hắn nghiêm túc hẳn lên. Lúc này ánh mắt hắn, rực lửa tràn đầy kiên nghị nhìn Huyền Vũ Anh, khiến cho tên lãnh huyết vô tình này thấy, cũng phải tin tưởng mà gật đầu:

-Ta tin ngươi.

Long Ân cũng nhìn Vũ Anh, nói:

-Ta cũng nổ lực hết mình, nhân ta gieo, quả ta gánh. Vũ Anh ca, ngươi hãy tin ta.

Miêu My không lúc nào không xuất hiện bên hắn:

-Vũ Anh ca đúng là nên tin tưởng Long Ân ca, với lại lần này ta cũng theo cùng, ta cũng hứa sẽ giúp Vũ Lê, nàng là tỷ muội tốt của ta mà.

Mộc Long cô, thấy vậy chỉ cảm thán rồi hối thúc:

-Mọi người nên đi rồi. Hy vọng tất cả đều bình an.

Sau đó, Long Ân, Kỳ Lân Nam, Miêu My dìu Huyền Vũ Lê bước vào truyền tống trận tại Thủy Đình, một luồng sáng xanh biếc hiện hóa, cả Long Dao Hồ chấn động, vòm thủy cầu vỡ ra tan thành từng mảnh, tập trung pháp lực về truyền tống trận.

Hình bóng của 4 người dần biến mất, cả Long Dao Hồ yên tĩnh trở lại. Vòm Thủy cầu bao bọc cũng được hình thành trở về dáng vẻ ban đầu. Mộc Long cô, quay lại nhìn mọi người:

-Kế hoạch đã bắt đầu, mọi người cũng nên chuẩn bị.

Huyền Vũ Kha thoáng buồn nhìn bốn người trẻ tuổi còn lại:

-Ta không hy vọng các ngươi là Vũ Kiều thứ hai, nhưng đó cũng là số phận.

Cả bốn người còn lại, Miêu Nhật Hảo nữ nhân cuồng chiến lúc này cũng có nét ưu tư, sầu muộn, Kỳ Lân Tâm anh tuấn ngất trời, lúc này cũng hoang mang, chỉ có Huyền Vũ Anh lãnh huyết vô tình, cùng Long Đình nhu thuận dịu dàng là vẫn vậy.

Miêu Xuyên buồn bã:

-Các ngươi đều thiên tư ngút trời, nhưng lại sinh ra không đúng thời đại.

Long Đình ngước mặt nhìn trời cao:

-Kế hoạch mọi người Long Đình đã hiểu, nhưng Long Đình muốn nhắc lại, hôm nay Long Đình chấp nhận đề nghị, không phải vì kế hoạch, mà là vì Long Ân, sẽ có ngày Long Đình vượt qua hết thảy, phá vỡ tất cả chứng đạo vượt Thần. Lúc ấy mọi người sẽ cảm thấy việc làm hôm nay tất cả chỉ là trò cười.

Các trưởng lão ở đây, ai cũng ngạc nhiên nhìn ngạo khí của nàng, “Chứng đạo vượt qua cả Thần”. Lời như vậy nếu ai nói ra, thì giống như trò cười, vượt cả Thần, đúng là trò đùa. Nhưng lời được nói ra từ miệng của Long Đình lại cho người ta một cảm giác tin tưởng vô hình nào đấy.

Mộc Long cô nhìn nàng có phần run sợ:

-Long Đình tiểu thư, Thánh Nữ từng nói, nếu tiểu thư không đồng ý, chúng ta có thể để Long Nhật thiếu gia thay thế.

Khóe miệng Long Đình hơi cong lên, cười khinh thường việc làm này, nhưng rất nhanh sau đó gương mặt nàng lại an tĩnh bình thường:

-Long Đình hay Long Nhật có gì là khác nhau, nếu Long Đình thì sẽ có phần sống vượt qua, nếu là Long Nhật đệ chắc rằng không thể sống sót. Long Đình chỉ hy vọng đến cuối cùng mọi người đều vui vẻ, đi đến cuối con đường của chính bản thân mà thôi. Đau khổ còn lại Long Đình sẽ nhận.

Mộc Long cô định nói gì nữa với nàng, nhưng nàng lại bay lên không trung hô to:

-Kế hoạch bắt đầu rồi, Long Đình cũng nên đến Cổ Thương Đại Lục.

-Long Đình tiểu thư.

Mộc Long cô hô to gọi nàng nhưng rất nhanh nàng đã khuất bóng, nàng chính là như vậy, nhu thuận thì nhu thuận, dịu dàng thì dịu dàng, nhưng khi bắt tay vào công việc lại rất quyết đoán vô tình. Bọn Kỳ Lân Tâm thấy Long Đình như vậy cũng từ biệt trưởng bối mình mà xuất phát đến Cổ Vực hay Đại Lục được giao nhiêm vụ. … Tại Vạn Thú Vẫn Cốc, Long Ân bước ra khỏi truyền tống trận, theo sau là Kỳ Lân Nam cùng Miêu My đang dìu Vũ Lê bước ra. Cả ba đều vận dụng pháp thuật thử nhưng đúng như Kỳ Lân Xuyên thúc nói không thể vận hành, Miêu My chán nản:

-Thế này làm sao bây giờ, không lẽ ta phải dìu Vũ Lê mãi sao?

Kỳ Lân Nam nhìn nàng trêu:

-Không như thế thì làm thế nào?

Nàng tức giận, nhìn hắn:

-Đầu heo, đừng nói nhiều, ngươi mau dùng năng lực của Thất Vĩ Kì Lân mà dìu Vũ Lê đi.

Rồi nàng nhìn Long Ân báo oan:

-Long Ân ca, ta không có khí lực.

Long Ân nhìn nàng lắc đầu, rồi nhìn Kỳ Lân Tâm bảo hắn giúp nàng dìu Vũ Lê.

Kỳ Lân Tâm khó chịu nhìn hai người, rồi từ trong thân thể hắn một con Kỳ Lân bảy đuôi hiện ra, khi vừa xuất hiện một luồng chấn động mãnh liệt diễn ra, không gian xung quanh bị một cơn gió lốc khủng bố càn quét trở nên sơ xác, mặt đất xuất hiện vài vết thủng, một đường hằn lớn hiện ra khi cơn gió lốc đi qua.

Nhưng Vạn Thú Vẫn Cốc đúng là kì quái rất nhanh sự tàn phá của lốc xoáy vừa rồi biến mất, cảnh sắc khôi phục lại như cũ, khiến mọi người kinh ngạc không thôi.

Rồi Kỳ Lân bảy đuôi cũng thu diễm mình lại, xông đến nuốt lấy Huyền Vũ Lê, khiến Miêu My trợn mắt:

-Ngươi định giết Vũ Lê à.

Bỗng chốc Thất Vĩ Kỳ Lân trong người Kỳ Lân Nam lườm nàng một cái, nàng lạnh cả sống lưng, mà im lại ngay. Đây là lần đầu tiên Kỳ Lân Nam chỉnh được nàng, nhưng nói đi cũng phải nói lại Kì Lân bảy đuôi thật sự quá mạnh mẽ, so với Kỳ Lân Thần Thú trong Kỳ Lân Chú của Kỳ Lân Nam uy thế không hề thua kém thậm chí có phần cao hơn, nhưng có thể nhìn ra nó lại không mạnh bằng, đều đó cũng dễ hiểu vì sao, Kỳ Lân Nam hiện tại chưa bước vào tiểu thành cảnh giới Thiên Vĩ cũng không thể phát huy được bao nhiêu pháp lực của nó.

Sau khi nuốt lấy Huyền Vũ Lê, Thất Vĩ Kì Lân biến mất, mà trên cánh tay của Kỳ Lân Nam lại xuất hiện ra một con Huyền Vũ 6 đuôi, nó yên tĩnh nằm trên vai hắn. Miêu My thích thú bắt lấy Lục Vĩ Huyền Vũ, Long Ân cũng khó hiểu nhìn Kỳ Lân Nam, hắn giải thích:

-Thiên Vĩ mẫn cảm lẫn nhau, ta đưa Vũ Lê đến Phong Không Thế Giới của Thất Vĩ Kỳ Lân, nhưng Lục Vĩ Huyền Vũ trên người nàng chưa hoàn toàn thức tĩnh, nên bài xích lực lượng của ta, Thất Vĩ Kì Lân cũng không muốn bứt nó vào, như thế sẽ làm nó tổn thương.

Long Ân gật đầu, Miêu My thì thích thú với con Lục Vĩ Huyền Vũ:

-Ta thấy như vậy cũng tốt lắm rồi. Dẫn một con tiểu thú này theo dù sao cũng tốt hơn phải dìu Vũ Lê, nàng nặng lắm đấy.

Kỳ Lân Nam trề môi, khinh thường:

-Lúc ra đi, tiểu yêu tinh người nói rất hay mà, nào là phải tin tưởng ngươi, nào là ngươi với Vũ Lê là tỷ muội tốt, thế nhưng chưa đến một canh giờ, không đúng chưa được nửa canh giờ, thì ngươi đã quên hết.

Nàng giận dữ nhìn hắn:

-Đầu heo, ngươi dám mắng ta.

-Phải thì thế nào? Ngươi làm gì được ta? Ta nói tiểu yêu tinh ngươi tu vi cao thâm nhưng đến đây rồi, ngươi dùng pháp thuật thế nào, chỉ dựa vào “năng lực” Thiên Vĩ mà thôi. Mà cả hai chúng ta đều là “năng lực Thiên Vĩ ngũ cấp” ngươi đánh thắng được ta sao?

Kỳ Lân Nam đắc ý mà cao ngạo nhìn nàng hứng thú, chưa lúc nào hắn cảm thấy thoải mái như vậy, cuối cùng cũng có nơi mà hắn có thể cùng nàng nói chuyện ngang hàng mà không bị trêu chọc.

Nhưng quái lạ thay, lúc đầu Miêu My còn tức giận với Kỳ Lân Nam, nhưng sau đó nàng nhìn hắn mỉm cười:

-Đầu heo, ngươi muốn ra oai với ta sao?

Nói đoạn Kỳ Lân Nam nhìn nàng nhướng mài đắc ý. Khiến cho Long Ân nhìn thấy cũng khó chịu. Rồi nàng lại đảo mắt xảo quyệt:

-Ngươi giỏi lắm.

Kỳ Lân Nam thấy nàng chỉ có thể nói mà không làm gì được mình thì càng đắc ý, dáng vẻ trông cực đáng ghét. Tại sao Kỳ Lân Tâm phong lưu, tiêu soái, lại có một người đệ đệ lưu manh đáng chết như vậy.

Nhưng cũng quái lạ, tuy Miêu My không làm được gì Kỳ Lân Nam nhưng nàng lại không tức giận bao nhiêu, chắc rằng nàng lại có quỉ kế, Long Ân cảm thấy Kỳ Lân Nam đúng là gặp xui xẻo rồi:

-Ta cho tên đầu heo ngươi cơ hội cuối cùng, đến đây xin lỗi bản tiểu thư vì tội không tôn trọng ta. Nếu không tí nữa có xin tha thế nào cũng đừng trách ta.

Miêu My nhắc nhở Kỳ Lân Nam nhưng tên này đúng là đắc ý đến điên rồi. Người bình thường cũng thấy nàng đang tính kế hắn, nhưng hắn lại không biết gì? Mà càng lộ ra dáng vẻ đáng ghét trêu nàng.

Bỗng chốc nơi hắn đứng nổ “đùng”, một cái hố to được hình thành, Kỳ Lân Nam bị rơi xuống hố to, hắn hoảng quá hét lên:

-Tiểu yêu tinh, ngươi làm ra yêu pháp gì đấy?

Long Ân, cùng Miêu My đi đến thành hố, hắn lúc này cũng không có gì tệ hại mấy, chỉ có y phục mặt mài bị dính ít bùn đất mà thôi, nhưng thú vị nhất là dáng vẻ hắn, gương mặt tối lại rất khó chịu, rồi đỏ lên tức giận.

Hắn vừa cao ngạo đắc ý, giờ lại bị lôi xuống, như vừa trên thiên đường rớt xuống địa ngục. Long Ân nhìn hắn mà cũng khẽ cười tuấn lãng phi thường, còn Miêu My thì cười không kiên nể gì:

-Tức cười ta chết mất thôi, hahaha,,,hahahaha….

Kỳ Lân Nam xấu hổ cực điểm, nhưng cũng cảm thấy quái lạ, pháp lực bọn họ bị phong lại không thể thi triển, chỉ có thể dựa vào năng lực Thiên Vĩ. Mà năng lực Miêu My không phải giống như vừa rồi, nàng không thể là người tấn công hắn.

Hắn suy nghĩ hồi lâu, chợt hét toáng lên:

-Long Ân khốn nạn, ta giết chết ngươi, dám cùng tiểu yêu tinh tính kế ta.

Bạn đang đọc Thập Nhị Thiên Vĩ sáng tác bởi tieubaokun
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tieubaokun
Thời gian
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.