Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

3 Ngày

Tiểu thuyết gốc · 2053 chữ

Rào! rào! rào!!!!

Bỏ lại sự ồn ào của thác nước phía sau, Jojo cẩn thận di chuyển. Thật sự tồn tại một hang động in vào lòng núi, nó nằm ẩn khuất sau tấm màng nước dày . Nhưng cũng không khó để phát hiện ra, bởi vì lối vào hang động nối liền với khu rừng thông qua một con đường khá rộng, đàn thú chính là di chuyển qua con đường này.

Bề ngang của hang rộng tầm 7-8 mét, chiều cao có thể lên tới gần 20 mét. Phía trên trần hang treo những mảng lớn thạch nhũ trắng xám tích tụ qua vô số năm tháng. Càng đi vào sâu, tầm nhìn càng hạn chế khi ánh sáng từ ngoài cửa không thể hắt vào bên trong quá xa. Tuy vậy, con đường đi vào trong không quá khó đi. Hai bên vách động chỉ là lớp đá sần sùi màu nâu xám, thỉnh thoảng có thể bắt gặp một đám phân và lông của đàn thú khi di chuyển rơi vãi dính ở trên vách và mặt đường

Thong thả cước bộ, Jojo từ từ chậm rãi đi về phía trước. Hắn không thể làm gì nhiều hơn là từ từ từng bước một di chuyển.

Ba ngày trôi qua, con đường ngày càng khó đi hơn . Càng đi về phía trước, lối vào càng thu hẹp và trở nên dốc, gồ ghề hơn. Số lượng xương thú hắn nhìn thấy bắt đầu tăng lên, hầu như bọn chúng là đều là người quen cũ của Jojo.

Tất cả đều là nguyên vẹn hoàn chỉnh từng khung xương, chúng không bị gãy hay méo mó, ăn mòn...

Điều gì khiến chúng bỏ mình lại trên đường? Phải chăng là tất cả những con thú này đều bị bỏ lại? Do chúng không đủ sức để đi tiếp?

Nhưng vì sao càng tiền về phía trước, nơi đây cứ như một nấm mồ. Mấu chốt vẫn là tại sao bọn thú lại chọn con đường này để tránh sương mù?

Vẫn cứ tiếp tục từng bước một thong thả, chỉ là con đường giờ đây đã được phủ lên một lớp hỗn hợp của xương, lông, chất thải động vật... Một lớp xà bần lót đường có mùi không quá dễ ngửi.

Lại thêm hai ngày trôi qua.

Tầm nhìn phía trước dần trở nên rõ ràng hơn, rốt cuộc cũng tới cuối con đường

Khi chân Jojo chạm tới cửa hang, hắn biết được rằng mình vẫn chưa đi ra khỏi lòng núi. Phía trước chắn ở cửa hang là một cái hồ nước .

Nhìn xuyên qua mặt nước trong vắt, dưới đáy hồ là hàng vạn bộ thi cốt . Trên mặt hồ đang bốc lên một lớp sương trắng có mùi thơm nhẹ. Hắn tận mắt nhìn thấy một đám dơi đang bay lượn lờ trên mặt hồ. Chốc chốc một hai con lại lao đầu đâm thẳng vào mặt nước, rồi chìm dần.

- Vậy đây là nơi kết thúc cho tất cả sinh vật trong khu rừng?

- Một cái bẫy được giăng sẵn?

Tới đây hắn mới để ý trần hang động. Không còn là những lớp thạch nhũ. Mà là hàng vạn cái kén đang phát ra ánh sáng nhè nhẹ. Mỗi cái có thể to bằng hắn hoặc hơn. Một lớp màng mỏng bao quanh chúng, vừa đủ để Jojo trông thấy thú ở bên trong.

Hắn nuốt một ngụm nước miếng. Hít một hơi thật sâu, nhẹ nhàng thở ra. Lúc này hắn chỉ giám chửi thầm trong miệng một tiếng.

Xung quanh anh toàn là Rắn ây!

Những cái kén vẫn đang nhúc nhích, đung đưa qua lại. Quan sát kỹ một lần nữa, hắn thấy tất cả chúng đều được treo lên bằng một sợi tơ to bằng bắp chân .Sợi tơ đan xen, nối liền rồi tụ lại và kéo dài tới phía bờ bên kia mặt hồ.

Hắn từng bước một, di chuyển một vòng quanh bờ hồ để tới bờ bên kia.

Lúc này hắn thật sự không có can đảm để nhìn lên phía trên trần hang, nhưng hắn giám khẳng định là tất cả những cái kén ấy, lũ rắn con trong kén ấy đang nhìn hắn.

Tất cả đang nhìn hắn, đánh giá hắn.

Một bước, hai bước......

Lần theo sợi tơ tới một hốc đá lõm sâu trong vách tường. Jojo đưa đầu luồn qua hốc. Đưa mắt nhìn về phía cuối cùng của sợi tơ.

Sáu con mắt đính trên ba cai đầu lúc này đồng loại nhìn hắn. Mỗi con mắt phải to gấp hai lần người hắn. Chúng phát ra ánh sáng đỏ ngòm như máu. Hắn còn nhìn thấy cả mấy cái lưỡi đang thò ra ngoài , quật qua quật lại trong không khí.

Nuốt thêm một ngụm nước bọt nữa. Ẩn phía sau mặt nạ Cáo là một khuôn mặt cứng ngắc , cố tỏ ra thân thiện , hắn mở lời:

-Xin chào! Ta là Jojo, một người hiền lành, tốt bụng và đặc biệt là rất yêu động vật.

-.....?

- Mọi người sinh ra đều có quyền được sống, được mưu cầu hạnh phúc. Ta cũng vậy, các ngươi cũng vậy, con của các ngươi cũng vậy.

-....?

- Gặp nhau là hữu duyên, ta rất trân trọng tình cảm của chúng ta, mong sau này chúng ta còn gặp lại. Ta phải đi tìm kiếm hạnh phúc của đời ta. Xin lỗi đã làm phiền mọi người. Thành thật xin lỗi. Ta đi ngay.

Dứt lời, hắn phóng thật nhanh vào cánh cửa nhỏ nằm giữa hắn và Đại Xà ba đầu kia. Từ lúc trông thấy Đại Xà, hắn đã nhanh chóng quét qua một lượt toàn bộ không gian bên trong hốc đá. Cánh cửa kia vừa vặn để hắn lọt qua.

Đây chính là cửa ra.

Rầm!!!!

Cái đuôi to lớn quật tới, chặn ngang hắn lại. Ba cái đầu đồng loạt há miệng lao về phía hắn.

Búng thật mạnh hắn vọt lên không, một tích tắc thoát khỏi cú tớp trực diện của Đại Xà.

Tranh thủ thời gian, tay Jojo thò vào ngăn trái balo , túm lấy cái chai nhỏ. Không kịp mở, hắn ném cái chai lên trần hang. Vỏ chai toác ra, thứ bụi màu trắng bùng ra phủ kín động.

Đây là Bột phấn Ong Bắp Cày biến dị, hắn từng thấy được cuộc chiến của loài ong với loài nhện trong rừng già. Chúng bay lượn vòng quanh lũ nhện và phóng bột từ mũi kim độc nơi đuôi. Thứ bột trắng này sau khi nhện hít phải khiến thần kinh của chúng bị tê liệt.Sau đó thì lũ ong chỉ đơn giản là lao xuống và gặm xác lũ nhện.

Một chai này là lượng phân của hàng trăm con ong mà hắn sưu tầm được. Còn vì sao mà lấy được thì phải nhờ Tiểu Mộc.

Quay lại cuộc chiến, ngay khi ném chai ra, Jojo rơi xuống, chân hắn đạp lên phần lưng Đại xà. Hắn lướt nhanh về phía đuôi rắn, vừa chạy rừa ném ra hàng loại suriken sáu cánh về phía 3 cặp mắt khổng lồ kia trong lúc phấn ong vừa vặn phủ lên Đại Xà.

Keng! keng ! keng!

- Thật biến thái!

Suriken khi va chạm vào lớp da, đặc biệt là mắt của Đại xà thì bắn ra. Lớp phấn ong bám phủ trắng cái đầu. Lọt thỏm vào lỗ mũi Đại xà qua từng lần hô hấp. Nhưng kết quả lại khiến hắn thất vọng. Ba cái đầu kia vẫn giữ nguyên tốc độ lao về phía hắn.

Ngay lúc này, lớp vảy trên lưng Đại Xà xù lên , hàng loạt mũi gai bắn ra từ phía dưới vảy. Hàng ngàn mũi gai tỏa về tứ phía tựa như đại quân cung thủ đồng loại bắn .

Jojo thầm hồ không ổn.

Hắn nghiêng người, lách mình trượt qua đuôi rắn lao về phía hồ nước. Áo tơi kéo xuống, để lộ lớp áo da giày cộm. Cuộn mình phủ kín toàn thân, đón nhận cơn mưa loạn tiễn.

Phập! Phập! Phập!

Cả người hắn bị bắn thành nhím, may mắn là lớp da của Đại Tinh Tinh luôn không làm hắn thất vọng. Các mũi gai ngọn chỉ xuyên được hơn 1 phần lớp da rồi dừng lại. Tuy vậy, phần chân mang giày cỏ của hắn cũng bị cắm lấy vài mũi gai. Máu tươi rỉ ra khiến hắn nhíu mày .

Đại Xà hưng phấn. Chúng rít lên, tăng tốc vọt tới hắn. Ngay khi vọt tới bờ hồ, hắn cảm thấy đôi chân mình đang tê rần lên. Họa vô đơn chí, mùi máu của hắn như đánh thức hang động yên tĩnh.

Tiếng sà sà của hàng vạn con rắn tấu lên khúc gọi hồn. Chúng bất chấp cắn xé lớp màng kén để thoát ra ngoài. Hàng vạn cái kén lăc lư mãnh liệt, ánh sáng chập chờn lấp lóe như tô điểm thêm cho sự điên loạn này.

Jojo mặc kệ, hắn phóng người đạp lên mặt hồ, phi thẳng về phía hang động cũ, mỗi bước chân của hắn càng ngày càng nặng nề.

Phía sau, Đại xà lao đến kéo theo lúc nhúc bầy rắn con. Chúng chen chúc ,rướn mình phóng theo con mồi.

Ngay khi cảm thấy lớp xà bần dưới chân đã mỏng hơn, Jojo xoay người, ánh mắt hắn đối diện với gia đình nhà rắn. Trong tay trái không biết từ lúc nào đã cầm sẵn một hòn đá lửa, tay phải rút kiếm gỉ sau lưng.

Dưới Mặt nạ cáo nửa mỉm cười nữa khóc , Jojo thì thầm

Nướng chín cả nhà chúng mày.

Tung hòn đá lửa lên, hai tay dùng sức đập mạnh kiếm gỉ vào đá lửa.

Tia lửa lóe lên kéo theo là một khoảng không bị lam hỏa bao trùm.

Hỏa ngục bùng lên, Jojo thu kiếm, tiếp tục chạy thục mạng dựa theo lối cũ. Phía sau hắn là tiếng rít sợ hãi, tuyệt vọng của nhà rắn. Hắn cần một chỗ an toàn để sơ cứu đôi chân đang rỉ máu không ngừng. Lam hỏa không thể giết chết được Đại xà, cùng lắm là một lượng lớn tiểu xà bỏ mình mà thôi. Lớp da dày là đủ để Đại Xà đào một cai hang tránh mình, hoặc đen đuổi hơn là đào một cái hang thông về phía hắn.

Màn chào hỏi như thế là đầy đủ rồi.

Biết được lối ra ở đâu và đối thủ của mình là ai làm Jojo cảm thấy an tâm. Nhìn đôi giày cỏ rách nát tàn tạ trộn lẫn máu tươi khiến hắn bật cười.

- Giáo sư thật là tính thật đủ sâu !

......................................................................................

Hừng đồng vừa lên, mặt trời ló dạng. Thị trấn Kakazaika ngày hôm nay đã náo nhiệt đến đỉnh điểm. Ngày hôm nay, Thái tử Mosso và công chúa Maia sẽ đặt chân lên trấn. Tâm lý chung của mọi người , ai cũng muốn được thấy tận mắt ngoài đời thật hai vị vương tộc thay vì trên màn ảnh. Họ ôm chờ may mắn mỉm cười để được thấy hai người sớm hơn dự định.

Từ quảng trường thị trấn, công viên, tháp chuông,.. cho tới bãi đáp phi thuyền. Hàng chục nghìn người đều đang đưa mắt hướng về phía Bắc, chỉ khoảng hơn nửa tiếng nữa thôi. Mười một chiếc phi thuyền Thanh Vân mang theo hai vị hoàng tộc và đội vệ binh đặc nhiệm sẽ xuất hiện.

Trước cửa quán rượu Roser, các vị khách cũng đổ xô ra đường , lão bản Brand cũng vậy. Gã cũng ngóng nhìn như một thói quen hàng năm. Theo trí nhớ của gã, đây là lần thứ hai Thái tử Mosso tới thị trấn.

- Một lần trước cách đây hình như đã năm năm

Nữ phục vụ khả ái lúc này đang miệt mài lau chùi bàn ghế , mắt hạnh nhân khẽ lướt qua bóng người mập mạp khó gần ngoài cửa. Nàng mỉm cười dịu dàng rồi tiếp tục công việc.

Thời gian cho tới ngày Lễ Tưởng Niệm còn : 3 Ngày

Bạn đang đọc Thanh Xuân, Mỳ Tôm Với Xúc Xích sáng tác bởi tieumocanh

Truyện Thanh Xuân, Mỳ Tôm Với Xúc Xích tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tieumocanh
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.