Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Tiểu thuyết gốc · 1373 chữ

Chương 2:

Hôm nay là ngày tựu trường kể từ một tháng trước biết kết quả. Vy Vy đang đứng nghe lời mẹ dặn trong khi đợi Hiền Na tới. Trường các cô học ở tận trung tâm thành phố, xa nhà. Đi xe cũng phải mất cả hơn hai tiếng lận, vì thế nên cả hai sẽ học nội trú tại trường. Mấy ngày trước đã lên trường để đăng kí Kí Túc xá rồi nên bây giờ lên nhận phòng và nhận lớp thôi.

Nhớ lại một tháng trước khi cô thông báo tin này cho bố mẹ , mẹ cô đã phải chạy lên lấy kính rồi tra cùng cô trong danh sách ứng tuyển, còn bố cô còn bận gọi hết cuộc điện thoại này đến cuộc điện thoại kia để thông báo cho cả họ hàng và đồng nghiệp:

-Ông Hà à , Vy Vy nhà tôi đỗ Trường Phổ Thông Đồng Khánh rồi…Đúng rồi vừa mới biết xong…cảm ơn ông nhé…

-Mẹ à.. con đây.. Vy Vy nhà mình đỗ trường Chuyên rồi mẹ…đúng rồi mà…con cũng rất vui đây…hả sao cơ..mẹ ra đây chúc mừng ạ…để con đón mẹ…

Vân vân và mây mây … lúc đó gia đình cô như chìm trong hạnh phúc ngập tràn. Thậm chí còn mở tiệc chúc mừng nữa. Ai bảo một đứa học trung bình như cô mà lại đỗ được trường giỏi như thế cơ chứ. Nói chung là theo lời của bố cô đã làm “ dạng danh liệt tổ liệt tông” làm cô toát cả mồ hôi.

Xong mấy ngày sau đó Cô Vân- Mẹ của Hiền Na sang cùng mẹ cô đi mua đồ chuẩn bị cho hai cô sắp lên trường đi học. Cảm giác như là mơ vậy đến tận bây giờ cô cũng chưa dám tin. Đang hồi tưởng lại bị tiếng dặn dò của mẹ cắt ngang “ Lên đó học hành ăn uống tử tế cẩn thận, cố gắng học, thường xuyên gọi về cho mẹ đấy. Cấm có được ăn lung tung…”- “ A Na Na kia rồi”( Haizz vậy mới cắt được cái đống dặn dò của mẹ được)

-“ Cháu chào cô Liễu”- quay sang cười tít mắt với cô-“ Cánh cụt nhỏ..o..o”

Nghe cái âm thanh kinh dị kia kéo dài cô chỉ muốn lấy cái túi đang xách trên tay nhét luôn vào miệng con cáo lớn này giờ. Lúc này mới thấy mẹ của Na Na tiến đến càu nhàu: “ Cái con nhỏ này, túi thì không xách thấy bạn cái bỏ mặc mẹ..A Chào chị với Vy Vy nhé”

-“ chào chị ạ” – “Cháu chào cô ạ”- hai mẹ con cô nhờ câu mới phản ứng lại. Bởi vì so với đồ đạc nhà cô mang thì có lẽ nhà Na Na phải mang gấp đôi tụi cô. Chậc nhìn cũng thấy nặng thấy mồ rồi.

-“ Bíp..bíp…”_ “ A xe tới rồi hai đứa nhanh lên xe đi” Mẹ Na Na thúc giục.

-“ Chúng Con chào hai mẹ ạ”-hai đứa đồng thanh chào rồi đưa đồ lên xe.

Sau khi ổn định chỗ ngồi tụi cô mới để ý đến xung quanh. Chà đông thật đấy. Một chiếc xe 50 chỗ đã kín chỗ rồi. Đây là xe của trường đến đón học sinh mới nhập học, cũng sịn sò đấy.

-“cánh cụt nhỏ đây là bước đầu của chị em ta tiến tới xã hội tri thức và quan trọng nữa là chúng ta đã được giải thoát ách kìm kẹp của gia đình rồi,hú hú”.

Vy Vy phải nhanh tay bịt lấy miệng của cái loa phóng thanh này lại trước khi cả xe phải bỏ chạy.-“ cậu có thể giảm xuống ba tông được không, chứ mình không chắc là bọn mình bình an tới trường được đâu”- cô thì thào nói.

-“ Được rồi mình sẽ chú ý giữ hình tượng lạnh lùng sang choảnh của mình, nhưng mà muốn mình yên lặng cậu có thể bỏ cái tay đầy vi khuẩn kia ra trước được không”- “ tất nhiên là được , với lại….” Vy Vy mở to mắt nhìn cái người kia mà từ từ phun ra câu không nặn cũng không nhẹ “ sáng nay đi vệ sinh xong t chưa rửa tay thì phải”. Tất nhiên là không cần quay đầu cô cũng có thể tưởng tượng ra khuôn mặt nhăn như khỉ ăn ớt của bạn mình.Biết sao được cô bạn này cần phải có biện pháp mạnh mới có thể trật tự được..chẹp..chẹp.

Do quãng đường đến trường còn rất xa cộng với việc thức khuya chơi game nên rất nhanh chóng chìm vào giấc ngủ. Do đường xóc nảy thỉnh thoảng đến chỗ đoạn đường xấu nảy lên khiến cho giấc ngủ của cô không được yên, thỉnh thoảng cô vô thức nhíu mắt tỏ vẻ khó chịu. Cho nên lúc xe bị xóc mạnh nhất khiến cho đầu Vy Vy lặt ra khỏi ghế khiến cho cơ thể cô theo quán tính ngã bên cạnh. Ngay thời điểm mà cô nghĩ rằng mình sẽ cắm mặt xuống đất..mông chổn lên trời theo tư thế vô duyên nhất thì một bàn tay trắng và dài đã kịp thời cứu sinh cho màn vồ ếch kém duyên này.

Mấy suy nghĩ tưởng tượng vừa rồi đột nhiên bay mất sạch trong đầu thay vào đó là cảm thán tận đáy lòng: “ Thần linh ơi sợ tụt quần”. Tất nhiên là cô chỉ dám nghĩ trong đầu nhưng khi nhìn thấy bàn tay đó cô lại buột miệng thốt lên:-“ Tay này nhìn ngon thật đấy”. Ngay lập tức âm thanh trên xe tự nhiên im bặt, thậm chí còn nghe được cả tiếng hít thở ở phía trên. Sau vài giây sau đó cô được kéo giật lại đằng sau kèm theo tiếng xin lỗi vô cùng nhỏ nhẹ: “ Ôi cảm ơn bạn nhé..”. Vy Vy giật mình nghe thấy giọng nói kia vô cùng quen thuộc nhưng có gì đó sai sai thì phải. Theo phản xạ quay đầu lại thấy Na Na đại nương bình thường giọng như bà mổ heo mà nay lại dịu dàng hiếm có thấy cả một bầu trời giả tạo. Bất giác rùng mình, toát mồ hôi. Mải rong ruổi với những suy nghĩ khinh bỉ hồ ly cô nương nên chưa để ý đến bàn tay ân nhân của mình. Rồi đến lúc nhớ ra thì người đó đã quay mặt lên không kịp nhìn mặt. Trời ơi tiếc thật đấy|||. Haizz……

-“ Cánh cụt này bạn vừa rồi phải gọi là siêu siêu..siêu.xn”. –“ Nín”- Đã đến lúc Vy Vy phải chấm dứt mấy cái dài dòng mãi không vào chính sự. “ Nói vào trọng tâm đi”- Cô nhướng mắt nhìn người đối diện.

- “ Con nhỏ này cậu không thể kiên nhẫn hơn được à, cho người ta phiêu nốt đi mà. Hàng cực phẩm này không dễ kiếm đâu.” Nói rồi lắc đầu tỏ vẻ thất vọng.Bị Vy Vy ném cho ánh mắt xem thường Hiền Na nổi nóng lên nhưng rồi cười bí hiểm: “ Cậu còn nói mình sao , người nào đã thốt lên câu mất mặt kia ấy nhỉ..Hửm”. –“ Chết vừa nãy mình thốt ra câu đó cậu cũng nghe được sao, vậy có nghĩa là”.- “ là tất cả mọi người đều nghe thấy bao gồm cả ân nhân của cậu”.Hic thanh danh bản cô nương bị mất sạch rồi, cái miệng chết tiệt này ngày thường nghe nhiều lời lưu manh của Na Na quá nên trong lúc nhất thời mới gây nên cơ sự này đấy. Ước gì ngay tại đây có cái lỗ nào đó để cô chui xuống cho đỡ mất mặt.Hiền Na nhìn thấy gương mặt nhăn nhó của bạn mình biết chắc cô nàng kia đang xấu hổ đấy mà. Hừm bao lâu nay đi theo bổn cô nương mà không thể học được tuyệt chiêu mặt dày của cô à.Thất vọng. và thế là suốt chặng đường còn lại bạn nhỏ cánh cụt nào đó cúi gằm mặt không dám ngẩng đầu.

Bạn đang đọc Thanh Xuân có bạn sáng tác bởi Chanchun30

Truyện Thanh Xuân có bạn tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Chanchun30
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.