Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

701

Phiên bản Dịch · 1530 chữ

Cùng như vậy người nói chuyện, tuyệt đối sẽ không nói thêm nhiều, cho nên Tần Mục muốn bung cái nút ấy đi, ý tứ chính là khiến Cao Bằng trong đêm mang theo chứng cứ tới tổ điều tra.

Những chứng cớ này tổ hiệp tra vẫn có, nhưng mà tổ hiệp tra của mình cũng không sạch sẽ, vì tránh hiềm nghi nên rời khỏi Cửu Giang đối với Tần Mục mới có lợi, huống chi do cán bộ địa phương đứng ra nói chuyện thì có tác dụng trực tiếp với tổ điều tra. Cao Bằng khẽ động thì Từ Hồng Thanh tất nhiên sẽ phải chịu chấn động, thị ủy cũng phải nghĩ biện pháp bôi đen ngăn cản Cao Bằng, thời điểm này Vương Tường nhắc tới đề nghị quyết sách thủy lợi, Phó Ngọc Bình ném thêm dầu vào thì đại cục đã định. Mặc dù Tần Mục không tại Cửu Giang, Phó Ngọc Bình, Vương Tường, Cao Bằng sẽ đứng lên, Cửu Giang thì có Tần Mục vừa tới. Đợi đến lúc Tần Mục quay về kinh thành sẽ vận hành một phen, Tần Mục nhất định sẽ bị ném tới Giang Bắc, cho dù không ở thành phố Cửu Giang thì tối thiểu nhất cũng có thể hô ứng với Cửu Giang bên này... Nhưng mà Cao Bằng làm cho Tần Mục thất vọng.

Trên quan trường sợ nhất nhìn người không rõ, chuyện này cũng gõ cảnh cáo cho Tần Mục. May mắn Tần Mục không phải người mang toàn bộ giỏ trứng đặt một giỏ, nếu bàn về chuẩn bị ở sau thì Tần Mục hắn vẫn không ít, chỉ là Cao Bằng không đi nhờ xe được.

Từ Hồng Thanh nhìn chằm chằm vào Tần Mục ngồi đối diện. Hắn hỏi cái gì Tần Mục phải trả lời cái gì, hoàn toàn không có ý biện bạch, đêm qua đi tới huyện Bành Nguyên, Từ Hồng Thanh nhìn thấy Dương Ngọc Tân, lập tức hiểu Dương gia cùng Tần gia chuẩn bị tách ra, Dương gia khai ra điều kiện khiến hắn động tâm, nhưng lại tỏ vẻ chính xác cũng không đủ chứng cớ hắn không động Tần Mục. Dương Ngọc Tân tỏ vẻ chỉ cần khiên chế trụ Tần Mục thì không cần Từ Hồng Thanh áp dụng thủ đoạn cực đoan, lúc này mới phát sinh chuyện sáng nay.

Hiện tại Từ Hồng Thanh cùng Tần Mục đã bắt đầu đọ sức tâm lý, nếu Tần Mục khai ra điều kiện cao hơn cho Từ Hồng Thanh, vậy hắn sẽ bắt chặt bím tóc, nếu không khai điều kiện, như vậy cứ dông dài thế, Tần Mục đúng là không thể bị bắt bớ.

Từ Hồng Thanh là người nào, biết rõ thành phố Cửu Giang khẳng định có chuyện không muốn người ta nhận ra, nhưng đây cũng là đặc sắc ở địa phương, hắn không có xâm nhập vào trong đó nhưng biết rõ càng nhiều, cần làm việc càng nhiều, Từ Hồng Thanh hắn không phải người không có tâm tư. Huống hồ, Cửu Giang đã tặng đại lễ cho hắn, bí thư huyện ủy Bành Nguyên đã bị hắn cầm xuống ngựa.

Lưng Tần Mục vẫn thẳng tắp, thở sâu một hơi, hắn đốt thuốc lên. Từ Hồng Thanh khẽ cười, đây là tâm lý yếu thế, cũng là biểu tượng đang giãy dụa.

Quan trường chỉ cần động một cái là người khác hiểu ý, nhưng mà Tần Mục từ khi đi tới thế giới này thì hắn vẫn cố gắng sửa cái tật xấu này đi, lợi dụng một ít lỗ thủng khiến người ta phản cảm.

Cho nên hắn nhả một hơi thì mượn nhờ sương mù quan sát Từ Hồng Thanh, phát hiện khóe miệng của hắn run run hai cái, đây là cảm xúc phấn khởi mới có, thoạt nhìn Từ Hồng Thanh vẫn ngóng trông biểu lộ của Tần Mục a.

Sau khi biết được tin tức từ mặt của Từ Hồng THanh, trong nội tâm Tần Mục đã có ý định. Hắn chậm rãi đặt bật lửa lên hộp thuốc, động tác rất thoải mái dễ chịu, chậm rãi nói:

- Tổ hiệp tra tổ giám thị bất lực là trách nhiệm của tôi, điểm ấy tôi không phủ nhận, cho nên tôi thỉnh tổ chức xử phạt xứng đáng!

Xứng đáng xử phạt? Chỉ một việc giám sát bất lực thì kết luận thế nào? Từ Hồng Thanh nhíu mày và định nói chuyện, chợt nghe đến Tần Mục giọng trầm thấp, lại ném ra một vấn đề, nói:

- Nhưng là thành phố Cửu Giang trời vừa tối là có kẻ hoành hành coi trời bằng vung, những người này phải xử thế nào?

Tần Mục phản pháo, Từ Hồng Thanh nhất thời phác giác được ý trong lời Tần Mục.

Tần Mục nói xong lời này liền phát hiện khóe miệng Từ Hồng Thanh vểnh lên không có chút dấu vết nào cả. Chỉ qua một lát Tần Mục biết rõ tâm tư của Từ Hồng Thanh.

Hắn cũng không phải đến rồi đi! Tần Mục lập tức đưa ra phán đoán. Một kiểm sát trưởng cao cấp của kinh thành, có động cơ gì mà chạy tới nơi này? Tần Mục lúc này dụi thuốc lá, trong nội tâm ý niệm chuyển biến thật nhanh. Nhìn qua Từ Hồng Thanh ngày hôm nay biểu hiện và động tác thế nào, Tần Mục đã bắt lấy ý tứ Từ Hồng Thanh, hắn đang có ý định tìm điểm thăng bằng, sau đó...

Trái tim Tần Mục nhảy lên mạnh, mục đích của Từ Hồng Thanh đã không cần nói cũng biết. Cho dù nói như thế nào thì tuổi tác của Từ Hồng Thanh không phải quá lớn, quan hệ ở kinh thành và thủ đoạn vẫn có, nếu cố thủ ở kinh thành và muốn lên thì muôn vàn khó khăn, nhìn qua suy nghĩ của hắn là muốn làm quan to một phương.

Có suy nghĩ này Tần Mục lại bắt đầu tưởng tượng giới hạn thấp nhất của Từ Hồng Thanh. Làm phó bí thư thị ủy? Dù là bí thư thị ủy cũng phải xem sắc mặt của lão ta, quan ở kinh thành không thể có chí khí thấp như vậy. Tối thiểu nhất cũng phải làm chủ tịch.

Cho nên hắn mua chỗ tốt của Tần Mục, sau đó quay đầu lại ăn trái cây ngọt ngào ở bên kia, còn chưa có tới Cửu Giang đã định chơi cân đối sao? Tần Mục biết rõ Dương Ngọc Tân gọi điện thoại cho mình, Cửu Giang rất có thể thuộc về bàn tay của Dương hệ. Tần lão gia tử ở Bắc Liêu, Dương hệ phía nam, mặc dù không có người nào nói qua, nhưng những chuyện này Tần Mục hơi có phát giác. Dương Ngọc Tân liên hệ chính mình, đơn giản là không muốn Giang Nam bên này bị Tần hệ rót vào, Cao Bằng chẳng qua là rèn luyện, nếu muốn chính thức nắm giữ một huyện thì thành thật đi tới Giang Bắc đi.

Nhưng mà Dương Ngọc Tân sẽ không sợ Từ Hồng Thanh đi vào Cửu Giang và châm vào Dương hệ, kế sách khu sói nuốt hổ này bày ra trên người Từ Hồng Thanh rất không thích hợp, trừ phi... Trừ phi Từ Hồng Thanh đã đầu nhập vào Dương hệ.

Nghĩ lại không thể, người như Từ Hồng Thanh là nhân vật của Dương hệ, đến cả kinh thành cũng sẽ không bỏ hắn vào Cửu Giang, chỉ Tần lão gia tử đã gây khó dễ rồi, thứ hai người như Từ Hồng Thanh vì Dương hệ hả giận mà tới, nhất định sẽ giống trống khua chiên làm khó dễ Tần Mục.

Vì vậy Tần Mục được ra kết luận, Từ Hồng Thanh khẳng định có trận tuyến thuộc về mình, nhưng mà thịt mỡ quá lớn khiến hắn lắc lư.

Nghĩ thông suốt điểm ấy Tần Mục hơi cười rộ lên, nói ra:

- Cửu Giang hiện tại thần hồn nát thần tính, nghe nói Từ tổ trưởng vừa mới truy tra vụ án không làm tròn trách nhiệm, đối với năng lực của Từ tổ trưởng tôi rất bội phục a.

Những lời này chẳng khác gì cây đinh. Ta đã nói cho ngươi biết bên dưới đất của Cửu Giang có bất ổn, ngươi có năng lực tìm Tần Mục ta gây phiền toái, có năng lực thì đi thăm dò phá án đi, sao không tra những vụ nguy hại xã hội đấy? Tra, Từ Hồng Thanh không biết lũ tiểu tử nháo sự có xem hắn tới vì Tần Mục hay không, nếu ra tay hung ác, chỉ sợ cũng có chút đắc tội thế lực bản thổ của Cửu Giang; không tra, Tần Mụctổ hiệp tra không chỉ có địa phương để tra, tổ điều tra hắn tới đây thì Tần Mục cũng có quyền lợi báo lên những chuyện không quy củ ở địa phương.

Trước Sau    

Bạn đang đọc Thanh Quan của Qua Nhân
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Eight_D
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 18

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.