Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đấu giá hội

Tiểu thuyết gốc · 2016 chữ

Chương 3: Tiên Đế nghèo.

Trầm Thanh Phong chỉ là hiếu kỳ, hắn cũng không đủ thời gian đi quan tâm, bất quá, một tên thanh niên trẻ tuổi dưới hoàn cảnh không được tông môn tài bồi, gia tộc vun đắp thì việc leo đến Trúc Cơ tu vi là điều không hề đơn giản, tiểu nhị này thiên tư xem ra có chút không tầm thường.

Uống hết một bình rượu lớn đầu óc trở nên trống rỗng, nhân gian mỹ vị đã quá lâu rồi Trầm Thanh Phong không có cơ hội nếm qua, mới thấy bản thân hắn đôi lúc còn thua thiệt một kẻ phàm phu tục tử.

Khi Trầm Thanh Phong muốn tiến về phòng trọ nghĩ ngơi liền nhận ra trong người không một xu dính túi, ngoắc ngoắc tiểu nhị, Trầm Thanh Phong nhếch môi cười khổ:" Trên người ta hiện tại không có tiền, cũng không có linh thạch, ngươi có thể cho ta ghi nợ.. Bổn tọa danh tự Trầm Thanh Phong".

" Tiền bối ghé tửu lâu này của chúng ta đã là cực hạn vinh hạnh.. Chưởng quỹ căn dặn vãn bối không được thu tiền dịch vụ, ngược lại còn phải tiếp đãi chu đáo". Tiểu nhị cung kính đáp.

Nói vậy nhưng trong lòng hắn cũng không khỏi sinh ra một tia dị dạng, một vị cường giả tu vi sâu không lường được lại thực không một xu dính túi..Lời này ai tin? Tuy nhiên hắn càng nhìn ra Trầm Thanh Phong thực có chút đỏ mặt.

" Tốt a! Tửu lâu tốt.." Trầm Thanh Phong cười tươi đi theo tiểu nhị dọc hành lang tiến vào một căn phòng tương đối sạch sẽ, trước khi đi thần niệm quét ngang, Trầm Thanh Phong nhìn thấy ở tầng 3 bên trên bay ra một cái truyền tin ngọc giản.

Trầm Thanh Phong nhếch môi cười lạnh, hắn thừa hiểu chuyện gì đang phát sinh.. Tiệt Ma cung thiếu cung chủ tên thanh niên kia nhìn thấy hắn một tát giết chết Trưởng Tôn Phong liền đem tin tức báo về Tiệt Ma Cung, thời gian này hắn cũng không sợ phiền phức, nếu đối phương muốn chết mà nói, Trầm Thanh Phong không ngại tát thêm mấy cái.

Bên trong gian phòng của mình Trầm Thanh Phong buông ra thần niệm cấm chế, cả người nhanh chóng đi vào trạng thái không linh, hắn rất gấp muốn biết tình trạng bản thân hiện tại.

Đan điền giờ phút này một mảnh hỗn độn, tựa hồ vũ trụ hồng hoang, không có bất kỳ tia linh lực nào, Trầm Thanh Phong biết không phải tu vi mất hết mà là vì Liệt Giới Chí Bảo từ trước đã cùng với đan điền hắn hòa thành một thể, việc này tốt xấu thế nào Trầm Thanh Phong cũng không thèm quan tâm, sau khi dò xét thức hải một lần thấy không có vấn đề gì Trầm Thanh Phong mới nhẹ nhàng thở ra, thần niệm hắn hiện tại có lẽ là Huyền Cấp đỉnh phong, ứng với thần niệm Hoá Thần cảnh thông thường, nếu muốn sớm ngày quay trở lại Tiên Giới Trầm Thanh Phong ngoài bắt buộc phải nâng cao tu vi lần nữa đạt đến Đại Thừa thì thần niệm cũng phải đột phá Địa Cấp.

Chuyện khiến hắn đau đầu nhất lúc này là làm thế nào để nâng cao tu vi, bởi lẽ quy tắc địa cầu xa xa không giống với trước đây, quy tắc yếu đuối đến độ không cho phép Hóa Thần sinh ra, ở trong chuyện này nhất định có nguyên do, hơn nữa muốn tại bất kỳ vị diện nào chứng đạo phi thăng đều phải được phương thế giới đó tán thành.

" Địa cầu tựa hồ sẽ không còn cơ duyên gì để cho ta tìm kiếm.." Trầm Thanh Phong thở dài, cảm thấy có chút áp lực, nhưng rất nhanh liền gạt bỏ qua một bên.

Một đời Tiên Đế hắn xem qua quá nhiều môn công pháp đỉnh cấp, chỉ riêng việc lựa chọn một môn công pháp luyện khí phù hợp với tình trạng bản thân hiện tại cũng là điều tương đối khó khăn.

Mất hơn nửa ngày Trầm Thanh Phong quyết định trọng tu Nhân Biến Quyết, môn công pháp này ngày trước hắn sử dụng lúc còn tại Hóa Thần kỳ, cũng là một môn đỉnh cấp luyện khí công pháp.

Nhân Biến Quyết vận chuyển, tại thể nội đi qua hai vòng chu thiên, lúc này bên trong đan điền lùng bùng tiếng vang, Trầm Thanh Phong cảm nhận được có chút sinh động, kinh mạch toàn thân cũng vì nguồn linh khí mới mẻ này mà bị kích phát, đang chậm rãi hấp thu.

3 ngày sau Trầm Thanh Phong tỉnh lại từ trong tu luyện, qua 3 ngày tìm hiểu hắn rõ ràng tình trạng bản thân hiện tại cũng không đáng ngại, bất quá, tu vi có thể từ từ tinh tiến, tới đâu tính tới đó, nhưng thần niệm thì bắt buộc phải tìm đến một chút linh dược bổ sung.

" Kiếm linh dược tốt nhất nên đi đấu giá hội.. Nhưng ta nghèo như vậy làm gì có tiền a" Trầm Thanh Phong vuốt vuốt mi tâm nhếch môi tự giễu.

Trầm Thanh Phong cởi bỏ tang phục, mặc lên mình một thân bạch y, tóc dài bối cao, thần sắc sáng láng, nếu trước kia hắn đã là nam nhân tuyệt thế thì hiện tại dung mạo càng thêm khoa trương.

Bước ra khỏi Lưu Khách Lâu, chưởng quỷ tửu lâu thấy hắn liền mỉm cười ôm quyền, tên tiểu nhị lật đật chạy tới không quên nịn hót một câu:" Tiền bối ngày mới an lành.. Ngài quả thực quá mức tuấn tú..Ngay cả ta cũng có chút rung động, đừng nói nữ nhân thành này a!".

" Buồn nôn!" Trầm Thanh Phong quắc mắt nhưng trong lòng y nguyên vui vẻ.

" Tới..Tới.. Ngươi biết thành này địa phương nào có đấu giá hội không?" Trầm Thanh Phong vỗ vai tiểu nhị, nhàn nhạt hỏi.

" Tiền bối muốn đi mua sắm nên tới Lâu Tức Hương, Lâu Tức Hương tại phía bắc thành, cách đây 2 dặm, ở đó đấu giá đủ loại thiên tài địa bảo" Tiểu nhị ân cần.

" Ta đúng là muốn đi mua sắm.. Nhưng hiện tại..Hắc hắc.." Trầm Thanh Phong nhếch môi cười.

" Tiền bối không có linh thạch? Lưu Khách Lâu nguyện bỏ ra 10 vạn xem như Vũ gia cùng ngài trước tiên làm quen a!" Tên chưởng quỹ mập lùn nghe hiểu ý tứ hắn liền vọt tới cười tươi nói, đồng thời xuất ra một cái túi trữ vật.

Trầm Thanh Phong quét mắt liền nhìn thấy bên trong quả thật có hơn 10 vạn linh thạch, tất cả linh thạch này đều là trung phẩm, Vũ gia chịu chi như vậy há chỉ để làm quen hắn? Cái này tự nhiên là muốn hắn ghi nợ một phần nhân tình.. Hơn ai hết Trầm Thanh Phong hiểu, tiền bạc dễ trả nhưng nhân tình tuyệt đối khó trả.

Phần nhân tình này hắn cũng không dự định sẽ nặng lòng, chỉ tạm thời cầm, về sau tìm cách trả lại đủ 10 vạn linh thạch là được.

" Ta không phải hạng dông dài..Dứt khoát mà nói..Ta cầm a..Gửi lời Trầm Thanh Phong đa tạ Vũ gia gia chủ!" Trầm Thanh Phong vỗ vai chưởng quỹ mập lùn mấy cái, cười ha ha nói, bắt lấy túi trữ vật, một bước bước ra khỏi tửu lâu hướng về phía bắc thành.

Tỏa Thiên Thành quy mô hoành tráng, trung tâm là một cái quảng trường rộng lớn, bốn phía có đến mấy cái Tụ Linh Trận kéo xuống linh khí tương đối nồng đậm, chính diện quảng trường mọc cao một tòa tháp 3 mặt từ chân đến đỉnh cao hơn trăm trượng, lớn nhỏ gần bằng một ngọn núi, bên trên viết " Tế Đạo Tháp".

Tế Đạo Tháp này theo Trầm Thanh Phong nhận xét hẳn có chút đặc thù, hắn cảm nhận được mùi vị Trận Đạo, mặc dù trận pháp dạng này trình độ không cao nhưng ở địa cầu y nguyên là đỉnh phong, có lẽ bên dưới đang trấn áp lấy một thứ gì đó, có cơ hội hắn sẽ quay trở lại nhìn xem, việc cần gấp trước mắt là đi mua sắm một vài gốc Lưu Ly Thảo.

Một con đường lớn màu trắng chạy dọc đại lộ hoàn toàn được lát bằng Bạch Thạch rộng chừng hai trượng, cuối con đường lớn màu trắng này là một chiếc cổ thuyền nằm im trong bến cảng, chiếc thuyền đồng đen hằn lên mùi vị tang thương cổ lão, ánh mặt trời chiếu xuống nghiêng nghiêng chiết xạ, trên thuyền treo một tấm mành vải trắng, gió thổi, mành vải bay bay.

" Đây là Lâu Tức Hương sao?" Trầm Thanh Phong có chút kinh nghi.

Đi theo đông đảo người xuyên qua con đường lớn màu trắng rộng rãi, đi vào cổ thuyền vừa vặn nhìn thấy một quảng trường rộng rãi, chiếc thuyền chứa đựng cả một phương thiên địa, đây chính xác là một cái pháp bảo, pháp bảo dạng này mặc dù không lọt được vào mắt Trầm Thanh Phong nhưng y nguyên vẫn có chút thú vị.

Quảng trường tụ tập rất nhiều người, bên trái treo một cái đại lệnh bài khắc chìm ba chữ" Lâu Tức Hương".

Đấu giá hội lần này quy mô tất nhiên không nhỏ, đông nghẹt chỉ thấy được đầu người đang xếp thành hàng dài, Trầm Thanh Phong bỏ ra 2000 linh thạch mua tư cách vào cửa sau đó theo đám người chậm rãi đi vào.

Rất nhanh tư cách vào cửa đã được thông qua, phòng của Trầm Thanh Phong nằm ở tầng hai ghế số 35, loại phòng khách này, trên toàn bộ hội đấu giá chỉ được xem như thuộc vào hàng trung đẳng, nhìn lên tầng cao hơn khí thế bàng bạc chứng tỏ người đến kẻ có tiền không ít.

Trầm Thanh Phong bất giác vỗ vỗ lên túi trữ vật, lại cảm thấy bản thân quá nghèo.

Trầm Thanh Phong ngồi xuống ghế số 35, mỗi một chiếc ghế như vậy đều được trang bị một cái Ẩn Vi Trận khiến cho người kế bên không thể quan sát được cử động của đối phương.

Gian phòng trung tâm còn có một cái bình phong, bàn đấu giá được bố trí ở đó, bên ngoài bàn đấu giá, mấy tên tu sĩ đứng đưa lưng về phía trước, thần sắc âm trầm.

Sàn đấu giá phi thường lớn, người tiến vào càng lúc càng nhiều, buổi đấu giá trống trãi cũng trở nên náo nhiệt, thần niệm quét ngang Trầm Thanh Phong nhìn thấy một tên Nguyên Anh kỳ xuất hiện tại tầng cao nhất Lâu Tức Hương.

" Hẳn là Công Tôn Nhạn đi!" Trầm Thanh Phong suy đoán.

Công Tôn Nhạn này là một vị trung niên nam tử diện mục hiền lành, thân vận kim bào, ở bên cạnh Công Tôn Nhạn còn bỏ trống một chỗ ngồi, hiển nhiên vị trí này đã có chủ

Lại trôi qua gần một giờ, sau khi tất cả mọi người đều ngồi xuống, toàn bộ sàn đấu giá bắt đầu yên tĩnh.

Một nữ nhân trung niên thuần thục đi tới phía trước bàn đấu giá, nữ nhân dùng tay gõ một cái lên bàn đấu giá, tiếng vang truyền khắp toàn bộ quảng trường, ngay cả Trầm Thanh Phong đang để tâm thanh tịnh cũng đều nghe được vô cùng rõ ràng.

" Thưa các vị.. Lâu Tức Hương mỗi tháng sẽ tổ chức một buổi đấu giá lớn, hôm nay vừa vặn cuối tháng.. Ta tuyên bố, đấu giá hội bắt đầu".

Bạn đang đọc Tiên Đế Thanh Phong sáng tác bởi ThấuMinhPhong
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ThấuMinhPhong
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 11

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.