Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 31 : Dân chơi ngáo đá.

Tiểu thuyết gốc · 2205 chữ

Chương 31 : Dân chơi ngáo đá.

Quán bar Hương Đồng, một trong những quán bar nổi tiếng xa hoa nhất quận Nam Từ Liêm.

Duy và Quốc là hai thằng bạn thân , quen nhau từ hồi còn đi học, gia đình đều giàu có , anh em lại hợp cạ phải nói hai người sinh ra là dành cho nhau , bên nhau đến tàn cuộc chơi từ trước tới giờ.

Mấy hôm nay Duy đi bar bủng , tiệc tùng cứ gọi là liên miên, không hiểu sao đám bạn hắn săn lô ,trúng đề kiểu gì mà cả nửa tháng nay không dứt.

Quốc thì đi cùng ông già nó lên Sơn La để khảo sát cái gì gì ấy, nhà ông già nó có cổ phần mỏ than trên đấy, Duy thừa biết thằng này nó lên đấy chơi thôi chứ biết cái mẹ gì về mỏ đâu.

Thành thử ra Quốc thoát được mấy pha bay nhẩy ấy.

Nhưng tên này lên Sơn La lâu ngày không được chơi bời, vừa về thì hắn lại rủ Duy đi bay tiếp, nói thật là mệt , nhưng nể thẳng bạn mới phải đi thôi.

Hơn 10 giờ tối Duy đã có mặt ở quán bar, bảo vệ thấy xe của hắn từ xa thì đã ra đúng đón.

_Anh Duy hôm nay tới chơi hả, lâu lắm không thấy anh ?!

Vốn là khách quen nên Duy chẳng lạ gì tên này , chỉ được cái ton hót , nhưng Duy thích được ton hót.

_Ukm , mấy nay có việc bận.

Duy đưa chìa kháo cho tên bảo vệ , tiện thể kẹp luôn tờ 500k vào.

Tên bảo vệ cười híp cả mắt, đừa hai tay nhận lấy.

_Em xin , cảm ơn anh Duy!

Duy bước xuống xe, móc một điếu thuốc để trên miệng.

Thanh niên bảo vệ vội lấy bật lửa châm thuốc.

Duy hít một hơi rồi thở ra.

_Nghe bảo chỗ này vừa có hàng mới à ?

Bảo vệ gật đầu.

_Đúng rồi anh, em nào em nấy nhìn múp lắm.

Duy đưa điếu thuốc hút dở cho bảo vệ rồi đúc tay túi quần đi vào bar.

Bảo vệ hít một hơi thuốc, phê thật, đúng thuốc lá đắt tiền có khác .

Bảo vệ thầm nghĩ , ước gì có một ngày mình cũng được như vậy.

Lắc lắc đầu để tỉnh táo lại , hắn mở của xe rồi cẩn thận leo lên đánh con Mec này vào bãi đỗ.

Sau có giàu hay không thì hắn chưa biết, chứ hắn mà làm trầy xước con Mec này là bị đuổi việc chắc luôn.

Như đã nói , quán bar Hương Đồng là một quán bar nổi tiếng xa hoa ăn chơi, DJ, múa cột… đủ các món, Lại đúng giờ nên khách cứ mườm nượp.

Người thì uống rượu tán gái, bay lắc liên hoan thậm chí có cả cao thủ sát gái đến chỉ để tìm bạn ch!ch.

Quen lối cũ, hắn bước thẳng lên tầng hai, nơi Quốc đặt phòng trước.

Hình như Duy đến vừa đúng lúc, hắn vừa mở của thì đúng lúc đang chọn nhân viên.

Quốc với mấy người nữa đã chọn xong, thằng này vừa tay ôm một em, một em nữa đang ngồi trên đùi .

Thấy Duy đến thì phấn khích.

_Đến muộn thế mày , ra đây ngồi !?

Duy tiện tay ôm một em nhân viên, công nhận đợt này có mấy em trông chất lượng hơn ngon hẳn ,Duy cũng muốn hai tay hai em , mỗi tội bọn kia nó ngồi hết chỗ rồi , chọn hai đứa là ngồi đất.

_Rồi ! Rồi ! Uống đi anh em.

Quốc giữ lại chén rượu.

_Làm gì đấy bồ tèo , đến muộn uống phạt năm ly trước, hehehe.

Duy nhún vai .

_Tưởng gì ? Chơi luôn , rót rượu.

Thế là em tiếp viên rót lien tiếp 5 chén rượu hắn đều uống sạch.

_ Được ! có thế chứ!

Quốc giơ chén rượu lên.

_Anh em đồng khởi cái nào 1!2!3!!!

Zoooooooo ~

Cả đám bắt đầu hát hò vui chơi, rượu ba tuần bia năm lượt, Quốc ra hiệu cho mấy em tiếp viên mang đồ lên.

Các em không chỉ xinh đẹp ,thông thạo thổi sáo với 72 thế nhà nghề mà “nấu cơm” cũng rất giỏi, đường nào đường nấy thẳng tắp không thừa không ngắn.

Duy hít liền lúc hai đường, hàng nhập từ Mexico về cứ gọi là phê lên nóc nhà.

Quốc lôi ra một bịch đá, mấy thằng bạn cùng em tiếp viên sắng mắt lên, vừa sào vài đường ke lại hút thêm một hơi này nữa thì còn gì bằng.

Hít vào mấy hơi thì phê lòi mắt , lâng lâng như trên mấy.

Thế là lại kéo nhau xuống sảnh quẩy cho nó sung.

“Anh em mình là một gia đình ,

Một gia đình là chơi hết mình

Chơi hết mình là nhảy sập sình….

…..Lên là lên là lên!!"

Huuuu~

Trong lúc mọi người đang vui vẻ quẩy tưng bừng thì Duy lại thấy hơi say,chơi hai liều một lúc thế hơi mạnh.

Trước mặt hắn nhìn thấy không còn là những người anh em, trong tai không nghe được âm nhạc.

Duy chỉ nhìn thấy một đám người mặc áo giáp cầm dao muốn chém mình .

_Giết nó, giết chết nó!

Duy hoảng sợ lùi lại.

_Chũng mày là ai , cút đi , cút đi, đừng qua đây, cút đi !!

_Mày sao đấy Duy?

Quốc định đỡ lấy Duy thì bị gạt ra, lúc này trong mắt Duy thì Quốc cũng là đòng bọn với bọn người kia.

_Cút đi ,cút hết đi!

Xung quanh đều là tiếng chém giết , tất cả mọi người đều muốn giết hắn.

Duy cuối cùng cũng nhớ ra mình là ai.

_Ta là vua , ta chính là vua , chũng mày giám giết vua!?

Quốc bắt đầu thất không ổn, hắn nhìn kĩ đôi mắt trắng dã của Duy.

_Thôi chết , nó phê đá rồi.

Dùng từ ngữ của dân chơi ngĩa là ngáo đá.

Quốc muốn đưa Duy về phòng nhưng không được.

Duy đẩy Quốc ra rồi hét lên.

_Mày muốn làm gì , mày muốn giết vua đúng không ? Bay đâu! cứu trẫm , mau cứu trẫm!!

Duy hét khan cả cổ nhưng không thấy ai đến hộ giá, khuôn mặt lo lắng của Quốc trong mắt hắn biến thành nụ cười mỉa mai giữ tợn .

Quân lính đâu hết rồi, không ai tới cứu trẫm sao, người đâu cả rồi.

Quốc càng tiến lại gần thì Duy càng hoảng sợ lùi về phía sau, đến khi lung chạm vào quuayf bả không thể lùi được nữa.

Người phục vụ đang lấy dao bào đá thì thấy có khách , anh ta mới hỏi.

_Anh có muốn uống gì không ạ?

Duy nhìn thấy con dao thì mắt sáng lên như thấy chí bảo , hắn giựt phăng con dao lại.

_Hahaha , kiếm thần của trẫm , thần binh của trẫm đã trở lại bảo vệ trẫm hahaha!!

Giờ thì cả phục vụ và mọi người xung quanh đều biết tên này không bình thường, âm nhạc đã tắt lịm đi từ lúc nào.

Quốc vẫn đang cố thuyết phục Duy.

_Mày làm sao đấy Duy ? bình tĩnh lại đi , là tao đây.

Duy chỉ con dao về phía trước gào thét.

_Cút đi , mày là giặc , tao là vua , tao là vua,chũng mày định giết tao , chũng mày định chiếm ngôi vua của tao ?!!

Vụ đàm phán không thành , Duy ngáo nặng lắm rồi.

Quốc nhìn xung quanh thấy có người đã bắt đầu lấy điện thoại ra quay phim , thậm chí có người đã gọi điện thoại, bảo vệ cũng đang tiến tới.

Hắn cần phải trấn an Duy , điều đầu tiên là phải bỏ được con dao đã.

_Mày bỏ dao xuống đi Duy, dao đấy..À…là dao giả đấy , bỏ đi để tao tìm cho mày cái khác.

Duy ngơ ngác nhìn con dao .

_Giả à ? Bảo kiếm của trẫm là giả ư ?

Quốc gặt đầu lia lịa.

_Đũng đúng , là giả đấy.

Trong con mắt bất ngờ và hoảng hốt của mọi người, Duy nắm chặt tay , cầm con dao rạch thật mạnh vào tay mình.

A~

Có người không chịu được đã hét toáng lên.

Duy nhìn cánh tay mình, mặc kệ các thớ cơ lòi ra ngoài , máu chảy ướt hết sàn, hắn ta cười lên.

_Hahaha, bảo hiếm của trẫm là thật , là thật hahaha~

Mọi người xung quanh đều hoảng sợ lui lại ,mặt Quốc trắng không còn hột máu, hắn cực kì hối hận vì đã kéo Duy đến đây.

_Mày làm cái gì đấy Duy , bĩnh tĩnh lại đi!!

Những làm gì có chuyện bĩnh tĩnh được, Duy chỉ con dao .

_Là mày , là mày đúng không, mày giám lừa vua để lấy bảo kiếm , mày muốn giết vua phải không.

Nói rồi cầm dao quơ loạn khiến không ai giám lại gần.

Vừa lúc Dũng đến thì thấy cảnh người toán loạn này.

Không có tiền gọi Grap nên hắn phải vừa chạy vừa tìm đường , vừa chậm vừa mệt.

Nhìn đám đông hỗn hoạn cùng máu me dưới sàn , dũng không khỏi lác đầu.

Mới có tí máu me mà các dên chơi bị dọa sợ quá, làm sao từng trải được như các giang hồ Youtobe được.

Nhìn kỹ mới thấy trong đám người có một thanh niên bị bảo vệ vây lại.

À ha , là thanh niên hôm trước bo cho mình mấy thùng mì đây mà.

Nhưng vua gì nhìn chán quá , máu me tùm lum thế này ?

Chậc chậc. dân chơi!! Dũng lắc đầu

Mấy thanh niên bảo vệ vây lại Duy nhưng không ai giám tiến lên.

Không tiến lên là đúng đấy, lớ ngớ nó lại xiên cho một phát .

Anh em xem nhiều phim Trung Quốc thấy có nhiều pha đỡ dao , một thằng chấp 5,6 thằng cầm dao rất thần thánh nhưng nói thật … bọn nó nói phét đấy.

Thằng nào giỏi vào đây né hoặc đỡ hộ cái, chắc gì đã nhìn thấy lưỡi dao nó lia đến mà đòi đỡ .

Xem phim cho lắm rồi ảo .

Dũng chỉ sợ lát thanh niên này xông lên chém bừa người thôi, hoặc không lại tự làm tổn thương bản thân, hắn đã từng xem trên mạng thấy có thanh niên ngáo đá xong cầm dao tự chọc vào ku mình đến hỏng luôn.

Chậc chậc, nghĩ nó thốn!!!

Cái này cần chiến thuật.

Dũng nghĩ ra một cách, hắn vào nhà vệ sinh múc đầy một xô nước rồi chen đến chỗ thanh niên dân chơi.

_Vua ơi , tôi đến cứu vua đây!!

Duy nghe đằng sau có tiếng thì vui mừng quay lại nhưng chưa kịp vui thì một xô nước tạt thẳng vào mặt hắn.

Đang ngớ người chưa biết phải làm gì thì Dũng đã bật gia tốc ngắn rồi chạy lại.

Hắn vòng tay ôm eo Duy rồi nhấc bổng lên, sau đó quật mạnh xuống sàn nhà.

Hự ~ Duy rên lên một tiếng đau đớn, cảm giác phổi sắp bị cú đập đấy quoăng luôn ra ngoài.

Nhân cơ hội đó , Dũng cầm lấy cổ tay Duy , chân gác qua vai ngồi đè lên lung thanh niên,kéo ngược tay ra sau một đòn khóa tay tiêu chuẩn của võ Bình Định.

Duy bị Dũng ngồi đè lên người , cả thân thể áp xuống đất không thoát được (Vào thế rồi thì thoát bằng giời) thì hét lên.

_Quân phản bội , mau thả trẫm ra , bay đâu , cứu trẫm , mau cứu trẫm!!

_Rồi rồi ! vua yên tâm, khác có người đến cứu vua!!

Sự việc sảy ra quá nhanh từ lúc Dũng hất xô nước đến lúc khống chế Duy chưa đến 8 giây, các thanh niên xung quanh cũng ngớ người ra luôn.

Dũng bảo với họ.

_Mấy ông anh ai cầm điện thoại thì gọi hộ người ta cái xe cứu thương cái đi ?!

Quốc cùng mấy bảo vệ vội tìm miếng vải bẳng lại vết thương cho Duy rồi đưa lên xe chở đến bệnh viện.

Trước khi đi Quốc còn nhìn Dũng và nói.

_Cảm ơn cậu , tôi nhất định sẽ có hậu tạ.

Uầy , Dũng nhún vai .

Lời cảm ơn của một dân chơi à , nghe thú vị phết đấy , điều kiện là dân chơi lo xong vụ này đi đã, khéo lại không thấy ngày về thì ơn nghĩa kiểu gì !!

Xác nhận đã hết việc , Dũng lại đúc tay túi quần đi về.

Cái kiếp cu li nó khổ thế đấy , chạy suốt cả buổi tối không được hụm nước.

Về ngủ sớm mai còn dậy đi làm !

Oàyy ~

Bạn đang đọc Thanh Niên Cứng Ở Thành Thị. sáng tác bởi DavisVũ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi DavisVũ
Thời gian
Lượt thích 4
Lượt đọc 144

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.