Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lưu đày

Tiểu thuyết gốc · 2224 chữ

Hai đứa trẻ vừa tiễn vào thành thị , hắc ám thủ xuất hiện trong chốc lát mang chúng tới đại điện . Lệ gia chủ lườm Nguyễn Trư một cái lại nhìn Nguyễn gia chủ sau đó ôm Lệ Na biến mất trong màn đêm .

Giọng nói ồm ồm mang theo uy nghiêm vang vọng

-Ngươi có biết tội

-Ta biết tội , xin nhận xử phạt

-Tốt , người đâu nhốt hắn vào đại lao chờ xét xử .

Trong đại lao , Nguyễn Trư trải nệm rơm nằm ngủ , từng dòng linh khí như ẩn như hiện tẩm bổ cơ thể hắn , miệng vết thương đang dần dần khép lại . Trời vừa sáng đã nghe tiếng réo inh ỏi

thiếu gia dậy thôi trời sáng rồi

-Ta nhớ đâu có hẹn báo thức ngươi ồn ào gì vậy

Sáng rồi , mau nghĩ cách thoát khỏi đại lao để còn làm nhiệm vụ

-Ta đang bận luyện công

Nói xong không cần để ý gì cả hắn nằm xuống tiếp tục ngủ . Tiểu Kiều hậm hực

-Tất cả là vì cái môn bí pháp chết tiệt kia

1 tuần sau , Binh lính nhà họ Nguyễn áp giải Nguyễn Trư vào đại điện , trước mặt là nam nhân gia chủ giọng ồm ồm .

-Ngươi còn gì để nói

-Mẹ ta đâu

Nam nhân sắc mặt âm trầm lặng im nhìn đứa con phế vật của mình ở dưới lắc đầu

-người đâu áp dải hắn đến khu mỏ

Khu mỏ Nguyễn Gia nằm ở phía đông Nguyễn Gia thành nơi những tội phạm Bị bắt vào đó nô dịch , tỉ lệ tội phạm chết ở đây lên đến 50% , và có nguyên một bãi vứt xác nằm bên cạnh khu mỏ , thây ng chất chồng , oán khí dày đặc .

Nguyễn Trư bị áp dải đến chân tay bị còng cứng , hắn bị vứt cho chấp sự khu mỏ . Tên chấp sự cười khinh bỉ , hắn vuốt ve khuôn mặt non nớt của Nguyễn Trư .

- y da , không phải Tam thiếu gia đây sao , làm sao mà ra nông nỗi này.

Nguyễn Trư cười lớn như bị chọc léch

-Chú ơi , chú làm cháu nhột quá , dừng lại đi chú

Hành động đó làm tên chấp sự tụt hứng , hắn phất tay áo chỉ vào hai tên lính ở đó

-các ngươi sắp xếp cho tam thiếu , nên nhớ hắn là tam thiếu đó

-Dạ chúng thuộc hạ biết

Hai tên lính dẫn Nguyễn Trư tới khu ở tập thể xong thì bắt đầu tám chuyện

-hắn chỉ là 1 đứa con nít , sao lại bị bắt vô đây

-Ngươi ko biết gì sao , nó bắt cóc Thiên kim nhà họ Lệ làm cả thành náo loạn lên

-Hắn dù sao cũng là con của thành chủ

-Tác dụng gì chứ , hắn chỉ là phế vật không thể tu luyện

-Nhưng hắn còn quá nhỏ , cha với con tại sao lại ác độc với nhau như vậy, đây rõ ràng là muốn giết nó

-chúng ta làm tốt công việc là Dc , ít nói chuyện tào lao

Nguyễn Trư đi vào khu công tác , tất cả ánh mắt đều đổ dồn vào hắn

Một người đàn ông râu ria xồm xoàm , cao 2 mét đi lại phía hắn

-Ngươi còn nhỏ vậy sao lại bị bắt vào đây nô dịch

Nguyễn Trư bộ mặt như muốn khóc

-Đại thúc , con bị oan , con chỉ dẫn bạn gái đi chơi thế mà lại bị bắt nhốt sau đó ném vào đây.

Đại thúc vẻ mặt khó hiểu

-Ai bắt ngươi

-Là Nguyễn gia chủ

Đại thúc vẻ mặt suy tư ôm Nguyễn Trư khóc

-Chúng ta là những kẻ mệnh khổ a, năm đó ta cùng hắn học chung trường, chỉ vì ta đẹp trai hơn hắn, phong độ, hơn hắn, tu vi hơn hắn mà sau khi hắn được làm gia chủ liền ném ta vào đây .

-Đúng vậy đại thúc, chúng ta khổ quá, ông trời đúng là bất công

Hai kẻ thương tâm ôm nhau khóc lóc thảm thiết

-Ngươi yên tâm có ta ở đây , ta sẽ bảo hộ ngươi .

-Đại ca

-Tiểu đệ

-Ta tên Trư

-Trư tiểu đệ , gọi ta lâm ca được rồi

-Lâm ca

-Trư đệ

Sau một hồi lâm ly bi đát , Lâm ca bế Nguyễn Trư đi một vòng quanh khu mỏ , khu mỏ được bao bọc bởi lôi sơn mạch , sơn mạch này sấm sét quanh năm , hầu như không có người ra vào , cũng không ai dám vào , và cũng chưa ai vào mà sống trở ra , nghe đồn chỉ cần vào lôi sơn mạch quá 1 tuần tội nghiệt của ngươi coi như được xoá , nhưng cũng chả thằng nào ngu đi vào , cuộc sống ở khu mỏ hoàn toàn tách biệt với thế giới bên ngoài , những kẻ sống ở đây mỗi tháng phải nộp 1 tháng 300 linh thạch , nếu không nộp sẽ bị ném vào lôi sơn mạch nếu 1 tuần sau còn sống hắn sẽ được tự do.

Ăn uống no nê xong đại thúc sắp xếp chỗ ngủ cho Nguyễn Trư , Nguyễn Trư vừa nằm là ngủ luôn . Lâm ca nhìn Nguyễn Trư thì thầm nhàn nhạt sát khí tỏa ra như có như không

-Nếu con ta còn sống chắc cũng tầm tuổi này , Nguyễn Nhạc ta và ngươi không đội trời chung

Sáng sớm thức dậy , Nguyễn Trư thức dậy sớm nhất tập thể dục buổi sáng với hắc trọng xích, hắc trọng xích đã được điều chỉnh lại chỉ còn trọng lượng 150 ký phù hợp với sức mạnh của hắn bây giờ , 1 điểm sức mạnh tương đương với khả năng nâng được 1 ký , cũng chính là lực công kích hiện tại có thể làm được của hắn , người luyện pháp thuật có thể tăng lực công kích bằng pháp thuật riêng hắn luyện thể không có pháp thuật gì tăng lực hắn chỉ có kỹ năng của bát môn độn giáp chính là súc thế , súc thế bây giờ có thể gia tăng gấp đôi lực công kích , chỉ riêng như vậy cũng ăn đứt đa số người tu vi ngưng khí kỳ rồi .

Tiểu kiều từ là bàn bước ra ngáp dài 1 tiếng

-Ai yo , hôm nay Trư ca dậy sớm quá ta , còn luyện công nữa , đổi tính rồi hả .

-Ta làm gì liên quan gì đến ngươi

-Sao lại không , ta là tinh linh bên cạnh ngươi, ngươi là chủ nhân của ta đó

-Là ngươi tự nhận , ta không thừa nhận .

-Không thừa nhận cũng không được , chả lẽ ngươi không có nguyện vọng gì .

-À có , nguyện vọng của ta là ta muốn yên tĩnh.

-Ngươi, ngươi, ngươi,...

Tiểu Kiều hậm hực chui vào lại là bàn

Đến giữa sáng Lâm ca mới dậy, thấy trên bàn đã soạn đầy đồ ăn, hắn nhìn qua đứa bé đang bưng nồi cơm ra

-Đồ ăn này toàn bộ là ngươi làm sao, Trư đệ

-Đúng vậy, mẹ ta dạy ta phải làm cơm ngon mới dễ dụ gái, nên từ lúc mới biết đi ta đã học nấu ăn rồi

-Hảo, mẹ ngươi nói đúng, để ta nếm thử

Nói là nếm thử chứ trong vài phút đồ ăn đã bị chén sạch

-Ta thật có phúc khi nhận ngươi làm tiểu đệ

Đại ca nếu thích ngày nào ta cũng nấu cho ngươi ăn

-Trư đệ

-Lâm ca

Bỏ qua đoạn lâm ly bi đát , một lão già vai u thịt bắp , trên đầu hắn là một đứa trẻ đi vào khu mỏ .

-Lâm ca, ngươi nhận con nuôi sao, ăn còn chưa no làm sao lo cho nó

-Lâm ca ta là người thế nào, sao ta có thể bỏ rơi một đứa nhỏ trong khu mỏ được

Giọng non nớt truyền đến từ sâu bên trong hầm mỏ

-Cái này là gì vậy Lâm ca

Họ Lâm hốt hoảng chạy vào thây Nguyễn Trư đang cầm 1 viên ngọc xanh lam giật nảy mình

-Laf Linh hạch , mau cất đi nhanh

Nguyễn Trư đưa cho Lâm ca

-Huynh cất đi cho an toàn, ta tin tưởng huynh

-Được nếu đệ tin ta để ta cất cho ngươi

-Linh hạch là gì vậy

-Linh hạch là Linh khí tinh thuần kết tinh , khác với linh thạch là do Linh hạch bị phân rã ra trộn với nhiều tạp chất khác . Giá trị linh hạch rất cao . 1 viên linh hạch cỡ ngón tay có thể đổi được 1000 viên linh thạch , mà dùng 1000 linh thạch thì lại không đổi được 1 viên linh hạch nha.

-Tại sao vậy

-Tại vì không ai chịu bán, Linh thạch tu luyện sẽ lưu lại tạp chất trong cơ thể . Chỉ có dùng linh hạch tu luyện mới có thể có tiền đồ nhưng dân đen như chúng ta làm gì có cơ hội xài linh hạch mà tu luyện chứ

Trên Linh hạch là Linh tủy trì thứ này cả thành Nguyễn gia chỉ có 1 cái , thứ này không nên nghĩ tới

Mà ngươi sao lại có được thứ này

-Ta đào ra

-Ngươi đào ra , ngươi đào được sao

-Ta rất khỏe nha

-Được rồi ngươi đào cho ta xem

Vừa nói Lâm ca đưa cho Nguyễn Trư cái quốc chim

Nguyễn Trư không nhận quốc, trong tay hắc trọng xích xuất hiện thế súc lực, hắc trọng xích đập xuống mặt đất, mặt đất cứng như sắt thép bắt đầu nứt ra như mạng nhện có thể thấy bên dưới từng mảng từng mảng cả mấy nghìn viên linh thạch ở dưới

Lâm ca giật mình, hắn càng ngày càng khó hiểu đứa con nít trước mặt mình nhưng đối phương đã lộ ra thực lực chân chính chứng tỏ hảo ý, hắn cũng không phải loại người phản bội bạn bè chỉ nói

-Ta biết thân thế ngươi không đơn giản, nhưng ta sẽ không hỏi thêm, ta tin tưởng ngươi, chỗ linh thạch này để ta đào nốt ta chỉ lấy 3 phần .

-Lâm ca khách khí quá rồi, chúng ta là huynh đệ phân 5-5 . Ngươi đào tiếp ta muốn đi dạo chung quanh

Nguyễn Trư chú ý la bàn, từ lúc sau khi từ sơn cốc đó trở về, la bàn chưa từng động đậy, giờ đây nó lại động, hắn tiếp tục đi sâu vào khu mỏ, tiến vào một cái hang nhỏ kỹ năng ngưng thị triển khai.

-Trong bóng tối hắn nhìn thấy một con rắn với những chiếc sừng nhọn hoắt trên đầu đàn nằm bên cạnh một ao nước nhỏ, ao nước toát ra linh khí nồng đậm khiến hắn có cảm giác muốn ngâm mình trong đó

Là linh tủy trì, nhưng con rắn kia là tu vi gì mà cả khi nó đang ngủ mình cũng có cảm giác nguy cơ mãnh liệt

-Là một con thổ giao

Tiểu Kiều từ trong la bàn bước ra nói

-Thổ giao là loài gì

-Là một loài rắn chuẩn bị hoá rồng, tu vi kim đan, con này đang thời kỳ lột xác lần đầu, lột xác chín lần nó sẽ hoá rồng bay lên trời

À có nhiệm vụ rồi đây

-Nhiệm vụ gì?

-Cướp Linh tủy trì , giết giao trốn thoát khỏi mỏ đá

-Nhiệm vụ vớ vẩn gì vậy, nó là kim đan đấy, còn thoát khỏi đây, nằm mơ à

-Ta chỉ giao nhiệm vụ còn làm sao thì đó là do ngươi

Nói xong Tiểu Kiều chui lại vào la bàn, Nguyễn Trư cũng lặng lẽ rút khỏi .

-Lâm ca đã đào xong

-Đúng vậy, may mắn được 10 viên linh hạch, chuyến này bội thu, 5 viên linh hạch và những bao tải này ngươi cất đi . Và nên nhớ đừng để lộ giới chỉ của ngươi ở đây không thiếu cao thủ đâu

-Đa tạ Lâm ca nhắc nhở, chúng ta về ăn cơm thôi

-Hôm nay ta muốn ăn gà nướng

-Được

-Vậy để ta đi mua chút rượu

Trong gian nhà lớn phía Tây khu mỏ , một tên lưu manh tóc mào gà trái ôm phải ấp hai thiếu nữ.

-Báo bang chủ đại nhân, lão Lâm ở khu Mỏ kế bên vừa đào được mấy nghìn linh thạch chỉ trong ngày hôm nay

-Cái gì? Khu mỏ phế phẩm đó đào được mấy nghìn, ngươi điều tra chưa

Tên lưu manh hất hai cô gái ra đập mạnh xuống bàn, tên thuộc hạ run lẩy bẩy lắp bắp trả lời

-Có có có ...1 đứa trẻ ...hôm nay đi ….theo, nó chạy vào sâu, lão Lâm vào tìm, đến chiều thấy lão vác ra mấy bao tải to, thằng nhỏ còn vác phụ lão

Bắt đứa nhỏ về đây cho ta

-Còn lão Lâm

-Kệ lão, lão không có cái gan lao vào địa bàn của ta, nhớ làm thật gọn gàng vào

Bạn đang đọc Thánh Linh Thế Giới, Những Câu Chuyện Nhỏ sáng tác bởi Trưca
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Trưca
Thời gian
Lượt đọc 33

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.