Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Núi thây biển máu xây sát thế

Tiểu thuyết gốc · 1515 chữ

Bạch gia Thành có một thế lực ngầm cực lớn, nó không nằm trong kiểm soát của người bạch gia. Nơi đây thường xuyên diễn ra những buổi cá cược đẫm máu. Những võ sĩ chiến đấu đến đầu rơi máu chảy chỉ để những kẻ trên khán đài kia cá cược lẫn nhau và tạo cho chúng kích thích.

Nguyễn Trư đến nơi đây có một việc, hắn phải tìm một loại nguyên liệu luyện dược. Có một thang thuốc cấp 8 giúp hắn phá phong ấn . Tuy nhiên thiếu một loại gọi là hoa chuông đỏ. Loài thực vật này sinh sống ở một loại điều kiện khắc nghiệt khiến chúng trở nên quý hiếm trong số những dược liệu cấp 7 thậm chí trong kho của luyện dược công hội cũng không có một cái cho nên Nguyễn Trư đành phải tìm đến chợ đen.

Theo những gì hắn tìm được hắn tìm đến một nơi gọi là sòng bạc Hướng Long.

Nguyễn Trư ngồi vào sòng lớn nhất. Trong hệ thống xuất ra rương bạc lớn.

-Không biết ta có thể đặt cược nhiêu đây.

Điểm sợ hãi +35 +50 +13+60,......

Chủ bàn nuốt một ngụm khí lạnh. Một lát sau, một phụ nữ áo dài chẻ ngực, tay cầm chiếc quạt che mặt cười tủm tỉm bắt được vai chủ bàn, hắn bình tĩnh trở lại cúi đầu

-Chị Phương

-Được rồi, chỗ này để ta lo.

-Không biết ngài đây muốn chơi gì

-Tuỳ tiện

Phương tỷ lấy trong túi trữ vật ra một bình xúc xắc

-Một ván tài xỉu định thắng bại

Nguyễn Trư lười biếng ngáp một cái

Phương tỷ nhìn thái độ của đối phương thật sự là tức giận, chẳng lẽ đối phương liền tự tin như vậy. Lắc càng ngày càng mạnh sau đó áp xuống

-Mời đoán.

-Tài.

Phương tỷ mở ra , 5 7 9 tài thật sự là tài.

-Vậy được chưa

Phương tỷ ánh mắt như muốn giết người

-Thêm ván nữa

-Tài

-Thêm ván nữa

-Xỉu

Phương tỷ mười ván thua liên tiếp, kim bên người Nguyễn Trư đã chất như núi.

-Không thể nào, pháp bảo này không tài nào gian lận, rốt cuộc ngươi đã làm thế nào.

Nguyễn Trư cười khì

-May mắn may mắn thôi

Tiểu Kiều hừ nhẹ

-May cái khỉ mốc, thế mà bắt ta đi gian lận cho ngươi .

-Ta chỉ là muốn nhanh chóng tim được hoa chuông đỏ về nhanh chóng phá phong ấn mà làm nhiệm vụ thôi mà.

-Coi như biết điều

Nguyễn Trư đứng dậy vươn vai. Tay vòng một vòng toàn bộ kim vào hệ thống.

-Thôi được rồi. Phương tỉ ta muốn hỏi chút việc riêng.

Phương tỉ dẫn Nguyễn Trư vào phòng mình, điểm số khiếp sợ phía sau vẫn còn kéo dài.

-Nói đi có chuyện gì.

-Ta muốn một loại dược vật tên là hoa chuông đỏ.

-Hoa chuông đỏ sao, đích thật ta biết. Nhưng chuyện này khó.

Nguyễn Trư nghe có tin tức mừng rỡ

-Chi phí không thành vấn đề.

-Không phải vấn đề đó, người này muốn đồ của hắn liền phải làm cho hắn một việc, việc không thành không những không được đồ đến cái mạng cũng chẳng còn.

-Tiểu đệ, ta thấy ngươi không phải người bình thường nhưng dù sao cái mạng cũng rất quan trọng nha.

-Ta thực sự muốn thử một chút. Cảm ơn tỉ tỉ đã quan tâm đệ.

-Dc rồi ta cũng không cản ngươi, tối nay có đại hội đấu giá dưới lòng đất đệ đi xem thử trước nếu không có hãy đi tìm lão.

Nguyễn Trư theo Phương tỉ xuống dưới lòng đât bạch gia thành.

Nơi đây như một khu mỏ lớn đã bỏ hoang từ lâu, từng cái từng cái người ở đây mặt mày đều dữ tợn như muốn ăn tươi nuốt sống người khác, còn có những kẻ ăn mặc bảnh bao hay những cô gái ăn mặc nóng bỏng . Nơi đây hội tủ đủ hạng người.

Nguyễn Trư bước đi chậm rãi, hắn xưa nay chưa từng sợ ai. Người lấn ta mốt thước hắn sẽ trả lại gấp bội, người kính ta một trượng hắn sẽ trả lại 10 trượng , đạo lý làm người của hắn.

Đi tiếp tới một nơi nhìn như đấu trường la mã, nơi đó những chiến sĩ đang chém giết lẫn nhau .

-Đây là

Phương tỷ cười nhạt

-Chào mừng đến với đấu trường dưới lòng đất, đây là nơi những cuộc chiến sinh tử diễn ra và cũng là sòng bạc lớn nhất. Đệ đệ, ngươi nói ngươi rất may mắn sao không thử một chút.

-Xác thực cũng có ý nghĩ đấy, cho ta hỏi chút Phương tỷ, có hay không có thể áp chính mình.

-Có thể. Chỉ là ...

Nguyễn Trư đi đến nơi cá cược

-Ta muốn áp chính mình, sau đó một núi vàng bạc xuất ra làm cả đấu trường bị hấp dẫn. Phương tỷ rùng mình, mồ hôi vã ra như tắm.

Một loạt điểm số khiếp sợ soạt màn hình hệ thống

Nhiều đến mức Nguyễn Trư trong nội tâm cũng không khép được miệng, đây là hiệu quả mà hắn muốn.

Nguyễn Trư bước xuống sàn đấu, mũ trùm cởi ra, khuôn mặt trẻ măng khiến khán giả xung quanh há mồm.

Loạt điểm số khiếp sợ lại tiếp tục soạt màn hình.

Trong phòng của các chiến binh, hàng loạt tiếng gào thét như dã thú vang vọng.

Một tên mặc áo giáp khắp người, tay cầm một chiếc khiên và một cây thương nhảy ra ngoài. Hắn nhìn khắp khán giả đấu trường dùng một thứ tiếng kỳ lạ vừa nói mũi thương chỉ hướng Nguyễn Trư

Hắn nói cái gì thế tiểu Kiều

-À thì hắn nói ngươi không đỡ nổi hắn 10 chiêu.

-Thì ra thế

Nguyễn Trư tốc độ triển khai khiến người xem chưa kịp chớp mắt đã thấy hắn đứng kế bên đấu sĩ đối diện tay bóp cổ nhấc tên đấu sĩ lên.

-Thả hết ra đi, một người ta không có hứng thú.

Lão giả mắt híp đứng trên đài cao cười lớn, tiếng cười rợn người vang khắp đấu trường

-Như ngươi muốn.

Tất cả lồng sắt được mở toang, khắp đấu trường rộng lớn lúc này tràn ngập đấu sĩ , cũng khoảng hơn nghìn Đang vây quanh Nguyễn Trư.

Nguyễn Trư ánh mắt không chút gợn sóng, tay bóp mạnh hơn tên đấu sĩ bị hắn bóp gãy cổ

First blood, nó như là còi báo hiệu chiến đấu, nghìn đấu sĩ lao vào Nguyễn Trư. Nguyễn Trư nhanh chóng tìm ra nơi yếu nhất bắt đầu khai phá vòng vây, hắn tạo ra một đường máu, quyền của Nguyễn Trư tựa thái sơn một quyền có thể đánh bay 10 người, hắn một đường giải vây thây người bắt đầu chồng chất, trong hư vô Nguyễn Trư tạo thành một loại khí thế chết chóc khiến người ghê rợn, tốc độ giết người càng ngày tăng lên, hắn đứng trước núi thây người nhìn xuống sát thế trùng thiên.

Điểm số khiếp sợ điên cuồng tăng lên nháy mắt đã vượt qua mấy chục vạn điểm và vẫn tăng.

-Tiểu Kiều là lúc này tăng hết điểm cho sát khí.

Trong sát na, sát khí của Nguyễn Trư ngày một dày đặc, thậm chí có thể mắt thường nhin thấy, những sát khí này bao bọc lấy những kẻ đang bên dưới núi thây người. Những kẻ đó mồ hôi vã ra, những tên yếu hai mắt trợn tròn sùi bọt mép tắc thở, những tên còn lại cố gắng chống cự được một lúc sau đó quỳ rạp xuống. Nguyễn Trư nhìn hướng lão giả mắt híp

-Như vậy ta đã thắng chưa.

-Được được, Hoàng mỗ thưởng thức ngươi. Ngươi có hay không hứng thú cùng ta uống chén rượu.

Nguyễn Trư chắp tay

-Như vậy cung kính không bằng tuân lệnh

Phương tỷ chưa kịp hoàn hồn trước cảnh núi thây biển máu như vậy, người thiếu niên đó tựa như sát thần hiện thế, kẻ nào xâm phạm kẻ đó chết.

-Phương tỷ, phương tỷ.

Tiếng gọi Nguyễn Trư làm phương tỷ hoàn hồn nhìn Nguyễn Trư lúc này khôi phục lại vẻ bình thường so sánh với thiếu niên lúc nãy đứng trên núi thây biển máu, đầu nàng có chút gì đó.

Nguyễn Trư cầm tay Phương tỷ kéo đến chỗ Hoàng lão giả.

Phương tỷ bị Nguyễn Trư nắm tay có chút đỏ mặt lại nhìn hướng đi Nguyễn Trư có chút lo lắng nói

-Ngươi gặp hắn nhớ cẩn thận , yêu cầu quá cao chớ nên chấp nhận.

-Ta biết Phương tỷ

Nguyễn Trư cười hì hì vẻ mặt thản nhiên, dường như trên thế giới này không có bất cứ thứ gì có thể làm ảnh hưởng tâm cảnh của hắn . núi thây biển máu cũng nhẹ như gió thoảng máy trôi.

Bạn đang đọc Thánh Linh Thế Giới, Những Câu Chuyện Nhỏ sáng tác bởi Trưca
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Trưca
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 27

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.