Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nụ cười linh dị

Tiểu thuyết gốc · 1240 chữ

Thằng minh vẫn ngồi đấy cày game mặc cho có chuyện gì xảy ra. " hự hự..huhu..." tiếng khóc nhẹ nhàng mà ai oán phát ra từ một nơi tưởng chừng rất xa xăm, không xác định được. Thằng minh định thần lại đi đến phía trước, bật đèn flash soi xung quanh, không có gì bất thường, lúc này Minh soi vào quan tài, trong không gian tối tăm, lạnh lẽo của nhà tang lễ cộng hưởng với nụ cười tươi phơi phới của cái xác nằm trong quan tài khiến Minh dùng mình. Đôi chân cứng đờ, cả người không thể cử động bất đắc dĩ đứng yên nhìn cái xác lặng lẽ cười với mình, một nụ cười ma mị khiến Minh mất bình tĩnh mà ngất đi.

Một lúc sau ông thầy già mới đi đến nhà tang lễ, mọi thứ ở trong rất bình thường, chỉ có điều không ai canh cái xác đang nằm trong quan tài kia, tiến lại gần thì thấy cái xác vẫn nằm nguyên trong đấy nhưng lá bùa đã bị ai xé đi hồi nào không hay. " Con chào thầy" hai thằng thanh niên hô lên, một thằng cất tiếng " thầy có thấy thằng Minh không thầy? Nó bảo bọn con đi mua đồ ăn mà giờ nó đi đâu luôn rồi, thôi thì kệ nó đi, thầy ngồi xuống ăn cơm cùng bọn con cho vui". Cả đám ngồi xuống từ từ hưởng thụ bữa tối, sau khi ăn xong ông thầy già bắt đầu làm phép. Tiếng mõ cùng những câu kinh vang lên trong không gian đêm tối tĩnh mịch của sơn thôn nhịp nhàng, trầm bổng như những câu hát du dương. Một lúc lâu mẹ thằng Minh tiến lại hỏi đám thanh niên " các cháu có thấy Minh đâu không?", " Cháu tưởng nó về nhà rồi chứ, hồi nãy nó ở lại canh quan tài mà, cô thử gọi điện nó xem" thằng Tí lên tiếng. " cô gọi rồi, có chuông nhưng nó không nghe" mẹ Minh nói. Thằng Tí lại bảo " chắc nó đi chơi với người yêu rồi bác, giờ cũng gần mười hai giờ đêm rồi chắc lát nữa nó về ấy mà". Mẹ thằng Minh lẳng lặng ngồi một góc trong nhà tang lễ rồi ngủ thiếp đi. Trong mơ bà thấy thằng Minh, con trai bà đang đi trên con đường làng tiến đến bờ suối đầu làng, dáng đi như một thằng say rượu, đôi mắt đỏ lòm, nó đi xa dần, xa dần rồi khuất tầm mắt của bà, lúc này bà mới giật mình tỉnh dậy kể giấc mơ vừa rồi cho mọi người nghe. Bà Liên lên tiếng " mơ thôi mà bà, nãy tôi thấy thằng Minh cõng một đứa con gái mặc váy trắng, mà con bé này lạ thật, đi không chịu, cõng cơ, chựt chựt.. trẻ con bây giờ sướng thật, hồi xưa tôi đâu có được diễm phúc ấy đâu, ước gì được quay lại thanh xuân", nói xong bà che miệng cười tủm tỉm. Với linh cảm của người mẹ bà đứng ngồi không yên, lo rằng con mình gặp chuyện không hay mới giục lũ thanh niên trai tráng cùng bà đi tìm con, năn nỉ mãi chúng nó mới chịu đi. Một đoàn người cùng ánh sáng lập lòe của đèn pin, đèn flash đi khắp ngõ ngách trong làng tìm cũng không ra, lúc này bà mới nhớ con đường ra đoạn suối đầu làng, đoàn người lại tiếp tục đi " Minh ơi! Minh ơi!... " tiếng gọi vang vọng khắp bốn phía. Đi gần đến bờ suối bà mẹ nhìn thấy dấu chân người cùng đôi dép của con trai Mình trong một vũng bùn, lúc này bà bắt đầu khóc nức lên, có lẽ bà nghĩ rằng con mình đã chết. Người mẹ gục xuống ôm lấy đôi dép con mình mà gào lên trong tuyệt vọng " Minh ơi..! Minhhhhh.....! con đừng bỏ mẹ mà, đừng con ơi... ". Đúng lúc này thằng tí gọi điện cho Minh, tiếng chuông điện thoại vang lên trong bụi tre ven bờ suối, cả đám người nháo nhác chạy đến phía nơi âm thanh phát ra. " Thằng Minh" thằng Tí hét lên, chạy vào cứu nó nhưng mà không hiểu sao nó chui vào được bụi tre to như vậy mà xung quanh còn một bụi cây tu hú đầy gai. ba, bốn thanh niên hộ nhau phát sạch bụi tu hú, nhưng thằng Minh nó ở trong cái bụi tre to cỡ bốn người ôm. Bất đắc dĩ phải chặt hết đống tre này đi.

Ba mươi phút sau, đám thanh niên mới chặt được một lối vào để cứu thằng Minh. Ai nấy cũng há hốc mồm sửng sốt, thằng minh mắt đỏ lòm, tay nó không ngừng bốc đất đưa lên mồm nhai nhóp nhép, bốn thằng kéo thằng Minh ra, cõng nó về nhà tang lễ. Đám người ai ai cũng đều mang trong mình nỗi sợ với khung cảnh vừa rồi nhất là mẹ thằng Minh, thấy con trai mình cạp đất ăn như một món đặc sản đến độ tay chảy máu bà khóc không nên lời, không biết con mình bị làm sao mà ra nông nỗi này.

Đến nhà tang lễ mọi người đặt Minh vào một góc, moi đất cát từ trong mồm nó ra, rửa mặt, lau tay chân, cho nó súc miệng, mười lăm phút sau thằng Minh mới khóc thút lên, kể toàn bộ sự việc " Con bảo thằng Tí với thằng Tân đi mua đồ ăn, con ở lại canh quan tài. Vì con không tin có ma quỷ trên đời này nên con mới gỡ cái lá bùa trên quan tài xuống, một lúc sau tự nhiên có tiếng khóc, con tiến đến gần quan tài thì thấy bà ta nhìn con cười rồi con ngất đi" Minh vừa khóc vừa nói vừa chỉ vào quan tài vẻ mặt lộ rõ sự sợ hãi. " Lúc con mơ hồ tỉnh con thấy mình đang bốc đất ăn nhưng con không thể dừng lại được, con sợ, con sợ lắm huhu..." một thằng đàn ông mạnh mẽ đầu đội trời chân đạp đất mà giờ ôm mẹ khóc thút thít khiến cho ai chứng kiến cũng phải có chút ngượng ngùng.

Sau khi hạ huyệt xong ông thầy già đến thăm đứa bé một lần nữa, lúc này đứa bé đã hồng hào. Nhìn thấy lão già đôi mắt nó tròn xoe khóc òa lên, ông đặt tên cho đứa bé là " Hoàng Thanh Dương" nhẹ nhàng nói: đây là nơi nó sinh ra, cũng là nơi nó được cứu sống, rất cảm tạ tấm lòng của mọi người, bây giờ tôi xin phép mang Thanh Dương đi" rồi ông lặng lẽ rời khỏi sơn thôn.

Mười tám năm sau, Thanh Dương đã trở thành một chàng trai khôi ngô tuấn tú, chàng ta đang chuẩn bị cho kì thi tốt nghiệp, kết thúc mười hai năm đèn sách tâm trạng rối bời. Thanh Dương được hai mươi bảy phẩy năm điểm, chàng ta chẳng có ý định gì với con số này, chàng ta đã quyết định sau khi học xong sẽ xuống núi phiêu bạt giang hồ, trừ yêu diệt ma.

Bạn đang đọc Thanh Dương Ký Quỷ sáng tác bởi htanh0112

Truyện Thanh Dương Ký Quỷ tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi htanh0112
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.