Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thu hồi hưu thư? (3)

Phiên bản Dịch · 831 chữ

Dịch: Ayakawa

Trên thực tế, Đàm Song Song cho dù gả vào Liễu gia, cũng không có khả năng đem nguyên chủ phế đi, nha hoàn phủ Thừa tướng cũng không dám nghị luận thị phi của công chúa, cho nên, những nha hoàn đó vô tình hay là cố ý, còn cần khảo chứng.

“Ngọc Thần,” Đàm Song Song sợ hãi lui về phía sau vài bước, nàng khẽ cắn môi, trong mắt đẹp hàm chứa sự sợ hãi, “Ngươi đừng chống đối công chúa nữa, là do ta không nên ngày ngày ra vào phủ Thừa tướng, mới chọc giận công chúa, công chúa cho ta mười roi kia, ta đáng phải nhận.”

Nhìn đến bộ dáng khiếp đảm của Đàm Song Song, lại nghĩ đến vết roi trên người nàng, trái tim Liễu Ngọc Thần như bị một bàn tay bóp chặt, đau đớn không thôi.

“Công chúa, ta thừa nhận, ta không nên hưu ngươi, nhưng nếu không phải do ngươi đánh Song Nhi, lại làm mẫu thân của ta tức đến hôn mê, ta cũng không như thế phẫn nộ, cho nên, ngàn sai vạn sai, tất cả đều là ta sai, Song Nhi nàng vô tội.”

Sai lầm lớn nhất của hắn, là ngay từ đầu nên cự tuyệt thánh chỉ của bệ hạ, không nên cưới công chúa kiêu ngạo ương ngạnh này.

Làm cho Song Nhi đã chịu ủy khuất lớn lao.

Ngón tay của Phong Như Khuynh nhẹ vỗ về cằm, ánh mắt cười ngâm ngâm: “Ngươi cảm thấy nàng bị ủy khuất, vậy ngươi thân là nam nhân, nên phải từ ngươi bồi thường nàng.”

Nói thật, trong lòng nàng coi thường Liễu Ngọc Thần.

Nếu Liễu Ngọc Thần thật sự yêu Đàm Song Song, trước không nói việc hắn từ bỏ Đàm Song Song cưới nàng, thì hiện tại lại càng không nên mang theo Đàm Song Song tới cầu tình.

Nếu hắn là nam nhân, nên một người gánh vác khởi tất cả trách nhiệm mà không phải kéo theo nữ nhân âu yếm của chính mình.

Liễu Ngọc Thần ngẩn người, có chút không rõ ràng ý tứ của Phong Như Khuynh, ngay sau đó, hắn cắn chặt răng, tiếp tục nói: “Công chúa, ta cầu ngươi thả Song Nhi, cũng buông tha phủ Thừa tướng, chỉ cần ngươi nguyện ý tha thứ cho bọn họ, Liễu Ngọc Thần ta…… ta nguyện ý thu hồi hưu thư.”

Một câu nói này, Liễu Ngọc Thần nhấn rất mạnh, trên mặt càng mang theo sỉ nhục, nhưng hiện tại hắn đã không còn biện pháp, chỉ cần có thể cứu phủ Thừa tướng, hắn cam tâm tình nguyện…… lại lần nữa cùng nữ nhân này sống chung cả đời.

Hai tay Đàm Song Song nắm chặt, móng tay cắm vào trong thịt, đau khiến cho sắc mặt nàng ta càng thêm khó coi.

Nàng (ĐSS) thật vất vả mới khiến cho Ngọc Thần hưu nàng (PNK), làm sao có thể để nàng ta (PNK) tiếp tục tiến vào phủ Thừa tướng? Nhưng cố tình, Phong Như Khuynh có một người cha quyền thế ngập trời, làm Ngọc Thần không thể không lại lần nữa bị khuất phục.

Đáng tiếc……” Phong Như Khuynh lắc lắc đầu, tấm tắc hai tiếng, “Ta đối với nam nhân của người khác, không hề hứng thú.”

Liễu Ngọc Thần ngẩn ra, hắn ngơ ngác nhìn Phong Như Khuynh: “Công chúa, lời này của ngươi có ý gì?

Phong Như Khuynh cười tủm tỉm: “Ta nói ta không thích ngươi, cho dù ngươi không có Đàm Song Song, ta cũng sẽ không thích loại nam nhân này không hề đảm đương, không có trách nhiệm, lại càng hư tình giả ý.”

Nam nhân này, một bên đối với Đàm Song Song thâm tình, một bên lại nói muốn nàng làm vợ? Hư tình giả ý như thế, cũng chỉ có Đàm Song Song mới coi trọng hắn.

Vốn dĩ nàng đối với Liễu Ngọc Thần còn không có ác cảm, hiện tại thấy rồi, ngày sau nàng đều chẳng muốn gặp lại.

Tuấn nhan của Liễu Ngọc Thần đỏ lên, tay hắn càng nắm càng chặt: “Công chúa, ngươi bình phán ta như thế nào đều có thể, nhưng ngươi không thể đánh giá tình cảm của ta đối với Song Nhi, lúc trước ta cưới ngươi cũng đã nói qua, ta có thể để ngươi làm vợ, nhưng cả đời này, ta vĩnh viễn chỉ yêu Song Nhi.”

Phong Như Khuynh con ngươi hơi trầm, nguyên chủ xác thực ngu xuẩn, một cái nam nhân trong lòng đã có người khác, gả cho lại có ý tứ gì?

“To gan!”

Thái giám gầm lên một tiếng.

Hắn vốn tưởng rằng Liễu Ngọc Thần muốn cùng công chúa xin lỗi, ngay từ đầu xác thật cũng là như thế, không nghĩ tới Liễu Ngọc Thần càng nói càng quá phận, vội vàng răn dạy ra tiếng.

Bạn đang đọc Thần Y Cuồng Thê: Quốc Sư Đại Nhân, Phu Nhân Lại Chạy (Dịch) của TIÊU THẤT GIA
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Ayakawa
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 17

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.