Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Tiểu thuyết gốc · 1864 chữ

Buổi debut đang ngày càng đến gần, Linh Lung cũng luyện tập chăm chỉ hơn, hiện tại cô đang tham gia quay một chương trình Childhood – Bé và Sao!

Đây là một dạng chương trình yêu cầu các thần tượng có thể thu hút và nhận được sự yêu thích của các em nhỏ, dẫn các em vào đội của mình và để các bé thể hiện tài năng của mình.

Trong suốt thời gian quay chương trình, các khách mời phải không ngừng thể hiện tài năng và sức hút của mình.

Đối với dạng chương trình như thế này, Linh Lung liền bị đẩy về thế yếu, bởi vì cô không có em gái hay em trai gì cả, càng không hiểu cách để quan tâm trẻ con.

“Sao vậy, có tự tin không?”

Chưa vào thời gian quay, là một trong các thành viên tham gia cố định của chương trình, Lạc Anh chính là một thần tượng lớn tuổi, chị ấy từng đóng qua phim và đã có con nên rất thích hợp với chương trình kiểu này.

Tuy nói nghe có vẻ già, nhưng Lạc Anh lại bảo dưỡng rất tốt, chị ấy thoạt nhìn không ai dám nói là đã thuộc u 30.

Hầu hết mấy chương trình hiện nay càng ngay càng ưa chuộng gương mặt trẻ, vậy nên Linh Lung mới được mời vào tham gia cùng các tay lão làng trong làng nghề.

Nhưng mà vẫn không thể phủ nhận vai trò trung hòa của những bậc thầy có nhiều năm kinh nghiệm, chỉ lướt nhìn một cái liền thấy được Linh Lung có hơi lo lắng.

“Vâng… em lần đầu tiên phải gặp nhiều trẻ em đến vậy!”

Cố nặn ra một nụ cười, hít một hơi thật sâu sau đấy cô mới trở lại trạng thái bình tĩnh, sau này còn có rất nhiều chuyện phải đối mặt, tất nhiên là không thể gục ngã sớm đến vậy được.

Vả lại trẻ em cũng rất đáng yêu, Linh Lung chỉ là không quen với bọn nhỏ thôi chứ không có nghĩa là cô ghét chúng.

“Cố gắng lên, thoải mái thoải mái, relax đi, ai ở trong đây đều hiền lành cả, đám trẻ cũng rất hồn nhiên, bọn chúng có đôi mắt rất tinh, chỉ cần em thể hiện chân thành là sẽ chiếm được ưu ái từ bọn nhỏ!”

Đưa ra lời nhắc nhở cũng như khuyên nhủ của người đi trước cho Linh Lung, Lạc Anh liền móc ra một bích bánh quy đưa cho cô.

Hơi chần chừ, nhưng cuối cùng cô cũng nhận lấy và cắn một miếng, vị ngọt và sự giòn tan này thật sự vượt trên nhận định của cô.

“Ngon quá!”

Thành thật nhận xét, hai má của Linh Lung đỏ hồng lên vì cảm thấy vui vẻ.

Khóe miệng nở nụ cười cũng trở nên tự nhiên, mọi áp lực và tâm lý của bản thân nhanh chóng bị thổi bay với một chiếc bánh và lời an ủi của đối phương.

Cô thật sự rất biết ơn người đàn chị đi trước này, quả nhiên bất cứ ai trong giới giải trí, đã tồn tại được một khoảng thời gian dài như vậy rồi, bọn họ đều tài giỏi đến mức bất ngờ.

Bây giờ cô vẫn chỉ là một kẻ chân ướt chân ráo tham gia chương trình, cần phải lấy lại phong độ nào, đừng quá tự ngạo, bản thân ơi, cũng không được tự ti, mọi chuyện rồi sẽ ổn thôi!

“Mọi người chuẩn bị đi, sắp đến giờ quay rồi đấy!”

Bên phía ban biên tập nhanh chóng thông báo cho bọn cô, Lan Anh liền cười vui vẻ nói chuyện với các nhân viên quay phim.

Linh Lung cũng rất nhanh tiến vào vị trí, dù cho mọi thứ có áp lực như thế nào, chỉ cần máy quay hướng về phía cô, mọi thứ giống như bị thổi bay mất.

Lúc này, cô là Điệp Vũ, một người con gái mang đến sự kỳ diệu cho giới giải trí.

Nhanh chóng được giới thiệu bởi người dẫn chương trình, cái tên Điệp Vũ vừa gọi ra liền khiến cho nhiều người tỏ vẻ ngạc nhiên.

Nhưng mà đây chỉ là diễn mà thôi, bởi vì trước khi tham gia ai cũng đã biết sẵn rồi, Linh Lung cũng mỉm cười giới thiệu bản thân.

“Vâng! Mình là Điệp Vũ, ngày hôm nay mình rất vui được tham gia chương trình Childhood – Bé và Sao! Hi vọng mọi người giúp đỡ hơn!”

Vẫy vẫy tay chào hỏi, nụ cười thật sự tươi tắn khiến nhiều người bị hớp hồn, nhưng mà nó lại không quá mức quyến rũ quá lố, ngược lại thể hiện được sự hồn nhiên của trẻ con.

Để làm chương trình này, cô còn đặc biệt mặc một chiếc áo giản dị với tông màu sáng, quần jean màu xanh mang phong cách trẻ trung và đôi tất thì tạo nên sự trưởng thành người lớn nhẹ nhàng.

Cổ tay đeo lấy một chiếc đồng hồ bạc, trang điểm cũng không cần làm, trực tiếp buộc tóc lên thành đuôi gà, lúc này Linh Lung y hệt các chị gái thân thiện hàng xóm.

Với thái độ và sự chuẩn bị này, mọi người liền bị người mới như Linh Lung khiến cho thán phục, tất cả phải lau mắt mà nhìn.

Trở về với hàng ghế của mình, bé đầu tiên được gọi lên chính là một cậu nhỏ tinh nghịch với mái tóc nâu, khuôn mặt cáu kỉnh như thể dễ thương hết phần của người khác vậy.

Ôm lấy quả bóng trên tay, một tay còn lại liền đưa lên cao chào hỏi mọi người với giọng nói còn non nớt.

“Em là Liễm Tuấn, nick name là Mun, mọi người có thể gọi em là Mun cũng được!”

Cười thật tươi, máy quay lập tức chú ý và đứa trẻ trên sân khấu, tầm nhìn của Linh Lung cũng hướng về sân khấu, nhưng cô ẩn ẩn để ý tới các góc quay.

Thể hiện tâm trạng đúng lúc khi máy quay hướng tới mình, mặc dù biết rằng sẽ có rất nhiều cameras xung quanh bao trọn hết, nhưng cần phải tạo ra khoảnh khắc để làm nổi bật bản thân lên, cô không muốn làm bù nhìn!

Mọi người thích thú gọi đứa bé bằng cái tên đáng yêu ở nhà, sau đấy cả hai đội liền ra sức thu hút Mun gia nhập vào đội ngũ của mình.

“Không~ … Mun muốn gia nhập vào đội nào có thể chơi đá banh với Mun cơ!”

Phồng má, sự ích kỷ của trẻ con luôn là nét đáng yêu của bọn trẻ, và mọi người liền bị bấn loạn bởi độ ngốc nghếch mà ẩn chút lanh khôn của Mun.

Thằng bé ném quả bóng lên, sau đấy rất là ngầu lòi tung hứng bóng khá là chuyên nghiệp, đây là biệt tài của những đứa trẻ.

Một cái, hai cái, ba cái, quả bóng giống như hóa thành một phần cơ thể của Mun, thằng bé điều khiển nó dễ dàng, tất nhiên là không thể làm quá nhiều, chừng hơn chục cái là thằng bé liền dừng lại ôm bóng trở về người.

Nhưng làm được như vậy tuyệt đối không phải là điều mà bất cứ người lớn nào có thể làm, vậy thì chiêu trò bây giờ là chọc cho thằng bé này thích thú sao!

“Mun à, con giỏi quá, con luyện bóng từ khi nào vậy?”

Lan Anh thành thạo chọt trúng điểm ngứa mà xoáy vào, nhanh chóng giành được thiện cảm từ đứa bé, sau đấy nói chuyện thành thạo.

Tiếp theo sau đấy mọi người liền cố gắng thể hiện bản thân, chen giữa là những pha chọc cười và đùa giỡn giữa người lớn và trẻ con.

Ai nấy cũng thử tung hứng bóng nhưng tuyệt đối không vượt qua được năm cái, kể cả Linh Lung cũng thất bại trong việc này.

Cô luyện tập là vũ đạo và diễn xuất, động tác cô làm rất đẹp nhưng muốn thạo như chuyên môn thì làm sao dễ vậy được?

“Một, hai, ba, bốn, năm, sáu, bảy,… Rớt rồi!”

Làm tốt nhất sức của mình, khi cầm lấy trái bóng cô liền diễn xuất thành một vận động viên chuyên nghiệp ra sức chơi.

Nhưng mà chỉ sau khoảng vài giây thì Linh Lung liền trở lại người bình thường, bất quá động tác và thái độ tung hứng lại rất tuyệt, có phong thái của dân nữ thể thao.

“Tuyệt quá, em làm cũng tốt lắm đấy Linh Lung”

“Dạ… em cũng thích bóng mà!”

“Heh…. Mun cũng rất thích bóng, rất rất thích, chị gái à, cùng chơi với em được không?”

Nhìn thấy biểu cảm của Linh Lung chân thật, hơn nữa động tác vừa rồi cũng rất ngầu khiến cho Mun liền bị hấp dẫn.

Thằng bé lại gần muốn được chơi bóng với cô, để tăng tính hấp dẫn cho chương trình, mọi người liền lùi lại, nhìn cả hai đá bóng qua lại thật nhịp nhàng, đặc biệt là giữa một cô gái trẻ và một đứa nhóc, kiểu gì cảnh này cũng sẽ làm tăng lượt ratings.

“Em muốn vào đội của chị!”

Chơi đùa thích thú, hơn nữa kể cả khi cậu đá hút thì Linh Lung vẫn có thể đỡ được, giỏi hơn mẹ của cậu nhiều, Mun liền nhanh chóng lao tới ôm lấy người cô.

Cọ cọ đầu, mùi sữa thơm phức từ đứa bé còn nhỏ tuổi, Linh Lung nhận ra đám nhỏ cũng rất là đáng yêu, sau đấy cô liền bế đối phương lên và xoay vài vòng.

“Tốt! Chị bắt được em rồi nhé! Mun!”

Thành công chiêu mộ thành viên đầu tiên vào nhóm mình, Linh Lung cảm nhận được bầu không khí chương trình mang lại.

Càng về sau càng hòa nhập và tạo ra trò cười một cách tự nhiên, dễ dàng trêu thêm hai em nhỏ gia nhập đội mình nữa, cuối cùng chương trình đã quay xong với sự chiến thắng của đội Lan Anh, Linh Lung.

“Yay!!”

Ôm lấy Mun và hai đứa trẻ khác trước máy quay tạo ra một pose đáng yêu, cả ba đứa trẻ đều cười thật tươi.

Nhận lấy sự tán thưởng của đàn anh chị, Linh Lung liền cúi đầu cảm ơn tất cả mọi người, sau đấy cô liền trở về bên phía Hoàng San.

“Cảm giác thế nào?”

“Tuyệt! Chương trình quả nhiên là nơi rất tốt để học tập nha!”

Hai mắt tỏa sáng lung linh, Linh Lung dù mệt và đuối sức nhưng vẫn rất thích thú với công việc của mình.

Trở về công ty, tiếp tục luyện tập đến tối liền trở về ký túc xá học tập với các bạn, cuộc sống tuy bận rộn nhưng lại rất vui vẻ.

Buổi debut của bản thân, cô cũng phải làm thật tốt!

Bạn đang đọc Thần Tượng Tỏa Sáng sáng tác bởi Lucifer181098
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Lucifer181098
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 50

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.