Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Tiểu thuyết gốc · 1944 chữ

Tình hình lúc này của Linh Lung thật sự rất khó đỡ, phải làm sao khi bạn đang ngồi cà phê với hai anh chàng đẹp trai cứ nhìn bản thân chằm chằm.

“Haizzz,… nói nè, hai cậu có thể cư xử bình thường tý được không?”

Đối mặt với Hạo Hiên cùng Minh Triết, trở thành một nữ mọt sách bình thường cô hoàn toàn không có một chút thái độ dại trai nào.

Nếu người bình thường nhìn vào còn có thể hình dung tưởng tượng một chút, nhưng là hai người đang ngồi bên cạnh Linh Lung liền có thể cảm nhận được bầu không khí tẻ nhạt lúc này.

Chỉ một câu nói, cô đã thành công đánh gãy được sự khó chịu và không ưa với người còn lại giữa hai cậu bạn học.

Cũng chả hiểu vì sao mà hai người bọn họ cứ như chó với mèo lườm nhau miết, bộ coi mình thành những nhân vật chính trong các bộ truyện tranh shoujo manga sao?

Lúc nãy ngay sau khi cô tỉnh lại, chắc hẳn là bản thân sau khi thể hiện phần trình diễn vừa rồi đã khiến cho thể lực của cô kiệt quệ.

Nhưng vì vẫn luôn cố gắng thể hiện bản thân một cách tốt nhất, Linh Lung đã gắn gượng chống chịu cho tới khi bước vào bên trong cánh gà, nhìn thấy người quen rồi mới thật sự ngất đi.

Mà cũng nhờ vậy liền tạo nên tình huống thế này đây, dù sao cô cũng đã hứa bao bọn họ một chầu rồi, nhưng kéo cả hai người lại không có Thiến Thiến khiến cho bầu không khí cứ thế nào ấy.

“Cậu đâu rồi?”

Đưa điện thoại xuống dưới bàn nhắn tin cho Lôi Thiến Thiến, hi vọng nhận được sự giúp đỡ từ người bạn thân này của cô.

Bất quá rất nhanh tin nhắn phản hồi của đối phương gửi lại khiến cho Linh Lung bỏ cuộc, ngước đầu lên nhìn Hạo Hiên cùng Minh Triết.

“Mình luyện tập, không nói chuyện nữa nhé, mình không thua cậu đâu!”

Trả lời một cách dứt khoát và có lý do rõ ràng thế này, cô cũng không thể không biết xấu hổ ép buộc đối phương lại đây được.

Vẫn không có một ai nói chuyện, Hạo Hiên đang cầm lấy ly bạc xỉu của mình mà nhấm nháp, ngồi bên kế đó liền là Minh Triết đang uống một ly Americano.

“Trời đựu, trai đẹp dễ sợ”

“Cô gái mọt sách ở giữa đó là ai vậy? số tốt thế?”

“Thật là muốn đi qua làm quen quá”

…..

Đó là các câu thoại ở bên ngoài khi nhìn vào bọn cô, những cô gái trẻ luôn luôn dễ bị thu hút bởi ngoại hình điển trai của hai người Hạo Hiên.

Chưa tính tới trường hợp bọn họ thật sự có tài năng và đều thuộc tầng lớp tinh anh, đây quả nhiên là bạch mã hoàng tử trong mộng của nhiều cô gái mà.

“Ưm… Hai cậu có tính tham gia buổi lễ chào đón ngày mai không?”

Mở miệng đánh vỡ sự tĩnh lặng từ nãy đến giờ, cuối cùng cũng tìm ra một chủ đề giữa cả ba, bởi vì Minh Triết và Hạo Hiên ở cùng một câu lạc bộ, điều này hẳn là sẽ không quá gây khó xử đi.

“Ý cậu là của câu lạc bộ thần tượng?”

Minh Triết hỏi ngược trở lại, cầm điện thoại lên nhìn thời gian quả nhiên đúng lịch là ngày mai, suýt nữa thì anh hoàn toàn bỏ quên.

Dù sao thì buổi tiệc chào đón này cũng chả quan trọng cho lắm, chỉ có vài người thật sự có ích cho câu lạc bộ như Lôi Thiến Thiến hoặc đã từng thể hiện được tài năng như Hạo Hiên mới bị Kim Mẫn Thy cực lực lôi kéo.

Còn anh dù thật sự đẹp trai nhưng lại không dễ gần, vị hội trưởng năm ba kia cũng có tiếp cận nhưng với thái độ không ưa ai của Minh Triết liền phải rút lui trong thất bại.

Hạo Hiên ít nhất khi ở trên lớp hoặc là nơi phải giao tiếp đông người, cậu ta vẫn thể hiện một mặt hiền hòa giống như anh trai mình như Hạo Thiên.

Nhờ vậy mà Kim Mẫn Thy nghĩ rằng Hạo Hiên dễ dàng hút vào bên trong câu lạc bộ của bọn cô, đồng thời khiến cho mọi người ngạc nhiên với thật nhiều ngôi sao sáng chói.

Đối phương hiển nhiên là biết rõ được tài năng của Hạo Hiên tuyệt đối vượt xa trình độ hiện tại của Lôi Thiến Thiến đang có, thứ mà anh chàng này thiếu chỉ đơn giản là cơ hội lên sân khấu và được nhiều người biết đến thôi.

Hồi lễ khai giảng có vài học sinh đánh bạo quay lại clip của Hạo Hiên và đăng lên mạng, đoạn video ngắn đó liền nhanh chóng được hưởng ứng và quan tâm rất nhiều, nhưng dù sao cũng là đoạn clip ngắn nên nó không gây sốt quá lâu.

“Đây là lời mời từ hội trưởng!”

Hạo Hiên cũng thành thật đem điện thoại ra và đưa cho mọi người nhìn xem, để ý thấy số lượng người trong danh bạ của đối phương quả nhiên ít đến thảm thương.

Bất quá có lẽ là vì vậy mà cậu ta không hề ngần ngại soi ra cho bọn cô nhìn, khoảng tầm hai chục tin nhắn và gần mười lăm cuộc gọi nhỡ để nhắc nhở Hạo Hiên phải đi tham gia buổi tiệc.

“Đúng là dai như đĩa nhề!”

Dù không ưa Hạo Hiên nhưng Minh Triết vẫn phải thừa nhận rằng anh ta có tài, và Kim Mẫn Thy thật sự rất kiên nhẫn với người tài năng như cậu ta.

“Quá nhiều, kiểu này phiền chết đi?”

Linh Lung thì để ý về một mặt khác, đây là làm phiền cuộc sống riêng tư và quấy rối đời thường rồi.

Cứ lâu lâu lại có một tin nhắn gửi đến bát buộc thế này, sợ rằng đến cả người kiên nhẫn như Hàn Sương cũng sẽ ghét đi?

Nếu là cô thì cô đã trực tiếp đem số của Kim Mẫn Thy nhét vào sổ đen rồi, tuy nhiên nói vậy chứ đối phương dù sao cũng là hội trưởng của câu lạc bộ, hành xử thế này có hơi không hợp lý.

“Sao lại nhắc tới chuyện này, cậu muốn tham gia?”

Minh Triết hỏi Linh Lung, anh không hiểu vì sao cô lại tò mò về chuyện này, dù sao thì Linh Lung cũng đâu có gia nhập câu lạc bộ với bọn anh.

Ở bên cạnh Hạo Hiên cũng lắng nghe, thực chất là anh đã muốn không tham gia vào buổi tiệc này mà ở nhà rồi, nhưng Linh Lung tham gia thì anh nghĩ rằng mình sẽ có chút thời gian.

“Ừm, tham gia!”

Gật đầu trả lời hai người, sau đấy liền đưa điện thoại lên tìm hiểu một số thông tin các cửa hàng mình cần phải đi vào mua đồ.

Vừa nhâm nhi tiếng nhạc vừa cắn miếng bánh ngọt, thật sự là rất ngon và thơm đến tận tới lúc vào cổ họng.

“Gia nhập câu lạc bộ?”

“Không!”

Hạo Hiên hỏi thử, và Linh Lung liền trực tiếp trả lời, cô chắc chắn nếu đem hình dạng nhà quê thế này của mình đi xin tuyệt đối sẽ bị từ chối ngay vòng gửi xe ngay.

Bật trò chơi lên và nhìn vào những thay đổi của mình, phần thưởng của việc chiến thắng, Linh cảm từ loài bướm +1 đã vào trong túi.

Đẳng cấp quả nhiên đã thăng lên thành 31, từ hồi còn là học sinh cấp hai cho tới bây giờ, nếu không tính quãng thời gian ban đầu hướng dẫn người mới, cô cũng chả thăng được mấy cấp nhỉ?

Còn về những kỹ năng khác thì không có gì quá thay đổi, hơi thất vọng một tý thở nhẹ, Minh Triết liền hỏi.

“Không gia nhập thì cậu tính tham gia kiểu gì?”

Câu hỏi này đã chọt đúng chỗ ngứa, coi như có muốn mang theo người ngoài vào nhưng mà sợ cũng sẽ không được chào đón.

Điều này Linh Lung còn hiểu chứ nói gì đến hai người, vậy nên cô liền tính chuẩn bị vài thứ trước khi tham gia, đồng thời thử nghiệm luôn trình độ của mình.

“Tất nhiên là cải trang rồi!”

Chậc chậc đưa tay lên thể hiện được sự khoái trí của mình về kế hoạch sắp tới, sau đấy đưa ra một tấm hình về cửa hàng tóc giả và nơi bán kính sát tròng đưa cho hai người nhìn trên điện thoại.

Đến lúc này mọi người mới ồ ra, đồng thời trong đầu bọn họ đang thử suy nghĩ xem liệu ai sẽ là người mà Linh Lung sẽ cải trang, ngày mai… cùng tham gia với bọn họ mà không thể gia nhập…

“Lôi Thiến Thiến?”

“Thiến Thiến”

Đồng thời hỏi Linh Lung, sau đấy cô liền gật đầu, liếc mắt nhìn thấy thời gian cũng đã khá muộn, vốn cũng tối rồi, buổi trình diễn lúc bảy giờ diễn ra, ngất đi một đoạn và giờ đi uống cà phê, không gần chín giờ cô mới lấy làm lạ.

Mà chín giờ là thời gian mà ký túc xá nữ đóng cửa, bên con trai thì được thư thả hơn một tý, chưa kể cả hai còn có nơi ngủ qua đêm nếu không được về ký túc xá, lời bàn tán cũng ít hơn vậy nên bọn họ mới còn ngồi đây thoải mái, còn cô thì không có nha.

“Gần muộn rồi, chúng ta phải về thôi, ngày mai có ai rãnh không giúp tớ tý?”

Đứng dậy thu dọn đồ đạc, nghĩ lại việc đi lựa chọn tóc giả và kính áp tròng cũng khá lâu và mệt, hơn nữa cô cần sự đánh giá trung thực từ mọi người có hiểu biết về Thiến Thiến nữa nên thử hỏi.

Ai dè phản ứng của họ thật sự rất nhiệt tình, cả hai lập tức đồng ý tán thành, Linh Lung lúc này ngược lại hơi e ngại về tình cảnh ngày mai.

Bọn cô thanh toán và khỏi quán, đi cùng nhau một đoạn đường tới trước cổng trường liền tách ra.

“Vậy cảm ơn ngày hôm nay nhé, tạm biệt!”

“Bái bai!”

“Tạm biệt”

Nói xong cô liền rời đi, chưa được vài bước quay đầu lại liền nhìn thấy hai người Hạo Hiên cùng Minh Triết lập tức tách ra như thể không muốn lại gần người còn lại chút nào.

Đau đầu nhìn bọn họ, cô quay đầu trở về phòng, Lôi Thiến Thiến vẫn chưa về, hỏi thăm người quản lý liền nghe thấy đối phương xin phép về trễ một tiếng, hơn nữa còn nhận được sự cho phép vì phải tập luyện cho cuộc thi.

Vào phòng cô liền lập tức đứng trước gương, tranh thủ lúc Thiến Thiến chưa trở về liền thử giả giọng và bắt chước những động tác nhỏ của đối phương.

Dù chỉ một chút ít thôi, miễn là không cần gặp phải Kim Mẫn Thy quá mức cưỡng ép cô vẫn có khả năng qua cửa này, Diễn xuất sơ cấp liệu có thể làm được đến đâu đây?

Cô cũng mong chờ quá đi!

Bạn đang đọc Thần Tượng Tỏa Sáng sáng tác bởi Lucifer181098
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Lucifer181098
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 48

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.