Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Tiểu thuyết gốc · 1950 chữ

Hoàn thành nhiệm vụ giấy tờ tùy thân, thu vào cho mình thêm 10 điểm thưởng, với năm trăm điểm thưởng ban đầu thì Linh Lung có 510 điểm.

Cũng không hơn được bao nhiêu, nhưng có còn hơn không, hiện tại cô đang đi cùng với Mặc Ninh và Hàn Sương lên trường xem điểm thi.

Một cái bảng to lớn, các học sinh chen chút nhau để được nhìn thấy kết quả, Mặc Ninh và Hàn Sương thì không biết tìm kiếm ở đâu, nhưng riêng Linh Lung chỉ nhắm một mục tiêu duy nhất, chính là đầu bảng.

Chen qua rất nhiều học sinh thi vào trường Tinh Sa, hướng mắt vào nơi cao nhất, vậy mà không phải là tên của cô?

Đề thi lần này điểm tuyệt đối là 600 điểm với tất cả sáu môn, người dẫn đầu đỗ vào trong trường này với con điểm 592 thật sự rất là khủng.

“À, đây rồi, thua thật nhiều…”

Tên của Linh Lung được xếp ngay sau người đứng thứ nhất, đó là một cái tên khá là hay, Hạo Hiên? Quang minh lỗi lạc, khí thế hiên ngang?

Điểm số của cô là 586, vững vàng giữ lấy vị trí thứ hai, đồng thời điện thoại trong túi của cô cũng rung lên báo rằng 800 điểm thưởng đã vào tay.

Tuy không đạt được nguyện vọng nhưng ít nhất đây cũng là kết quả tốt, với con số này cũng đủ để cô tự hào một thời gian.

Còn như vị thần đồng có tên Hạo Hiên kia thì đúng là cấp bậc quái vật, cô sẽ không ráng so đo với đối phương.

Đậu vào trường này không có nghĩa cô nhắm tới việc trở thành một học giả chuyên thâm, chỉ là vì nó giúp đỡ cho cô trên đường làm idol mà thôi.

Vừa mới rút lui khỏi đám đông, quay ra liền nhìn thấy Mặc Ninh đang ôm lấy Hàn Sương mà bật khóc nức nở.

Khóc đến độ mà ba mẹ của ba người bọn cô liền phát hoảng lo lắng an ủi con bé, Linh Lung chưa hiểu chuyện gì liền bị Mặc Ninh phóng tới ôm trầm vào người cô.

“Linh Lung aaa….. Tớ đậu rồi, lạy chúa, gần chót bảng, cơ mà tớ đậu rồi a~…….”

Nghe tới đây mọi người mới thở phào, Hàn Sương cũng lại gần chia vui cùng cô với Mặc Ninh, mục tiêu cả ba học cùng trường cuối cùng đã thành công.

Đậu vào một trường cấp ba danh tiếng đứng đầu nước thật sự là một chuyện mà Mặc Ninh chưa từng nghĩ, nhưng mà giờ đây cô đã làm được.

“Haha, tốt, đây là chuyện vui, mọi người tổ chức liên hoan nào!”

“Ý kiến hay đấy”

“Tôi tán thành”

….

Ba gia đình liền lái xe đi siêu thị, mua một đống đồ về nhà của Hàn Sương tổ chức một buổi tiệc nướng thơm ngon.

Còn về phía Linh Lung bọn cô đã sớm mệt mỏi nằm ngủ ở trong phòng, cả đám liền nắm chặt tay nhau ngủ say giấc nồng.

Chờ đến khi trời tối thì mấy nữ sinh nhỏ đi ra ngoài hưởng thụ buổi liên hoan chúc mừng này, kết quả thi lên cấp ba thông báo, kết quả thi đại học đồng dạng cũng xuất hiện.

Lấy thành tích ưu tú đậu vào Shining Stars, tuy không đến mức độ khủng bố như Linh Lung, nhưng Linh Phong cùng Lâm Tâm Viễn vẫn thuộc top trung du, coi như có tương lai tươi sáng.

Hai người bọn họ cũng nhập tiệc muộn khi trở về, tất cả mọi người vây quần bên nhau, chia sẽ cảm giác ấm áp này.

-------------------------------------------------------------

Sau thời gian thông báo kết quả, cũng là lúc mà Linh Lung chính thức gia nhập vào công ty của Vivid Romance, một công ty lớn.

Đưa ra giấy tờ tùy thân, trên tấm thẻ căn cước của cô có ghi tên là Linh Lung và khuôn mặt nữ hiền hậu đeo kính búi tóc nghiêm chỉnh, nhìn qua nhìn lại, Thiên Lam vẫn không thể tìm được điểm chung với cô gái Điệp Vũ trước mặt mình.

“Quả nhiên là khó nhận biết dễ sợ”

“Phải không?”

Bật cười nhận lại thẻ căn cước của mình, ký tên vào hợp đồng, hiện tại cô chưa có công việc nào mới cả.

Sau khi trải qua quan hệ thì Hàn Sương chính thức trở thành quản lý tùy thân của Linh Lung, phụ trách thông báo và tìm kiếm công việc cho cô.

Trong khoảng thời gian mà bọn họ chờ đợi Linh Lung làm xong giấy tờ, Hàn Sương đã liên hệ với rất nhiều công ty và nhãn hiệu khác.

Tạm thời có thể đưa ra một công việc mà Linh Lung có thể làm bây giờ, chụp ảnh thời trang hàng tuần cho Vivid Romance, ha ha, nói cách khác là làm việc cho nhãn hiệu của mình, Hàn Sương không moi ra được công việc khác.

“Chị xin lỗi~ …”

Chắp tay cúi đầu tỏ vẻ rất xin lỗi vì sự bất lực của mình, Linh Lung cũng chẳng trách móc gì Hàn Sương cả.

Đây là một sự thật mà cô chắc chắn phải đối mặt, một người mới, không có quá nhiều quan hệ, ngoại trừ làm việc cho chính công ty của mình thì còn có thể làm gì?

Muốn có được thật nhiều người mời bản thân đi đóng quảng cáo hay biểu diễn thì cũng cần có danh tiếng nhất định, mà con đường nhanh nhất có danh khí là ra mắt debut.

Buổi biểu diễn ở SoAlive cũng đã tạo ra một cơn sốt nhỏ về cái tên Điệp Vũ, nhưng nó chưa là gì, bởi vì phần biểu diễn của cô ở đằng sau, và đấy chỉ là một buổi biểu diễn cho các nhà tuyển chọn đánh giá.

Cái mà Linh Lung cần lúc này chính là ra mắt khán giả, thông qua chụp ảnh quảng cáo cũng rất tốt, dù sao Vivid Romance rất mạnh về thời trang và trình diễn quần áo mà.

Làm người mẫu và đi Catwalk là bài học căn bản của các thần tượng công ty cô, Thiên Lam có nói qua, đôi lúc bản thân sẽ được bóc đi mặc đồ trình diễn thời trang nên cần phải luôn luôn sẵn sàng, tốt nhất là tự học trước ở nhà.

“Chụp ảnh thời trang là khi nào vậy chị”

“À… công việc này thường thì dành cho các nữ sinh nam sinh cấp ba không chuyên đi làm, chủ yếu là có tính đổi mới

Chỉ có các bộ trang phục thiết kế thời thượng được tổng thiết kế sư làm ra mới thật sự cao quý, lúc đó các top idol của công ty mới xuất hiện

Em chỉ cần có mặt trước khoảng bốn giờ chiều ngày mai, chụp ảnh một lát là có thể xong ngay thôi đấy mà”

Hàn Sương giải thích trước để đỡ cho Linh Lung hi vọng, hơn nữa để đảm bảo cho công việc, cô còn đưa ra thêm một vài lời nhắc nhở.

“Ngày mai em nhớ lễ phép lịch sự với tất cả nhân viên trong phòng làm việc, hơn nữa nhớ phải nghe kỹ từng hướng dẫn của người chụp ảnh, đạo diễn và để ý cả ánh sáng nữa”

Chưa ăn qua thịt heo cũng từng thấy heo chạy, Hàn Sương lấy kinh nghiệm của quản lý ra mà nhắc nhở Linh Lung.

Mấy chuyện này cô cũng biết rõ, hơn nữa Linh Lung còn có dự tính được năm trăm điểm đầu tiên của mình sẽ tiêu vào đâu rồi.

“Em cảm ơn, ngày mai em sẽ đến đúng giờ”

Gật đầu trả lời, sau đó đứng dậy bắt xe trở về, trở lại phòng xong cô liền móc điện thoại ra lựa chọn mở game.

Hướng về mục cửa hàng, lướt sang các gói học tập kỹ năng sống, bỏ qua các món vật phẩm không quan trọng hoặc quá đắt tiền đi, nhắm ngay khóa Diễn xuất mà mua một suất.

Chụp ảnh thời trang hay quảng cáo mấy phương diện này đều có thể quy về một góc chung là Diễn xuất, thậm chí có là đóng phim cũng thuộc về phương diện này.

Nói cách khác, ngoại trừ ca hát ra, làm thần tượng thì điều đầu tiên cô phải hiểu rõ hai chữ Diễn xuất có nghĩa là gì, nhìn nhận và nắm bắt nó.

“Xác nhận mua gói học tập cấp tốc Diễn xuất?”

“Xác nhận!”

“Điểm thưởng trừ 500, sau mười giây bạn sẽ được đưa vào không gian trò chơi”

Đếm ngược lại từ mười trở về một, nhắm mắt lại trước khi con số về không, sau đấy mở mắt ra khi cảm thấy không gian đã thay đổi hoàn toàn.

Có kinh nghiệm dịch chuyển rất nhiều lần về trước, Linh Lung hoàn toàn không còn sợ phải gặp cơn chóng mặt thường xuyên nữa.

Lúc này đây, đối diện với cô không phải là Na tỷ cùng thầy Eim, là một bà cụ già chống gậy bước từng bước đi tới, nhìn thẳng vào Linh Lung bằng một con mắt yêu đuối và già nua.

“Ngươi… nghĩ rằng ta bao nhiêu tuổi rồi?”

Giọng nói tràn đầy tang thương, bước đi chậm chạp, từ cử chỉ đều phải bộc lộ ra được sự khó khăn đến từ cơ thể, xương khớp thoái hóa.

Nhìn nhận một chút, Linh Lung nhíu mày suy nghĩ rồi cẩn thận nói…

“Trên sáu mươi?”

“Haha, ngươi đoán sai rồi!”

Lúc này trả lời cho Linh Lung lại là một giọng nói của đứa con nít nhỏ xíu, ước chừng chỉ tầm sáu bảy tuổi, thay đổi nhanh đến đáng sợ khiến Linh Lung không tin vào tai của mình.

Rõ ràng, cô vừa nghe được âm thanh tràn đầy sự hồn nhiên và ngây thơ yêu đời từ miệng một bà lão.

Sau đó đối phương liền khặc khặc cười vài tiếng, hỏi tiếp

“Ngươi đoán ta là trai hay gái?”

Bà lão hỏi một vấn đề khiến cho Linh Lung đổ mồ hôi, rõ ràng hiện ra bên ngoài là một bà lão nhưng lại hỏi điều này, cô run sợ nói

“Chẳng lẽ là con trai?”

“Chính xác!”

Giọng nói lại lần nữa trở thành của một người đàn ông trung niên, đưa bàn tay nắm lấy áo của mình kéo tung lên trời, không còn giả động tác gù lưng đi chậm chạp nữa.

Lộ ra trước mặt của Linh Lung là một quý ông bảnh trai đang chào hỏi một cách lịch sự, thái độ mỉm cười khinh khỉnh trên mặt, nhưng với phần thể hiện khủng khiếp của đối phương, cô không dám coi thường người này.

Quả nhiên, được hệ thống lựa chọn dạy dổ cô, không có một con người nào bình thường cả!!

“Ta là Lập Thành, đạo viên hướng dẫn diễn xuất cho ngươi, từ giờ cho tới khi nắm vững kiến thức căn bản của Diễn xuất, đừng có mơ mộng ra ngoài nhé!”

“… Có nhất thiết phải như vậy không?”

“Tất nhiên!!!”

Nụ cười đầy sự nguy hiểm của đối phương làm toàn thân Linh Lung run trong ớn lạnh, xem ra cô lại gặp phải một nhân tố đáng sợ rồi.

Bất quá có khiêu khích mới vui, độ khó càng cao thì học được càng nhiều, cô Linh Lung chưa bao giờ sợ hãi khó khăn!

Bạn đang đọc Thần Tượng Tỏa Sáng sáng tác bởi Lucifer181098
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Lucifer181098
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 39

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.