Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chuyện xưa chưa kể

Tiểu thuyết gốc · 1504 chữ

Chương 2: Chuyện xưa chưa kể

Sau khi nhóm tiên nữ kia đi rồi, cô tiếp tục đi dạo loanh quanh vài vòng, cũng tranh thủ hóng hớt thêm vài chỗ nữa rồi mới lết về Minh Phượng cung của mình.

Thực ra một kẻ được mệnh danh là nữ hoàng tai tiếng như cô vốn không có nhiều bạn bè, hay nói cho đúng hơn là chẳng có mống nào dám làm bạn với cô, thế nên cả Thiên giới rộng lớn là vậy, nhưng cô vẫn luôn diễn vai hiệp khách độc hành.

Rất lâu trước kia, lúc mà cô vẫn còn rất nhỏ rất nhỏ ấy, cô cũng có nhiều bạn. Cho đến khi bản tính yêu thích cái đẹp bộc lộ quá mạnh bạo thì mọi thứ liền đi lệch khỏi quỹ đạo.

Vậy mới nói, cái gì cũng có nguyên nhân của nó cả, mà cái nguyên nhân cho câu chuyện của cô chỉ tóm gọn trong vài chữ "tình yêu không có lỗi, lỗi ở bạn thân!".

Trước kia cô có một cô bạn rất thân, hai người chơi với nhau từ lúc tóc cô mới mọc lơ thơ cho đến lúc tóc dài chấm đầu gối. Quãng thời gian khi cô còn nhỏ, trong mắt chúng tiên cô vẫn là một cô công chúa bình thường, tuy thỉnh thoảng cũng đỏng đảnh, chua ngoa nhưng không đến mức giống thành phần khủng bố như sau này.

Cô bạn kia tên là Thuỷ Liên, nguyên thể vốn là giọt nước trong hồ Dao Trì, trải qua gần vạn năm hấp thu thiên địa linh khí mà mở ra linh trí, rồi lại qua vài trăm năm mới thành hình người. Nếu so về tuổi tác bọn họ với nhau thì cô chỉ là một con nhóc chưa mọc đủ lông, còn Liên đích xác là một bà lão sắp rụng hết tóc!

Sau khi Liên trở thành Thuỷ thần một thời gian dài, cô cũng đã hoàn toàn trưởng thành. Cô vốn là kẻ yêu cái đẹp bẩm sinh, lúc nhỏ thì thích động vật, hoa cỏ xinh đẹp, lớn lên liền chuyển qua thích nam tiên xinh đẹp.

Mới đầu cô còn dè dặt chỉ dám nhìn trộm, dần dần gan lớn liền nhìn chằm chằm, nhìn không chớp mắt. Sau đó chỉ nhìn thôi không đủ làm thoả mãn lòng yêu thích của cô, cô liền động tay động chân. Bọn họ chạy cô đuổi, bọn họ trốn cô tìm! Tiêu chí của cô là trẻ không tha, già không thương, ương ương cũng chén tất!

Thế rồi một hôm cô bạn thân của cô dẫn một tiên nam có khuôn mặt siêu cấp đẹp trai đến giới thiệu với cô.

Cô ấy nói, hắn là người cô ấy đã sống nương tựa vào từ lúc chưa mở linh trí. Nguyên thể của hắn là bông hoa sen trong hồ Dao Trì, còn cô ấy là giọt nước bám trên thân hoa Sen, cho nên nói rằng bọn họ sống nương tựa vào nhau cũng chẳng sai.

Ngày đó cô vẫn còn lơ mơ chưa hiểu sự đời, luôn cho rằng bông hoa sen kia và Liên chỉ là bạn thân, lại không nhìn ra được sự mập mờ giữa bọn họ.

Ngày nào cô cũng bịa ra vài chục lý do để đến tìm hắn nhằm thoả mãn sở thích của mình, hắn cũng chẳng trưng ra vẻ mặt chán ghét, hay chơi trò trốn tìm với cô. Mãi sau này cô mới biết, hắn làm như vậy bởi vì cô là bạn tốt của người trong lòng hắn.

Mọi chuyện cứ diễn ra như vậy vài trăm năm, trong vài trăm năm đó cô đã không còn đi trêu chọc các tiên nam khác, mà ngày nào cũng đi theo hắn như một cái đuôi cắt không đứt. Dần dà cô nhận ra cảm giác của cô đối với hắn đã thay đổi, không còn đơn giản chỉ là thích vẻ đẹp của khuôn mặt hắn.

Là một kẻ thuộc trường phái hành động, cô lập tức quyết định tỏ tình với hắn.

Tối hôm đó, cô hí hửng đi tìm hắn với hàng loạt viễn cảnh tươi đẹp về tương lai trong đầu. Nhưng người ta nói chẳng có sai, càng hi vọng thì càng tuyệt vọng. Cô nói cô yêu hắn, hắn lại trả lời rằng người yêu của hắn chính là cô bạn thân của cô. Lúc đó cô chỉ biết gật gật đầu, rồi lại lắc lắc đầu với hắn như một đứa thần kinh.

Vài hôm sau, cả Thiên giới nhận được tin hắn và Thuỷ thần sắp thành hôn. Cô ngồi ngây người nghe mấy tiên nữ trong cung của mình bàn tán về hôn sự của bọn họ. Có tiên nữ vào báo Thuỷ thần ghé thăm, đang ngồi chờ ở phòng tiếp khách.

Cô biết cô ấy đến nói về lễ cưới nên liền lấy lý do không khoẻ để từ chối. Thực sự bấy giờ cô không đủ mạnh mẽ để gặp cô ấy, nhất là khi biết hắn cũng ở đó.

Sát ngày thành hôn của bọn họ, cô không nhịn được lại đến tìm hắn. Khi nhìn thấy cô, sự ngạc nhiên thoáng qua đôi mắt hắn rồi lập tức được thay thế bằng nụ cười gượng gạo.

Tối hôm đó cô không trở về cung của mình mà ở lại chỗ của hắn. Có thể ngày hôm đó cô đã để tâm ma chi phối bản thân, hoặc cũng có thể như cha cô đã nói, đó là vận mệnh của bọn họ, tránh không được.

Cô lén lút bỏ thuốc vào bình rượu mang theo, rồi lấy lý do uống mừng hắn sắp kết thúc cuộc sống độc thân để ép hắn uống cùng mình. Hắn chẳng mảy may nghi ngờ, lại còn uống rất vui vẻ.

Thuỷ thần có một thói quen là vào mỗi buổi sáng sớm sẽ đến tìm người trong lòng, sau đó bọn họ đưa nhau đến những nơi chỉ có thế giới của hai người.

Nhưng hôm nay thì khác, cô ấy nhìn thấy trong căn phòng quen thuộc, chồng sắp cưới cùng bạn thân quần áo xộc xệch đang ngồi cùng nhau. Lúc đó cô nhìn thấy sự kinh hoàng trào dâng trong mắt cô ấy, cũng như nhìn thấy sự kinh hoàng đang lan tràn trong lòng chính mình.

Ngay ngày hôm đó, tin Thuỷ thần huỷ hôn, cùng tin yêu thú thượng cổ sắp phá được phong ấn trên núi Tuyết Sơn xông ra ngoài, lan tràn khắp mọi ngóc ngách Thiên giới. Thuỷ thần xung phong dẫn theo chúng tiên đi tu bổ phong ấn, tất nhiên hắn cũng cùng đi theo. Chúng tiên khắp nơi bàn tán xôn xao, cả về chuyện của bọn họ lẫn chuyện của yêu thú.

Vốn chẳng có bức tường nào là không lọt gió, trước kia cô luôn đeo bám hắn, nên chuyện Thuỷ thần huỷ hôn không ai nói mọi người cũng tự hiểu là vì cô. Cho dù bọn họ không hiểu hết nhân quả trong đó, nhưng người có mắt vẫn nhìn ra được nguyên nhân thật sự.

Từ đó trở đi cô không bao giờ gặp lại Liên nữa. Trong lần tu bổ phong ấn trên núi Tuyết Sơn bọn họ đã thất bại, yêu thú xổng ra hại chết rất nhiều tiên, bao gồm cả Liên. Cha cô nói, hồn phách của cô ấy đã bị đánh thành nhiều mảnh rơi vào luân hồi, nếu tìm được tất cả hồn phách rồi dưỡng trong đèn hồn mới có khả năng giúp cô ấy sống lại.

Sau gần năm trăm năm lăn lộn trong luân hồi, cuối cùng cô cũng tìm đủ hồn phách của cô ấy mang về Thiên giới. Đấy là điều duy nhất cô có thể làm, coi như một chút đền bù cho những gì mình đã gây ra. Mặc dù ngày hôm đó, cô và hắn ngoài uống rượu say ra thì chẳng sảy ra chuyện quái gì cả.

Sau khi hoàn tất bước cuối cùng, cô tự phong ấn tất cả những ký ức của bản thân có liên quan đến hắn và Liên.

Cũng từ đó trở đi, không ai dám thân cận với cô nữa, bọn họ sợ sẽ trở thành Liên thứ hai. Còn cô, một điều tất nhiên là sau khi phong ấn ký ức, cô lập tức trở lại như trước kia, khiến Thiên giới náo loạn.

Mọi chuyện có thể sẽ mãi như vậy, nếu ngày hôm đó Bách Hoa tiên không xúc động giáng cho cô một đòn. Chẳng biết hắn đánh kiểu gì mà giải luôn phong ấn của cô, từng đoạn ký ức như ngựa đứt cương ồ ạt xuất hiện, ép buộc cô lại một lần nữa quay trở lại.

Nhưng một điều chắc chắn là, cô của trước kia đã ngủm lâu rồi.

Bạn đang đọc Thần Tiên Cũng Phải Sợ sáng tác bởi Anhglennemeier
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Anhglennemeier
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 13
Lượt đọc 387

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.