Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

THẦN MINH ĐẠI LỤC (1)

Tiểu thuyết gốc · 725 chữ

Hàng loạt mệnh lệnh vừa ra, một màn quỷ dị xuất hiện phía sau cánh cổng 1đột nhiên tối lại khống thấy cảnh phía sau dường như có 1 màn che bao lại cả không gian trong cổng. Sau đó 1 lực hút cường đại xuất hiện kéo theo Tần Minh và trong cổng nhanh cóng đến nỗi Tần Minh không kịp phản ứng gì cả và hôn mê. Thời gian dần trôi qua không biết bao lâu có thể là trong nháy mắt, có thể là trong ngàn vạn năm. Ý thức Tần Minh dần tỉnh lại mơ mơ hồ hồ mở mắt ra nhìn thấy hoàn cảnh xung quanh đột nhiên giất mình nhảy lên tự hỏi

- “Đây là đâu?” vừa tự nhủ vừa ngơ ngác nhìn xung quanh.

Xung quanh là 1 cánh trùng mênh mông cây cối cao trùng trùng điệp điệp, phía trước là 1 con sông với dòng nước xanh biếc tỏng veo, ánh nắng xen qua từng kẽ lá mang đến ấm áp, không khí trong lành mang theo nhiều mùi hương lẫn lộn có mùa thơm ngác của nhiều loại hoa. Hắn ngẩn ngơ không biết có chuyện gì, nó đã phá vỡ nhận thức của Tần Minh trong mấy mươi năm. Hắn đi lại dòng sông, vừa tới hắn liền sợ ngây người. Vì hắn nhận thấy thân ảnh dưới sông không giống hắn nha, mà giống hắn thời còn nhỏ khoảng 5-6 tuổi a. Hắn không tin vì dựa vào những kiến thức một kho của mình mà không có cách gì lý giải cả. Đột nhiên một tiếng kêu hào sảng vang lên

- “Cậu nhóc, ngươi là ai sao đi đến đây?” một bóng người từ trong rừng đi ra, trang phục không có hiện đại mà có phần thô sơ. Đó là 1 người đàn ông trung niên khoảng 30-35 tuổi mang theo 1 cây cung phía sau còn mang theo 1 cái vỏ. Hẳn là đang săn bắt về.

- “Chào chú, đây là nơi nào vậy?” Tần Minh ngơ ngác 1 lúc liền hiểu ra và nhanh chóng trả lời. Hắn đã hiểu vì trong quá trình bị sự cố nên thời không bị thắt loạn và đưa hắn đến nơi này.

- “Đây là Thiên Hồn xã” người trung niên cũng nhiệt tình trả lời, sau đó lại hỏi: “Sao tiểu tử ngươi tới đây, cha mẹ ngươi đâu?”

Tần Minh trả lời “Thúc thúc, cháu chỉ nhớ mình tên Tần Minh mà hiện tại cháu không nhớ gì hết. Lúc cháu tỉnh lại là ở đây rồi”

Hắn là người thông minh a, đây là đâu hắn không biết nên chỉ tìm cách biện giải cho mình.

Vị thúc thúc kia cũng là 1 người lương thiện, ngh hắn nói vậy liền cau mày 1 lát và giới thiệu chính mình “ Thúc tên là Tần Vũ, chúng ta cùng họ nhỉ, giờ cháu không nhớ gì hay là đến nhà thúc đi”

- “Nhà thúc không có gì mà giúp cháu cũng không sau, về nhà vợ thúc thấy chắc cũng đồng ý mà” Tần Thiên cười cười nói

Tần Minh cũng không do dự nói “ Vậy cháu cám ơn thúc trước” Nói xong, 1 lớn 1 nhỏ 2 người đi về nhà Tần Thiên. Vừa về tới, Tần Minh thấy 1 người phụ nữ trung niên đang cắt 1 ít rau cải trên sân. Vừa thấy Tần Thiên trở về, người phụ nử trung niên vui mừng ra đón, vừa thấy Tần Minh bà ta hiếu kỳ hỏi :

- “Tần ca, đứa bé này là ai vậy, dễ thương quá nha”

Sau đó Tần Thiên nói mình gặp Tần Minh như thế nào kể qua 1 lần và bà ấy cũng vui vẻ, vì đã thành hôn hơn mấy năm rồi mà họ vẫn chưa có con nên rất nhiệt tình. Bà ấy tên là Sở Ngọc Hà lên tiếng hỏi

- “Nếu như con không ngại có thể để 2 vợ chồng tôi nhận con làm con nuôi không?”

- “Dạ vâng ạ” “Cha, mẹ” hắn vừa nói xong lại xúc động chạy lại ôn họ. Vì hắn là cô nhi nhưng từ trước tới giờ, hắn mong muốn có được cha mẹ yêu thương như mọi người. Bây giờ được thế này, hắn làm sao không xúc động đây?

Bạn đang đọc Thần Minh đại lục sáng tác bởi TửThầnThiênVương
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TửThầnThiênVương
Thời gian
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.