Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trước ngạo sau cung. (1)

Phiên bản Dịch · 1527 chữ

Khi nhìn thấy Nhạc Trọng uống hết canh thịt, khóe môi An Ny nhếch lên, ánh mắt lộ ra ý cười thỏa mãn, toàn thân tràn đầy thần thái hạnh phúc.

Lam Lam nhìn dáng vẻ thỏa mãn tràn đầy hạnh phúc của An Ny, trong lòng cảm thấy vô cùng khó hiểu:

- Nam nhân này có gì tốt đây? Không ngờ An Ny tỷ lại thích loại nam nhân này, thật sự là không thể tưởng tượng nổi!

Đúng lúc này vẻ mặt Tam Nha thất kinh vọt vào trong nhà gỗ đè thấp thanh âm lo lắng nói:

- Lam Lam, không tốt, quý tộc Giao Thú thành đến đây!

- Cái gì? Quý tộc Giao Thú thành đã đến?

Sắc mặt Lam Lam biến thành vô cùng tái nhợt, thân thể cũng thoáng run rẩy lên, quay đầu nhìn An Ny lo lắng nói:

- An Ny tỷ, nhanh ẩn núp đi. Quý tộc Giao Thú thành lại đến, đám quý tộc kia mỗi khi tới thôn chúng tôi nếu không phải vì lương thực thì là đến bắt nữ nhân hay cướp của. Với vẻ xinh đẹp của chị, bọn hắn tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho chị đâu!

An Ny buông muỗng xuống, cảm giác đảo qua, lại nhìn Nhạc Trọng lãnh đạm hỏi:

- Hai mươi ba người, hai mươi mốt tam giai, một tứ giai, một nhị giai. Tiêu diệt bọn hắn?

Nhạc Trọng trầm ngâm một lúc, khẽ lắc đầu nói:

- Đỡ tôi đi ra xem!

An Ny bước lên vươn hai tay bế Nhạc Trọng đi lên kiểu công chúa ôm.

Nhạc Trọng có chút bất đắc dĩ cười:

- Có thể đổi cách ôm khác hay không?

Khóe môi An Ny nhếch lên, gương mặt lạnh băng thường ngày mang theo tia cười giảo hoạt:

- Không đổi, cách ôm kiểu này, tôi thích!

Nhìn dáng tươi cười của An Ny, Nhạc Trọng không nhịn được ngây người, bị dáng tươi cười xinh đẹp của nàng mê mẩn.

Với lực ý chí mạnh mẽ hiện tại của hắn, cho dù là mị thuật của cường giả cửu giai cũng không thể làm hắn mê muội. Chỉ có dáng tươi cười tràn ngập cảm tình không mang theo chút mị thuật của An Ny mới có thể làm cho hắn mê mẩn lâm vào bên trong. Lực ý chí mạnh mẽ của hắn có thể ngăn cản bất kỳ mị thuật nào, nhưng không thể ngăn cản được một trái tim chân thành nóng rực.

Bị Nhạc Trọng nhìn chằm chằm, gương mặt An Ny chợt đỏ ửng, nàng không dám nhìn hắn, trong nháy mắt xuất hiện ngoài cửa đã đổi lại tư thế, dìu dắt Nhạc Trọng đi ra ngoài.

Ngay lối vào thôn nhỏ, một đội chiến sĩ mặc áo giáp màu đen, thân thể tản ra khí tức lạnh thấu xương lưng đeo trường kiếm bảo vệ một nam tử trung niên mặc lễ phục hoa lệ, cưỡi trên con ngựa trắng cùng một nam tử mặc hắc bào ngồi trên ngựa biến dị màu đen đang phóng thẳng vào trong thôn nhỏ.

Các hộ gia đình trong thôn đều đi ra, lấy ra lương thực tốt nhất đặt sang một bên, quỳ trên mặt đất sắc mặt trắng bệch, thân thể lạnh run.

Tên nam tử trung niên cưỡi ngựa trắng chán ghét liếc mắt nhìn nhóm người trong thôn đang quỳ, đưa tay bịt mũi phất phất tay nói:

- Thật là, cái thôn rách nát này quá kém, không có mặt hàng nào tốt cả. Bỏ đi, các ngươi đi bắt hai mươi tiểu quỷ, mau nhanh hoàn thành mệnh lệnh của Tá Y đại nhân đi!

Một đội chiến sĩ vọt ra như hổ vào bầy dê, đem một nhóm trẻ con trong thôn bắt lại nhốt vào trong cũi.

Trong thôn nhất thời vang lên thanh âm khóc thét ầm ĩ.

Thôn trưởng run rẩy thân thể, mặt lộ vẻ sợ hãi đi tới trước người nam tử trung niên cưỡi ngựa trắng run bần bật hỏi:

- Y Phúc Tư huân tước đại nhân vĩ đại, ba tháng trước không phải chúng tôi mới tiến hiến qua đồ tế huyết tế rồi sao? Đồ tế tiếp theo không phải là năm năm sau sao? Vì sao hiện tại lại bắt nhi đồng trong thôn chúng tôi?

Y Phúc Tư huân tước trừng mắt tàn nhẫn phẫn nộ quát:

- Dân đen, ta làm thế nào không cần ngươi dạy. Quỳ xuống, nếu không ta chém chết ngươi!

Sắc mặt thôn trưởng biến thành cực kỳ trắng nhợt, quỳ sụp trên mặt đất cuống quýt dập đầu.

Dựa vào An Ny dìu dắt, Nhạc Trọng đi ra khỏi nhà gỗ, vừa đi ra ngoài hắn liền chứng kiến một nhóm trẻ con từ năm tới mười tuổi bị bắt nhét vào trong những lồng giam không ngừng òa khóc kinh hoảng, những người trưởng thành bị mất đi nhi đồng đều lớn tiếng khóc lóc quỳ trên mặt đất không dám cử động.

Ba thiếu niên khi nãy xâm nhập vào nhà gỗ cũng đang quỳ trên mặt đất, sắc mặt trắng bệch, thân thể lạnh run không dám ngẩng đầu.

Nhìn thấy cảnh tượng này, Nhạc Trọng khẽ cau mày, sát khí trong mắt chợt lóe rồi biến mất. Những đứa trẻ bị nhốt trong lồng giam hiển nhiên là có mục đích sử dụng vào những hành động tà ác, nếu không căn bản không bị bắt giữ vào trong cũi như thế.

Y Phúc Tư huân tước nhìn thấy An Ny đang dìu Nhạc Trọng đi ra, trong hai mắt nhất thời hiện lên vẻ tham lam dâm đãng, lớn tiếng ra lệnh:

- Con nhỏ thật khá, không ngờ nơi này lại có mặt hàng tốt như vậy, người đâu, đem nàng bắt lại cho ta!

Nghe được mệnh lệnh của Y Phúc Tư, sáu gã chiến sĩ nhanh chóng hướng An Ny vọt tới.

An Ny một tay dìu dắt Nhạc Trọng, một tay rút ra trường côn sau lưng tùy tay đâm tới, huyễn hóa thành sáu đạo côn ảnh đánh lên thân thể sáu gã chiến sĩ kia.

Chỉ trong tích tắc sáu gã chiến sĩ tam giai bị đánh bay, ngã trên mặt đất thống khổ giãy dụa.

Dưới lời căn dặn của Nhạc Trọng, An Ny đã lưu tình, nếu không với lực lượng bát giai của nàng, chỉ cần thổi một hơi đã có thể đem sáu gã chiến sĩ tam giai trực tiếp đánh thành phấn vụn.

Y Phúc Tư nhìn thấy An Ny mạnh mẽ như vậy, không kinh sợ mà còn lấy làm mừng, nhìn thôn trưởng quỳ gối trước ngựa của hắn hỏi:

- Tốt! Liệt mã thật tốt, ta thích! Ba Lỗ, nàng là ai?

Thôn trưởng Ba Lỗ run rẩy đáp:

- Y Phúc Tư huân tước đại nhân, nàng gọi là An Ny, là một thợ săn mới lưu lạc tới thôn chúng tôi không lâu!

Trong mắt Y Phúc Tư hiện lên hàn quang như độc xà, cười tàn khốc phất tay uy hiếp:

- An Ny, ngươi lập tức quỳ xuống đầu hàng với ta, ta có thể làm chủ miễn huyết tế trong thôn này. Nếu ngươi không đầu hàng, ta sẽ giết sạch những đứa bé này, tiếp theo tàn sát hết cả thôn. Nếu ngươi không muốn cả thôn bởi vì ngươi bị tàn sát sạch sẽ, thì bỏ vũ khí xuống đầu hàng ta, làm nữ nhân của ta. Ngươi có ba mươi giây thời gian suy nghĩ, nếu tới lúc đó ngươi không trả lời, ta sẽ giết sạch những người nơi đây!

Khi Y Phúc Tư đang uy hiếp An Ny, đội hộ vệ của hắn chợt đem binh khí trong tay nhắm ngay nhóm trẻ con trong lồng giam.

Y Phúc Tư quét mắt nhìn những thôn dân, tàn khốc cười nói:

- Các ngươi nếu muốn sống sót phải đi cầu nàng, xin nàng cứu các ngươi đi!

- An Ny, van xin cô đầu hàng đi. Con của tôi ở trong tay bọn họ, van xin cô đầu hàng Y Phúc Tư huân tước đi. Hắn nhất định sẽ cho cô cuộc sống phú quý…

- An Ny, tôi xin cô xem mấy ngày qua chúng tôi trợ giúp cô cứu chúng tôi đi…

- …

Từng thôn dân quỳ dưới đất lết tới trước người An Ny cầu xin.

Thôn trưởng Ba Lỗ quỳ gối đi tới trước người An Ny, cuống quýt dập đầu, đem trán đập đến ra máu, tận lực cầu xin:

- An Ny tiểu thư, tôi lạy cô, tôi đại biểu hơn trăm người trong thôn van xin cô cứu thôn chúng tôi đi, van xin cô, van xin cô…

Y Phúc Tư hung tàn ác độc, nếu An Ny không đầu hàng hắn sẽ thực sự làm ra chuyện tàn sát cả thôn. Thôn trưởng Ba Lỗ chỉ có thể quỳ xuống thỉnh cầu An Ny hi sinh cứu bọn họ.

Bạn đang đọc Thần Ma Hệ Thống của Tư Sản Bạo Tăng
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 4
Lượt đọc 326

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.