Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cuộc thi đấu hoa khôi. (2)

Phiên bản Dịch · 1479 chữ

Ngải Ny là mỹ nữ tuyệt sắc do Đạm Dạ Lâu bồi dưỡng. Thân hình nàng vốn nhỏ xinh, dáng người đầy đặn, hơn nữa có được làn da trong suốt, gương mặt tuyệt đẹp. Trên người nàng mang theo vẻ thanh thuần cùng non nớt, gợi cảm cùng hồn nhiên, tựa như một cô gái nhỏ tập hợp khí chất của thiên sứ cùng ác ma.

Ngải Ny nhìn mọi người cười ngọt ngào, phất phất tay nói:

- Chào mọi người! Tôi là Ngải Ny! Hiện tại Ngải Ny nhảy múa cho mọi người xem, đợi lát nữa các vị đại ca ca, thúc thúc cần mua nhiều đóa hoa cấp cho Ngải Ny nga!

- Nga! Nga! Nga! Ngải Ny!

- Anh yêu em ah!

- …

Những tiếng quỷ khiếu vang lên liên tục, phi thường náo nhiệt.

Ngải Ny nhoẻn cười cầm microphone bắt đầu ca hát. Thanh âm của nàng như chim hoàng oanh xuất cốc, đồng thời nương theo tiếng hát nàng không ngừng uốn éo thân thể mềm mại, biểu diễn một đoạn nhiệt vũ nóng bỏng khêu gợi.

Ngải Ny ca múa vô cùng xuất sắc, cho dù là những thần tượng tại địa cầu trước cuối thời cũng không bao người so sánh được, nàng vừa hát xong phía dưới đã truyền lên thanh âm vỗ tay nhiệt liệt.

- Một ngàn đóa hoa!

- Một ngàn năm trăm!

- Hai ngàn!

- …

Trong dãy ghế khách quý Đạm Dạ Lâu, lại truyền ra thanh âm đấu giá điên cuồng.

Triệu thiếu đỏ mắt nhìn Ngải Ny nhưng không dám tiếp tục kêu giá, trước đó hắn đã đưa ra thật nhiều đóa hoa nhưng không thu hoạch được gì, hắn không muốn tiếp tục lãng phí tiền trên người nàng.

- Bốn ngàn đóa hoa!

Ngay trong lúc mọi người còn đang nhiệt liệt cạnh tranh, lại truyền ra thanh âm của Nhạc Trọng, toàn bộ những thanh âm khác liền ngừng bặt, từng đạo ánh mắt đủ giết chết người rơi lên trên thân thể hắn.

Nhạc Trọng vừa lên tiếng, mọi người đều câm miệng, bọn hắn cũng không dám tiếp tục cạnh tranh với Nhạc Trọng.

- Ngải Ny, đạt được cao nhất là bốn ngàn đóa hoa!

Đúng lúc này trên sân khấu truyền ra thanh âm người điều khiển chương trình.

Ngải Ny nhìn Nhạc Trọng ném ra nụ hôn gió dễ thương cười nói:

- Đại ca ca, đa tạ anh!

Dứt lời Ngải Ny xoay người đi vào.

Không bao lâu sau, sương khói lại bay lên sân khấu, trong ánh mắt của mọi người Tề Thanh Nhi trong bộ váy liền áo màu trắng xuất hiện.

- Tề Thanh Nhi!

- Thanh Nhi!

- …

Tề Thanh Nhi vừa hiện thân, các khách nhân từng nghe qua tiếng hát của nàng đều hoan hô kinh thiên động địa.

Triệu thiếu vừa thấy nàng thân thể liền vô cùng kích động.

Tề Thanh Nhi vừa hiện thân, đôi môi anh đào khẽ mở, tiếng ca tràn ngập ma lực tuyệt vời vang vọng khắp hội trường. Năm giây sau hội trường hoàn toàn yên tĩnh, chỉ có thanh âm tiếng hát tràn ngập ma lực của nàng phiêu đãng lên.

Được tiếng hát kia làm dịu, cơ hồ toàn bộ áp lực tích lũy trong lòng mọi người đều chậm rãi tiêu tán, thân thể nhẹ nhàng lên.

- Tôi muốn nữ nhân này!

Trong ghế lô, hai mắt Tạp Lưu lóe lên tinh quang, gắt gao nhìn chằm chằm Tề Thanh Nhi, trong mắt thoáng hiện nét tham lam như đinh đóng cột nói. Thanh âm của Tề Thanh Nhi cho dù là Thánh tộc nghe được cũng cực kỳ hưởng thụ, không thua gì khoái cảm của bọn hắn sinh ra khi giết người.

Cách Lôi Tư Thác có chút đau lòng liếc mắt nhìn Tề Thanh Nhi cắn răng đáp ứng:

- Được!

Sau khi tiếng hát biến mất, trong ba giây hội trường vẫn thật yên tĩnh, nhưng ngay sau đó liền bộc phát tiếng vỗ tay nhiệt liệt.

Vô số nam nhân nhìn Tề Thanh Nhi, trong mắt thoáng hiện nét tham lam cùng độc chiếm.

Tề Thanh Nhi có vẻ đẹp tuyệt thế, khí chất cao xa, đồng thời còn có tiếng hát siêu phàm tuyệt luân, mỹ nữ như vậy trăm năm khó gặp.

Một nam tử ngồi trên dãy ghế khách quý Đạm Dạ Lâu trong mắt thoáng hiện nóng rực nói:

- Tôi tặng bốn ngàn đóa hoa cho Tề Thanh Nhi tiểu thư!

Nam tử cùng tranh đoạt Y Bích Ti khi nãy nhìn Tề Thanh Nhi trong mắt tràn ngập cuồng nhiệt cùng ngưỡng mộ:

- Tôi tặng bảy ngàn đóa hoa cho Tề Thanh Nhi tiểu thư!

Hai mắt Triệu thiếu đỏ đậm hung tợn gầm rú:

- Một vạn! Tôi tặng một vạn đóa hoa cho Tề Thanh Nhi tiểu thư!

Lời của Triệu thiếu vừa nói ra, hội trường lập tức yên tĩnh. Một vạn đóa hoa tương đương một ngàn vạn ưng tệ. Đây là số tiền mà không phải người nào cũng có thể lấy ra, cho dù lấy ra được cũng rất ít có người vì muốn ngủ với nữ nhân một đêm lại đem số tiền lớn như vậy hai tay dâng lên.

Phải biết rằng lần thi đấu hoa khôi trước đó số lượng hoa cao nhất cũng chỉ bốn ngàn đóa hoa mà thôi.

Ngay lúc Triệu thiếu hai mắt đỏ đậm nhìn chằm chằm Tề Thanh Nhi trên sân khấu, lại truyền ra thanh âm của Nhạc Trọng:

- Hai vạn!

Thanh âm Nhạc Trọng vừa truyền ra, ánh mắt mọi người liền tụ tập trên người hắn.

Toàn bộ nam nhân nhìn Nhạc Trọng chằm chằm, trong mắt hiện lên đủ loại cảm xúc ghen tỵ, hâm mộ, nghi hoặc, phẫn nộ. Nếu như bị Nhạc Trọng đấu giá thành công, như vậy hắn sẽ trở thành người đàn ông đầu tiên của bốn đại hoa khôi Thanh Trượng thành.

Triệu thiếu nhìn chằm chằm Nhạc Trọng hai mắt đỏ đậm, hơi thở dồn dập, trong mắt thoáng hiện vẻ giãy dụa sau đó giống như dã thú bị thương lớn tiếng gầm rú:

- Hai vạn một ngàn!

Bỏ ra hai ngàn vạn mua đầu đêm của một nữ nhân, điều này đối với Triệu thiếu mà nói chính là lần đầu tiên, nhưng hắn bất kể thế nào cũng phải đem đầu đêm của Tề Thanh Nhi đoạt tới tay.

Nhạc Trọng thản nhiên nói:

- Ba vạn!

Triệu thiếu nghe được thanh âm của Nhạc Trọng, cơ hồ bị tức giận tới hộc máu, hắn không nhịn được đứng bật lên, nhìn Nhạc Trọng lớn tiếng quát:

- Ngươi thật sự muốn tranh tiếp với ta sao?

Nhạc Trọng khinh miệt liếc mắt nhìn Triệu thiếu châm chọc nói:

- Quỷ nghèo! Mua không nổi hoa thì cút ngay cho ta!

Triệu thiếu bị lời nói khinh miệt của Nhạc Trọng làm tức giận tới hộc máu, hai mắt đỏ bừng, gương mặt dữ tợn kêu lên:

- Ai là quỷ nghèo còn chưa biết đâu! Ta tặng năm vạn đóa hoa cho Tề Thanh Nhi tiểu thư, có bản lĩnh ngươi đưa hơn sáu vạn!

Nghe xong lời nói của Triệu thiếu, toàn trường yên tĩnh, tất cả mọi người dùng ánh mắt vô cùng khiếp sợ nhìn Triệu thiếu. Năm vạn đóa hoa, đây chính là năm ngàn vạn ưng tệ, cho dù là đối với phú hào cũng không phải là con số nhỏ. Thật nhiều phú hào hàng tỉ chỉ có vốn lưu động chừng một hai trăm triệu. Triệu thiếu vì đầu đêm của một nữ nhân lại ném ra năm ngàn vạn ưng tệ, quả thật là hành động kinh thiên.

Nhạc Trọng thản nhiên nói:

- Mười vạn! Ta tặng mười vạn đóa hoa cho Tề Thanh Nhi tiểu thư!

Lời nói của Nhạc Trọng giống như búa tạ hung hăng oanh vào lòng Triệu thiếu, làm sắc mặt hắn trắng nhợt xụi lơ tại chỗ ngồi lẩm bẩm:

- Điên rồi! Người điên này thế nhưng lấy một trăm triệu mua đầu đêm của một nữ nhân, hắn thật sự là điên rồi!

- Mười vạn đóa hoa!

- Hắn thế nhưng ra mười vạn!

- Hắn thật sự là có tiền…

Trong hội trường vô số tiếng nghị luận vang lên. Tất cả mọi người than thở sợ hãi, nghị luận sôi nổi.

Tề Thanh Nhi cũng không nhịn được nhìn Nhạc Trọng liếc mắt.

Mười vạn đóa hoa chính là một trăm triệu ưng tệ, trong lịch sử hoa khôi Thanh Trượng thành chưa từng có hoa khôi nào đạt được nhiều hoa như vậy.

Bạn đang đọc Thần Ma Hệ Thống của Tư Sản Bạo Tăng
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 6
Lượt đọc 336

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.