Tan Vỡ!
Khi tấm lá chắn bị đánh vỡ, Duy Đặc cũng chạy ra cách đo hơn mười mất mét.
Một gã đồ sử khác là Duy Sâm, trong mắt hàn quang chợt lóe, không khí phía sau
cuồn cuộn, thôi động những sóng siêu âm với tốc độ khủng bố xuất hiện trước
mặt Nhạc Trọng. Y phất một ngón tay về phía Nhạc Trọng, không khí kết thành
bảy con dao sắc nhọn chém thẳng về phía Nhạc Trọng.
Nhạc Trọng đã sớm triển khai kĩ năng ảnh bộ và hợp thể phòng hộ thuật, hắn tuy
không thể thấy những mũi đao không khí kia nhưng lại có thể dựa vào năng lực
cảm ứng nguy hiểm và kinh nghiệm chiến đấu phong phú rút ra móng vuốt của Hỏa
Diễm điểu tạo thành vô số lưỡi đao bằng hỏa diễm, thẳng tay đánh tan sáu luồng
dao trong không khí.
Luồng dao thứ bảy trực tiếp chém vào cánh tay trái của Nhạc Trọng, vốn là có
thể chém vào xương cốt Nhạc Trọng nhưng lại bị bộ giáp da rắn tứ giai mà hẵn
đang mặc đỡ được.
Bản thân Nhạc Trọng cũng bị đạo khí nhận mang cự lực kinh khủng kia phách bay
xa hơn mười thước.
Bạch Tiểu Thắng ở bên cạnh Nhạc Trọng, sau khi tiến hóa thành tiến hóa giả
mang theo lực lượng và mẫn tiệp song thuộc tính, trong mắt chợt lóe lên hàn
quang, tựa như một cơn lốc nhảy tới trước người Duy Sâm, một đao mang theo
tiếng nổ âm bạo thẳng tới Duy Sâm mà bổ tới.
- Tạp ngư, chết đi cho ta!
Cống kích của Duy Sâm bị cắt đứt, trong mắt hiện lên một tia lệ mang, chỉ một
ngón tay về phía Bạch Tiểu Thắng, bốn đạo khí nhận to lớn phá không chém thẳng
tới người Bạch Tiểu Thắng.
Một cỗ cảm giác tử vong khiến cho người ta hít thở khó khăn tiến thẳng vào
trong tâm Bạch Tiểu Thắng, sắc mặt hắn đại biến, trong nháy mắt bổ ra liên
tiếp đao ảnh, thân ảnh cũng nhanh chóng lùi về một bên.
Một đạo đại khí nhận kia chấn nát đám đao ảnh mà Bạch Tiểu Thắng bổ ra, rồi
đánh lên rời hắn. Trong đó có một đạo trực tiếp chém thẳng lên tay trái của
hắn, trực tiếp khảm lên tầng giáp làm từ da thú tam giai biến dị trên người
hắn, chém rách ra một vết thương, lộ ra đầu xương trắng hếu, đại lượng máu
huyết phun thẳng từ vai Bạch Tiểu Thắng, bắn ra phía ngoài xa.
Bạch Tiểu Thắng nhìn Duy Sâm sợ hãi kêu:
- Thật mạnh! Đây là sứ đồ của Thiên Đường thần quốc sao? Thực là quá mạnh mẽ
rồi.
Nhạc Trọng đã từng mang theo binh linh bất ngờ tập kích mà chiến thắng được
hai tên Thiên Đường thần quốc sứ đồ, mà lần đó là nhờ có Ngân Sương là vương
bài, trực tiếp đánh cho một tên sứ đồ hoa rơi nước chảy, còn một đoàn cường
giả còn lại thì vây công gã còn lại, mới có thể khiến cho cả hai gã sứ đồ bị
thương nặng được.
Hiện tại Ngân Sương đang bị đầu tam giai biến dị thú kia kiềm chế, cho nên hai
gã Thiên Đường thần quốc sứ đồ này mới có thể bày ra được chiến lực khủng bố
không ai sánh bằng được, dưới trướng Nhạc Trọng thực sự là không có ai có thể
địch lại được.
Chính bởi vì sứ đồ có được sức chiến đấu kinh khủng đến như vậy, cho nên mới
bị Thiên Đường thần quốc an bài tới nhiều chiến khu làm vương bài. Rất nhiều
địa khu xảy ra chống phá chỉ cần sứ đồ tới liền có thể nhẹ nhàng trấn áp hết.
Bọn họ không quan tâm kẻ nào tới một người hay cả một bộ binh đoàn tinh nhuệ,
chỉ cần một người là có thể phá hủy toàn bộ sức chống cự của một vạn người tụ
hợp lại.
Nhạc Trọng lui về sau mấy bước, quang mang trong mắt dị động, quát lớn:
- Thanh Vũ! Xuất thủ.
Một sinh vật hình người, thân cao hai thước, toàn thân bọc thép, hiện lên màu
lam sắc, trong tay cầm một thanh ngũ sắc đại kiếm dài một mét năm, đột nhiên
xuất hiện trước người Duy Saam, thanh đại kiếm kia mang theo một đạo kiếm
quang chém thẳng tới người Duy Sâm.
- Thật nhanh!
Sắc mặt Duy Sâm đại biến, mạnh mẽ như hắn cũng sinh ra một tia dự cảm nguy
hiểm vô cùng, hắn cuối cùng phải lui lại, năm ngón tay phải cùng phóng ra, bảy
đạo cự đại khí nhận có thể phá hủy xe thiết giáp một cách đơn giản phóng ra,
hướng thẳng tới cái tên quái vật hình người toàn thân bọc thép kia mà chém.
Kỷ Thanh Vũ đang thao túng sinh vật hình người kia cũng không thèm trốn tránh
làm gì, trong đôi mắt đẹp hiện lên một vẻ điên cuồng. Tay kiếm trong tay phách
xuống, chấn vỡ hai đạo cự đại khí nhận, sau đó tiếp tục hướng tới Duy Sâm đâm
một kiếm.
Năm đạo khí nhận còn lại trảm lên bộ giáp sinh vật hình người bọc thép mà Kỷ
Thanh Vũ mang trên mình, bên trên bộ giáp cũng hiện ra năm vết nứt, thế nhưng
vẫn chưa hề bị năm đạo khí nhận cự đại đó trảm vỡ ra.
Bàn tay Duy Sâm đảo một cái, một mặc thuẫn màu trắng hiện ra trước mặt hắn,
sau đó ngưng tụ ra một bạch sắc quang tráo chắn ở trước người hắn.
Một kiếm cự đại kinh khủng kia đánh thẳng lên quang tráo bạch sắc vang lên một
âm thanh, cường ngạnh chém dứt cả quang tráo luôn, thực là sắc bén không gì
bằng. Một kiếm nhẹ nhàng chém xuống, đã chém đứt cả tứ cấp phòng hộ y và tứ
giai biến dị thú giáp mà Duy Sâm mang trên người, tiện thể còn lấy đi một cánh
tay của hắn luôn.
Kỷ Thanh Vũ phương hướng cường hóa chủ yếu là kiếm khí vì nàng chuyển chức trở
thành kiếm khách. Kiếm khách có thể khiến cho kiếm khí của bản thân tiến giai
thành tứ cấp kỹ năng kiếm quang. Kỷ Thanh Vũ cường hóa kiếm quang này bởi nó
là tất sát kỹ của kiếm khách, khi nàng phát động kiếm quang thì kiếm của nàng
sẽ biến thành vô kiên bất tồi, đến cả thú giáp da từ tứ giai biến dị thú cũng
có thể đơn giản mà chém đứt được.
Chẳng qua tu luyện tất sát kỹ kiếm quang này cần có một yêu cầu đặc thù, đó
chính là phải bỏ qua tất cả các công kích viễn trình kỹ năng. Kỷ Thanh Vũ sau
khi học tập kiếm quang này rồi thì về sau cũng không thể nào cường hóa viễn
trình kỹ năng công kích hệ từ Thần Ma hệ thống được.
- A! Đau quá! Đau quá đi!
Tay phải của Duy Sâm bị chặt đứt khiến cho sắc mặt hắn vặn vẹo, từ sau lưng
phóng ra một lượng khí lớn, giúp cho hắn có thể duy trì phi hành trên không.
Kỷ Thanh Vũ lạnh lùng đưa mắt nhìn chằm chằm vào tên Duy Sâm bị nàng bức cho
phải bay lên trời kia.
Sau một khắc, từng đạo thương quang mạnh mẽ hướng tới Duy Sâm đang bay ở trên
trời mà đam tới.
Duy Sâm nhịn đau đớn, lần nữa tế ra một bạch quang thuẫn, một quang tráo bạch
sắc lại từ hư không hiện ra, chặn lại đại lượng thương kích.
- Duy Đặc. Lui lại mau!
Duy Sâm hét lớn một tiếng, từng đạo khí lưu đưa hắn bay nhanh trên khoảng
không.
- Thật nguy hiểm, đám hầu tử dã man này sẽ ra phải là đệ nhất sứ đồ mới có
thể tiêu diệt được bọn chúng.
Trong lòng Duy Đặc cả kinh, thân hình cũng chợt lóe lên, không quay đầu về
phía quân tinh nhuệ của Thiên Đường thần quốc, mà chạy về một phương hướng
khác.
Đám sứ đồ này thực lực quả là mạnh mẽ không sai, nhưng mà bọn họ càng thêm sợ
chết hơn những kẻ khác. Bọn họ chỉ muốn sống, để có thể hưởng thụ cách loại mỹ
tửu, mỹ nhân, không thiếu thứ gì, nhưng một khi chết đi thì cái gì cũng sẽ
không còn nữa.
Hơn nữa mỗi một sứ đồ đều là chiến lực trân quý của Thiên Đường thần quốc, cho
nên Thiên Đường thần quốc cũng không trách cứ bọn họ quá nặng nề.
Đăng bởi | Mr. Robot |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Lượt thích | 6 |
Lượt đọc | 156 |