Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đại Chiến ngoài thành U Minh

Tiểu thuyết gốc · 1974 chữ

Sau vụ đi săn Yêu Sư thú đó Hạ Hiểu Tinh giúp Họa Y thu phục đôi chuột tinh làm thuộc hạ và dậy chúng tu tiên.Họa Y đặt cho đôi chuột tên là Cao Lãnh và Cao Hiên, chúng vì báo đáp ơn cứu mạng mà trở thành thuộc hạ của nàng, đi khắp nơi thu thập tin tức, giúp nàng điều tra.

Trong căn phòng thanh nhã, bốn người ngồi bàn bạc về chuyện hàng yêu lần này.Cao Hiên nói:

-Kì Xoa hải là yêu quái tu luyện nghìn năm, đạo hạnh cao thâm, hành tung khó đoán. Gần đây tiểu nhân điều tra được hắn thường cải trang thành tiểu yêu rồi trà trộn, lẩn trốn, rình rập linh hồn mang tiên căn dồi dào đi qua Hoàng Tuyền chiếm lấy tu luyện nâng cao tu vi.

Cao Lãnh nhìn Họa Y nói:

-Chủ nhân, ở trên phố ta thấy có người theo ngài nên đã cố tình cắt đuôi hắn, để đưa người đến đây.

Họa Y gật đầu nói:

-Người đi theo ta là Lãnh Nguyệt Hàn, các ngươi hãy điều tra tung tích người này giúp ta. Nhưng phải ưu tiên về Ma Huyết Châu, nếu có tin tức thì phải lập tức báo về cho ta.

Nói rồi nàng quay qua nhìn Hạ Hiểu Tinh hỏi:

-Ngươi giúp ta dàn trận để bắt Kì Xoa Hải chứ?

Hạ Hiểu Tinh lắc lắc đầu nói:

-Giúp ngươi được gì chứ? Ta không giúp.

Họa Y bị hắn chọc giận trợn mắt quát:

-Không giúp thì ngươi hãy lượn về đi. Khỏi cần ở đây.

Hạ Hiểu Tinh cười cười nói:

-Ngươi dạo này không biết kiềm chế chút nào. Chiến đấu với yêu quái sao thiếu phần của ta được chứ.

Phía ngoài thành U Minh khung cảnh tĩnh mịch, mười dặm Hoàng Tuyền hoa bỉ ngạn đỏ thẫm, nở rực rỡ. Hoa bỉ ngạn nơi đây gắn liền với một truyền thuyết, truyền thuyết kể rằng có một linh hồn vì lưu luyến nhân thế, không muốn rời đi đầu thai mà mãi đứng ở nơi này, chàng trở thành người lái đò, ngày ngày lái đò đưa những vong hồn qua sông, chàng ở đây để chờ đợi một mỹ nhân. Nước mắt chàng rơi xuống dòng sông, khiến mười dặm Hoàng Tuyền mọc lên những bông hoa bỉ ngạn xinh đẹp yêu mị như bây giờ. Nghe nói những bông hoa này, mang theo hồi ức về dáng hình người con gái mà linh hồn đó luôn giữ kín trong trái tim. Họa Y nghe Hạ Hiểu Tinh huyên thuyên nãy giờ về sự tích mười dặm bỉ ngạn, mà chẳng có lời nào bày mưu, hiến kế giúp nàng khiến đôi mắt nàng lộ vẻ khó chịu, nhưng rất nhanh lại chuyển thành vài phần tán thưởng, nàng liếc nhìn Hạ Hiểu Tinh nói:

-Được ta sẽ bày trận ở mười dặm bỉ ngạn. Mười dặm bỉ ngạn là nơi vắng vẻ ít người lui tới, bày trận pháp dưới khóm hoa sẽ dễ ngụy trang che dấu, nếu đúng như ngươi kể thì trong ngàn năm kia những cây bỉ ngạn đã được thanh lọc mang theo linh khí sẽ làm suy giảm yêu lực của Kì Xoa Hải.

Cao lãnh và Cao Hiên sau nhiều năm lăn lộn giang hồ đã thành lập cho mình một đội mật thám vươn tay rộng khắp lục giới. Họ chuyền tin ra ngoài rằng có linh hồn mang tà huyết rất mạnh, sẽ đi qua Hoàng Tuyền để đầu thai chuyền kiếp. Theo kế hoạch thì ngày mai giờ ngọ ba khắc sẽ tập kích Kì Xoa Hải.

Mười dặm Hoàng Tuyền u tối tĩnh mịch, được phủ lên những bông hoa mang sắc đỏ yêu dị như những giọt huyết lệ lấp lánh, tà mị. Giữa nền hoa đỏ rực, một thân hình nhỏ bé, choàng chiếc áo choàng màu trắng, rách dưới tả tơi, tay và chân đều bị chiếc xích to dài, khóa lại. Đôi chân lết đi những bước nặng nề. Theo sau là quan sai canh chừng nghiêm ngặt.

Ở phía xa xa một đôi mắt sáng rực trong đêm tối, như một con thú dữ đang rình mồi. Đôi mắt hung dữ, mang theo sự cuồng loạn giết chóc đang thèm thuồng chăm chú đánh giá con mồi trước mặt. Tà huyết này là thuộc tộc linh hồ, đúng là của hiếm thế gian. Kì Xoa Hải không đợi được thêm nữa lao vào con mồi. Hắn vung trưởng đánh bay tên quan sai, vồ lấy tà huyết thì thình lình bị tà huyết phản công trúng bùa bất động trong không gian.

Giành được thế chủ động Họa Y vung thanh kiếm Cẩm Vân dồn toàn lực chém vào đầu yêu quái, nhưng yêu quái ngàn năm nhanh nhẹn né được đường kiếm của nàng. Hắn điên tiết vận nội công, tính dùng một chưởng đánh nát Họa Y, nhưng không hiểu sao ma lực của hắn giảm sút nghiêm trọng. Ở trong bụi hoa, hai người áo đen lao ra tấn công yêu quái nhưng bị nó tung trưởng phản kích đánh bay ra xa, hai người nằm im, có lẽ bị thương rất nặng.

Họa Y bị trúng trưởng lực của yêu quái vào vai, cơn đau đớn khiến khi tức hỗn loạn làm nàng thổ huyết, lảo đảo hai bước lùi về phía sau. Hạ Hiểu Tinh chính tay bày trận pháp vây hãm yêu quái giúp Họa Y, nhưng chàng không ngờ Tĩnh An cung lại cử Họa Y đi thu phục một yêu quái có yêu lực mạnh mẽ, thâm sâu như Kì Xoa Hải.

Hạ Hiểu Tinh toàn thân hắc quang phát ra đang định nhảy vào vòng chiến, thì một thân ảnh nhanh như chớp đã lao ra đỡ cho Họa Y đòn đánh thứ hai của Kì Xoa Hải.

Thân ảnh đó chính là Lãnh Nguyệt Hàn, Lãnh Nguyệt Hàn đỡ được đòn của yêu vật ngàn năm nhưng bị phản vệ đến thổ huyết. Kì Xoa Hải bị phục kích, vây đánh khiến hắn tức giận gào thét. Hắn đánh ra một luồng nội lực phá tan trận pháp của Hạ Hiểu Tinh, nội lực kinh thiên đánh cho đám nguời Hạ Hiểu Tinh và Họa Y tan tác, nằm ngục trên nền đất.

Kì Xoa Hải cười lên khanh khách chói tai đầy ngạo nghễ:

-Thiên giới dựa vào đám quân phế vật như các người mà cũng muốn thu phục ta ư? Thật ngu xuẩn.

Nói rồi hắn vung tay định hạ sát thủ với Họa Y.

Lúc này những người ở Tĩnh An cung đang quan sát bằng Xạ Ảnh đã không thể ngồi yên. Hạo Thiên cùng Lăng Nhất tiên quân vội vàng đến ứng cứu.

Kì Xoa Hải từng bước mang theo nụ cười man rợ tiến gần đến chỗ Họa Y, đúng lúc hắn định hạ sát thủ với nàng thì ngọc bội lam bích trong ngực áo sáng lên, một con yêu hổ trắng bốn cánh dang rộng, từ đâu nhảy tới nhe răng, giơ vuốt gầm vang đất trời, mãnh hổ hất văng yêu vật ra xa ba trượng. Nó cúi người xuống để Họa Y leo lên lưng. Họa Y ngồi trên lưng mãnh hổ linh lực hùng hậu, gương mặt mang vẻ kinh diễm lạnh lùng, nụ cười nửa miệng mang theo nét quyến rũ lại thêm vài phần khinh khi, nhìn về phía yêu quái. Yêu quái lúc này thấy được nguồn linh lực đỏ rực phát quang của mãnh hổ và chủ nhân của nó thì cảm thấy kinh hồn bạt vía, vừa muốn co cẳng chạy thoát thân, lại vừa không dám. Mãnh hổ chớp mắt lao vào, chỉ ba đường đã xé xác yêu vật trước mặt, như xé một con gà.

Khi Hạo Thiên và Lăng Nhất tiên quân cùng đệ tử Tĩnh An cung đến nơi, mười dặm bỉ ngạn hoa rực rỡ yêu mị, trước kia nay đã tàn tạ, dập nát. Trên nền hoa bỉ ngạn dập nát, xác của Kì Xoa Hải nằm vương vãi trên vũng máu.

Dưới đám hoa bỉ ngạn, những giọt máu của Lãnh Nguyệt Hàn và Họa Y cùng vương vãi, hòa quyện với nhau, thấm vào một bông hoa bỉ ngạn ở gần, lập tức khiến kí ức ngàn năm chứa đựng trong những bông hoa vỡ vụn, kéo theo hàng ngàn mảnh hồi ức ẩn dấu trong những bông hoa cùng lúc hiện lên. Trên bầu trời u tối hàng trăm hàng ngàn hình ảnh của một người con gái xinh đẹp yêu kiều, trong hàng ngàn mảnh kí ức vỡ vụn kia nàng ấy khi cười, lúc lại khóc, lúc thì lại đang mơ màng,vẻ đẹp lay động lòng người.

Vẻ đẹp ấy lại khiến cho những người ở đó kinh ngạc bội phần vì nàng ấy giống hệt với Họa Y. Nhưng nhìn kĩ thì lại thấy không giống lắm, nàng ta mang khí chất yêu mị, mê đắm, ánh mắt mang theo sát ý lạnh người. Họa Y ngơ ngác nhìn những hồi ức vụn vỡ xinh đẹp ấy, đôi mắt ánh lên sự ngạc nhiên, thì chợt nghe tiếng sụt sùi bên cạnh. Nàng quay người nhìn sang thấy Tiểu Bạch, lúc này đã hóa lại thành một chú mèo trắng, nước mắt nó đang rơi không ngừng, nàng thật không ngờ một yêu vật thượng cổ mới lúc trước còn hung bạo, giết chóc man rợ như vậy mà giờ đây lại khóc yếu đuối đến thảm hại.

Thấy sủng vật đáng thương Họa Y quên luôn chuyện lúc nãy, nàng nhẹ bế Tiểu Bạch vào lòng, thì nghe được tiếng mèo nhỏ thì thầm trong nước mắt:

-Ta biết người sẽ giữ lời hứa trở về cạnh ta mà. Ta vì muốn bảo vệ người nên ngày đêm không ngừng tu luyện, cuối cùng ta đã làm được rồi.

Họa Y tuy nghe những lời đó có vài phần không hiểu lắm nhưng vẫn xoa xoa đầu Tiểu Bạch dịu dàng vỗ về:

-Ngoan nào! Cảm ơn ngươi đã bảo vệ ta.

Ở cách đó không xa, Lãnh Nguyệt Hàn khi nhìn thấy những hồi ức vỡ vụn kia không hiểu sao trái tim hắn lại nhói đau, một cảm giác tức giận xen lẫn căm hận với Họa Y như bóp nghẹt trái tim hắn, làm hắn đau đớn. Một tay đưa nên ôm ngực, hắn hướng mắt về phía Họa Y thấy nàng đang ôm mèo trắng vuốt ve, dáng vẻ vô cùng đáng yêu. Những hồi ức của mỹ nhân dần mờ ảo tan trong không gian tối tăm, lúc này trái tim hắn mới dần dần bình tĩnh lại.

Hạ Hiểu Tinh từ bên kia chạy đến chỗ Họa Y hỏi:

-Y Y ngươi không sao chứ?

Họa Y liếc nhìn cánh tay, máu từ vết thương đã chảy thấm qua lớp áo ngoài nhưng vẫn nhoẻn miệng cười nói với Hạ Hiểu Tinh:

- Ta không sao.

Hạ Hiểu Tinh thắc mắc gãi đầu:

-Tại sao mỹ nhân trong hồi ức bỉ ngạn kia lại giống hệt ngươi vậy? Liệu nàng ấy có phải cụ tổ của ngươi không?

Họa Y cũng đang suy nghĩ vấn đề này:

-Mi hỏi ta thì ta hỏi ai? Sao mà ta biết được chứ?

Hạ Hiểu Tinh nói :

- Y Y ngươi đứng lên được không, ta đưa ngươi về cung. Chỗ ta có chân dược của sư phụ, cho ngươi dùng sẽ mau khỏi thôi.

Hạ Hiểu Tinh liếc thấy Họa Y chảy máu liền đỡ nàng dậy, xé áo băng tạm vết thương lại cho nàng. Mọi người cùng nhau trở về tiên cung.

Bạn đang đọc Thần Cửu Châu sáng tác bởi daoco
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi daoco
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.