Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hàng không cho, người phải cứu, tiền vẫn phải cầm!

Phiên bản Dịch · 1098 chữ

- Cũng không phải là không có cách, ta cần phải thương nghị với những Thú Hoàng khác một phen!

- Ta cho các ngươi thời gian!

Trong lòng Phương Tư đánh giá một chút, nói.

- Ba ngày đi! Nhất định phải cho chúng ta một câu trả lời chắc chắn!

- Có thể!

Tương Liễu hơi gật đầu, bây giờ tất cả Thú Hoàng đều ở phía Bắc Đại Lục, rất nhanh có thể tụ tập lại một chỗ.

- Ta phải làm thế nào mới có thể liên hệ với các ngươi?

- Chúng ta sẽ chủ động liên hệ, các ngươi sẽ thấy được!

Phương Tư mỉm cười, quay người cùng mọi người rời khỏi nơi này.

Tương Liễu đứng một mình tại chỗ, chín cái đầu rắn không ngừng đung đưa, giống như đang đang trầm tư suy nghĩ...

Thật ra nó không hề hoài nghi, dưới cái nhìn của nó, bất kỳ vật gì đều có giá của nó, chỉ có điều là có đủ tiền hay không.

Dù sao sinh mệnh Trần Thư lúc trước, chính là dùng sinh mệnh nhân loại khác làm giá cả.

Mà Lôi Điểu trước mắt, vẫn đơn giản hơn rất nhiều, chỉ cần dùng Tài Nguyên là cố thể đổi được.

Đương nhiên, cũng không loại trừ trường hợp đối phương thật ra rất để ý sinh mệnh của đám người kia nhưng lại cố ý giả bộ như không thèm để ý…

Tương Liễu không có suy nghĩ quá lâu, ngược lại ngửa mặt lên trời gào thét, chuẩn bị tụ tập toàn bộ Thú Hoàng lại thương nghị một phen.

...

- Các vị, cùng chia sẻ ý kiến đi.

Giờ phút này, tội phạm nhóm Nam Giang tụ tập cùng một chỗ, cũng bắt đầu thương nghị.

Trong lúc nhất thời, đám người nói ra kế hoạch riêng của mình, trong mắt lúc nào cũng bốc lên quang mang tội phạm...

Mặc dù nội dung không giống nhau, nhưng lại nhất trí muốn đạt được hiệu quả.

Lôi Điểu không thể cho, người phải cứu, Tư Nguyên vẫn phải cầm!

Từ khi vừa mới bắt đầu, tội phạm nhóm Nam Giang đã không hề nghĩ đến chuyện trung thực làm một vụ giao dịch.

Đồng thời lúc này, đám Thú Hoàng cũng tụ tập lại với nhau.

- Các ngươi thấy thế nào?

Tương Liễu nói qua một lần về yêu cầu của nhân loại, muốn thăm dò ý kiến của những Thú Hoàng khác.

- Quyết không đáp ứng!

- Một bầy kiến hôi mà thôi, cũng dám mở miệng gào như sư tử!

- Ta cũng không đồng ý! Một ngàn vạn triệu Tài Nguyên, làm sao có thể?!

Chỉ trong chốc lát, đám Thú Hoàng ồn ào, vô cùng cáu kỉnh.

- Cửu U, ngươi cảm thấy thế nào?

Tương Liễu không để ý đến đám Thú Hoàng, mà nhìn phía Cửu U Cự Mãng.

Bây giờ Long Hoàng không ở đây, nó cùng đối phương phụ trách quản lý Hung Thú tộc, đối phương mặc dù là Thú Hoàng thời đại mới, nhưng đầu óc so với nó có tốt hơn một chút…

- Có điểm gì đó là lạ...

Hai mắt Cửu U Cự Mãng lạnh lùng, nói.

- Thứ nhất, đối phương vậy mà không thèm để ý chuyện sống chết của đám người kia, mà lại để ý đến Tài Nguyên? Điều này không giống với tác phong của nhân loại!

Tương Liễu chậm rãi nói.

- Mỗi người đều có tính cách riêng thôi.

- Thứ hai, Lôi Điểu kia cũng không phải phàm vật, loại sinh vật này ngươi sẽ tuỳ tiện bán đi sao?

Cửu U lại đưa ra nghi vấn.

- Hiện tại xiềng xích thiên địa vỡ tan, nhân loại thiếu khuyết Tài Nguyên, một ngàn vạn triệu đủ để bọn hắn bồi dưỡng được không ít Truyền Kỳ.

Trên mặt Tương Liễu lộ vẻ suy ngẫm, chậm rãi giải thích.

- Dùng một Khế Ước Linh đổi lấy sự tồn tại của nhiều Truyền Kỳ như vậy, nhân loại cũng không lỗ đâu?

Thiên phú của nhân loại cường đại, cộng thêm việc xiềng xích bây giờ đã biến mất, thứ duy nhất bọn hắn thiếu hụt chính là Tài Nguyên!

- Cái này... Cũng có khả năng...

Trong lúc nhất thời, Cửu U cũng có chút đoán không ra suy nghĩ của nhân loại.

- Kỳ thật ta cũng cảm thấy có điểm gì là lạ...

Tương Liễu suy nghĩ nói.

- Lúc đó ánh mắt của bọn hắn, quá quỷ dị... Ta luôn cảm giác mình bị lừa rồi...

- Một vụ giao dịch này, chúng ta còn làm không?

- Làm!

Ánh mắt Cửu U lạnh lùng, nói.

- Con chim kia quá đáng ghét, nếu không tìm cơ hội bóp chết, sớm muộn cũng sẽ giống như con thỏ kia!

- Thật sự phải cho đi hơn một ngàn vạn triệu Tài Nguyên sao?!

- Dĩ nhiên không phải!

Cửu U lắc đầu, nói.

- Huống chi, chúng ta nào có nhiều Tài Nguyên như vậy?

- Vậy ý của ngươi là?

- Trước tiên cứ lấy ra một ít Tài Nguyên trong bảo khố đi.

- Bọn hắn sẽ đáp ứng sao?

- Ba ngày nữa có thể bàn lại sau...

Cửu U chậm rãi nói.

- Nếu thất bại, chúng ta cũng sẽ không thua thiệt gì cả, cứ coi như là thử đi.

- Được!

Tương Liễu gật đầu đáp ứng.

Trong chốc lát, dường như Cửu U nghĩ tới điều gì đó, lại nói:

- Trước tiên phái hai Thượng Vị Truyện Kỳ, canh giữ ở điểm tụ tập kia của nhân loại! Nếu có bất kỳ biến động bất thường nào, lập tức tiêu diệt toàn bộ cứ điểm!

- Không phải là ngươi nói không lo lắng bọn hắn sẽ được di chuyển đi sao?

- Để phòng vạn nhất!

Không thể không nói, sau khi bị Trần Thư lừa gạt không ít lần, bọn chúng đã có kinh nghiệm...

...

Ba ngày sau.

Đám Thú Hoàng lại lần nữa tụ tập ở phía Bắc Đại Lục, chờ đợi nhân loại chủ động liên hệ...

- Mấy nhân loại kia có tới không?

- Chúng ta không phải là uổng công chờ đợi sao?

Đám Thú Hoàng nghị luận ầm ĩ, trong lòng đều có một chút không kiên nhẫn.

Tâm thần Cửu U cũng khẽ động, chẳng lẽ là phía bên kia căn bản không có ý muốn giao dịch.

Bạn đang đọc Thần Cấp Lựa Chọn: Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội (Dịch) của Tam Phong 11
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Vô_Tà_Team
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 13

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.