Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tần Thiên Trở Lạ

Tiểu thuyết gốc · 985 chữ

Giọng nói là của một lão già tóc bạc, thế nhưng mặt mũi lại tràn đầy sự ngoan độc cùng xảo quyệt. Lão là Đại Trưởng Lão Tần Thiếu Cư.

- Đại trưởng lão, đã lâu không gặp, nay cũng chẳng khác lúc trước nhiều nhỉ, hahaha.

Nghe giọng nói này, Tần Thiếu Cư khuôn mặt trắng bệch, đây chả phải là giọng của Tần Thiên – cái tên phế vật kia sao.

- A, thì ra là tên phế vật sao Tần Thiên trở lại đó sao, hahaha.

Tần Thiên cũng đáp trả lại:

- Hừ, ai là phế vật còn chưa biết!

Ngay lập tức, hắn phi thân về phía Tần Thiếu Cư, một cước đạp cho hắn ngã bay.

Cả sân bãi kinh ngạc, tất cả mọi người đều kinh ngạc, Tần Thiếu Cư cư nhiên chính là Tần Gia Chính Tộc Đại Trưởng Lão, với lại còn có tu vi Luyện Khí Bậc 9 Đỉnh Phong, sắp sửa bế quan đột phá Trúc Cơ Bậc 1, thế mà lại bị cho Tần Thiên một cước đánh bay, thế chả phải nói Tần Thiên có tu vi Trúc Cơ Bậc 1 trở lên hay sao?

Bị đánh bay Đại Trưởng Lão Tần Thiếu Cư vất vả lắm mới đứng lên, khuôn mặt tràn đầy sợ hãi cùng với không thể tin được.

- Không, ta không tin chỉ trong 1 năm ngươi có thể khôi phục tu vi cùng tăng nó tới Trúc Cơ Bậc 1 được.

Lúc này, Tần Thái cũng từ phòng nghị sự lao ra thấy Tần Thiên cái khuôn mặt này làm cho hắn trở nên ghen ghét không thôi. Tần Thiên lúc sinh ra đã được trời ban cho thiên phú tu luyện hơn người cùng với khuôn mặt hết sức nổi bật đã làm lu mờ đi hắn, cho nên hắn cấu kết cùng một số trưởng lão hãm hại Tần Thiên, làm cho hắn mất hết tu vi. Từ đó, lấy cớ phế vật mà đuổi ra khỏi Tần Gia Chính Tộc.

Đang định mở miệng châm chọc cho đỡ ghiền thì hắn bị Tần Thiếu Cư mới gượng dậy từ dưới mặt đất làm cho hành động ngăn cản hắn.

- Tần Thái, không nên như vậy, hắn đã khôi phục tu vi rồi.

Trên khuôn mặt Tần Thái tràn đầy sự không tin, quát lên:

- Ngài đừng giỡn ta, ta sẽ không tin ngài đâu!

- Hahaha, tên phế vật Tần Thiên này làm thế nào cũng không sẽ không bằng ta, hahaha.

Định tiến lên cho Tần Thiên một cái bạt tai thì lại bị Tần Thiếu Cư ngăn cản lại. Tần Thái khuôn mặt giận dữ gạt tay Tần Thiếu Cư ra lao về phía Tần Thiên nhưng lại bị Tần Thiên một cước đá bay hơn 3 thước, khóe miệng thổ huyết, khuôn mặt nhợt nhạt nằm rạp trên mặt đất.

- Hừ, ngươi Tần Thái cái tên phế vật này muốn đánh ta sao, ngươi còn không xứng rờ da ta chứ nói chi là đánh.

Mà một bên, nãy giờ thấy một màn này, Tần Chiến Không khuôn mặt rơi lệ, nói:

- Thiên nhi, ngươi cuối cùng cũng trở lại a.

Nhìn vào mặt Tần Chiến Không đang rơi lệ, Tần Thiên cảm nhận được sự ấm áp từ tận đáy lòng mình.

Từ nhỏ, khi hắn vừa mới lọt lòng, mẹ hắn do không chịu nổi đã vong, từ nhỏ đến lớn chỉ có cha hắn Tần Chiến Không lo cho hắn việc tu đạo, buồn vui trò chuyện cùng hắn.

Mà cho dù là hắn không phải là con của Tần Chiến Không, nhưng thân xác này thì phải a.

- Ân, cha, ta đã trở lại.

- Ta vừa nãy ở ngoài này nghe ai vừa định tước vị ngươi đó hả?

- Ừm, là Tần Thái.

Liếc về Tần Thái, hắn cư nhiên khuôn mặt co rúc, tràn đầy sợ hãi la lên:

- A, là hiểu lầm a, ta hôm nay thấy Tần Thiên gia gia trở lại nên có ý định trả lại ngôi vị Thiếu Tộc Trưởng cho gia gia chứ làm gì có ý định chiếm ngôi của Gia Chủ chứ hả, hahaha?

- Thật sao, sao lúc nãy ai nói ta là phế cái gì đó hả ta?

- Aaa, ta vừa nảy thấy gia gia khuôn mặt khó chịu, nghĩ là lâu rồi chưa khởi động gân cốt nên sẳn sàng làm bia cho ngài đánh thôi ấy ạ!

Khuôn mặt Tần Thiên co quắp không thôi, không nghĩ Tần Thái cũng có bộ mặt này a.

- Thế thì ta trách lầm Tần Thái cái đứa cháu chắt chít của ta rồi.

- Đúng vậy, đúng vậy a.

Tần Thái khuôn mặt hiện lên tia vui mừng, thầm nghĩ mình có cơ hội sống sót a.

- Nhưng nếu ta phụ lòng ngươi thì chắc ngươi sẽ buồn, vì thế ta đành phải hi sinh thân mình vì ngươi. Được rồi, ngươi muốn làm bia cho ta đánh à, được mau đứng lên, mới không nhìn thấy có một năm nà sao như vậy yếu ớt vậy a.

Tần Thái khuôn mặt từ vui mừng chuyển sang đau khổ, vội nói:

- Aaa, Tần Thiên gia gia, ta bị ngươi đánh một cú đã co quắp khốn khổ thế này, ngài có thể tha cho ta một lần hay không?

Khuôn mặt cười rộ lên của Tần Chiến Không cười vang, nói:

- Thiên nhi, ngươi cũng nên tha cho hắn đi a.

- Hừ, nể tình cha ta nên ta mới tha cho ngươi đó, ngươi mau rửa ráy chờ ta đánh ở Gia Tộc Khảo Hạch đi.

Nói xong, Tần Thiên vội đi về phía căn phòng lúc trước của mình, nó bây giờ cũng chẳng khác xưa kia. Vẫn Màu sắc này, vẫn cái gối, cái chăn, cái giường,… này đã gắn bó hắn suốt từ nhỏ đến lúc hắn ra đi a.

Bạn đang đọc Thần Cấp Linh Sư Hệ Thống sáng tác bởi Tanphat887
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Tanphat887
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 86

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.