Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 1: Xuyên qua và tiếp nhận hệ thống.

Tiểu thuyết gốc · 1427 chữ

Ngày 1/1/2019

Thành Phố Hồ Chí Minh, Việt Nam

Tại một khu chung cư nhỏ, trước cổng khu chung cư có một người thanh niên diện mạo thanh tú, có thể tự nhận là một cái soái ca, trên tay anh đang cầm một cái dây chuyền Ngọc Trai đẹp mắt, dễ nhận ra sợi dây chuyền này rất đắt tiền, giá trị trên 20 triệu VND. Không ai khác, hắn chính là Tần Thiên - main của chúng ta.

Tần Thiên - Một tên hết sức bình thường trong xã hội hiện nay, gia cảnh thấp kém, học hành lại chẳng giỏi giang, lại còn thường hay ra ngoài đánh nhau. Cũng chính vì thế nên sau khi tốt nghiệp cấp 3 hắn phải chạy đôn chạy đáo tìm việc làm, may mắn lắm mới có thể xin được làm một cái công nhân cho một cái công ty nhỏ chuyên ngành vật liệu xây dựng. Có thể nói rằng, hắn không có điểm gì tốt cả, ngoài vẻ ngoài khá đẹp trai.

Bây giờ, hắn đang đứng trước khu chung cư của bạn gái hắn - Lâm Noãn Noãn.

Hắn suốt cả năm, hắn dành dụm hơn 30 triệu VND, nay hắn trích ra 20 triệu VND để mua một sợi dây chuyền Ngọc Trai để tặng bạn gái.

Trong lòng vui vẻ, hắn thầm nghĩ: "Chắc chắn nàng sẽ vui vẻ lắm đây"

Nhưng sau khi hắn tiến bước tới trước cửa căn phòng trọ của bạn gái mình, hắn bên tai chợt nghe thấy tiếng rên rĩ:

- Ưm...Ư, Hạo... anh nhanh lên...Ưm.

- Em không sợ thằng Thiên tới sao hả, hahaha.

- Sợ gì chứ, hắn hôm nay phải..Ưm trực ca...Ưm đêm.

Tần Thiên không tin vào tai mình, đó là người bạn gái ngoan hiền luôn luôn vui mừng khi thấy hắn về, vui vẻ cùng hắn xem phim, chia sẽ với hắn mỗi khi hắn buồn vì bị sếp mắng sao.

Không thể tin được, hắn vội mở cửa ra, một hình ảnh khiến hắn đơ người. Hai người một nam một nữ đang lăn lộn triền miên trên chiếc giường nhỏ.

- AAAA Các người phản bội tôi sao. Một người là bạn gái, một người là bạn thân. Hahaha, xong rồi, tôi bị cắm sừng rồi, mà không chỉ một cái mà là hai cái hahaha.

- Ơ, Thiên, anh ...

Không để Lâm Noãn Noãn nói xong câu, hắn lao ra khu chung cư, leo lên chiếc xe Jaz87 của mình lao ra đường cao tốc.

Kettttt.....

Một chiếc xe tải Congtainer lao với vận tốc hơn 100km/h về phía hắn.

Rầm...Rầm...Rầm

Tiếng xe va chạm vào nhau báo hiệu một cái tai nạn giao thông lại tới, bao người qua đường thầm hối tiếc cho các sinh mạng vô tội đáng thương bị chết.

Hắn chết thật rồi.

Trong lòng hắn đấu tranh dữ dội: "Ta không muốn chết, ta muốn sống"

Thế nhưng, không đấu tranh được lấu, hắn lâm vào hôn mê ngay lập tức.

Không biết qua bao nhiêu thời gian, hắn tĩnh lại.

- Chẳng phải ta chết rồi sao, tại sao ta lại ở đây.

Bây giờ hắn mới để ý xung quanh đây, hắn đang ở trong một căn phòng khá cổ quái. Vì sao? Nó mang một kiến trúc cổ xưa.

Hắn thầm nghĩ: "Hiện nay cũng có căn phòng dạng này, sao ta không nghe qua ta?"

Bỗng hắn thấy một cái gương, cầm cái gương lên xem hắn thấy bên trong là một cậu thiếu niên khoảng tầm 16 tuổi, khuôn mặt tuấn dật phi thường, phải nói hắn là mẫu đàn ông để cho phái nữ mê đắm.

Đang đánh giá khuôn mặt của thiếu niên, hắn bỗng chợt khuôn mặt biến sắc. Quay đi quay lại khắp căn phòng, Tần Thiên vẫn không thấy ai cả, hắn khuôn mặt đã xanh lại càng xanh hơn, thiếu niên trong gương là hắn. Nhưng mặt hắn đâu phải dạng này đẹp trai, chợt nghĩ đến: "Căn phòng này, khuôn mặt này,... Ta xuyên không rồi" Tần Thiên không thể tin được, hắn vậy mà lại xuyên không đến cổ đại.

Hắn ở Địa Cầu vẫn là một tên ham mê tiểu thuyết xuyên không, nay được một lần xuyên việt tự nhiên là hắn hưng phấn đầy mình, chỉ thiếu chút nữa là nhảy cẫng lên như một thằng điên.

Giờ thì hắn chỉ còn chờ bàn tay vàng của mình xuất hiện, và xưng hùng thế giới này thôi ahh.

Nhưng hắn chờ mãi vẫn chả thấy cái hệ thống nào nhảy ra trong đầu đâu.

10 phút sau...

30 phút sau...

Nửa canh giờ sau, Tần Thiên vẫn chưa thấy cái gì hệ thống, trong lòng thất vọng, ta thế mà không có hệ thống, haizzz.

- Tần Thiên, tên tiểu tử thối này, hôm nay ngươi mau giết 1000 con gà, 100 con vịt, không thì đừng mơ có cơm mà ăn.

Một âm thanh vang lên ngay trước cửa căn phòng, đó là một tên đại hán, thân cao 3 trượng, mặt muỗi râu ria, trên tay vẫn còn một cái dao thái.

Tần Thiên suy nghĩ hơn 30 giây, cuối cùng cũng nhận ra tình huống hiện tại, chẳng lẽ thiếu gia phế vật bị người hầu bắt nạt.

- Vâng, ta đi ngay đây.

Hắn cũng nhanh chóng rời giường đi ra ngoài cửa, hắn hiện tại chắc chắn không đánh lại tên kia, cho nên vẫn một mặt nhu thuận tuân lời.

Đi ra ngoài cửa, hắn chợt quay lại nhìn tên đại hán cao to kia, hỏi:

- Nhưng ta phải đi hướng nào?

- Bên trái kia kìa?

Tên đại hán kinh ngạc không thôi, thầm nghĩ: "Chả lẽ, ta đánh hắn mất trí rồi à?"

Nghĩ lại hắn còn thấy lạ lạ, tại sao bây giờ Tần thiên nghe lời thế này???

Nhưng hắn chỉ nghĩ cho có, sau đó lại một mặt đắc ý đi lên: "Có lẽ ta đánh hắn thành ra thế này hắn sợ ta rồi, hahahaha"

Thế nhưng, hắn lại muốn Tần Thiên không vâng lời hơn, vì hắn muốn đánh cho Tần Thiên một trận. Hắn là Tần Tráng Dương, một tên ngoại tộc đệ tử Tần gia, chịu nhiều sỹ nhục từ các thiếu gia chính tộc, trong lòng khó chịu, ai mà chẳng có. Nay có Tần Thiên từ thiên tài gia tộc trở thành phế vật vạn người khinh thường, hắn cư nhiên trong lòng sung sướng, muốn hành hạ Tần Dương cho hả giận. Một lý do khác nữa là hắn là tay sai trung thành của Tần Thái - đệ nhị gia tộc thiên tài, chỉ sau Tần Dương nên rắp tâm hãm hại hắn, sau khi kế sách thành công, hắn liền miệng lưỡi trơn tru, đề nghị đuổi Tần Thiên ra chi nhánh gia tộc làm khổ sai. Nhận lệnh, Tần Tráng Dương phải hành hạ Tần Thiên không thể tăng cao tu vi để Tần Thái nhanh chóng tiếm ngôi Thiếu Tộc Trưởng, không chỉ thế còn là muốn cả Tộc Trưởng chi vị.

Theo lời chỉ dẫn của Trần Tráng Dương, Tần Thiên đi vào trại gia súc hành sự giết gà cùng vịt. Mặc dù đây chỉ là chi nhánh gia tộc nhưng Tần Thiên vẫn phải công nhận, nơi này quá tuyệt, so với các di tích thắng cảnh cổ đại hắn từng xem qua ở trên Địa Cầu thì nơi này còn muốn đệp hơn 3 phần.

Đi vào trại gia súc, Tần Thiên cảm nhận được một không khí tang thương lan tỏa xung quanh mình. Bên trong trại là một chuồng gà với hơn vạn con, một chuồng vịt và một số chuồng thú linh tinh.

Bắt lấy một con gà, tay Tần Thiên run lên, nói thật Tần Thiên ở Địa Cầu mặc dù hay đi đánh nhau, nhưng lại rất sợ giết gà. Bởi vì, lúc còn nhỏ mẫu thân của hắn cho hắn đi chơi xung quanh chuồng gà, suýt bị gà mỗ nên từ đó gà là một loài vật đáng sợ đối với hắn.

Tay bắt một con gà, hắn nhanh chóng đưa tay cầm dao của mình nhanh chóng kết liễu con gà. Sau đó, hắn vội vàng thả con gà ra, như sợ nếu cầm con gà hắn sẽ chết ngay tức khắc vậy.

- Đinh! Chúc mừng chủ nhân đánh giết gà cấp một, nhận 10 exp, 1 điểm tích lũy.

- Đinh! Lần đầu sát sinh, mở ra Thần Cấp Linh Sư Hệ Thống.

Bạn đang đọc Thần Cấp Linh Sư Hệ Thống sáng tác bởi Tanphat887
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Tanphat887
Thời gian
Lượt thích 6
Lượt đọc 660

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.