Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chuyện cũ - Tình yêu cẩu huyết

Phiên bản Dịch · 1799 chữ

Chương 5: Chuyện cũ - Tình yêu cẩu huyết

- “Ta đã từng có một bạn gái thanh mai trúc mã, tiểu học, sơ trung, trường cấp 3, đại học, chúng ta cùng một chỗ vượt qua thời gian mười sáu năm, coi như nói chuyện yêu đương cũng được năm năm.”

Lúc nói chuyện, Lâm Hoan đốt lên một điếu thuốc lá, khói thuốc bao phủ mặt hắn, để cho người ta không thấy rõ biểu lộ trên khuôn mặt hắn.

- “Sau đó thì sao?” Triệu Thanh Nhã bắt đầu hứng thú.

- “Sau khi tốt nghiệp đại học, ta đi làm ở một công ty kinh doanh xuất nhập khẩu, sau khi xong thời gian thử việc thì liền đạt được cơ hội công tác tại Mỹ.”

Nói đến đây Lâm Hoan tự giễu cười cười, sau đó hắn vừa hung ác rít một hơi thuốc lá, tiếp tục nói ra: - “Ta vốn cho rằng tổng giám đốc công nhận năng lực của ta, thế nhưng là ta sai rồi.”

- “Ồ?” Triệu Thanh Nhã đầu lông mày nhảy lên, hỏi: “Chỗ nào sai?”

- “Đây chính là một cái bẫy, một cái bẫy đem ta với nàng tách nhau ra.” Lâm Hoan khuôn mặt đắng chát.

Triệu Thanh Nhã không lên tiếng nữa, nàng biết Lâm Hoan khẳng định sẽ còn tiếp tục nói đi xuống.

Quả nhiên, Lâm Hoan trầm mặc vài giây đồng hồ sau tiếp tục kể: - “Sau này ta mới biết được, công ty ta đang làm là của cha bạn học chung đại học với ta lập nên, vị bạn học kia vì theo đuổi bạn gái ta, cố ý để cha hắn đem ta điều đến nước Mỹ.”

- “Sau đó thì sao?” Triệu Thanh Nhã hỏi.

- “Sau đó?” Lâm Hoan tự giễu cười một tiếng, nói ra: “Không có sau đó, đây chính là kiểu mẫu của tiểu thuyết về công tử nhà giàu làm đủ mọi thủ đoạn để đánh hạ thanh niên nghèo dành lấy người đẹp.”

- “Quả nhiên là một chuyện tình yêu cẩu huyết.”

Nghe xong Lâm Hoan kể lại chuyện cũ, Triệu Thanh Nhã đầu tiên là trầm mặc hồi lâu, cuối cùng mới phát ra một câu cảm thán như vậy.

- “Đúng vậy à, ta đã sớm nói rất là cẩu huyết mà.” Lâm Hoan lại đốt lên một điếu thuốc, bắt đầu hưởng thụ.

- “Ngươi không tức giận hay sao?” Nhìn bộ dạng này của Lâm Hoan, Triệu Thanh Nhã phi thường nghi hoặc.

- “Tức giận?” Lâm Hoan phun ra một vòng khói nhàn nhạt nói ra: - “Ta đương nhiên tức giận! Ngươi biết lúc chia tay ta nàng nói gì không?”

- “Nói gì?” Triệu Thanh Nhã rất là hiếu kì, nữ nhân chia tay bạn trai yêu đương năm năm nói gì lúc chia tay.

- “Thật xin lỗi, tới lúc gặp được Chu Phong thì ta mới phát hiện ra là, nguyên lai trên đời có nhiều thứ đặc sắc vui vẻ đến vậy.”

- “Hắn có thể mang ta ngồi khoang máy bay hạng nhất du lịch vòng quanh trái đất, mua sắm trên đường phố ở Milan, tắm nắng ở bãi biển Hawai, thưởng thức món cá Pecca trong nhà hàng Pavillon Ledoyen trên đại lộ Champs Elysees.”

- “Mà những thứ này ngươi cũng không cho được ta, vậy nên. . . Chúng ta chia tay đi.”

- “A, nàng đúng là nữ nhân thực dụng đấy.” Nghe Lâm Hoan tự thuật xong, Triệu Thanh Nhã không khỏi trào phúng cười ra tiếng.

- “Thực dụng sao?” Lâm Hoan nhún vai nói ra: “Ta lại cảm thấy thực dụng cũng rất tốt, chí ít sẽ không theo ta ở khu dân nghèo.”

- “Ngươi cứ như vậy nhận mệnh?” Triệu Thanh Nhã có chút không hiểu mà hỏi.

- “Nhận mệnh? Ta không bị đánh bại dễ dàng như vậy” Lâm Hoan cũng hút xong điếu thuốc, ánh mắt kiên định nói.

- “Vậy ngươi về sau có tính toán gì?” Triệu Thanh Nhã giờ phút này sớm đã quên Lâm Hoan làm chuyện xấu xa với nàng, ngược lại bây giờ nàng cảm thấy Lâm Hoan rất đáng thương, không khỏi liền muốn an ủi hắn.

- “Làm Đặc Công.” Lâm Hoan nhìn Triệu Thanh Nhã với anh mắt kiên địnhnois ra: - “Hôm nay ta vừa nộp đơn từ chức, đang lo công việc sau này, bây giờ xem ra làm Đặc công cũng rất có tiền đồ, ngươi nói phải không?”

Triệu Thanh Nhã sắc mặt hài hước trêu: - “Ngươi cho rằng ngươi là James Bond a?”

- “Không biết chừng còn lợi hại hơn à.”

Sau khi gặp được Triệu Thanh Nhã, Lâm Hoan liền có hứng thú với công việc Đặc công, huống hồ Quản gia cũng đã nói, Hệ Thống đã xác nhập thì không có cách nào tách Hệ thống ra khỏi cơ thể, đã không cách nào kháng cự, không bằng hảo hảo hưởng thụ.

Suy nghĩ cho kỹ thì trở thành nam nhân giống như James Bond 007 cũng rất là không tệ, lái xe siêu tốc, mỹ nữ vây quanh, làm nhiệm vụ kinh tâm động phách, đây mới là dáng vẻ mà phái mạnh nên có à.

Có Thần cấp Đặc công Hệ thống trợ giúp, làm ít mà công nhiều à!

Triệu Thanh Nhã không hiểu là tại sao Lâm Hoan lại có suy nghĩ muốn lợi hại hơn cả James Bond, dù sao 007 cũng là nhân vật hư cấu trong phim mà thôi, mà Lâm Hoan cũng chưa chắc có thể trở thành Đặc công được, bởi vậy nàng giễu cợt nói: - “Giống như ngươi, trong phim truyền hình nhiều lắm là sống được một tập!”

“. . .”

Lâm Hoan cảm thấy câu nói này rất quen tai, cái này không phải là lúc trước hắn cùng Quản gia nói qua sao? Hắc, xem ra hắn cùng Triệu Thanh Nhã cũng ăn ý à nha.

- “Kể một chút về bản thân ngươi đi. Ngươi. . . Có phải hay không là Đặc công?” Kỳ thật Lâm Hoan đã khẳng định Triệu Thanh Nhã chính là Đặc công, hắn chỉ muốn chính đối phương mở miệng xác nhận thôi.

- “Ngươi suy nghĩ nhiều rồi, ta không phải Đặc công gì cả.” Triệu Thanh Nhã thần sắc thản nhiên, không chút nào thừa nhận thân phận Đặc công của bản thân.

- “Thật sự không phải?” Lâm Hoan đầu lông mày nhảy lên, mang theo trêu chọc mà hỏi.

- “Không phải.” Triệu Thanh Nhã trả lời rất khẳng định, sau đó nàng lại nói: “Khuya rồi, phòng ngủ của ngươi bị ta trưng dụng, ngủ ngon.”

Nói xong Triệu Thanh Nhã liền đi vào phòng ngủ, phịch một tiếng đóng lại cửa phòng.

- “Đây không tính là tu hú chiếm tổ chim khách đấy chứ?” Lâm Hoan cười khổ sờ lên mũi, sau đó đi rửa mặt sơ một cái, cuối cùng nằm lên sa-lon trong phòng khách.

Lâm Hoan hoàn toàn không có buồn ngủ, bởi vì buổi tối hôm nay phát sinh sự tình thật sự là quá ly kỳ cực điểm, bản thân đầu tiên là bị đạn lạc bắn trúng, sau khi tỉnh lại lại phát hiện trong thân thể có thêm một cái Thần Cấp Đặc Công Hệ Thống, tiếp lấy Triệu Thanh Nhã xuất hiện, nhiệm vụ Đặc Công thứ nhất được công bố.

Thần Cấp Đặc Công Hệ Thống đến cùng là ai sáng tạo ra? Làm sao mà nó có thể biết trước được thân phận của Triệu Thanh Nhã? Còn có Triệu Thanh Nhã đến cùng làm ra việc gì, trên người nàng đến cùng có cái gì bí mật?

Trong đầu Lâm Hoan không ngừng suy nghĩ, khiến cho hắn vừa kích động vừa bàng hoàng, không biết qua bao lâu, hắn mới đi vào giấc ngủ.

- “Ê ê, dậy đi!”

Lâm Hoan đang trong mộng đẹp, đột nhiên bị Triệu Thanh Nhã hô to một tiếng đánh thức.

- “Ra ngoài mua giúp ta bộ quần áo, cộng thêm một phần bữa sáng, cám ơn.”

Lâm Hoan vẫn còn đang say ke, hắn liền nhận được “Mệnh lệnh” liên tiếp từ Triệu Thanh Nhã.

Đứng dưới hiên thì phải cuối đầu, cân nhắc đến cái mạng nhỏ của mình, Lâm Hoan trơn tru từ trên ghế salon ngồi dậy, rửa mặt qua loa liền chạy đi mua đồ.

Áo thun, quần jean, giày cứng, hotdog, cà phê, không đến bốn mươi phút, Lâm Hoan liền mua đủ đồ vật về nhà.

Hai người ăn sáng xong, Triệu Thanh Nhã thay quần áo Lâm Hoan vừa mua, nàng nói: - “Lâm Hoan, đêm qua đa tạ ngươi, nếu không có ngươi giúp, ta nghĩ không trốn khỏi đuổi bắt đơn giản như vậy.”

- “Không cần khách khí, chúng ta đều là người Hoa, đi ra ngoài bên ngoài thì nên giúp lẫn nhau.” Lâm Hoan không thèm để ý khoát tay áo nói.

- “Ừm, lát nữa ta dẫn ngươi đi đến nơi này, ở đó có thuốc giải mà ngươi cần.” Triệu Thanh Nhã cười một cái nói.

- “A? Ngươi cho ta ăn là thuốc độc thật à?” Lâm Hoan mặt lộ vẻ kinh ngạc.

- “Ngươi cho rằng là giả?” Triệu Thanh Nhã tràn đầy nghi hoặc mà hỏi.

- “Thì cũng có chút hoài nghi, nhưng ta không dám lấy mạng nhỏ ra mà đùa đâu, đương nhiên, coi như thứ ta nuốt vào không phải là thuốc độc, ta cũng sẽ hết sức giúp ngươi.” Lâm Hoan sờ lên cái mũi cười khổ nói.

- “Ngươi cũng thấy nhiều trên phim rồi đó, đề phòng vạn nhất, ta chỉ có thể cho ngươi nuốt vào thuốc độc.”

Bởi vì tính đặc thù của công việc, Triệu Thanh Nhã nhất định phải bảo đảm hành vi của mình là chính xác, là vạn vô nhất thất, không phải vạn bất đắc dĩ, nàng không dám đi cược!

- “Tốt a, vậy còn chờ gì? Tranh thủ thời gian dẫn ta đi lấy thuốc giải, ta cũng không muốn độc phát thân vong!”

Lâm Hoan thúc giục, Triệu Thanh Nhã đơn giản thu dọn một chút liền dẫn hắn ra cửa. Hai người đón xe taxi, sau một tiếng liền tới đến một khu dân cư.

- “Ngươi đứng ven đường chờ ta, ta đi lấy thuốc giải.”

Lâm Hoan đưa mắt nhìn theo Triệu Thanh Nhã thước tha đi tới trước của một ngôi nhà có tường sơn màu xanh lục.

Trong lúc Lâm Hoan nhàm chán đứng ven đường chờ đợi Triệu Thanh Nhã lấy thuốc giải ra, hắn đột nhiên nhận được thông báo từ Quản gia.

- “Đinh, chúc mừng túc chủ, nhiệm vụ bảo hộ nữ Đặc Công Triệu Thanh Nhã đã hoàn thành, phần thưởng hoàn thành nhiệm vụ đang được phát, vui lòng kiên nhẫn chờ đợi.”

Bạn đang đọc Thần Cấp Đặc Công Hệ Thống ( Bản Dịch ) của Thanh Sơn Đào Cốc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi phantrithanh.tps
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 10

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.