Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nhiệm vụ bắt đầu

Phiên bản Dịch · 1958 chữ

Chương 2: Nhiệm vụ bắt đầu

- "Nhiệm vụ? Triệu Thanh Nhã? Đặc Công?"

Lâm Hoan cảm thấy mình đầu óc có chút không đủ dùng, Hệ thống Thần cấp Đặc công con mẹ gì mà Bá vương ngạnh thương cung tự ký sinh vào cơ thể, đuổi mãi không đi, còn ép buộc nhận nhiệm vụ?

Nhưng mà, Quản gia làm thế nào biết được tên của nữ nhân này còn biết được cả chức nghiệp đặc công, chắc không phải là Hệ thống chém gió à?

Bất quá nhiệm vụ này ban thưởng nghe rất không tệ, mặc dù nhưng không biết điểm kinh nghiệm cùng điểm tích lũy có tác dụng gì, nhưng phần thưởng đặc biệt - Sơ cấp Ẩn Thân thuật tuyệt đối là Kỹ năng nhìn trộm nữ nhân siêu cấp à!

- "Được lắm Quản gia, mặc dù ta không quá ưa thích cách ngươi cưỡng ép ta nhận nhiệm vụ, nhưng được cái phần thưởng nhiệm vụ rất không tệ, ta rất thích. Chỉ là ta muốn biết, nếu nhiệm vụ thất bại sẽ như thế nào, có bị trừng phạt gì không?"

Lâm Hoan thử nói thầm trong đầu dò hỏi Quản gia.

Quả nhiên Quản gia có thể nghe được "lời nói" của Lâm Hoan, liền đáp

- "Nếu như nhiệm vụ thất bại, ký chủ sẽ bị Hệ Thống xoá bỏ." vẫn là giọng nói không chút tình cảm nào trả lời.

". . ."

CLGT??, giỡn chơi chết người như vậy, trực tiếp xóa bỏ? Lâm Hoan choáng váng đầu óc như có cả vạn con ngựa vừa đạp qua đầu.

- "Ta không làm nhiệm vụ này có được không?" Lâm Hoan cũng không muốn bởi vì cái này của nợ nhiệm vụ này mà bỏ mạng.

- "Không thể."

Quản gia vẫn như cũ không tình cảm chút nào nói ra:

- "Nhưng mà ký chủ có thể dùng 1000 điểm Hệ thống Tích luỹ để bỏ qua trừng phạt sau khi nhiệm vụ thất bại."

- "Có thể dùng điểm tích lũy bỏ qua trừng phạt?"

Mắt Lâm Hoan sáng lên, ngay sau đó hỏi: - "Vậy ta hiện tại có bao nhiêu điểm tích lũy?"

- "Ký chủ hiện tại đẳng cấp là 0, điểm tích lũy là 0, ký chủ có thể thông qua hoàn thành nhiệm vụ thu hoạch được điểm kinh nghiệm cùng điểm tích lũy." Quản gia hồi đáp.

Lần này Lâm Hoan đến cả sức chưởi hệ thống cũng không còn, nói cho đã, giới thiệu cho đã mà đến 1 điểm tích luỹ bản thân cũng không có, vậy còn cần gì phải nói cần 1000 điểm tích luỹ để bỏ qua trừng phạt nhiệm vụ thất bại?

Trong lúc Lâm Hoan tiếp tục dùng ý niệm để nói chuyện cùng Quản gia, có thể dị thường của hắn đã bị nữ nhân đội mũ lưỡi trai nhận ra.

- "Ngươi có nghe ta nói hay không đấy? Đừng tưởng rằng ta không dám giết ngươi!" Nữ đặc công Triệu Thanh Nhã trừng mắt nói, có vẻ như Triệu Thanh Nhã khó chịu khi Lâm Hoan không chú ý đến mình.

Lâm Hoan hiện tại nào dám làm cho đối phương mất hứng? Hắn vội vàng trả lời: "Ta đang nghe, ngươi yên tâm đi, ngươi muốn ở lại đây bao lâu thì ở, ăn uống ta bao."

Vì mạng nhỏ, Lâm Hoan hiện tại chỉ có thể đem cả sức bú mẹ ra mà phục vụ cho tốt vị nãi nãi trên trời rớt xuống này.

"Rất tốt, xem ra ngươi cũng không ngu." Sắc mặt Triệu Thanh Nhã biểu lộ khẽ buông lỏng, đối với câu trả lời của Lâm Hoan cảm thấy hài lòng.

Nghe được câu trả lời này Lâm Hoan cũng thở dài một hơi, sau đó hắn tự giới thiệu mình: "Ta gọi Lâm Hoan, 23 tuổi, cao 1m78, nặng 72 kg, thân thể khỏe mạnh, body 6 múi, trước mắt độc thân. Còn ngươi, có muốn tự giới thiệu?"

"Ừm?" Triệu Thanh Nhã nhướng mày, không có trả lời.

Dưới cái nhìn của nàng, Lâm Hoan dáng dấp không tính là anh tuấn, nhưng không khó nhìn, ngũ quan cân đối phù hợp với đầu tóc cắt ngắn, mặc trang phục bình thường ở nhà, cũng giống như bao thanh niên mới lớn.

Chỉ là nam nhân có chút bất cần đời, giọng nói chuyện có chút ngả ngớn, điểm ấy Triệu Thanh Nhã có chút không ưa.

- "Ta dù sao cũng phải biết tên của ngươi a?" Lâm Hoan dây dưa không bỏ mà hỏi.

- "Ta gọi Triệu Thanh Nhã." Triệu Thanh Nhã không có quá nhiều do dự nói ra tên của mình, dưới cái nhìn của nàng tên thật hay giả danh cũng không đáng kể, chỉ là một cách để xưng hô thôi, dù sao thông tin cá nhân của nàng cũng chỉ cực ít người có thể tra được.

- "Triệu Thanh Nhã?" Lâm Hoan đầu lông mày nhảy lên, trên nét mặt tràn đầy kinh ngạc.

Nguyên lai nữ nhân này thật là gọi Triệu Thanh Nhã? ! Quản gia làm thế nào biết được, không lẽ Quản gia đã biết Triệu Thanh Nhã từ trước?

- "Thế nào?" Triệu Thanh Nhã nhíu mày hỏi.

- "Không sao cả." Lâm Hoan sờ lên cái mũi nói ra:

- "Coi như chúng ta hiện tại đã là người quen biết, ta còn uống thuốc độc của ngươi, hiện tại ngươi hẳn là có thể bỏ súng xuống à? Cẩn thận cướp cò."

Triệu Thanh Nhã chậm rãi bỏ súng xuống, sau đó mới nói ra:

- "Chuẩn bị cho ta 1 chậu nước nóng với khăn mặt."

- "Ok, ta đi chuẩn bị." Nói xong Lâm Hoan liền chui vào phòng bếp, mấy phút sau hắn bưng một chậu nước nóng đi ra, đặt trên bàn.

- "Ầy, nước nóng cùng khăn mặt."

- "Tốt, cám ơn."

Triệu Thanh Nhã bỏ mũ lưỡi trai, lộ ra khuôn mặt phương Tây, tóc vàng, mắt xanh, sống mũi cao, đúng theo tiêu chuẩn người đẹp phương Tây!

- "Ngươi. . . Ngươi không phải người Hoa sao?" Bởi vì Triệu Thanh Nhã đội mũ lưỡi trai quá thấp, che khuất khuôn mặt, nên từ đầu Lâm Hoan không thấy rõ được khuôn mặt của Triệu Thanh Nhã. Từ khẩu âm của Triệu Thanh Nhã, Lâm Hoan đoán nàng là người Hoa, ai ngờ khi nhìn diện mạo thật sự của nàng, Triệu Thanh Nhã lại là người phương Tây, đây là tình huống như thế nào?

Triệu Thanh Nhã không có trả lời Lâm Hoan vấn đề này, mà là thanh âm lãnh đạm nói ra:

- "Xoay người sang chỗ khác."

Đứng dưới hiên thì phải cuối đầu, Lâm Hoan không tiếp tục hỏi, ngoan ngoãn xoay người qua. Hắn vừa mới xoay người sang chỗ khác, liền nghe sau lưng truyền đến một trận âm thanh soàn xoạt, còn có tiếng nước chảy.

- "Tốt, ngươi có thể xoay người lại."

Qua đại khái hơn một phút đồng hồ, Triệu Thanh Nhã rốt cục mở miệng nói chuyện.

Lâm Hoan nghe vậy xoay người lại, sau khi nhìn thấy Triệu Thanh Nhã hắn liền muốn bất tỉnh nhân sự.

Một phút trước còn là mỹ nữ phương Tây mắt xanh tóc vàng, làm sao bây giờ lại biến thành mỹ nữ tóc đen mắt đen?

Đồng phục nhân viên chuyển phát nhanh đâu không thấy, thay vào đó là một bộ sườn xám hở ngực, bộ ngực đầy đặn có gần một phần ba lộ ra ngoài, từ góc nhìn của Lâm Hoan có thể thấy được cảnh sắc trước ngực Triệu Thanh Nhã, một góc nhìn hoàn hảo.

Váy xẻ nghiên, vừa vặn lộ ra đầu gối và một bên đùi, chân dài hoàn mỹ, thon dài, trơn bóng, săn chắc, đầy đủ mê người.

Lúc vào nhà, Triệu Thanh Nhã mang chính là giày chạy bộ, hiện tại nàng lại chân trần, cứ như vậy chân trần giẫm trên sàn nhà.

Cho dù là để chân trần, Triệu Thanh Nhã cũng cao tầm 1m65, Lâm Hoan lúc này nghĩ, nếu Triệu Thanh Nhã mang vào một đôi giày cao gót màu đỏ, thì thật sự là mê hoặc!

- "Giật mình sao?" Triệu Thanh Nhã nhàn nhạt hỏi một câu.

Nàng cũng không thèm để ý ánh mắt mang mang theo sự xâm lược dò xét của Lâm Hoan, đối với loại ánh mắt này nàng sớm đã thấy qua từ vô số nam nhân khác, chỉ có điều cho tới bây giờ, những nam nhân này chỉ có thể nhìn mà thôi.

- "Ừm!" Lâm Hoan lưu luyến không nỡ đem ánh mắt từ trước ngực Triệu Thanh Nhã dời, sau đó mới dùng sức nhẹ gật đầu nói ra:

- "Ngươi làm như thế nào?"

- "Thuật dịch dung đơn giản thôi." Triệu Thanh Nhã chỉ chỉ bồn rửa mặt, tóc giả cùng mặt nạ da người, ngữ khí bình thản.

Lâm Hoan lại một lần nữa lâm vào chấn kinh, Thuật dịch dung đơn giản? Có thể hoàn toàn cải biến bề ngoài của một người mà đơn giản hay sao?

- "Ngươi có quần áo của nữ nhân hay không?" Triệu Thanh Nhã không muốn nói nhiều về Thuật dịch dung.

- "Không có." Lâm Hoan sờ lên cái mũi, cười khổ nói:

- "Ta đã sớm nói ta độc thân, huống hồ ta cũng không có sở thích sưu tầm quần áo nữ nhân. Làm sao, ngươi muốn đổi quần áo?"

Triệu Thanh Nhã nhướng mày, hơi suy tư một phen liền nói ra:

- "Vậy ta mặc đồ của ngươi đi, ngươi có áo thun rộng hoặc áo mặc trong, còn có quần."

- "Ngạch. . ." đầu óc Lâm Hoan xém chút nữa là chậm mạch, tình huống gì đây trời, Triệu Thanh Nhã làm gì cần phải thay quần áo, bộ sườn xám này nhìn mlem biết bao nhiêu!

- "Nhanh lên, thời gian của ta không còn nhiều!" Triệu Thanh Nhã thúc giục nói.

- "Có!" Lâm Hoan vội vàng đáp:

- "Để ta đi lấy cho ngươi."

Nói xong Lâm Hoan chạy về phòng ngủ, sau đó cẩn thận chọn lấy một cái áo sơ mi trắng sạch sẽ cùng cùng với một cái quần đùi, sau đó giao cho Triệu Thanh Nhã.

Triệu Thanh Nhã lấy quần áo sau đó nói:

- "Ta đi tắm trước, trang phục, đồ dịch dung này, ngươi đem thiêu huỷ hết toàn bộ, nhất định phải đốt sạch sẽ, nghe rõ chưa?"

Triệu Thanh Nhã vừa nói vừa chỉ chỉ đồng phục chuyển phát nhanh, tóc giả, mặt nạ trên mặt sàn.

- "Hô." Lâm Hoan hít sâu một hơi, mặc dù hắn cũng không hiểu Triệu Thanh Nhã vì sao muốn để hắn thiêu hủy những y phục này, nhưng hắn vẫn gật đầu nói ra: "Được!"

Nghe được câu trả lời chắc chắn, Triệu Thanh Nhã hướng hắn nhẹ gật đầu, sau đó hỏi rõ ràng phòng tắm ở đâu, sau đó liền xoay người đi tắm rửa.

Mặc dù chỗ Lâm Hoan ở là khu dân nghèo, nhưng khu dân nghèo không phải khu ổ chuột, mặc dù so với giai cấp tư sản bản địa thì kém hơn rất nhiều, nhưng những tiện nghi cơ bản vẫn phải có.

Chỉ là sau khi Triệu Thanh Nhã xoay người đi đến phòng tắm, Lâm Hoan mới phát hiện nguyên lai bộ sườn xám này lộ lưng, một mảng lớn lưng trắng bóng cứ như vậy đập thẳng vào tầm mắt hắn, lại liên tưởng đến chút nữa Triệu Thanh Nhã cởi xuống bộ trang phục này để tắm rửa, Lâm Hoan không khỏi có chút tim đập rộn lên. . .

Suy nghĩ một hồi. . . Hay là đi nhìn lén mỹ nữ tắm rửa?

Bạn đang đọc Thần Cấp Đặc Công Hệ Thống ( Bản Dịch ) của Thanh Sơn Đào Cốc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi phantrithanh.tps
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 15

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.