Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đột Nhập.

1461 chữ

Tối hôm nay Dược Phong sẽ mang tử Y đi kiếm thiên tài địa bảo.

Vốn dĩ Tử Y đã ngấp nghé nó từ lâu rồi nhưng khổ nỗi canh phòng lại có 1 con Tuyết Ma Viên đã đạt đến đấu hoàng đỉnh a, đã thế còn có trong mình huyết mạch cuả thượngcổ yêu thú Tuyết Ma Thiên Viên có huyết mạch thiên phú cuồng bạo nữa chứ. Tử Y đã đấu với con này mấy lần nhưng mỗi khi nó mở cuồng bạo là lại hết cơ hội thắng a. - Không sao,lần này ta có át chủ bài.

Dược Phong mỉm cười tự tin.

Tử Y thấy thế cũng lặng im. Đối với đầy bụng ý xấu dược Phong nàng cũng đã lãnh giáo rồi. ….

1 lúc sau 2 người đã đến một khe núi nhỏ, có một sơn khẩu giống như một cái hồ lô, mà giờ khắc này tại chỗ sơn khẩu này có một con vượn màu trắng đầu to, thân thể to lớn cỡ ba bốn trượng đang đứng sừng sững. Vượn bạch khổng lồ hơi thở tản ra hàn băng sắc bén, ồ ồ hô hấp từ bên trong cái mũi to lớn, rồi lại thở ra giống như hai luồng sương khói màu trắng, hai cánh tay có chút thon dài. Thủ trảo to cỡ chừng hai cái đầu người lớn, thủ trảo ngẫu nhiên huy động liền có vài đạo kình phong hung hăng bắn ra, bổ thẳng vào tảng đá làm đám đá vụn bắn đi khắp nơi.

Hai người cứ lẳng lặng 1 bên quan sát nó hồi lâu rồi Dược Phong nói:

- Ngươi ra khiêu khích nó đi, để chiến trường càng xa cửa hang càng tốt,

- Ngươi định để ta dụ nó ra rồi lẻn vào a.

- Thông minh

- Ta không biết nên noi ngươi thông minh hay ngu xuẩn đây. Chỉ cần con vượn ngốc kia .phát hiện ra là nó sẽ ngay lập tức cuồng bạo. Khi đó ta cũng không cản được a - Ngươi không được nhưng thêm nó chắc được a

Nói rồi Dược Phong lấy từ trong tay áo ra một con rắn nhỏ đang quận tròn lại ngủ nhưng Tử Y trong huyết mạch cảm thấy sự nguy hiểm của con rắn này. Tất nhiên rồi thất thải thôn thiên mãng có thể tiến hóa thành cửu thải thôn thiên mãng a. Là tồn tại có thể sánh ngang với huyết mạch của Tử Y a.

Nhìn Tiểu thả cuận tròn lại ngủ, Dược Phong thật bất đắc dĩ, khẽ lật tay, một ngọn lửa xanh hiện lên trong tay hắn. Lập tức con rắn tham ngủ trở thành con rắn tham ăn a. Cái đầu lập tức nhô dậy , ánh mắt lóng lánh nhìn về phía ngon lửa kia. - Ngoan tiểu thải muốn ăn không?

- Rít …. Khè…è..è..

- Muốn ăn thì hợp lực với vị tỷ tỷ này giúp ta trừng trị người xấu nha. Chính là con vượn trắng ngoài kia kìa.

Tiểu thải gất gật đâu làm Dược Phong thở dài một hơi, tiếc rằng tiểu phựơng đang ngủ sâu để hấp thụ huyết dịch chân phượng để có thể tiến hóa thành chân chính phượng hoàng a. Nếu không thì cần gì phải chơi trò này a. Nhưng không sao như vậy cũng được rồi. ……………… - Ê vượn ngốc, ra đây chịu chết.

Tử Y hiên ngang đứng trên bầu trời hô trêu chọc con vượn trắng.

- Hừ tiểu nữu ngươi bị đánh chưa chán à mà vẫn đến đây ta thách.

- Hừ lần này ta sẽ trả nợ mấy lần trước, xem chiêu.

Nói rồi Tử Y tung ra một nắm đấm đánh thẳng vào con vượn. Tuyết Ma Viên cũng k chịu yếu thế tung ra 1 đấm. Hai người man lực đụng nhau đến khó phân cao thấp nhưng cũng khiến con vượn rời xa miệng hang. - Tiểu thải đi…

- Tê tê….

Nghe được mệnh lệnh của Tiêu Viêm, Thôn Thiên Mãng phát ra một trận tiếng "Tê ê ê". Thất thải quang mang nhàn nhạt đột nhiên tràn ra từ trong cơ thể nó. Mà theo sự xuất hiện của thất thải quang mang mãnh liệt này, cơ thể của Thôn Thiên Mãng cũng bành trướng với tốc độ mà mắt thường có thể nhìn thấy.

Gần như chỉ trong nháy mắt, Thôn Thiên Mãng vốn nhỏ tới mức có thể bỏ vào túi đột nhiên biến thành một quái vật dài tới gần mời trượng. Trong đêm tối, Thôn Thiên Mãng chầm chậm uốn éo thân thể to lớn của mình, đội xà đồng yêu mị chăm chăm nhìn vào Tuyết Ma Viên phía dưới. Trong lúc lưỡi rắn phun ra cũng làm không gian thoáng dao động. - Ngủ say lâu như vậy, thực lực của tên tiểu gia hỏa này lại tăng lên rất nhiều. Thực không hổ danh "Thôn thiên". Nếu đợi đến lúc đạt đến đỉnh phong, e rằng nó thực có sức để hủy thiên diệt địa. …. - Hóa ra là tìm được người trợ giúp nhưng kết quả cũng thế thôi Nói rồi 1 xà 1 vượn và một người quần đấu đến quên trời đất, trong nhất thời khó phân thắng bại.

- Chính là lúc này.

Đúng thời điểm bạch vượn quay lưng với cái hang, Dược Phong bật hết tốc lực phi thân vào cửa hang như 1 tia chớp

- Vô sỉ.

Nhận ra có người lọt vào hang. Tuyết Ma viên tức giận lập tức tung toàn lực phát động huyết mạch thiên phú cuồng bạo.

Một đạo Băng tiết bạo liệt truyền ra. Mà theo thanh âm hạ xuống, Tử Y trong lòng căng thẳng, xoay trở lại mặc dù là mơ hồ nhìn thấy có một đạo cực kỳ mơ hồ hồng mang bay ra. Đạo hồng mang này bay ra với tốc độ khủng khiếp, làm cho mọi người sửng sốt.

Đạo hồng mang xuất hiện trước mặt Tử Y liền lúc nàng cảm giác được một cỗ cực kỳ băng hàn kình phong, từ trước mặt xé gió hung hăng đập tới.

Cảm thụ được kình phong sắc bén, Tử Y vung quyền, Cấp tốc tạo ra trước mặt một quyền ảnh, nhưng mà cổ băng hàn kình phong kia đánh úp, quyền ảnh chỉ kiên trì được một cái chớp mắt, liền ầm ầm nổ tung, mà vẫn chưa hoàn toàn hóa giải băng hàn kình phong kia, cũng là nó hung hăng oanh kích đến, lập tức một ngụm máu tươi cuồng bắn ra, Tử Y thân thể tựa như một quả đạn pháo, rơi thật mạnh xuống bên trong rừng rậm.

Vẻn vẹn chưa đầy một hiệp, bằng một cái công kích mà TỬ Y liền bị bại lui,

Hồng ảnh sau khi đánh lui Lâm Tu Nhai, lập tức hướng về của hang chạy đến ngưng Tiểu Thải cũng không phải ăn chay a. Lập tức lấy thân hình to lớn che trước người Tuyết Ma Viên và đồng thời Tử Y trong hắc động cũng bay ra tung quyền.

Tình trạng lập tức rơi vào thế giằng co. Tuyết Ma Viên càng nôn nóng huy quyền đánh tới nhưng 2 người kia lấy tránh né làm chủ nên tình thế vẫn trong vòng khống chế. Tuyết Ma Viên càng điên cuồng nôn nóng, Tiểu thải cùng Tử Y lại càng dễ dàng.

Một cuộc chiến thử sự bền bỉ lại diễn ra.

Trong khi bên ngoài đang đánh nhau quên trời đất thì bên trong động, Dược Phong đã thành công lọt vào, thầm thở phào 1 hơi. Cuối cùng cũng thành công a. Thật ra nếu hắn tham gia vào cuộc chiến thì với lục phẩm… không thất, phẩm trận pháp sư như hắn cùng thân thể biến thái thì có thể đánh bại con vượn đó a. Nhưng đây là nội viện a, có đấu tôn tọa trấn. Hắn có thơi thắng nhưng sẽ phải vận dụng 1 số lá bài tẩy a, mà thịt con vươn này hắn nhìn đã thấy rất cứng k thể ăn a nên giết cũng k làm gì trong XeVMz khi vận dụng bài tẩy có thể gây chú ý cho 1 số lão gia hỏa a. Với 1 người tôn sùng giả heo ăn thịt hổ như hắn thì đấy chả khác gì thất bại cả. Cho nên dùng cách này là tốt nhất a. …… Tự tìm 1 số lý do biện hộ cho bản thân, hắn bắt đầu khám phá cái động này, không biết sẽ có địa tâm thối thể dịch không a.

Bạn đang đọc Thần Bám của Đỗ Cầm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Cẩuca
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt đọc 15

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.