Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đỗ Biến Khởi Binh! Mưu Phản! Long Trời Lở Đất

6129 chữ

"Trẫm tuyệt đối không làm hôn quân có mới nới cũ." Hoàng đế bỗng nhiên hô to: "Thà người trong thiên hạ phụ ta, ta không phụ người trong thiên hạ!"

Tức khắc, vị đại tông sư thần bí bên cạnh gã biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi.

Đỗ Biến ngừng lại.

Lại một lần nữa đi tới trước mặt hoàng đế lạy xuống, nói: "Bệ hạ, thần thực sự vô cùng cần hai tỉnh Tứ Xuyên cùng Hồ Nam, thần bằng lòng dùng toàn bộ Liêu Đông trao đổi."

Hoàng đế nhìn Đỗ Biến nói: "Giang sơn của trẫm, không tiếp thụ giao dịch!"

Tiếp đó hoàng đế nói: "Trấn Tây vương ngươi tự xét lòng mình, lúc đó bởi vì chuyện của Lý Nguyên chúng ta huyên náo không vui, nhưng ta có thể có nửa điểm hủy hoại vinh dự của ngươi? một khi ngươi xuất binh cướp đoạt Tứ Xuyên cùng Hồ Nam, như thế nào ngăn chặn miệng thiên hạ?"

Đỗ Biến nói: "Bệ hạ, chính là không có Hồ Nam cùng Tứ Xuyên, ta đánh không thắng liên hiệp các vương quốc phương Đông."

Hoàng đế buồn bã nói: "Nếu như nhất định đánh không lại, vậy cộng thêm Tứ Xuyên cùng Hồ Nam cũng vẫn đánh không lại. Cho nên Trấn Tây vương muốn mở rộng, cũng không nhất định tìm cớ. Ta cũng muốn nhìn, đến lúc đó còn có bao nhiêu người có thể đủ đứng ở bên người Trấn Tây vương. Chính nghĩa thì được ủng hộ, mất chính nghĩa thì hiếm ai giúp, Trấn Tây vương ạ!"

Thực sự không còn có không gian để nói tiếp nữa, Đỗ Biến trực tiếp rời đi, lần này không có trở lại từ đầu.

. . .

Một lúc lâu sau, hoàng đế Vĩnh Đức triệu kiến công chúa Ninh Tuyết.

"Ninh Tuyết, ngươi cảm thấy ta đây lần đối với Trấn Tây vương phong thưởng như thế nào?" Hoàng đế bèn hỏi.

Công chúa Ninh Tuyết nói: "Liệt thổ phong vương, vượt quá tưởng tượng. Vừa rồi mẫu hậu đều nói ngươi làm tốt lắm, thiên hạ thần dân cũng khích lệ bệ hạ chiêu hiền đãi sĩ."

Hoàng đế nói: "Ngay vừa rồi, Trấn Tây vương Đỗ Biến hướng trẫm đòi lấy hai tỉnh Tứ Xuyên cùng Hồ Nam, ta không có đồng ý!"

Lời này vừa ra, gương mặt tuyệt mỹ của công chúa Ninh Tuyết tức khắc hơi đổi.

Hoàng đế Vĩnh Đức nói: "Trẫm đã đối với hắn liệt thổ phong vương, hắn trở về tây nam sau một khi xuất binh cướp đoạt hai tỉnh này, trẫm liền coi là mưu phản."

Hoàng đế nhìn chằm chằm gương mặt tuyệt mỹ của Ninh Tuyết, nói: "Ninh Tuyết, ngươi không chỉ là vợ của Đỗ Biến, ngươi càng thêm là trưởng công chúa đế quốc Đại Ninh. Một khi Đỗ Biến khởi binh mưu nghịch, Ninh Tuyết ngươi đi con đường nào? Ngươi lựa chọn thế nào?"

Công chúa Ninh Tuyết cắn răng nói: "Chồng của ta tuyệt đối sẽ không mưu phản."

Tiếp đó, nàng trực tiếp khom người nói: "Thần muội xin cáo lui."

. . .

Buổi tối, Đỗ Biến cùng công chúa Ninh Tuyết điên cuồng thân thiết, triền miên.

Tiếp đó thân thể mềm mại của Ninh Tuyết co rúc ở trong lòng Đỗ Biến.

"Phu quân, ngài cùng bệ hạ huyên náo không vui?" Công chúa Ninh Tuyết nói.

Đỗ Biến gật đầu nói: "Vì nghênh tiếp đại chiến cùng liên hiệp các vương quốc phương Đông, ta cần hai tỉnh Tứ Xuyên cùng Hồ Nam, thế nhưng bệ hạ cự tuyệt."

Công chúa Ninh Tuyết nói: "Phu quân, ta cảm thấy chuyện này ngài cần phải cẩn thận hành sự. Bệ hạ ngày hôm nay liệt thổ phong vương đối với ngươi, nếu ngươi thực sự xuất binh cướp đoạt Tứ Xuyên cùng Hồ Nam, vậy. . . dư luận thiên hạ đối với ngươi đặc biệt bất lợi."

Đỗ Biến nói: "Ở trong trong mắt thiên hạ, ta sẽ trở thành loạn thần tặc tử đúng không?"

Ninh Tuyết ra sức ôm Đỗ Biến nói: "Ta là tuyệt đối không tin phu quân sẽ mưu phản, phu quân tuyệt đối là không có khả năng phản bội đế quốc."

Đỗ Biến đã hiểu, công chúa Ninh Tuyết cũng không hy vọng xuất binh cướp đoạt Tứ Xuyên cùng Hồ Nam.

Cuối cùng ở trong mắt toàn bộ người thiên hạ, Đỗ Biến lập được công diệt quốc, hoàng đế cũng liệt thổ phong vương, đưa cho vinh quang trước nay chưa từng có, hơn nữa ngay trước mặt thiên hạ thần dân nhiều lần cho cúi người chào Đỗ Biến, có thể nói được với là hết lòng quan tâm giúp đỡ.

Mà nếu Đỗ Biến xuất binh cướp đoạt Tứ Xuyên cùng Hồ Nam, vậy quả thực xem như là loạn thần tặc tử.

Ngày kế, Đỗ Biến lấy thân phận Trấn Tây Vương tước vào triều.

Đêm qua lúc đầu đã bàn luận, Phó Hồng Băng làm tổng binh Sơn Hải quan, Lý Lăng làm tổng binh Liêu Đông.

Ngày hôm nay trong buổi họp tại triều, Đỗ Biến lại đưa ra Phó Hồng Băng cùng Lý Lăng, cũng dẫn đầu quân đội trở về tây nam, chỉ để lại bốn vạn quân đội chính quy.

Hoàng đế giữ lời!

Đến tận đây toàn bộ quân đội thế lực ở phương bắc bị Đỗ Biến quét sạch sẽ.

Còn dư lại hơn mười vạn đại quân, toàn bộ cũng là Hán quân, Mông quân đầu hàng.

Ngày kế, Đỗ Biến dẫn đầu năm nghìn Ma Huyết Kỵ Binh, bốn vạn võ sĩ Nữ Chân, năm vạn quân đội tây nam, trùng trùng điệp điệp rời khỏi kinh thành, trở về lãnh địa tây nam.

Hoàng đế lại một lần nữa cho lễ nghi cao , suất lĩnh hoàng tử cùng văn võ bá quan, ra kinh thành hai mươi dặm.

Lúc Đỗ Biến rời đi, hoàng đế lại một lần nữa dài lạy không dậy nổi, hai mắt đẫm lệ mông lung.

" Trấn Tây vương, nghìn vạn lần không cần làm ra sự việc thân giả thống, cừu giả khoái (người thân thì đau, kẻ thù thì vui)!" Hoàng đế Vĩnh Đức nức nở nói.

. . .

Cùng lúc đó!

Phủ toàn quyền thành Luzon, Nam Dương (*).

(*Nam Dương là tên do người Trung Hoa đặt cho một vùng địa lý nằm phía Nam Trung Hoa, đặc biệt là vùng Đông Nam Á. Cái tên "Nam Dương" nghĩa là "vùng biển phía Nam", hiện nay có nghĩa thông dụng ám chỉ cộng đồng Hoa kiều sống ở Đông Nam Á, cụ thể là ở Singapore, Philippines, Malaysia, Thái Lan, Indonesia và Việt Nam. Ngoài Nam Dương, người Trung Hoa còn dùng các tên Tây Dương để ám chỉ các nước phương Tây và Đông Dương để ám chỉ Nhật Bản. Tuy nhiên, với nhiều người Việt thì Nam Dương lại chỉ vùng Indonesia còn Đông Dương lại chỉ 3 nước Việt, Lào, Cam)

Một trận đàm phán kịch liệt, cuối cùng vẽ lên dấu chấm tròn.

Dưới sự điều đình của đế quốc Ba Tư cùng thái tử vương quốc Viking, liên hiệp các vương quốc phương Đông cùng thánh La Mã liên minh đình chiến, đồng thời ký kết 《 Hiệp định đình chiến Luzon 》.

Đến tận đây, ba tháng đại chiến giằng co kinh thiên kết thúc!

Đây là một màn vượt thời đại!

Toàn bộ sách sử thế giới, đều có thể ghi chép xuống giờ khắc ngày hôm nay.

Trận đại chiến này, bạo phát ở kéo dài qua nghìn dặm đại dương, bạo phát ở lục địa châu Mỹ nghìn dặm.

Trước khi khai chiến, thành viên liên minh Thánh đế quốc La Mã thề son sắt, nhất định phải giáo huấn liên hiệp các vương quốc phương Đông cái tên thô lỗ nhà giàu mới nổi thật tốt.

Nhất định phải để cho bọn họ nhìn cái gì mới là văn minh cùng cường đại.

Thậm chí, muốn đem liên hiệp các vương quốc phương Đông đánh trở lại rớt về thời đại dã man phía sau!

Mà kết quả, một trận chiến này liên hiệp các vương quốc phương Đông thắng thật lớn!

Trên mặt biển, hai mươi mấy chiếc chiến hạm kiểu mới của Liên hiệp các vương quốc phương Đông, hoàn toàn đánh bại bảy mươi chiếc chiến hạm liên quân phương Tây, trong đó kể cả hai chiếc chiến hạm bọc thép có cả động cơ bí mật của vương quốc Viking.

Trên đất bằng, liên hiệp các vương quốc phương Đông ở thuộc địa châu Mỹ, ở châu Phi, đánh bại tám mươi vạn liên quân phương Tây.

Thiểu quân Phương Trần quả thực thay đổi phương thức chiến tranh.

Ở trước mặt đại bác nòng ngắn kiểu mới, những chiến hạm kia của thế giới phương Tây không còn sức đánh trả chút nào, trên mặt biển hoàn toàn bị tàn sát về một phía.

Trên mặt đất, năm nghìn Côn Luân nô võ sĩ ở châu Phi, đánh bại hai mươi lăm vạn liên quân phương Tây.

Trên lục địa châu Mỹ, liên hiệp các vương quốc phương Đông quân đội bắn tỉa kiểu mới, đối mặt quân đội bắn tỉa kiểu cũ của thực dân phương Tây, cũng thu được thắng lợi đè bẹp.

Thánh Hỏa Giáo thế giới dù cho không có tham chiến, nhưng lại là run rẩy vô cùng.

Đây là lần đầu tiên suốt trăm năm, thế giới phương Tây mở ra văn minh khoa học kỹ thuật sau đó lần đầu tiên gặp thất bại to lớn như vậy.

Thái tử vương quốc Đại Anh Charlie Cannon phải lại một lần nữa xuất hiện bên trong phủ toàn quyền thành Luzon.

Bất quá lần này ký kết chính là《 Hiệp định đình chiến Luzon 》cực kỳ sỉ nhục.

Đến tận đây, toàn bộ đại lục Nam Mỹ chính thức biến thành thuộc địa liên hiệp các vương quốc phương Đông!

Lúc này đây, thái tử Charlie Cannon đã mất đi phong độ nhẹ nhàng trước kia, sau khi ký kết hiệp định sỉ nhục này, không tới tham gia tiệc thiểu quân Phương Trần chuẩn bị cho gã, trực tiếp rời đi.

Đỗ Hối dập đầu nói: "Chúc mừng điện hạ, chúc mừng điện hạ, thu được lần này đại thắng lịch sử!"

Thiểu quân Phương Trần đi tới trên bản đồ, nhìn ba tỉnh tây nam, nói: "Ba tỉnh tây nam của Đỗ Biến, so với thế giới phương Tây như thế nào?"

Đỗ Hối nói: "Muối bỏ biển, văn minh phương Tây cường đại, tây nam của Đỗ Biến vừa nguyên thủy mà lại rớt lại phía sau. Đỗ Biến lãnh địa cùng Đại Anh vương quốc bất kể là lục quân hải quân chênh lệch, có lẽ có một trăm năm đi. Toàn bộ liên quân thế giới phương Tây đều bại bởi điện hạ, cho nên tây nam Đỗ Biến phải là một con kiến hôi đi, điện hạ vươn một ngón tay, có thể đem nó nghiền nát bấy."

Thiểu quân nói: "Vậy thì nghiền nát hắn đi."

Đỗ Hối hân hoan nói: "Thần, tuân chỉ!"

Thiểu quân nói: "Nhớ kỹ, đây là vùng Trung Nguyên của đế quốc, là khu vực nòng cốt trong tương lai Liên hợp đế quốc phương Đông, dù cho muốn tiêu diệt Đỗ Biến, cũng phải bảo đảm ở trong lòng thiên hạ con dân, các ngươi ở vào phía chánh nghĩa một phương, ở mặt dư luận phải đem Đỗ Biến đánh thành loạn thần tặc tử."

Đỗ Hối nói: "Thần, tuân chỉ!"

. . .

Đỗ Biến đem quân đội giao cho Phó Hồng Băng cùng Lý Lăng, bản thân dùng tốc độ nhanh nhất trở về tây nam.

"Thần, bái kiến Trấn Tây vương, thiên tuế, thiên tuế, ngàn thiên tuế! "

Quần thần Tây Nam, ở ngoài thành Trấn Tây nghênh tiếp Đỗ Biến.

Tiến vào Trấn Tây vương phủ hoàn toàn mới bên trong.

Nghê Thường tiên tử dẫn đầu người làm ra nghênh tiếp.

"Nô tì, bái kiến phu quân."

Đứa bé trong bụng của nàng đã sáu tháng, rõ ràng hình dạng mang thai.

Mà lúc này khí chất của nàng, cũng có biến hóa rất lớn.

Vốn bản thân Nghê Thường là quả quyết kiên nghị, tuy nói là nữ, hơn nữa còn là cô gái kiểu phương Đông khuynh thành điển hình.

Thế nhưng nàng cũng không đem mình xem là nữ, Mà là đem mình làm một người không giới tính, liền chỉ là một chiến sĩ, vì sứ mạng của mình vĩnh viễn chiến đấu tiếp.

Mà bây giờ, toàn thân nàng tràn đầy mẫu tính, ánh mắt cũng có vẻ dịu dàng trước nay chưa từng có, gương mặt tuyệt mỹ cũng toát ra quyến rũ.

Đỗ Biến đưa tay, vuốt ve cái bụng nhô lên của nàng.

Khuôn mặt Nghê Thường đỏ lên, dịu dàng nói: "Phu quân, thật xin lỗi, là một con gái."

Đỗ Biến kinh ngạc nói: "Ngươi còn chưa có sinh ra, cũng biết được sao?"

Nghê Thường nói: "Bắc Minh kiếm phái cái gì cũng biết."

Đỗ Biến nói: "Con gái rất tốt, rất tốt!"

Tiếp đó, Đỗ Biến dắt tay nàng đi vào phòng trong.

Đỗ Biến ở trên ghế ngồi xuống, thở phào nhẹ nhõm.

Nghê Thường nói: "Phu quân, gần đây danh tiếng không tốt lắm."

Đỗ Biến nói: "Đều truyền tới tây nam à? "

Nghê Thường nói: "Đúng, đều đang đồn đãi, phu quân dã tâm bừng bừng, muốn khuếch trương, nghĩ muốn làm phản, muốn thay thế họ Ninh."

Đỗ Biến nói: "Vậy về tiếng đồn về hoàng đế thế nào?"

Nghê Thường nói: "Tiếng đồn hoàng đế Vĩnh Đức cùng tiên đế vậy nhân từ tùy hứng, tiên đế tin một bề Lý Anh Đồ, kết quả Lý Anh Đồ phản bội, tống táng Liêu Đông cục diện thật tốt. Hoàng đế Vĩnh Đức tin một bề Lý Nguyên, cho nên dẫn đến Liêu Đông chiến cuộc tan vỡ. Nói hai cái này hoàng đế đều không là cái gì minh quân, nhưng đối với thần tử mà nói cũng là tốt nhất hoàng đế. Hơn nữa nói hai đời hoàng đế đều đối với bệ hạ ân trọng như núi, tiên đế cất nhắc phu quân với không quan trọng với nhau, sắc phong phu quân tước vị. Hoàng đế Vĩnh Đức càng là chiêu hiền đãi sĩ, đối với phu quân liệt thổ phong vương, đầu tiên là ra khỏi thành ba mươi dặm nghênh tiếp, sau đó lại ra khỏi thành hai mươi dặm đưa tiễn. Như thế đối với thần tử lễ nghi, trước đó chưa từng có."

Đỗ Biến nói: "Cho nên, nhỡ ra ta nếu như xuất binh Tứ Xuyên cùng Hồ Nam, chính là lòng lang dạ sói, loạn thần tặc tử đúng không?"

Nghê Thường gật đầu nói: "Hơn nữa toàn bộ thiên hạ đều đang đồn nói, phu quân cũng dã tâm bừng bừng, muốn thực hiện đã từng họ Lệ vương quốc chiến lược, muốn đoạt lấy Tứ Xuyên cùng Hồ Nam, độc lập kiến quốc."

Đây là dư luận chiến đấu, tru tâm chiến đấu.

Đỗ Biến lắc đầu nói: "Nghê Thường, hiện nay bệ hạ cùng tiên đế là không đồng dạng như vậy, đế vương tâm thuật của gã thật đúng là dùng đến trình độ cao nhất."

Nghê Thường tiên tử nói: "Phu quân, có một khả năng ngài có nghĩ tới không?"

Đỗ Biến nói: "Cái gì?"

Nghê Thường tiên tử nói: "Hoàng đế Vĩnh Đức cùng bè lũ họ Phương đã cấu kết cùng một chỗ?"

Đỗ Biến khuôn mặt run lên nói: "Không thể nào đâu, bệ hạ cùng ta cũng chỉ là có ý định khí tranh, lợi ích tranh. Thế nhưng ở chỗ này của ta, hắn lúc đầu hoặc một hoàng đế, còn có phương bắc quyền lực. Mà một khi cùng bè lũ họ Phương cấu kết, hắn chính là một con rối. hắn tuy rằng lòng dạ chật hẹp, thế nhưng tuyệt không ngu xuẩn."

Nghê Thường tiên tử nói: "Ta chỉ là vui vui mừng đem chuyện nghĩ đến cục diện xấu nhất đi, thật hy vọng lập tức đem con sinh được, như thế có thể cùng phu quân kề vai chiến đấu."

Đỗ Biến bỗng nhiên nói: "Nghê Thường, nghe nói thân thể ngươi trước kia là sinh con không được đúng không?"

Nghê Thường gật đầu nói: "Đúng, ta và sư phụ Bách Hoa tiên tử luyện võ công đặc biệt đặc thù, cho nên trên căn bản là sống chết không cách nào mang thai. Nhưng. . . Phu quân có lẽ là ở lợi hại, chỉ một lần là để ta mang thai."

Đỗ Biến nói: "Vậy Ninh Đạo Huyền cùng Bách Hoa tiên tử Kỷ Niệm Niệm, cũng không có bất luận đứa con nào sao?"

Nghê Thường nói: "Đúng."

Bỗng nhiên, Nghê Thường nói: "Phu quân, ta có thể ngồi ở phía trên chân ngươi à?"

Đỗ Biến kinh ngạc, Nghê Thường chủ động đưa ra như thế thân thiết hành động, không khỏi gật đầu.

Nghê Thường mềm mại hương thơm thân thể ngồi ở Đỗ Biến trên đùi, ngửi hơi thở của hắn nói: "phu quân trên người có một cổ hơi thở, đối với nữ nhân lực hấp dẫn đặc biệt trí mạng, khó có thể ức chế. Phu quân, ta nghĩ muốn hôn nóng, có thể chứ?"

Có thể là có thể? Thế nhưng loại chuyện này, về phần ngươi thế này chính thức đưa ra yêu cầu à?

Thật giống như để ta phê chuẩn một cái kế hoạch vậy.

"Bây giờ thai nhi đã vô cùng ổn định." Nghê Thường nói: "Cẩn thận một chút, không có bất kỳ thương tổn gì."

. . .

Buổi tối, quận chúa Ngọc Chân cầu kiến Đỗ Biến, trước rụt rè toàn bộ không thấy, thay vào đó là đưa tình ẩn tình, ngượng ngùng nhiệt liệt.

"Đỗ Biến, tuy rằng ngươi bây giờ là Trấn Tây vương, thế nhưng ở trước mặt ta hoặc cái tiểu sư đệ đúng không?" Quận chúa Ngọc Chân nói.

Đỗ Biến nói: "Đúng."

Quận chúa Ngọc Chân nói: "Vậy ta đây những lời nói là đúng em trai nói, mà không phải đối với Trấn Tây vương nói."

Đỗ Biến nói: "Ngươi nói."

Quận chúa Ngọc Chân nói: "Ngươi còn nhớ rõ à? lý tưởng của ngươi là cứu đế quốc Đại Ninh, là lấy lại đế quốc Đại Ninh phục hưng. Ngươi bất kỳ thời khắc nào cũng sẽ không phản bội đế quốc đúng không? Ta biết trong lịch sử rất nhiều người vật cũng là thân bất do kỷ, sự nghiệp sau khi lớn lên, giống như có một cổ lực lượng thôi động hắn đi về phía trước. Thế nhưng ta tin tưởng ngươi là không đồng dạng như vậy, ngươi vĩnh viễn là cái trêu ta đáng yêu hài tử."

Đỗ Biến cười khổ nói: "Bây giờ người trong thiên hạ cũng cảm thấy ta sẽ mưu phản soán vị? Ngọc Chân chị ngươi cũng nghĩ như vậy?"

"Không, ta tuyệt đối không tin." Quận chúa Ngọc Chân nói: "Ta chỉ tin tưởng cái muốn sờ cái mông ta cái phá hư tiểu tử, vĩnh viễn là một đứa bé đáng yêu."

Đỗ Biến nói: "Ta đương nhiên sẽ không phản bội đế quốc Đại Ninh, ta vĩnh viễn cũng sẽ không mưu phản soán vị."

Quận chúa Ngọc Chân nói: "Tốt lắm, vậy ngươi đáp ứng ta, không muốn xảy ra binh Tứ Xuyên cùng Hồ Nam."

Đỗ Biến khuôn mặt co giật một hồi, nói: "Nếu như là vì cùng liên hiệp các vương quốc phương Đông đại chiến đâu?"

Quận chúa Ngọc Chân đi tới trước mặt Đỗ Biến, cầm tay hắn nói: "Em trai Đỗ Biến, ngươi xem con mắt của ta. Chúng ta tình báo mới nhất, liên hiệp các vương quốc phương Đông cùng thế giới phương Tây đại chiến đã kết thúc. Bọn họ cường đại hải quân cùng lục quân, rất nhanh đã muốn phác hướng tây nam, trận này sống chết tồn vong đại chiến bùng nổ rất nhanh giàu to rồi. Mà lúc này nếu như ngươi xuất binh đoạt được Tứ Xuyên cùng Hồ Nam, bất kể là thi hành tân chính, hay là đang đây hai hành tỉnh chiêu binh mãi mã cũng không kịp. Chí ít ở một trận chiến này trong đó, đây hai hành tỉnh đã không có tác dụng, lý do này phải không nguyên vẹn."

Quận chúa Ngọc Chân nói xong không có sai, đại chiến sắp tới, lúc này ở Tứ Xuyên cùng Hồ Nam thực hiện tân chính là không kịp, chiêu binh cũng không còn kịp rồi.

"Còn ngươi nói chiến lược thọc sâu." Quận chúa Ngọc Chân nói: "Làm liên hiệp các vương quốc phương Đông đại quân lên đất liền sau, chúng ta nếu như không địch lại muốn lui về phía sau, lẽ nào bệ hạ còn có thể ngăn cản ngươi rút lui đến Tứ Xuyên cùng Hồ Nam à? Mà ngươi bây giờ xuất binh cướp đoạt đây hai hành tỉnh, chỉ có thể cho mọi người một cái ý niệm trong đầu, ngươi muốn mở rộng, chỉ có thể là thân giả thống, cừu giả khoái (người thân thì đau, kẻ thù thì vui)."

"Kí chủ, nghìn vạn lần không chỉ nói, tuyệt đối không thể nói ra miệng." Hệ thống Mộng Cảnh nói: "Tứ Xuyên cùng Hồ Nam hành tỉnh có thứ chúng ta muốn, để chúng ta thắng thật lớn then chốt vật chất, tuyệt đối tuyệt đối không thể tiết lộ nửa câu, đối với bất kỳ người nào cũng không thể tiết lộ, bằng không hậu quả khó lường. Loại đồ vật này yếu đuối không thể tả, dễ dàng cũng sẽ bị phá hủy."

Quận chúa Ngọc Chân đôi mắt đẹp trở nên nhiệt liệt lên, ôn nhu nói: "Em trai Đỗ Biến, ngươi lúc trước không phải nói muốn kết hôn Ninh Tuyết làm vợ cả, lấy ta làm tiểu lão bà à? Ngươi không phải vẫn muốn sờ ta đĩnh à? Ngươi không phải nói ta có trên thế giới nóng bỏng nhất cay ma quỷ vóc người à?"

Đỗ Biến nói: "Là nổ tung."

Quận chúa Ngọc Chân đem tay của Đỗ Biến đặt ở bản thân thắt lưng xuống vậy mê người nhất đĩnh kiều chỗ, ôn nhu nói: "Em trai, vậy ta gả cho ngươi làm tiểu lão bà, xếp hạng Nghê Thường phía sau đều có thể. Ngươi đáp ứng ta, không muốn xảy ra binh Tứ Xuyên cùng Hồ Nam, đừng cho người trong thiên hạ chỉ vào ngươi nói loạn thần tặc tử, được không? Chị làm vợ ngươi, chị cho ngươi sinh con."

. . .

Quận chúa Ngọc Chân sau khi rời đi, cha nuôi Lý Văn Hủy tới chơi.

"Biến nhi, vi phụ là tuyệt đối không tin ngươi biết mưu phản." Lý Văn Hủy nói: "Lần trước ngươi trục xuất Hồ Quảng Tổng đốc, đó là vì tân chính. Đó phá hoại tân chính, đó mở lịch sử chuyển xe nhất định phải chết, điểm ấy vi phụ đã hoàn toàn hiểu."

"Thế nhưng nghe vi phụ một câu, Tứ Xuyên cùng Hồ Nam cũng không cần đi đoạt." Lý Văn Hủy nói: "Một khi ngươi xuất binh Tứ Xuyên cùng Hồ Nam, đó là thân giả thống, cừu giả khoái (người thân thì đau, kẻ thù thì vui), thiên hạ dư luận cuộn trào mãnh liệt, sẽ hoàn toàn chỉ trích ngươi làm loạn thần tặc tử."

Đỗ Biến nói: "Cha nuôi, ta đoạt Tứ Xuyên cùng Hồ Nam, không phải là vì người quyền muốn, mà là vì cùng liên hiệp các vương quốc phương Đông đại chiến."

Lý Văn Hủy nói: "Ngươi trước hết được ý chỉ bệ hạ, không có bệ hạ ý chỉ, tự ý xuất binh tiến đánh đế quốc hành tỉnh, hơn nữa Tứ Xuyên cùng Hồ Nam hết lần này tới lần khác không phải bè lũ họ Phương lãnh địa, mà là bệ hạ địa bàn."

Mời ý chỉ bệ hạ?

Đỗ Biến đã thử qua, hắn đã đem thuộc về mình toàn bộ quân đội toàn bộ rút khỏi tới, hoàn toàn rút lui Liêu Đông cùng phương bắc.

Thế nhưng hoàng đế kiên quyết nói, quốc thổ không cho giao dịch.

Nếu như là tiên đế, chỉ cần Đỗ Biến mở miệng, hắn sẽ không chút do dự hạ chỉ, đem đây hai hành tỉnh ban cho Đỗ Biến.

Thậm chí Đỗ Biến liều lĩnh trước xuất binh hai tỉnh này, thời điểm tiên đế cũng sẽ hướng thiên hạ nói, Đỗ Biến là phụng trẫm ý chỉ.

Thế nhưng hoàng đế Vĩnh Đức, liền hoàn toàn không thể nào.

Hắn một mặt biểu hiện đối với Đỗ Biến khiêm tốn lễ ngộ đó tới, lại là liệt thổ phong vương, lại là vài lần khom người xuống lạy xưng Đỗ Biến làm ân nhân, ra khỏi thành nghênh tiếp ba mươi dặm, ra khỏi thành đưa tiễn hai mươi dặm.

Một quân vương đối với thần tử có thể làm được tất cả, hắn đều làm, coi trọng thậm chí so với tiên đế còn nhiều hơn.

Tiên đế cùng Đỗ Biến là rất tùy tiện, mặc kệ Đỗ Biến lập lớn hơn nữa công lao, hắn cũng sẽ không khom người lạy xuống nói cảm ơn ngươi thiên đại ân đức các loại, hắn chỉ biết kiêu ngạo mà vỗ Đỗ Biến vai nói, ta gia hài nhi trưởng thành.

Mà hoàng đế Vĩnh Đức, trong lòng từ trước đến nay Đỗ Biến âu đây một khí.

Nghê Thường nói hoàng đế Vĩnh Đức cùng bè lũ họ Phương cấu kết, Đỗ Biến là thật không tin, hắn cảm thấy hoàng đế Vĩnh Đức là bảo thủ mà thôi.

"Con ta a!" Lý Văn Hủy nói: "Vi phụ tin tưởng mặc kệ làm chuyện gì đều có lý do của ngươi, thế nhưng. . . Loạn thần tặc tử bêu danh, tuyệt đối không thể nào."

. . .

Ngày kế!

Đỗ Biến thu được bức thư của Trấn Nam công tước Tống Khuyết.

"Đỗ Biến cháu ngoan, lần trước Vĩnh Đức thiên tử đem tay cắm vào Quảng Tây, Tổng đốc Hồ Quảng phá hoại tân chính, đây là hắn không đúng. Thế nhưng lúc này đây Vĩnh Đức thiên tử liệt thổ phong vương đối với ngươi, thiên hạ thần dân không khỏi cảm khái bệ hạ đối với ngươi dầy nghĩa. Cho nên, sự việc xuất binh Hồ Nam cùng Tứ Xuyên, là tuyệt đối không thể làm!"

Ngay sau đó, thu được thơ đích thân quốc vương An Nam Lê Xương viết.

"Trấn Tây vương Đỗ Biến đệ, gần nhất lương thực nước An Nam vô cùng dồi dào, nếu đệ cận, huynh đều đem hết toàn lực dâng lên. Liên hiệp các vương quốc phương Đông nếu tập kích tây nam, huynh mặc dù lực mỏng, nhưng là nhất định phái ra viện quân tự mình lên bắc cùng đệ kề vai chiến đấu!"

Trấn Nam công Tống Khuyết, quốc vương Lê Xương, hai người kia đều phản đối Đỗ Biến xuất binh Hồ Nam cùng Tứ Xuyên.

Quốc vương Lê Xương thái độ làm người dịu dàng, không có nói thẳng chuyện này, chẳng qua là khéo léo khuyên bảo.

Mà Tống Khuyết công tước, thì là hoàn toàn bày tỏ mình phản đối.

Tống Khuyết, Ngọc Chân, quốc vương Lê Xương, cha nuôi Lý Văn Hủy, những người này cũng là người thân cận nhất của Đỗ Biến, cũng đều là người trung thành với hoàng thất Đại Ninh.

Bây giờ, thuần một sắc phản đối Đỗ Biến xuất binh Tứ Xuyên cùng Hồ Nam.

Từ góc độ bọn họ xem ra, Đỗ Biến xem như triều đình phiên vương, tự ý xuất binh tiến đánh đế quốc lãnh địa, thật sự mưu phản.

. . .

Lúc này, Đỗ Biến cầm hai khối tinh thạch trong tay!

Một màu xanh nhạt, một màu đỏ, hoàn toàn không có bất kỳ chỗ nào khác thường.

"Liên hiệp các vương quốc phương Đông chiến hạm máy hơi nước, lựu đạn pháo rãnh nòng, sau đó súng bắn lửa, thuốc nổ acid picric, đã đi đầu thế giới này một trăm năm." Đỗ Biến nói: "Trước đây không lâu, bọn họ vừa mới ở châu Mỹ đánh một trận đại chiến kinh thiên, thắng thật lớn. Là đây một trăm năm lịch sử tới văn minh đông phương lần đầu tiên đánh thắng thế giới phương Tây cường đại, ngay cả chiến hạm bọc thép vương quốc Viking đều bị đánh bại."

Hệ thống Mộng Cảnh nói: "Đúng!"

Đỗ Biến nói: "Nếu như chiến tranh thông thường, toàn bộ quân đội của ta cộng lại, kể cả Ma Huyết Võ Sĩ, Biến Dị Cự Lang quân đoàn, tất cả pháo, sức chiến đấu đại khái là bao nhiêu so với liên hiệp các vương quốc phương Đông?"

"Chắc chắn không đủ một phần mười, thậm chí một phần trăm." Hệ thống Mộng Cảnh nói: "Bởi vì đây là văn minh đại nhảy vọt, không cách nào tính toán. Nhưng ta có thể nói cho ngươi biết, nếu như bây giờ khai chiến, liên hiệp các vương quốc phương Đông năm vạn đại quân, năm trăm khẩu pháo, cộng thêm một vạn Côn Luân nô võ sĩ, có thể tiêu diệt tây nam. Bởi vì liên hiệp các vương quốc phương Đông đã là hệ thống tác chiến, hệ thống lục quân cùng hải quân phối hợp, hệ thống pháo binh cùng lục quân phối hợp, hơn nữa bọn họ đã xuất hiện cách xử lý pháo siêu cấp, một pháo qua đây, tường thành liền trực tiếp nổ tung một lỗ thủng."

Có thể tưởng tượng cái hình ảnh đó.

Trước dùng năm trăm khẩu pháo tẩy địa, hơn nữa toàn bộ là đại bác nòng ngắn uy lực kinh người.

Tường thành chắc đến đâu, cũng sẽ bị pháo đánh nổ tung.

Một vạn Côn Luân nô võ sĩ, đối chiến năm nghìn Ma Huyết Kỵ Binh của Đỗ Biến.

Năm vạn quân đội dùng súng trường kiểu mới, đối chiến bốn mươi vạn đại quân của Đỗ Biến, quân đội vũ khí nóng đối với vũ khí lạnh xếp hàng bắn chết.

"Liên hiệp các vương quốc phương Đông ở mặt văn minh khoa học kỹ thuật phía trên đã vượt lên đầu được quá nhiều, căn bản không khả năng đuổi kịp." Hệ thống Mộng Cảnh nói.

Đỗ Biến giơ lên hai khối tinh thạch trong tay, nhìn không ra có bất kỳ chỗ khác thường nào.

"Chính là hai khối tinh thạch này, có thể làm cho ta mở ra văn minh năng lượng thế giới khác, để ta vượt qua vượt qua văn minh khoa học kỹ thuật liên hiệp các vương quốc phương Đông à?" Đỗ Biến nói: "Nhất cử vượt qua pháo cỡ lớn, chiến hạm hơi nước, súng trường kiểu mới, Côn Luân nô võ sĩ cường đại?"

"Đương nhiên có thể!" Hệ thống Mộng Cảnh nói: "Hai khối tinh thạch liền đại biểu cho năng lượng của thế giới khác, năng lượng văn minh một khi mở ra, đem bộc phát ra uy lực kinh thiên, hoàn toàn nghiền ép tất cả văn minh khác, liền kể cả văn minh khoa học kỹ thuật của liên hiệp các vương quốc phương Đông."

Đỗ Biến nói: "Mà hai loại tinh thạch này, cũng là khối năng lượng thiên thạch thế giới khác cỡ lớn. Màu đỏ ở Tứ Xuyên, màu xanh nhạt ở Hồ Nam?"

Hệ thống Mộng Cảnh nói: "Đúng! Nhất định phải thời gian ngắn nhất bắt hai hành tỉnh này, mở ra năng lượng văn minh của ngươi."

Đỗ Biến nói: "Vậy ngươi lúc trước vì sao không nói cho ta?"

Hệ thống Mộng Cảnh nói: "Bởi vì ngươi lúc trước không có được huyết tinh thể Mị Ma."

Hai hành tỉnh Hồ Nam cùng Tứ Xuyên, không chỉ có quan hệ đến chiến lược phòng thủ hoàn chỉnh, hơn nữa quan hệ văn minh năng lượng quật khởi của Đỗ Biến.

Đỗ Biến nói: "Một khi năng lượng văn minh mở ra, có thể đánh bại quân đội cường đại của liên hiệp các vương quốc phương Đông?"

Hệ thống Mộng Cảnh nói: "Ngươi mỏi mắt mong chờ, năng lượng văn minh bộc phát ra uy lực, là có tính lật đổ! Thế nhưng về chuyện tình chế tạo năng lượng vũ khí, về tin tức hai loại tinh thạch ở Tứ Xuyên cùng Hồ Nam này, không thể nói cho bất luận kẻ nào! Bằng không, chính là tai họa ngập đầu, liên hiệp các vương quốc phương Đông cùng Bắc Minh kiếm phái có thể dễ dàng hủy diệt hai loại tinh thạch này, đem năng lượng văn minh của ngươi hủy diệt khi vừa manh nha."

. . .

Ngày thứ hai, Đỗ Biến triệu khai một trận hội nghị.

Tất cả mọi người theo dõi hắn, kể cả Lý Văn Hủy cùng quận chúa Ngọc Chân.

Đỗ Biến biết rất rõ, không có ý chỉ hoàng đế, một khi xuất binh cướp đoạt hai tỉnh Tứ Xuyên cùng Hồ Nam, vậy thật sự tương đương với mưu phản.

Đến lúc đó, dư luận ngập trời sẽ cuộn trào mãnh liệt mà đến.

Hoàng đế đối với ngươi tốt như vậy, đối với ngươi liệt thổ phong vương, ngươi vẫn còn muốn khởi binh mở rộng, còn muốn cướp đi hai hành tỉnh hoàng đế thống trị, đây không phải là mưu phản là cái gì?

Đỗ Biến hít một hơi thật sâu, một quyền đập ở trên bàn.

Hạ lệnh: "Lệ Trạm dẫn đầu tám vạn đại quân, tiến vào hành tỉnh Hồ Nam; Phó Hồng Băng dẫn đầu tám vạn đại quân, tiến vào hành tỉnh Tứ Xuyên."

Giọng của Đỗ Biến không lớn, nhưng lại là như là một loại sấm sét nổ vang.

"Vâng!" Lệ Trạm đáp.

"Vâng!" Phó Hồng Băng đáp.

Quận chúa Ngọc Chân đứng dậy, nhìn Đỗ Biến một cái thật lâu, nước mắt chảy xuống, khuôn mặt lạnh như băng nói: "Trấn Tây vương, mạt tướng nghĩ từ bỏ bất luật chức vụ gì ở tây nam, rời khỏi tây nam."

Đỗ Biến nói: "Chuẩn!"

Quận chúa Ngọc Chân nói: "Lúc trước mạt tướng mang tới toàn bộ binh sĩ, ta cũng muốn mang đi."

Đỗ Biến nói: "Chuẩn!"

Quận chúa Ngọc Chân nói: "Mẹ của ta, anh của ta, người của Trấn Nam phủ công tước muốn toàn bộ rời khỏi."

Đỗ Biến nói: "Chuẩn!"

Hai ngày sau!

Quận chúa Ngọc Chân, phu nhân Trấn Nam công tước, thế tử Trấn Nam công tước, dẫn theo hơn một ngàn tên lính lúc trước mang tới rời khỏi tây nam, đi vương quốc An Nam.

Hơn một ngàn tên lính này, đã từng cùng Đỗ Biến vô số lần kề vai chiến đấu, đã từng chảy máu hi sinh vì bảo vệ tây nam.

Ngay sau đó, Trấn Nam công tước đưa tới một phong thơ, trong thơ chỉ có một mảnh vải rách.

Đây là ý cắt bào đoạn nghĩa?

. . .

Ba ngày sau!

Đại quân của Đỗ Biến tiến vào Tứ Xuyên, tiến vào Hồ Nam.

Tức khắc, trời long đất lở!

Vào buổi trưa!

Cha nuôi Lý Văn Hủy tìm hắn.

"Biến nhi, bây giờ tây nam nhân tài đông đúc, cha ở tại chỗ này tác dụng cũng không lớn, ta nghĩ muốn trở lại kinh thành."

Quận chúa Ngọc Chân đi, bây giờ người thân nhất của Đỗ Biến, cha nuôi Lý Văn Hủy cũng ra đi!

. . .

Chú thích của Bánh: Up chương thứ nhất, lạy xin hỗ trợ, lạy xin vé tháng, cảm ơn mọi người! Cảm ơn cc thành nồi mà vạn tiền khen thưởng, cảm ơn.

Mọi người yên tâm, bất kể là quân sự hay là chính trị chiến trường, Đỗ Biến cũng là chính nghĩa bất bại, những người này chờ nghịch chuyển làm mất mặt đi, rất nhanh!

Bạn đang đọc Thái Giám Võ Đế của Cao Điểm Trầm Mặc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TiểuBạchLong
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt đọc 44

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.