Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bè Lũ Họ Phương Hộc Máu! Kim Thái Cực Hộc Máu! Đại Sát Khí

4511 chữ

Lần trước khi đại chiến Thẩm Dương thất bại, hoàng đế Vĩnh Đức hay thái tử, nhận được tin tức thời điểm gã chỉ cảm thấy từng đợt hoa mắt, đứng thẳng không được.

Mà lúc này Sơn Hải quan đại thắng, gã lại phản ứng không khác lắm, hoa mắt, giống như cơ chế cân đối trong đầu khống chế tạm thời xảy ra vấn đề vậy.

Bất quá lần này chung quy không có hộc máu.

Lúc này, con trai trưởng mười một tuổi của gã lại nói: "Phụ hoàng, chúng ta có đi không? Nhi thần không muốn đi, không muốn rời đi phụ hoàng cùng mẫu hậu."

Lúc này hoàng đế Vĩnh Đức mới phản ứng được, nói: "Không cần đi, các ngươi không cần đi."

Tiếp tục, gã cất tiếng cười to nói: "Tổ tông phù hộ, tiên đế trên trời có linh thiêng phù hộ, để Trấn Tây công tước đạt được đại thắng huy hoàng như vậy. Nhanh, nhanh, nhanh đem tin tức này truyền khắp toàn bộ đế quốc."

Sau đó, bước chân gã nhanh hơn tiến vào Phật đường hoàng cung, muốn đi đưa cái tin tức tốt cực kỳ này nói cho hoàng thái hậu.

Tiên đế sau khi chết, thái hậu liền chuyển sang cuộc sống ăn chay niệm phật, gần như mỗi một ngày đều trải qua trong Phật đường.

Mỗi một ngày đều cầu nguyện.

Vì cầu nguyện Đỗ Biến thắng đại chiến Sơn Hải quan, vì giang sơn đế quốc Đại Ninh cầu nguyện, vì con trai của bà - tân hoàng đế Vĩnh Đức cầu nguyện, vì con gái của bà - Ninh Tuyết cầu nguyện.

Toàn bộ xung quanh phật đường, gần như cũng không có người.

Lúc này hoàng đế thoáng chậm lại bước chân, trên mặt biểu cảm cũng thu liễm một chút.

Gã dừng lại đứng, bởi vì gã muốn cân bằng một chút sự kinh hãi trong lòng.

Đỗ Biến thắng? Hắn lại lại một lần nữa thắng.

Đương nhiên hoàng đế Vĩnh Đức phải vui vẻ, bởi vì đế quốc Đại Ninh không cần mất, kinh thành sẽ không thất thủ.

Thế nhưng loại cảm giác này thực sự vô cùng phức tạp.

Bất luận kẻ nào cũng cảm thấy không thể nào thắng được, kể cả hoàng đế Vĩnh Đức.

Đôi bên quân đội cách xa như vậy, Nữ Chân còn có hai trăm khẩu pháo, làm sao có thể sẽ thắng?

Hơn nữa rất quan trọng nhất là, bốn mươi vạn đại quân tiến đánh hai mươi vạn Nữ Chân, kết quả còn thua, gần như toàn quân huỷ diệt. Lần này Đỗ Biến bốn vạn đối chiến ba mươi vạn Nữ Chân, nhưng lại thắng thật lớn.

Điều này làm cho người thấy thế nào vị hoàng đế Vĩnh Đức thế nào?

Người ta sẽ cảm thấy gã là bực nào vô năng?

Đương nhiên, hoàng đế Vĩnh Đức trong lòng chờ đợi Đỗ Biến thua sao?

Không thể nói như vậy, cuối cùng gã vẫn không muốn làm vị vua vong quốc.

Thế nhưng, gã quả thực làm tốt chuẩn bị quân vương chết cho xã tắc. Gã luôn luôn kìm nén, muốn chứng minh bản thân trước thiên hạ.

Mà bây giờ, gã giống như đã không có cơ hội chứng minh.

Đại chiến Sơn Hải quan đối với đế quốc Đại Ninh mà nói, chính là vận mệnh đại chiến sinh tử tồn vong.

Bây giờ Đỗ Biến thắng, đây là cứu vãn trời sập, như thế công ngập trời, nên phong thưởng như thế nào? Vậy đại khái đã không chỉ là công cao chấn chủ.

Thế nhưng một trận chiến này cuối cùng thắng, đế quốc Đại Ninh cũng không cần diệt vong, cần phải vui mừng.

Thu thập tất cả tâm tình, hoàng đế Vĩnh Đức bước nhanh đi tới trước một phật đường, khom người nói: "Mẫu hậu, Sơn Hải quan đại thắng, Đỗ Biến công tước thắng thật lớn!"

Bên trong thanh âm gõ mõ tạm ngừng lại.

Hoàng thái hậu thở nhẹ nhõm một cái thật dài, tự lẩm bẩm: "Bồ Tát phù hộ, trời cao phù hộ. Bệ hạ người trên trời linh thiêng có thể nghe không? Đỗ Biến làm xong rồi, chuyện nó đồng ý với người chuyện làm xong rồi."

. . .

Vô số dân chúng kinh thành ngay từ đầu căn bản không thể tin được đây là thật, mà những thám tử kia của bè lũ họ Phương cũng không tin, cho nên càng thêm điên cuồng mà gieo rắc lời đồn đãi.

"Giả, những thứ này đều là tin tức giả."

"Đỗ Biến đã chết, bị thân vương Nữ Chân ngũ mã phân thây."

"Sơn Hải quan đại thắng làm sao có thể? Mặt trời mọc từ hướng tây cũng không có khả năng đánh thắng, những thứ này đều là quỷ kế người Nữ Chân, bọn họ cố ý vờ cho tin tức Đỗ Biến đã thắng, làm cho dân chúng kinh thành không trốn chạy, như thế hắn có thể đem chúng ta toàn bộ dân chúng kinh thành một lưới bắt hết."

"Đúng, đây là âm mưu, là âm mưu của Đỗ Biến. Hắn đã đầu hàng, thân vương Nữ Chân đang định để hắn mang binh tiến đánh kinh thành."

Nhưng là bất kể những thám tử bè lũ họ Phương cố gắng bịa đặt nữa cũng vô dụng.

Bởi vì một cái chùy khủng đã đập đến.

Một xe lại một xe đầu người.

Toàn bộ đều là bím tóc nhỏ như đuôi chuột của người nước Kim, nhìn thoáng qua cũng biết là đầu của võ sĩ Nữ Chân.

Một xe lại một xe đầu người, đoàn xe kéo dài không dứt, chỉ sợ có mười vạn đầu người.

"Sơn Hải quan đại thắng, Trấn Tây công chém đầu hai mươi vạn, đây chỉ chẳng qua là một nửa số người. Công tước đại nhân lo lắng kinh thành có những kẻ cố chế tạo náo động, cho nên đặc phái sai bản tướng quân áp giải đầu người Nữ Chân vội tới dân chúng kinh thành xem xét."

"Toàn bộ dân chúng kinh thành, tự có thể an tâm sinh hoạt, sản xuất, làm việc, không phải bị bất luận lời đồn đãi nào ảnh hưởng."

"Đỗ Biến công tước còn nói, không lâu sau sau hắn sẽ dẫn binh Bắc Phạt, hoàn toàn tiêu diệt đế quốc Nữ Chân!"

Lần này dân chúng kinh thành hoàn toàn tin tưởng Sơn Hải quan đại thắng.

Tức khắc, toàn bộ kinh thành hoàn toàn sôi trào, chẳng bao lâu toàn bộ phương bắc cũng hoàn toàn sôi trào.

"Đại nhân Đỗ Biến công hầu muôn đời."

"Đại nhân Đỗ Biến thiên thần hạ phàm."

"Đỗ Biến công tước vạn tuế, đế quốc Đại Ninh vạn tuế!"

Vô số dân chúng phấn chấn hô to!

Kế tiếp mấy ngày, kinh thành như đang náo nhiệt ăn mừng năm mới, chúc mừng trận thắng lợi vĩ đại này.

. . .

Mà lúc này Đỗ Biến đang kiểm kê thu hoạch của mình.

Chiếc chiến hạm kiểu mới này của liên hiệp các vương quốc phương Đông đã hoàn toàn phá hủy, thế nhưng Đỗ Biến vẫn kiểm tra một lần cho kỹ.

Sau đó lại bị rung động một lần.

Chiếc chiến hạm kiểu mới này mặc dù dùng buồm, thế nhưng ở phía trên chiếc chiến hạm này, Đỗ Biến phát hiện chân vịt!

Đây chứng minh cái gì?

Chiếc chiến hạm kiểu mới này chẳng qua là bán thành phẩm, có thể một vật thí nghiệm thất bại mà thôi.

Có chân vịt, liền ý nghĩa liên hiệp các vương quốc phương Đông suy nghĩ vứt bỏ động cơ buồm, chọn dùng động cơ hơi nước.

Điều này chứng minh được một chút.

Ở liên hiệp các vương quốc phương Đông, máy hơi nước đã xuất hiện, thậm chí đã đại quy mô ứng dụng.

Sở dĩ không có dùng hoàn toàn trên chiến hạm là bởi vì liên hiệp các vương quốc phương Đông khát vọng được cái động cơ trung tâm thần bí của vương quốc Viking.

Còn có một chút xíu nữa, bọn họ không muốn quá sớm mà bộc lộ ra toàn bộ thực lực của mình.

Liêu địch từ khoan (*), Đỗ Biến có thể đoán được, liên hiệp các vương quốc phương Đông đã có chiến hạm bọc thép động cơ hơi nước, chỉ bất quá còn chưa có công khai thế giới.

(*Mèo Thầy Mo chú thích: Đây là 1 câu thành ngữ chỉ việc đánh giá tổng thể, kỹ lưỡng địch tình để tránh có hại về phía mình. Chỉ cần có 1 chút đe dọa dù rất nhỏ thì cũng phải xóa sạch để tránh hậu họa)

Còn có Đỗ Biến từ trên chiến hạm tịch thu được pháo cùng mảnh đạn, càng thêm có thể suy đoán ra một sự thực kinh người.

Liên hiệp các vương quốc phương Đông đã phát minh ra thuốc nổ acid picric, hơn nữa đã khai phá pháo Krupp.

Đương nhiên pháo Krupp không lạ gì, đã có từ lâu, nhưng là bởi vì nguyên nhân bảo mật, cho nên toàn bộ thế giới vẫn đại quy mô sử dụng súng hỏa mai như cũ.

Lúc đó làm đạn pháo nòng dài xuất hiện, đó chính là thiên hạ của pháo Krupp. Bởi vì mỗi một lần nã pháo đều không cần hướng họng pháo ngực bỏ vào thuốc nổ, tất cả thuốc nổ ra vẻ ở đạn pháo nội bộ.

Mà đạn pháo nòng dài xuất hiện, liền ý nghĩa súng trường xuất hiện. Trong một lịch sử khác của trái đất, cho đến giữa thế kỷ XIXmới đại quy mô sử dụng súng trường.

Lựu pháo rãnh nòng? Thuốc nổ Acid picric?

Nghe hai danh từ đó, da đầu Đỗ Biến từng đợt tê dại.

Liên hiệp các vương quốc phương Đông thiểu quân Phương Trần, ngươi đến tột cùng có lai lịch gì vậy?

Lại dẫn theo liên hiệp các vương quốc phương Đông đi đầu thế giới hơn một trăm năm.

Có lẽ có người còn không biết rõ hai thứ đồ này xuất hiện ý vị như thế nào? Vậy ý nghĩa bất kể là chiến trường lục địa, hoặc đại dương, liên hiệp các vương quốc phương Đông đều có ưu thế đè bẹp.

Nó so với những quốc gia khác, ước chừng đi đầu vài thập niên trở lên.

Ý vị này chiến hạm bọc thép vương quốc Viking ở trước mặt hạm đội liên hiệp các vương quốc phương Đông, cũng chỉ có bị tàn sát.

Hai chiếc tàu chiến đấu bùng nổ mấy ngày mấy đêm, bắn mấy nghìn phát pháo đạn vẫn như cũ không chìm nghỉm lung lay lúc lắc mà trở về cảng khẩu, hoàn toàn một đi không trở lại.

Lựu pháo rãnh nòng có thể đánh cho xa hơn, hơn nữa uy lực gần như gia tăng gấp mười lần?

Nguyên bản một chiếc tàu chiến có thể đánh phải mấy trăm phát ra đạn đại bác mà không chìm nghỉm, đổi lại là đạn chứa thuốc nổ acid picric, khả năng không cần mười phát ra liền hoàn toàn xong đời.

Lựu pháo rãnh nòng, động cơ hơi nước, thuốc nổ acid picric.

Ba cái cộng lại, sẽ phải hoàn toàn thay đổi bố cục thế giới.

Vị thiểu quân liên hiệp các vương quốc phương Đông này là muốn xưng bá toàn bộ thế giới a, trong mắt gã đối thủ trước sau chỉ có hai đại chúa tể Thánh Hỏa Giáo thế giới cùng thế giới phương Tây.

Gã có số lớn tinh lực cùng tài nguyên, đều đầu nhập vào việc tranh bá thế giới.

Đỗ Biến suy đoán đúng!

Liên hiệp các vương quốc phương Đông trước đây không lâu cùng Thánh Hỏa Giáo thế giới ở Ấn Độ Dương đánh một trận hải chiến.

Mà bây giờ, liên hiệp các vương quốc phương Đông lại cùng thế giới phương Tây sinh ra mâu thuẫn cùng xung đột to lớn, bởi vì khối thịt mỡ siêu cấp châu Mỹ.

Người châu Âu đã lên đất liền châu Mỹ, liên hiệp các vương quốc phương Đông cũng muốn lên đất liền châu Mỹ.

Người châu Âu làm thực dân châu Phi, liên hiệp các vương quốc phương Đông cũng muốn ở châu Phi thành lập số lớn thuộc địa, bắt nô lệ da đen cường tráng, cải tạo thành làm Côn Luân nô võ sĩ.

Đỗ Biến suy đoán, bất kể là chiến hạm hơi nước, hoặc lựu pháo rãnh nòng, thuốc nổ acid picric. Liên hiệp các vương quốc phương Đông đều còn chưa có đại quy mô ra sân, nó lúc này vẫn đang ở thời kỳ mấu chốt bò lên cây khoa học kỹ thuật.

Một khi đến khi liên hiệp các vương quốc phương Đông toàn diện hoàn thành ra sân, đó chính là tai nạn Thánh Hỏa Giáo thế giới cùng thế giới phương Tây.

Đương nhiên Đỗ Biến lần này thu hoạch rất lớn.

Đây chín mươi khẩu pháo rãnh nòng liền hoàn toàn về hắn, nhìn rõ ràng thân pháo dài, Đỗ Biến bèn hỏi: "So với pháo mười hai cân chúng ta, cái pháo dài này, trọng lượng như thế nào?"

Phó Hồng Băng nói: "Nhẹ hơn, thậm chí thân pháo cũng khá mỏng, họ dùng số lượng lớn kim loại thần bí."

Đương nhiên, những pháo cũng đã không thể dùng pháo mười hai cân để hình dung, bởi vì gã đã dùng đạn pháo nòng dài.

"Có bao nhiêu đạn pháo?" Đỗ Biến bèn hỏi.

"Ba trăm ba mươi lăm viên." Phó Hồng Băng nói.

Số này lượng quả thực không nhiều lắm, cộng thêm Phương Kiếm Chi đã xoá sạch mấy trăm phát, tổng cộng chỉ có chừng năm trăm phát .

Một chiếc chiến hạm chỉ mang theo năm trăm phát pháo đạn thực sự quá ít, có thể thấy được liên hiệp các vương quốc phương Đông phải còn chưa có đại quy mô ra sân.

"Liên hiệp các vương quốc phương Đông so với chúng ta trong tưởng tượng mạnh hơn, còn tân tiến hơn." Đỗ Biến nói: "Nhất định phải vội vàng kết thúc chiến sự phía bắc trở về tây nam, toàn tâm toàn lực phát triển, bằng không đến khi liên hiệp các vương quốc phương Đông chính thức đem thiết quyền nện ở trên đầu chúng ta chính là tai họa ngập đầu."

"Quân đội nghỉ dưỡng sức, trị liệu người bệnh, tranh thủ trong thời gian ngắn nhất Bắc Phạt, tiêu diệt đế quốc Nữ Chân!" Đỗ Biến nói.

"Vâng!"

. . .

Nam Kinh thành!

Cựu nội các thủ phụ, lãnh tụ bè lũ họ Phương đế quốc Đại Ninh Phương Trác, liên tiếp bị hai cái tin dữ đáng sợ.

Đầu tiên là Đỗ Biến tại Sơn Hải quan đại thắng!

Sau đó, một cái rương ra hiện tại ở trước mặt của lão, vừa mở nhìn.

Bên trong là cái đầu con trai lão, còn có cả đồ chơi dưới háng nữa.

Con của hắn trước khi chết biểu cảm vẫn trông rất sống động, tràn đầy vô hạn sợ hãi cùng méo mó.

Đỗ Biến lại giết con lão, hơn nữa trước lúc giết còn thiến sót.

"Đa Ma Cổn là đồ ngu à? Hoàn Nhan Anh Đồ là đồ ngu à?"

"Ba mươi vạn đại quân, tiến đánh bốn vạn đại quân của Đỗ Biến cũng có thể thua?"

"Chiến hạm kiểu mới Liên hiệp các vương quốc phương Đông không phải là rất lợi hại sao? Pháo kiểu mới không phải là rất lợi hại sao? Vì cái gì còn có thể thua, vì cái gì còn có thể thua?"

"Đỗ Biến hắn dựa vào cái gì mà thắng? Hắn là thần tiên à? Hắn là con trời à?"

Phương Trác ra sức gầm thét, sau đó nước mắt già nua tuôn xuống.

Con của lão, đứa con trai mà lão thương yêu nhất, người thừa kế của lão đấy.

Liền chết như vậy, thậm chí còn chưa kịp biểu lộ tài năng liền chết.

"Đỗ Biến, ngươi dám giết con trai của ta, ngươi dám giết con trai của ta?" Phương Trác gào thét: "Đỗ Hối, ngươi sanh con trai giỏi nhỉ, ngươi sanh con trai ngoan lắm!"

Cuối cùng, vị lãnh tụ bè lũ họ Phương đế quốc Đại Ninh cũng không nhịn được nữa, chợt một ngụm máu tươi phun tới.

Đỗ Hối an tĩnh đưa lên một cái khăn tay, sau đó thản nhiên nói: "Trác ông, ta đã nói cho ngươi biết một trăm lần, chuyện ta hối hận nhất chính là khi Đỗ Biến vừa sinh ra liền không dìm chết nó."

"Bắc Minh kiếm phái đâu?" Phương Trác quát: "Lần trước không phải nói phái người đi giết hắn à? Vì cái gì còn chưa có chết?"

Đỗ Hối nói: "Bốn đại tông sư đi giết, không biết vì cái gì biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi, Đỗ Biến bình yên vô sự."

Phương Trác nói: "Trả thù, trả thù, nhất định phải trả thù!"

Sau đó, lão uống một ngụm trà, gắng sức súc miệng, đem nước trà dính máu phun trên mặt đất, không hề nhã nhặn lễ nghi.

"Đỗ Biến lúc này không ở tây nam, quân đội mạnh nhất cũng ở đây Sơn Hải quan." Phương Trác nói: "Đại quân lập tức lên đất liền tây nam, mười vạn, mười lăm vạn, hai mươi vạn, đem quân đội tây nam Đỗ Biến chém tận giết tuyệt, đưa sào huyệt hắn hoàn toàn hủy diệt."

Đỗ Hối nói: "Trác ông, chúng ta không có quyền khai chiến. Hơn nữa quân đội liên hiệp các vương quốc phương Đông ở Quảng Đông, Phúc Kiến, Lưỡng Giang cộng lại, cũng chỉ có mười lăm vạn, cần phòng thủ bản thổ, bởi vì toàn bộ Giang Nam là vùng kinh tế trung tâm liên hiệp các vương quốc phương Đông, hàng năm từ nơi này chuyên chở ra ngoài tơ lụa, đồ sứ, lá trà đều giá trị hơn nghìn vạn lần bạc trắng."

Phương Trác nói: "Đỗ Hối, ngươi không say tàu, ngươi đi gặp mặt thiểu quân điện hạ. Mạnh mẽ đưa ra kiến nghị của chúng ta, không bao giờ cũng có thể Đỗ Biến tùy ý phát triển tiếp như thế, tiêu diệt hắn, san bằng tây nam của hắn. Để thiểu quân lập tức điều động đại quân lên đất liền, nhất cử đưa hắn diệt ngay!"

Đỗ Hối lúc này là Lưỡng Giang Tổng đốc, cùng Mân Việt Tổng đốc Cao Đình là cả hai đầu sỏ phía nam, thực sự chính vụ bận rộn đến không đi được.

Phương Trác nói: "Ở kế hoạch thiểu quân, Đỗ Biến lần này là nhất định diệt không thể nghi ngờ. Hơn nữa chiến hạm thử nghiệm mới nhất của liên hiệp các vương quốc phương Đông mới nhất cũng bị Đỗ Biến phá hủy, thậm chí pháo phía trên cũng rơi vào trong tay Đỗ Biến, đây đối với liên hiệp các vương quốc phương Đông cũng là cú đánh lớn. Nhất định phải hồi báo cho thiểu quân, để ngài lập tức xoay phương hướng chiến lược đối với đế quốc Đại Ninh, lập tức xoay thái độ chiến lược đối với Đỗ Biến ."

"Thiểu quân lúc này ở thành Luzon, đang cùng thái tử Đại Anh tiến hành đàm phán." Phương Trác nói: "Ngươi ngồi thuyền đi, chừng mười ngày là có thể đến."

Đỗ Hối nói: "Nếu như thiểu quân cùng thế giới phương Tây đàm phán thất bại, có phải ý nghĩa muốn ở châu Mỹ bạo phát đại chiến hay không?"

Phương Trác nói: "Chỉ mong không nên, ánh mắt thiểu quân nếu như nhìn chằm chằm vào phương tây, như vậy con Ác Long Đỗ Biến này liền sẽ không ngừng cường đại lên."

. . .

Mấy ngày lúc trước, Thịnh Đô Đại Kim đế quốc!

Đại Kim đế quốc hoàng đế Kim Thái Cực đối với cuộc chiến Sơn Hải quan gần như không quan tâm chút nào, thậm chí trực tiếp làm đối với thái giám tâm phúc nói: "Lúc phá Sơn Hải quan nói cho ta biết một tiếng, lúc bao vây tấn công kinh thành Ninh đế quốc nói cho ta biết một tiếng, thời điểm còn lại không nên bởi vì chiến sự bên kia tới quấy rầy ta!"

Ở trong mắt Kim Thái Cực, Đa Ma Cổn (Dorgon) cùng Hoàn Nhan Anh Đồ đánh hạ Sơn Hải quan, thậm chí còn đánh hạ kinh thành Ninh đế quốc cũng là sự việc dễ dàng, gần như không cần tốn nhiều sức.

Nữ Chân có ba mươi vạn đại quân, hai trăm khẩu pháo.

Hơn nữa võ sĩ Nữ Chân hết sức cường đại, đối với quân đội của đế quốc Đại Ninh có thể lấy một địch hai, thậm chí lấy một địch ba.

Đa Ma Cổn (Dorgon) cùng Hoàn Nhan Anh Đồ cũng là siêu nhất lưu thống soái.

Cho nên một trận chiến này căn bản là không có chút huyền niệm nào, không chỉ có đánh hạ Sơn Hải quan chả có vấn đề, dù cho bắt Ninh đế quốc kinh thành cũng không một chút khó khăn.

Kim Thái Cực lúc này cũng chỉ có một việc, cải tạo ma huyết võ sĩ.

Shaman quốc sư đã thí nghiệm mấy trăm phương án, cũng giết chết mấy trăm võ sĩ Nữ Chân, vẫn không hề tiến triển như cũ.

Kim Thái Cực biết, lúc ông ta đánh hạ kinh thành Ninh đế quốc, chính là lúc cùng liên hiệp các vương quốc phương Đông trở mặt.

Liên hiệp các vương quốc phương Đông chẳng qua là đang lợi dụng ông ta tiêu diệt đế quốc Đại Ninh mà thôi, chỉ là vì để vị Yến vương Nam Kinh kia có thể trở thành chính thống đế quốc Đại Ninh mà thôi.

Đỗ Biến chưa bao giờ là đối thủ Kim Thái Cực, liên hiệp các vương quốc phương Đông mới chính xác, Đỗ Biến chỉ có thời điểm chết, mới có thể đổi lấy ánh mắt chú ý của Kim Thái Cực thoáng qua.

Kim Thái Cực đứng ở trước một tấm bản đồ lớn, ánh mắt rơi vào Giang Nam, đây mới là sự hoa lệ của đế quốc Đại Ninh, dân cư đếm không xuể, vàng bạc đếm không hết, lương thực đếm không hết, tơ lụa đồ sứ đếm không hết.

Nhưng mà vào lúc này, bên ngoài truyền đến tiếng bước chân dồn dập.

"Chủ tử?" Đại thái giám Đức Trụ rung giọng nói.

Kim Thái Cực nói: "Thế nào? Tóm lại Sơn Hải quan rồi à? Tốc độ Đa Ma Cổn (Dorgon) cùng Hoàn Nhan Anh Đồ quá nhanh."

Chỉ bất quá ông ta hơi có chút kỳ quái, tên nô tài Đức Trụ này không lúc nào vô cùng khoa trương vuốt mông ngựa sao, thế nào lại có vẻ sợ hãi vậy.

"Tin tức Cắt Bắc Cực truyền đến, đại chiến Sơn Hải quan, chúng ta thất bại, ba mươi vạn đại quân tử thương vô số!" Giọng của Đức Trụ sợ hãi đến trình độ cao nhất.

Kim Thái Cực kinh ngạc, nói: "Không có khả năng, đồn nhảm! Đa Ma Cổn cùng Hoàn Nhan Anh Đồ cũng không phải đồ ngu, chiến sự như vậy cũng có thể đánh thua, đem con Cắt Bắc Cực kia giết, nó đã bị người chặn được, vậy tên nô tài thuần dưỡng con Cắt Bắc Cực kia cũng giết!"

Đức Trụ dập đầu nói: "Vâng."

Thua?

Ba mươi vạn đối với bốn vạn, làm sao có thể thất bại? Rõ ràng hoang đường tột cùng.

Mặc dù trong lòng có một vạn cái không tin, thế nhưng Kim Thái Cực trong lòng vẫn tràn đầy nôn nóng bất an.

Chẳng bao lâu, từng quân báo truyền đến.

Quạ bay truyền thư, Cắt Bắc Cực truyền thư.

Nội dung đều giống nhau, Sơn Hải quan thất bại thảm hại!

Còn chân chính ăn một chùy là con của ông ta, đại bối lặc mang tin tới, gã điên cuồng mà thay ngựa, từ Sơn Hải quan luôn luôn lao điên cuồng đến thành Thẩm Dương, chỉ hai ngày liền chạy về.

"Hoàng A mã, chúng ta thất bại!"

"Đỗ Biến không có chết, quân đội của hắn phi thường cường đại, so với võ sĩ Nữ Chân chúng ta mạnh hơn, hơn nữa hắn lấy được một nhánh dị thú quân đoàn phi thường cường đại."

"Ba mươi vạn đại quân của chúng ta, bị tàn sát hai mươi vạn, còn lại trốn về không đủ mười vạn."

"Liên hiệp các vương quốc phương Đông xuất động chiến hạm tối tân tiến đánh Sơn Hải quan, thế nhưng một quái thú bạch tuộc phá hủy chiếc hạm to lớn này, cũng phá hủy hi vọng cuối cùng của chúng ta."

Chân chính ăn một chùy, không còn có bất luận cái gì tưởng tượng!

Năng lượng khí tức Kim Thái Cực từ ngực ra sức cuồn cuộn, nội lực huyền khí giống như ở ngũ tạng lục phủ đấu đá lung tung, toàn bộ ngực bụng dường như có một đám lửa đang thiêu đốt vậy.

Thất bại, thực sự thất bại!

Làm sao có thể?

Ba mươi vạn đại quân, trong đó vượt qua một nửa là chủ lực Nữ Chân.

Toàn bộ ngực như bị dao cắt, vị Nữ Chân chúa tể này, Đại Kim đế quốc hoàng đế Kim Thái Cực cũng không nhịn được nữa.

"Phụt. . ." Chợt một ngụm máu tươi, cuồng phún ra!

. . .

Trải qua hơn mười ngày lênh đên trên biển.

Đỗ Hối cuối cùng leo lên thành Lữ Vinh.

Lúc này, thiểu quân liên hiệp các vương quốc phương Đông đang cùng Đại Anh vương quốc thái tử tiến hành đàm phán kịch liệt nhất.

Đỗ Hối đi tới trước mặt Tổng đốc phủ.

Ở đây cỏ xanh mơn mởn, hình thức kiến trúc cùng đế quốc Đại Ninh hoàn toàn khác nhau.

Nếu như Đỗ Biến tại đây, liền sẽ phát hiện những kiến trúc này tràn đầy phong cách kiểu Tây Âu hiện đại.

Đỗ Hối đi tới trước mặt Tiêu Mục Chi nói: "Tiêu đại nhân, mời đi bẩm báo điện hạ, Lưỡng Giang Tổng đốc đế quốc Đại Ninh Đỗ Hối thỉnh cầu yết kiến, có quân tình cấp tốc bẩm báo."

. . .

Chú thích của Bánh: Chương thứ nhất hơn năm ngàn chữ đưa lên, lạy xin hỗ trợ, lạy xin vé tháng, cảm ơn mọi người!

Bạn đang đọc Thái Giám Võ Đế của Cao Điểm Trầm Mặc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TiểuBạchLong
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt đọc 39

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.