Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thế Giới Lật Đổ! Đỗ Biến Mới Là Thần Chiến Tranh

5088 chữ

Vương thành Đại Viêm họ Lệ!

Quốc vương Lệ Như Hải đang tiếp đãi thống soái Thánh Hỏa giáo quân Tây Vực Arbus.

"Tướng quân đi đường tới rõ ràng cực khổ." Lệ Như Hải nói: "May mà dọc theo đường đi còn thuận lợi."

Năm vạn Thánh Hỏa Giáo thống soái Arbus nói: "Nửa năm trước, quốc vương bệ hạ ngươi khởi binh mưu phản, giáo chủ bệ hạ cũng đã quyết định thành lập quân viễn chinh trợ giúp sự nghiệp vĩ đại của ngài, dùng nửa tháng tập kết ba vạn người, đi hơn một vạn dặm, đi qua mấy vương quốc, toàn bộ đều là lãnh địa của chúng ta, lấy được nguyên vẹn tiếp tế tiếp viện, hơn nữa lại lấy được hai vạn nguồn mộ lính. Vương quốc Myanmar cũng không dám ngăn trở quân tiên phong chúng ta chút nào, dọc theo đường đi đặc biệt thuận lợi."

Arbus cũng không có biểu hiện đối với Lệ Như Hải đặc biệt tôn kính, trực tiếp địa vị ngang hàng, ngay từ đầu còn giống như Lệ Như Hải dùng đũa gắp, sau đó trực tiếp dùng một cây đao, liền cắt thịt ăn.

Lệ Như Hải nghe được lời của y, chân mày không khỏi vừa nhíu.

Nghe như vậy, năm vạn đại quân Arbus vẫn từ các vương quốc Trung Tây Á triệu tập? Có thể thấy được đám người kia mắt cao hơn đầu đến mức nào?

"Quốc vương bệ hạ ta nghe nói địch nhân của ngài là một người bị thiến hèn mọn?" Tây Vực Thánh Hỏa giáo quân nhân vật chính Arbus nói: "Ở chỗ chúng ta, đám người bị thiến chả biết gì, bẩn thỉu, lúc chủ nhân ăn cơm, bọn họ thậm chí đều không có tư cách đứng ở bên cạnh bàn."

Lời này vừa ra, thái giám bên người Lệ Như Hải bản năng lui về sau nửa bước.

Lệ Như Hải nói: "Đúng, hơn nữa còn là một thái giám tuổi còn trẻ, lấy được một nhánh quân đội tinh nhuệ, chiếm lĩnh một tòa thành thị."

Arbus nói: "Thành thị của hắn so với Vương thành của ngài như thế nào?"

Lệ Như Hải nói: "Có thể bằng một phần tư Vương thành của ta."

Arbus nói: "Cái gọi là tên người thiến hèn mọn Đỗ Biến, tổng cộng có bao nhiêu quân đội?"

"Tầm mười vạn." Lệ Như Hải nói: "Trong đó có sáu vạn là tân binh."

Arbus bưng lên rượu nho uống vào ngụm lớn nói: "Trời ạ, đối mặt một tên địch nhân như vậy, quốc vương bệ hạ lại tập kết bốn mươi vạn đại quân. Thế giới phương đông đã yếu đến nước này à? Quân đội người da vàng đã buồn cười đến nước này à? Các ngươi người da vàng thế giới phương đông ếch ngồi đáy giếng quá lâu, đã sắp bị toàn bộ văn minh thế giới bỏ đi thật xa. Quốc vương bệ hạ may mà ta không xa nghìn dặm chạy đến, lúc này mới để cho ngươi gặp được quân đội cùng phương thức chiến tranh văn minh thế giới."

Khuôn mặt Lệ Như Hải chợt co giật một hồi.

Nếu như không phải là bởi vì thế lực Thánh Hỏa Giáo quá mức khổng lồ, hơn nữa còn là trợ giúp lớn nhất của Lệ Như Hải, vị quốc vương Đại Viêm này đã sớm hạ lệnh đó Arbus chém đầu.

Arbus nói: "Quốc vương bệ hạ, thế giới phương đông căn bản không hiểu được cái gì gọi là đánh chiến tranh. Các ngươi quá chậm phía sau, quá chậm phía sau. . ."

Uống một hớp rượu thật lớn, thống soái đại quân Thánh Hỏa Giáo Tây Vực Arbus nói: "Quốc vương bệ hạ, hình thức chiến tranh đã thay đổi, các ngươi nên mở mắt xem thế giới. Hiện tại đang quyết định chiến tranh thắng bại, không còn là cung tên, đao kiếm, thậm chí cũng không phải kỵ binh, càng không phải là máy bắn đá cồng kềnh không có bất kỳ chính xác, mà là đại bác, nó mới là tân thần chiến tranh. Chúng ta đã suất lĩnh lực lượng một phần ba thế giới cùng đại chiến cả cái thế giới phương Tây mấy thập niên, các ngươi triệt để rơi ở phía sau, ngu muội."

"Quốc vương bệ hạ, ngươi nói cái gọi là tên người thiến hèn mọn Đỗ Biến, hắn có vạn đại quân, hơn nữa có sáu vạn tân binh, có một tòa thành thị quy mô bậc trung đúng không?" Arbus bèn hỏi.

Lệ Như Hải lúc này ngược lại bình thản nhìn tên Arbus ngạo mạn này, nói: "Đúng."

Arbus nói: "Bốn mươi vạn đại quân của ngài có thể nghỉ ngơi, năm vạn đại quân của ta có thể dễ dàng tiêu diệt chín vạn đại quân tên người bị thiến hèn mọn Đỗ Biến, có thể dễ dàng xé nát thành thị của hắn. Không, ta chỉ cần một vạn người, có thể đem quân đội của hắn giết sạch, có thể đưa thành thị của hắn san thành bình địa."

Nhưng vào lúc này, một tên võ sĩ tâm phúc Lệ Như Hải vọt vào thật nhanh, đưa cho ông ta một phong mật thư.

Quốc vương Đại Viêm Lệ Như Hải mở ra mật thư vừa nhìn.

Phía trên mật thư viết: Đại quân của Đỗ Biến tiến đánh thành Phú Châu, trận chiến đẫm máu dữ dội, đôi bên thương vong nặng nề.

Hắn tức khắc trợn mắt đến lớn nhất, hoàn toàn không thể tin được hai mắt của mình.

Đỗ Biến này. . . bị điên thật sao?

Hắn nhất định là điên rồi!

Hắn chỉ chín vạn đại quân, hơn nữa có sáu vạn là tân binh, căn bản tân binh còn không kịp huấn luyện.

Với một chút lực lượng như vậy, hắn lại vẫn dám chia, hơn nữa còn chủ động công kích thành trì họ Lệ?

Não tên này bị nước vào à?

Hơn nữa phía trên mật thư viết rõ ràng, huyết chiến kịch liệt, đôi bên thương vong nặng nề.

Thành Phú Châu có hai thống soái Lệ Như Long, Lệ Hồng, hơn nữa có ba vạn đại quân, vật tư trong thành cái gì cần có đều có, chống đỡ cái mấy ngày không chút vấn đề nào.

Một lát sau, có một phong mật thư tới nơi, là Lệ Như Kiên con của Lệ Hồng.

Nội dung cũng giống như nhau, nói Đại quân của Đỗ Biến tiến đánh thành Phú Châu, đang chiến đấu kịch liệt, đôi bên thương vong nặng nề.

"Ha ha ha. . ." Lệ Như Hải trong lòng cười nhạt.

Đỗ Biến ngươi thật đúng là tự tìm đường chết a.

Lúc này gần bốn mươi vạn đại quân xung quanh Vương thành Đại Viêm đã tập kết xong, mấy ngày nữa ông ta có thể ngự giá thân chinh, dẫn đầu ba mươi lăm vạn đại quân, lấy thế lôi đình san bằng Đỗ Biến thành Bách Sắc, đưa mấy vạn đại quân của hắn chém tận giết tuyệt.

Đỗ Biến là một con hổ còn bú mẹ, nhất định phải thừa dịp hắn lúc nhỏ yếu, dụng hết toàn lực triệt để đánh chết.

Nhưng Lệ Như Hải cảm thấy bản thân còn là đánh giá cao Đỗ Biến, một trận đại chiến phía trên bởi vì may mắn nhất định, sau khi Đỗ Biến đại hoạch toàn thắng, cả người liền hoàn toàn lơ là, lại chủ động xuất kích.

Vì sao chỉ có thư cầu viện của con Lệ Như Long và con của Lệ Hồng, mà không có thư cầu viện của Lệ Như Long cùng Lệ Hồng?

Lệ Như Hải hoàn toàn có thể lý giải, bởi vì hai viên Đại tướng cảm thấy bản thân có đầy đủ năng lực ngăn trở Đỗ Biến công thành, cho nên tự mình cầu viện quá mất mặt, cho nên mới phải khiến con trai viết viết thư cầu viện.

"Quốc vương bệ hạ, xảy ra chuyện gì?" chủ soái Thánh Hỏa giáo quân Tây Vực Arbus bèn hỏi.

Quốc vương Đại Viêm Lệ Như Hải nói: "Tên thái giám nhỏ Đỗ Biến này triệt để điên cuồng, lại dẫn đầu mấy vạn đại quân chủ động công kích thành thị của ta."

Arbus mở to hai mắt, dùng giọng điệu khoa trương nói: "Trời ạ? Người thế giới phương đông các ngươi đã ngu muội đến nước này à? Hắn chỉ có mấy vạn quân đội, hơn nữa còn có rất nhiều tân binh không có huấn luyện. Nếu như đủ thông minh phải lập tức chạy trốn, mà không đủ thông minh, cũng có thể mang theo quân đội của hắn thủ vững thành thị của mình, hắn lại tới chủ động tiến đánh thành thị quốc vương bệ hạ? Đem binh sĩ có hạn dùng để tiêu hao ở phía trên công thành chiến? Hỏa thần ở trên cao, chúng ta phải đối mặt đến tột cùng là kẻ địch ngu muội cặn bã cỡ nào vậy."

Quốc vương Đại Viêm Lệ Như Hải bỗng nhiên nói: "Arbus tướng quân, xin hỏi tín ngưỡng quân đội ngài như thế nào? Vị thái giám Đỗ Biến này biết một chút ảo thuật, để cho người ta tin tưởng hắn là thân bất tử, là Hỏa thần hạ xuống. Do đó khiến Thánh Hỏa giáo quân phản bội."

"Ha ha ha ha. . ." Arbus cười to nói: "Ta một chút cũng không ngoài ý liệu, các ngươi người phương Đông am hiểu nhất chính là giả thần giả quỷ. Những người bị thiến trừ hầu hạ quốc vương ra, đại bộ phận đều sống ở đoàn xiếc thú trong đó làm thằng hề, am hiểu nhất chính là ảo thuật. Còn ngươi hỏi tín ngưỡng quân đội chúng ta? Ta chỉ có thể nói cho ngươi biết, đặt ở một trăm năm trước, những binh lính này nhìn thấy ảo thuật Hỏa thần phủ xuống cũng sẽ quỳ trên mặt đất. Thế nhưng bây giờ. . . Hết thảy tất cả đều bị thay đổi, mọi người đương nhiên tin tưởng Hỏa thần, nhưng là chúng ta tin tưởng một món khác, lực lượng!"

Nếu như là Đỗ Biến có thể hiểu rõ đoạn văn này vô cùng.

Tựu như cùng Châu Âu thời Trung cổ, khi thế lực nhà thờ cường đại nhất, mỗi một quốc vương đều cần giáo hoàng trao vương miện.

Thế nhưng ngươi hỏi những quốc vương một chút, thậm chí hỏi những người lãnh đạo toà thánh một chút, bọn họ tin tưởng có thần à? Đáp án là không cần nói cũng biết.

Ngược lại, những nhà khoa học như Sir Isaac Newton, cuối cùng ngược lại tin tưởng thần linh tồn tại, người nắm quyền cho tới bây giờ đều sẽ không tin tưởng.

Arbus nói: "Quốc vương bệ hạ, bốn mươi vạn đại quân của ngài còn muốn chuẩn bị mấy ngày?"

Lệ Như Hải nói: "Chừng bảy ngày."

chủ soái Thánh Hỏa giáo quân Tây Vực Arbus nói: "Đã như vậy, ngài có thể ngừng tất cả hành động quân sự. Toàn bộ tất cả chiến tranh đều giao cho chúng ta đi, ta sẽ hướng ngài, hướng toàn bộ thế giới phương đông biểu diễn mới phương thức chiến tranh. Ta sẽ triệt để khiếp sợ quốc vương bệ hạ, cũng sẽ khiếp sợ cái này phương đông đế quốc hoàng đế, cho các ngươi cảm thụ được chân chính văn minh rực rỡ, cho các ngươi cảm thụ được thần chiến tranh chân chính."

"Ta sẽ dẫn đầu ta năm vạn đại quân đi trợ giúp ngài ngồi thành Phú Châu, ngài chỉ cần phái cho ta một đội hướng đạo." Chủ soái Thánh Hỏa giáo quân Tây Vực Arbus nói: "Ta sẽ cho ngài mang đến một trận biểu diễn chiến tranh trước nay chưa từng có, khiến tên người thiến hèn mọn Đỗ Biến hiểu cái gì gọi là viết văn rõ ràng nghiêm phạt. Nhưng mà quốc vương bệ hạ ta nhất định phải nói rõ, một khi chúng ta tiến hành chiến tranh sẽ thấy cũng không dừng lại được. Ngài chuẩn bị tư tưởng cho tốt, khả năng chỉ mấy giờ, ta sẽ khiến toàn quân đội người bị thiến Đỗ Biến huỷ diệt. Lại mấy ngày nữa, ta sẽ đưa tòa thành thị kia của hắn đánh thành phế tích, con dân của hắn cùng quân đội đã toàn bộ quỳ gối dưới chân của ta khóc run rẩy, bốn mươi vạn đại quân khả năng không có đất dụng võ chút nào, không bằng cứ như vậy giải tán đi."

Lệ Như Hải cười lạnh nói: "Vậy không thể tốt hơn."

Arbus một ngụm đem rượu nho trong ly uống cạn, nói: "Là thời điểm những người da vàng cho các ngươi ngu muội phương đông biết một chút về cái gì là chiến tranh chân chính."

. . .

Lịch sử đã triệt để thay đổi!

Thánh Hỏa Giáo thống trị gần một phần ba thế giới, ở năm mươi năm trước liền xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất.

Bọn họ vốn sùng bái Hỏa thần, cuối cùng sớm đi lên đạo lý sùng bái vũ khí nóng.

Bọn họ một nửa tôn trọng sức mạnh cường đại bản thân, một nửa tôn trọng thần chiến tranh cường đại.

Đây phải từ tám mươi năm trước, bọn họ cùng thế giới phương Tây nổi lên một trận siêu cấp đại chiến. Từ hai trăm năm trước khoa học lực lượng thế giới phương Tây quật khởi, ngắn ngủi vài thập niên đã thay đổi toàn bộ phương tây.

Đỗ Biến phải có dự đoán, từ trình độ toán học đại tông sư Ninh Tông Ngô, phát hiện mánh khỏe từ bậc thầy toán học thế giới phương Tây.

Cây nến khoa học kỹ thuật một khi được thắp sáng, vậy cơ hồ phát triển là bùng nổ.

Hơn nữa văn minh thế giới này phát triển cũng không có thuận theo tự nhiên như vậy, mà là được hơn mấy bàn tay thần bí thao túng, chỉ điểm, phát triển!

Đương nhiên Châu Âu ở trên trái đất khác, từ thế kỷ mười năm mươi sáu bắt đầu, cũng đã dần dần tiến vào thời đại đại bác, đến thế kỷ mười tám ở Châu Âu đại bác lại càng thêm trở thành thần chiến tranh, triệt để quyết định chiến tranh thắng bại.

Ở thế giới này, nguyên bản vùng Trung Tây Á tụt hậu phía sau, ở dưới sự thống trị của Thánh Hỏa Giáo, cũng xảy ra triệt để lật đổ.

Có thể thấy đế quốc Ottoman sau biến thành "sick man of Western Asia" (người Tây Á ốm yếu) sẽ không xuất hiện. (* Mèo Thầy Mo chú thích: Đế chế Ottoman Thổ Nhĩ Kỳ, đóng ở Constantinople (nay là Istanbul), là một đế chế Hồi giáo đã từng vượt qua Châu Âu, Châu Á và Châu Phi. Về lâu dài, họ tin tưởng rằng nền văn minh của họ là cao cấp nhất và bỏ qua ngành công nghiệp và thương mại. Bắt đầu từ cuối thế kỷ 18, nó dần dần tụt hậu phía sau châu Âu. Đến đầu thế kỷ 20, một phần hai của nó trở thành thuộc địa của cường quốc phương Tây, thực dân phương Tây gọi là "sick man of Western Asia.")

Hôm nay miếng lục địa gần hai chục triệu cây số vuông, ở dưới sự thống trị Thánh Hỏa Giáo, trở thành một trong tam đại chúa tể thế giới.

Cho nên, hệ thống mới có thể khiến một kí chủ giáng sinh ở Thánh Hỏa Giáo thống trị quốc gia trong đó. Thậm chí khu vực này mạnh mẽ và ký chủ trước kia có phải có quan hệ hay không cũng không được biết.

Khi Thánh Hỏa Giáo đế quốc Đại Ninh còn đang điên cuồng tôn trọng thần linh, Tây Vực Thánh Hỏa tôn giáo đã ôm lực lượng.

Mất đi sức mạnh tín ngưỡng, bây giờ còn không cách nào biết được, Thánh Hỏa Giáo là như thế nào thống trị trên mười mấy vương quốc gần hai chục triệu cây số vuông.

Trong lịch sử thời kỳ này của trái đất khác, đại bác đã ở trên chiến trường Đại Minh đế quốc xuất hiện.

Mà ở thế giới này?

Giống như có một hai bàn tay, đem đế quốc Đại Ninh cùng thế giới bên ngoài ngăn cách.

Nói cho đúng mấy thập niên qua hạm đội của đế quốc hải ngoại bè lũ họ Phương, triệt để đem đế quốc Đại Ninh bao vây ở trên mặt biển Đông Á.

Bồ Đào Nha cũng không đến, người Hà Lan cũng cũng không đến.

Toàn bộ mua bán trên biển, gần như đều bị bè lũ họ Phương hải ngoại đế quốc độc quyền.

Cho nên, đại bác gần như không có xuất hiện ở trên chiến trường đế quốc Đại Ninh.

. . .

Ngày kế!

Lệ Như Hổ dẫn đầu hai nghìn kỵ binh xem như hướng đạo, Arbus dẫn đầu năm vạn Tây Vực Thánh Hỏa đại quân, trùng trùng điệp điệp, rời khỏi Vương thành Đại Viêm, xuất phát hướng thành Phú Châu.

Đang lên đường, còn có tầm hai trăm khẩu pháo. Đương nhiên chúng nó cũng không có lộ ra hình dáng, từ đầu tới đuôi đều bị vải màu đen phủ lên.

Ngoài ra để cho người kinh hãi là trong năm vạn đại quân, còn có ba nghìn con người đặc thù.

Những người này cực kỳ phi thường cao to, khoảng chừng vượt qua hai thước sáu, hơn nữa cực độ hùng tráng, lực lớn vô hạn, như là người khổng lồ vậy.

Trên vai mỗi người, đều khiêng một cái rương to lớn, vượt lên sáu bảy trăm cân.

Không hề nghi ngờ những người này cũng không sinh trưởng bình thường, mà là được bồi dưỡng đặc thù.

Tây Vực Thánh Hỏa Giáo, rõ ràng một thế lực cường đại thần bị, thảo nào biến thành một trong tam đại chúa tể thế giới.

Vừa tiến vào thời đại đại bác, vừa tiến xa trên con đường võ đạo cùng lực lượng.

Trừ ba nghìn đàn ông cơ bắp này ra, còn có một đội lạc đà vô cùng to lớn, vượt qua ba nghìn con lạc đà.

Những lạc đà trên trái đất hiện đại không lớn vậy, càng cao lớn hơn, có phụ trọng nặng hơn, mỗi một con lạc đà kéo vật tư trên xe vượt qua bốn ngàn cân.

Mà đây năm vạn Thánh Hỏa giáo quân, trên người quân trang cũng có chút quái dị.

Bọn họ cũng có mũ bảo hiểm, hơn nữa tỏa giáp cũng gần như bao gồm toàn thân, cả mặt mũi cũng không ngoại lệ.

Nhưng là bên trong tỏa giáp của bọn hắn, bên ngoài còn có một loại trang phục đặc biệt. Đây là niềm tự hào của Thánh Hỏa Giáo, bọn họ chuyên chế tạo ra quân bào phòng cháy.

Loại vải bố này là đốt không cháy, cho nên dù cho ở trên chiến trường lửa kinh người, nhánh quân đội này cũng có thể sống được lâu so với những người khác.

Chính là bởi vì những trang bị này, những đại bác, những vật liệu này, còn có con số thiên văn dầu hỏa, chủ soái Arbus mới có thể ngạo mạn như thế, coi khinh người da vàng thế giới phương đông như thế.

Bởi vì, toàn bộ thế giới phương đông đều bị phong tỏa, tụt hậu rớt lại phía sau rất nhiều.

Y đã cảm giác được quân đội mình vượt lên một hai thời đại.

. . .

Năm ngày sau!

Năm vạn Thánh Hỏa giáo quân của Arbus, cuối cùng chạy tới bên ngoài thành Phú Châu!

Đương nhiên đây là bởi vì chủ soái Arbus ép buộc kết quả hành quân gấp, còn có số lớn đội ngũ đồ quân nhu vẫn còn cacú hơn một trăm dặm.

Y đương nhiên biết dẫn binh thần tốc, hơn nữa không kịp chờ đợi muốn đánh một trận đại chiến, khiến người da vàng ngu muội rớt lại phía sau thấy rõ ràng, cái gì là chiến tranh chân chính.

Trong hai trăm khẩu pháo, trong đó một trăm ba mươi đại bác tương đối nhỏ, Arbus toàn bộ mang theo trên người, còn lại bảy mươi đại bác đường kính lớn, cũng theo quân đội đồ quân nhu rớt lại sau trăm dặm.

Ở khoảng cách thành Phú Châu còn có hơn một trăm dặm, Lệ Như Hổ liền điều động trinh sát trinh sát thành Phú Châu, sau đó tất cả trinh sát đều một đi không về.

Lúc này đến thành Phú Châu, Lệ Như Hổ nhìn thấy trên lầu bay cờ của đế quốc Đại Ninh, tức khắc trong lòng chợt lạnh.

Thành Phú Châu. . . Liền thất thủ?

Đây. . . Lúc này mới năm sáu ngày? Hai đại tướng Lệ Như Long cùng Lệ Hồng dẫn đầu ba vạn đại quân, ngay cả năm sáu ngày đều không nhịn được, đã bị Đỗ Biến công hãm?

. . .

Lệ Như Hổ tiến lên hét lớn: "Trên thành, chính là Đỗ Biến?"

Khuôn mặt Đỗ Biến xuất hiện nói: "Chính là ta."

Lệ Như Hổ nói: "Lệ Như Long đâu? Lệ Hồng đâu?"

Đỗ Biến nói: "Chết rồi."

Lệ Như Hổ nói: "Vậy ba vạn quân phòng thủ bên trong thành đâu?"

Đỗ Biến nói: "Chết rồi."

Lệ Như Hổ gần như không thể tin được lỗ tai của mình, lúc trước trong thơ cầu việt con của Lệ Như Long và con của Lệ Hồng, rõ ràng viết huyết chiến kịch liệt, đôi bên thương vong nặng nề.

Nhưng mà chỉ năm sáu ngày, thành Phú Châu liền thất thủ? Ba vạn đại quân liền toàn quân huỷ diệt?

Đỗ Biến đến tột cùng dùng loại quỷ kế gì vậy?

Nhưng mà ông ta không biết là, thành Phú Châu không phải năm sáu ngày thất thủ, mà là nửa ngày!

Nhưng vào lúc này, một người Ba Tư điển hình cưỡi một lạc đà trắng muốt tiến lên, dùng Hán ngữ không đúng tiêu chuẩn nói: "Ngươi chính là người bị thiến hèn mọn Đỗ Biến à?"

Đỗ Biến nhìn nhánh quân đội dưới thành này.

Quả nhiên là quân đoàn Tây Vực Thánh Hỏa Giáo, có thể trước đó hai ngày hắn cũng biết nhánh quân đội này hướng thành Phú Châu đánh tới, hơn nữa mang theo vật tư rất kỳ quái.

Ánh mắt của Arbus nhìn phía Đỗ Biến tràn đầy ngạo mạn cùng khinh thường, lớn tiếng nói: "Người bị thiến, dạng thái giám tướng mạo giống ngươi, bất kể là ở Baghdad (thuộc Iraq), hay là ở Istanbul (thuộc Thổ Nhĩ Kỳ), hoặc là ở Isfahan (*thuộc Iran), trong kỹ viện khắp nơi đều có, chỉ chỉ cần một ngân tệ liền có thể để cho bọn họ thể hiện bất luận cái tư thế gì. Cho nên Đỗ Biến các hạ ngươi chọn sai nghề nghiệp. Ngươi có khuôn mặt xinh đẹp như vậy, hơn nữa còn bị thiến, phải dùng thân thể của ngươi kiếm tiền. Mà không phải làm công việc không am hiểu như thế chăng, ví như thành người lãnh đạo một thành phố, ví như thành trưởng quan một quân đoàn. Nếu như ngươi bằng lòng đi làm ở kỹ viện, ta nguyện ý vì ngươi giới thiệu một nhà tốt, hơn nữa ta cũng bằng lòng như thường lệ chiếu cố ngươi."

Ngạo mạn bẩm sinh.

Bẩm sinh cảm giác về sự ưu việt, cái loại văn minh đại nhảy vọt mà mang tới cảm giác cao cao tại thượng.

Đỗ Biến cảm giác được rõ ràng điểm này, Arbus này thật đúng là không là cố ý nhục nhã Đỗ Biến, hắn là đại biểu Thánh Hỏa tôn giáo, một trong tam đại thế lực chúa tể thế giới văn minh coi khinh toàn bộ thế giới phương đông.

Đối mặt sự nhục nhã Arbus, Đỗ Biến lạnh nhạt nói: "Chờ ta trước khi giết ngươi, có thể ta sẽ cắt lấy đầu lưỡi của ngươi, nhìn đến tột cùng dài bao nhiêu!"

"Ha ha ha ha ha. . ." Arbus điên cuồng mà cười sằng sặc, sau đó chỉ vào Đỗ Biến trên tường thành nói: "Tên người thiến hèn mọn, người phương Đông ngu muội rớt lại phía sau, ngươi biết ngươi đang nói cái gì sao? Các ngươi đã bị đóng cửa khóa lại quá lâu, các ngươi căn bản cũng không biết mình rớt lại phía sau thế giới đã bao lâu. Theo chúng ta, các ngươi đã một lần nữa thoái hóa biến thành con khỉ, thế giới đã thay đổi, chiến tranh cũng đã thay đổi."

Ngay sau đó, Arbus chợt hạ lệnh, nói: "Bày trận!"

Tức khắc, năm vạn đại quân của y bắt đầu ở ngoài thành bày trận.

. . .

Nửa giờ sau, năm vạn đại quân Tây Vực Thánh Hỏa Giáo, tạo thành hai mươi lăm cái phương trận, thật nghiêm trang phô trương.

Vẫn là vô biên vô hạn, trận thế kinh người.

Nhưng mà chuyện kinh người hơn còn ở phía sau!

Arbus một tiếng quát lên: "Xốc lên!"

Tức khắc, mấy trăm tên võ sĩ chợt xốc lên.

Lộ ra một trăm ba mươi khẩu pháo, đại bác đen nhánh.

Tức khắc ánh mắt Đỗ Biến co rụt lại, không dám tin tưởng nhìn một màn này.

"Hệ thống, Tây Vực Thánh Hỏa Giáo đến tột cùng chuyện gì xảy ra?" Đỗ Biến run giọng nói: "Đây vốn là một nhánh lực lượng tín ngưỡng thần linh, tại sao lại ôm cả khoa học?"

Hệ thống Mộng Cảnh trầm mặc chốc lát nói: "Một trăm năm trước, khoa học kỹ thuật thế giới phương Tây bùng nổ lớn. Vài thập niên trước, thế giới phương Tây cùng Thánh Hỏa Giáo khống chế mười mấy vương quốc xảy ra một trận chiến tranh kinh người, Thánh Hỏa Giáo liền bại lui. Tại cái thời khắc mang tính lịch sử, ký chủ trước kiamở ra đường phát triển cho Thánh Hỏa Giáo của hắn."

Đỗ Biến run giọng nói: "Nói cách khác, Thánh Hỏa Giáo ôm khoa học, phát triển vũ khí nóng, là ký chủ trước kia mở ra?"

Hệ thống Mộng Cảnh nói: "Y. . . Liền là dựa vào cái này ở Thánh Hỏa Giáo quật khởi, đương nhiên sau cùng y vẫn bị thất bại, quá trình y thất bại vô cùng phức tạp."

Đỗ Biến nói: "Mẹ kiếp đại gia ngươi hệ thống, ngươi thật đúng là cách gì đều thử qua a. Khó trách ngươi chưa bao giờ cho ta chế tạo đại bác, không cho ta chế tạo thuốc nổ a. Nguyên lai đã có người đi qua con đường này a."

Hệ thống Mộng Cảnh nói: "Còn. . . Không chỉ một người đi qua, con đường này cũng đi không thông, cho nên ta cho ngươi lựa chọn một con đường năng lượng của thế giới khác."

Đỗ Biến nói: "Mẹ kiếp đại gia ngươi, ngươi liền bẫy chết ta."

Hệ thống đáp: "Ta sai."

Chủ soái Thánh Hỏa giáo quân Tây Vực Arbus nói: "Người bị thiến hèn mọn, ngươi thấy được không? Ngươi biết đây là cái gì à? Đây là đại bác Thần Chiến Tranh? Dùng Hán ngữ các ngươi nói, một khi nó bắn, trời long đất lở, hủy thiên diệt địa, đây là thần chiến tranh chân chính. Các ngươi đã rơi ở phía sau, ngu muội! Hôm nay, ta để văn minh nghiêm phạt xuống phía trên đám quân đội bị thiến, để cho ngươi hủy diệt đây là vinh hạnh của ngươi, người bị thiến Đỗ Biến!"

"Điều chỉnh khẩu pháo!"

Arbus ra lệnh một tiếng.

Tức khắc, mấy trăm tên lính ôm đại bác trên tay, điều chỉnh hướng đại bác, bắt đầu nhắm vào bức tường thành Phú Châu.

Vậy đại khái tương đương với đại bác của thế kỷ mười tám trái đất khác.

Thế nhưng đối mặt lúc này quân đội của đế quốc Đại Ninh, vẫn là văn minh đại nhảy vọt, vẫn là lực lượng có tính hủy diệt.

Kích thước những đại bác mặc dù nhỏ, nhưng lại đủ phá hủy hàng phòng thủ của thành Phú Châu.

Từ máy bắn đá đến đại bác, đơn giản là tính chất phát triển cách mạng, hơn nữa đây còn chưa phải là đại bác nguyên thủy, mà là tương đương với đại bác thời đại Napoléon một thế giới khác.

Hơn một trăm khẩu pháo bắn một lượt, uy lực kia đúng là kinh thiên động địa, có thể cho thành Phú Châu mang đến tính hủy diệt.

Thế nhưng. . .

Xem trận địa xung quanh khẩu pháo này, khắp nơi đều có rương thuốc nổ, khắp nơi đều có thùng dầu hỏa.

Không sai, nhánh quân đội này của Arbus cực kỳ phi thường cường đại, hơn một trăm hỏa pháo gần như có thể phá hủy bất luận quân đội nào đế quốc Đại Ninh.

Thế nhưng. . .

Gã gặp Đỗ Biến, vậy thì tự chịu diệt vong.

Có một việc có thể chắc chắn, Đỗ Biến thực sự vừa được nữ thần may mắn ngủ qua!

Đỗ Biến thở dài nói: "Hơn một trăm hỏa pháo liền tự xưng thần chiến tranh? Ta khiến ngươi biết cái gì mới là thần chiến tranh chân chính? Đỗ Biến ta đây mới là thần chiến tranh chân chính!"

. . .

Chú thích của Bánh: Phần 2 đưa lên, ngày hôm nay hai chương một vạn hai, lạy xin hỗ trợ, lạy xin vé tháng a, cảm ơn mọi người!

Chú thích của Mèo Thầy Mo: Đồng đội ngu lâu năm thật nghiêm trọng! Hệ thống mộng cảnh gài bẫy TT. Ừm, giờ nghèo rớt mồng tơi, cầu bạc, cầu phiếu, cầu tùm lum TT

Bạn đang đọc Thái Giám Võ Đế của Cao Điểm Trầm Mặc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TiểuBạchLong
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt đọc 37

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.