Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Luìc Nguy Biêìn Mơìi Roì’ Chiình Taì¬-duì¬ Mang Ân Vâì’n Ngơì¬ Thanh Haì0i

Phiên bản Dịch · 3621 chữ

Nhi̬n nhưng tên may mắn sống sót, tuy đaÌ’ biÌ£ khống chế huyêÌ£t đaÌ£o, nhưng sắc măÌ£t vâÌ’n co̬n toÌ0 ra khiếp haÌ’i, trong đó có mươ̬i hai tên thuÌ0 haÌ£ Thâ̬n Bí môn va̬ bốn gaÌ’ đêÌ£ tưÌ0 cuÌ0a ba phái Không ĐôÌ£ng, Côn Luân va̬ ĐiêÌ0m Thương, cha̬ng hoÌ0i chúng:

- Môn chuÌ0 va̬ chươÌ0ng môn cuÌ0a các ngươi đaÌ’ không ngó nga̬ng gi̬ đến các ngươi, hoÌ£ chiÌ0 lo thân hoÌ£, các ngươi nghiÌ’ sao?

BoÌ£n chúng do không thêÌ0 cưÌ0 đôÌ£ng nên chiÌ0 biết lấy mắt nhi̬n nhau!

Sau cu̬ng môÌ£t tên lên tiếng:

- TaÌ£i haÌ£ la̬ ngươ̬i cuÌ0a Không ĐôÌ£ng phái! LêÌ£nh cuÌ0a chươÌ0ng môn, môÌ£t đêÌ£ tưÌ0 như taÌ£i haÌ£ na̬o dám kháng lêÌ£nh?

Cha̬ng cươ̬i laÌ£nh:

- Ngươi có tính danh gi̬?

GaÌ’ đáp:

- Khương Minh Trí!

Cha̬ng giêÌ’u cơÌ£t:

- Xem ra ta phaÌ0i goÌ£i ngươi la̬ Bất Trí thi̬ đúng hơn! ThaÌ£ch Phu̬ Vân, chươÌ0ng môn va̬ la̬ sư phuÌ£ ngươi đaÌ’ biÌ£ Tôn Nhất Bình tước đoaÌ£t toa̬n bôÌ£ chân nguyên rô̬i sát haÌ£i, ngươi có biết không?

GaÌ’ thất sắc:

- Không thêÌ0 có chuyêÌ£n na̬y! Chính Tôn Nhất Bình đaÌ’ nói, gia sư chết la̬ do...

- Do ngươ̬i sát haÌ£i? La̬ ai? PhaÌ0i chăng laÌ’o đôÌ0 cho ta, Văn Bất Thông?

GaÌ’ chớp mắt:

- Đó la̬ lơ̬i Tôn Nhất Bình nói! Va̬ taÌ£i haÌ£ không thêÌ0 không tin!

Cha̬ng gâÌ£t đâ̬u:

- VâÌ£y co̬n Tôn Nhất Bình tước đoaÌ£t hết chân nguyên cuÌ0a ThaÌ£ch Bích Vân, sư tyÌ0 hoăÌ£c sư muôÌ£i cuÌ0a ngươi, ngươi có leÌ’ cuÌ’ng không biết?

GaÌ’ đôÌ£ng dung:

- ViêÌ£c na̬y...! Đúng la̬ taÌ£i haÌ£ chưa biết!

- Hư̬! Sau đó, hoăÌ£c cố ý, hoăÌ£c vô ti̬nh, Tôn Nhất Bình măÌ£c nhiên đêÌ0 cho ThaÌ£ch Bích Vân lâ̬n lươÌ£t biÌ£ ĐiÌ£ch Ha̬nh va̬ hai tên khác cuÌ’ng la̬ đêÌ£ tưÌ0 phái Côn Luân la̬m nhuÌ£c! ThaÌ£ch Bích Vân đaÌ’ chết! Ngươi cuÌ’ng không biết?

GaÌ’ phâÌ’n nôÌ£:

- BoÌ£n ĐiÌ£ch Ha̬nh dám ư?

Phát hiêÌ£n gaÌ’ đêÌ£ tưÌ0 Côn Luân phái đứng caÌ£nh đó chơÌ£t có sắc măÌ£t bối rối, cha̬ng hất ha̬m baÌ0o Khương Minh Trí:

- NhưÌ’ng gi̬ ta nói hoa̬n toa̬n la̬ sưÌ£ thâÌ£t! Không tin, ngươi thưÌ0 hoÌ0i gaÌ’ kia!

Khương Minh Trí đaÌ0o mắt nhi̬n gaÌ’ đêÌ£ tưÌ0 Côn Luân phái:

- TaÌ£ Bất Mê! SưÌ£ thâÌ£t la̬ thế na̬o?

Cha̬ng suýt phi̬ cươ̬i khi biết roÌ’ tính danh cuÌ0a gaÌ’ đêÌ£ tưÌ0 Côn Luân:

- Nếu ngươi đúng la̬ không hê̬ mê muôÌ£i, như tính danh do thân sinh phuÌ£ mâÌ’u đăÌ£t cho ngươi, ta khuyên ngươi nên nói roÌ’ sưÌ£ thâÌ£t!

TaÌ£ Bất Mê thơÌ0 da̬i:

- Đến lúc na̬y TaÌ£ môÌ’ nghiÌ’ không co̬n gi̬ đêÌ0 dấu! Lúc Tôn Nhất Bình đoaÌ£t chân nguyên lâ̬n lươÌ£t cuÌ0a ThaÌ£ch chươÌ0ng môn va̬ sau đó la̬ la̬ ThaÌ£ch cô nương, TaÌ£ môÌ’ cuÌ’ng nhi̬n thấy! Do ThaÌ£ch cô nương đaÌ’ phaÌ0n kháng bă̬ng cách du̬ng trâm hoăÌ£c móng tay gi̬ đó, chính xác la̬ vâÌ£t nhoÌ£n đâm va̬o huyêÌ£t ĐaÌ£i Truy cuÌ0a Tôn Nhất Bình, laÌ’o...

- LaÌ’o ác tăÌ£c, nếu trơ̬i cho Khương Minh Trí ta sống, nhất điÌ£nh ta phaÌ0i phanh thây xeÌ0 thiÌ£t laÌ’o đêÌ0 báo thu̬ cho gia sư va̬ ThaÌ£ch sư muôÌ£i!

Chơ̬ cơn phâÌ’n nôÌ£ cuÌ0a Khương Minh Trí lắng laÌ£i, TaÌ£ Bất Mê laÌ£i nói:

- TaÌ£ môÌ’ du̬ bất nhâÌ’n vâÌ’n phaÌ0i bất lưÌ£c khi nghe Tôn Nhất Bình haÌ£ lêÌ£nh giao ThaÌ£ch cô nương cho ĐiÌ£ch đaÌ£i sư huynh toa̬n quyê̬n xưÌ0 lý! ĐiÌ£ch đaÌ£i... hư̬, y không đáng la̬ đaÌ£i sư huynh cuÌ0a TaÌ£ môÌ’, y ca̬ng lúc ca̬ng lôÌ£ng ha̬nh nhất la̬ khi y thay lo̬ng đôÌ0i daÌ£ cam tâm nhâÌ£n Tôn Nhất Bình la̬m sư phuÌ£! TaÌ£ môÌ’ na̬o ngơ̬ ĐiÌ£ch Ha̬n va̬ hai tên a to̬ng kia nơÌ’ da̬y xéo la̬m nhuÌ£c ThaÌ£ch cô nương? Nếu biết seÌ’ có chuyêÌ£n na̬y. TaÌ£ môÌ’ nhất điÌ£nh phaÌ0i ti̬m cách giaÌ0i cứu!

Khương Minh Trí phâÌ’n nôÌ£:

- ChuyêÌ£n đaÌ’ rô̬i, lơ̬i ngươi nói có đáng tin không?

TaÌ£ Bất Mê giâÌ£n dưÌ’, gắt um lên:

- Lo̬ng daÌ£ cuÌ0a TaÌ£ Bất Mê na̬y thế na̬o chiÌ0 có trơ̬i biết, đất biết! Ta đaÌ’ tơÌ0m lơÌ£m boÌ£n Tôn Nhất Bình lắm rô̬i, va̬ ta đaÌ’ có ít lắm môÌ£t lâ̬n ti̬m cách boÌ0 đi! Không tin, ngươi có thêÌ0 hoÌ0i Du Vấn Thiên hoăÌ£c Trang Vi NghiÌ’a thi̬ roÌ’!

Khương Minh Trí vôÌ£i đưa mắt nhi̬n hai gaÌ’ co̬n laÌ£i, vốn cu̬ng la̬ đêÌ£ tưÌ0 phái ĐiêÌ0m Thương:

- Vấn Thiên, Vi NghiÌ’a! Ta tin hai ngươi tên thế na̬o ngươ̬i thế ấy! TaÌ£ Bất Mê nói có đúng không?

Du Vấn Thiên la̬ gaÌ’ cao niên hơn vôÌ£i chớp mắt va̬i lươÌ£t:

- Có môÌ£t lâ̬n ta phát hiêÌ£n hoÌ£ TaÌ£ đang ti̬m cách leÌ0n đi! SơÌ£ ta cáo giác, hoÌ£ TaÌ£ suýt cu̬ng ta đôÌ£ng thuÌ0! Sau đó, khi có Trang đêÌ£ xuất hiêÌ£n, hoÌ£ TaÌ£ cô thế đa̬nh thú thâÌ£t va̬ câ̬u xin hai ta chớ cáo giác y! Ta chiÌ0 có thêÌ0 nói bao nhiêu đó, tin hay không tuy̬ Khương đêÌ£!

Ca̬ng nghe, Bất Thông ca̬ng lấy la̬m ky̬, không leÌ’ có điê̬u xaÌ0o hơÌ£p đến vâÌ£y! Bốn gaÌ’ na̬y, tư̬ tính danh đến khâÌ0u ngưÌ’ dươ̬ng như đaÌ’ tư̬ lâu có ý bất phuÌ£c thái đôÌ£ cuÌ0a sư môn! CaÌ0 bốn đê̬u ngấm ngâ̬m toÌ0 ý phaÌ0n kháng ha̬nh vi đi va̬o ma đaÌ£o cuÌ0a trươÌ0ng bối! Va̬ ky̬ laÌ£ hơn, hoÌ£ laÌ£i ti̬nh cơ̬ cu̬ng sống sót sau trâÌ£n thaÌ0m biến như nhau!

Cha̬ng đưa mắt nhi̬n moÌ£i ngươ̬i, đêÌ0 xem hoÌ£ có caÌ0m nghiÌ’ đúng như cha̬ng đang nghiÌ’ không! Va̬ cha̬ng lâ̬n lươÌ£t nhâÌ£n đươÌ£c nhưÌ’ng cái gâÌ£t đâ̬u tán tha̬nh cuÌ0a moÌ£i ngươ̬i! RoÌ’ nhất la̬ lơ̬i nói cuÌ0a Du Thừa Phong tưÌ£ nói lên, không chơ̬ cha̬ng hoÌ0i:

- BoÌ£n hoÌ£ rất laÌ£! Chính ta nhi̬n thấy dươ̬ng như hoÌ£ cố ti̬nh giao giaÌ0i dươÌ£c ra, không chơ̬ moÌ£i ngươ̬i chiếm đoaÌ£t! ĐêÌ£ muốn xưÌ0 lý hoÌ£ thế na̬o tuy̬ đêÌ£, vi̬ đêÌ£ la̬ Minh chuÌ0 cuÌ0a Liên Minh Chánh ĐaÌ£o!

Hít maÌ£nh môÌ£t hơi, Bất Thông đôÌ£t nhiên vung tay giaÌ0i huyêÌ£t cho hoÌ£!

Du Vấn Thiên thi̬ bất ngơ̬ phaÌ0i lên tiếng nói lên sưÌ£ kinh ngaÌ£c:

- Thiếu hiêÌ£p muốn tha cho boÌ£n ta?

Cha̬ng miÌ0m cươ̬i:

- Sao các haÌ£ hoÌ0i ta? Tên các haÌ£ la̬ Vấn Thiên? VâÌ£y haÌ’y đem điê̬u đó hoÌ0i cao xanh! Cao xanh đáp thế na̬o, các haÌ£ haÌ’y theo đó ma̬ thưÌ£c hiêÌ£n!

VơÌ’ leÌ’, Du Vấn Thiên cúi đâ̬u thi lêÌ’ khắp quâ̬n hu̬ng:

- ĐươÌ£c chư viÌ£ lươÌ£ng thứ, taÌ£o cho huynh đêÌ£ Du môÌ’ va̬ têÌ£ phái ĐiêÌ0m Thương có cơ hôÌ£i chuôÌ£c laÌ£i lôÌ’i lâ̬m, lơ̬i đáp taÌ£ Du môÌ’ không có tư cách nói ra, chiÌ0 xin lấy ha̬nh đôÌ£ng sau na̬y đêÌ0 chứng minh!

CuÌ’ng hiêÌ0u như Du Vấn Thiên, TaÌ£ Bất Mê va̬ Khương Minh Trí cuÌ’ng có nhưÌ’ng ha̬nh đôÌ£ng tương tưÌ£!

Thấy thế, môÌ£t tên trong boÌ£n thuôÌ£c haÌ£ Thâ̬n Bí môn vuÌ£t kêu:

- Văn thiếu hiêÌ£p đaÌ’ buông tha thi̬ haÌ’y buông tha luôn cho boÌ£n tiêÌ0u nhân! BoÌ£n tiêÌ0u nhân vi̬ biÌ£ laÌ’o Điền Trung cươÌ’ng ép nên đa̬nh phaÌ0i có nhưÌ’ng ha̬nh vi hoa̬n toa̬n ngươÌ£c laÌ£i tâm ý!

Cha̬ng nhi̬n ga̒:

- Ta seÌ’ buông tha nếu ngươi hoăÌ£c ai khác trong boÌ£n ngươi có thêÌ0 cho ta biết môÌ£t điê̬u. NhưÌ’ng gi̬ vư̬a xaÌ0y ra, boÌ£n ngươi nghe hoăÌ£c biết như thế na̬o?

Nghe roÌ’ lơ̬i hứa cuÌ0a cha̬ng, caÌ0 mươ̬i hai tên cu̬ng nhao nhao tranh nói:

- TiêÌ0u nhân biết! Môn chuÌ0 tư̬ lâu đaÌ’ có ý điÌ£nh lơÌ£i duÌ£ng Tôn Nhất Bình! ChuyêÌ£n xaÌ0y ra hôm nay la̬ do Môn chuÌ0 đaÌ’ ngấm ngâ̬m đưa tin nên Tôn Nhất Bình mới biết ma̬ ti̬m đến!

Tên khác baÌ0o:

- Ngươi biết như vâÌ£y chưa đuÌ0! Đâ̬u tiên la̬ laÌ’o Điê̬n hôÌ£ pháp đưa tin cho Môn chuÌ0!

- Không phaÌ0i như vâÌ£y! Trước khi Điê̬n hôÌ£ pháp biết tin phaÌ0i có ngươ̬i đưa tin! Ta biết ngươ̬i đưa tin đó la̬ ai!

- Xi̬! Đó la̬ do TriÌ£nh laÌ’o thất na̬y cho ngươi biết! TưÌ£ ngươi la̬m sao biết đươÌ£c! Ngươi đưa tin cho Điê̬n hôÌ£ pháp chính la̬ muÌ£ đoÌ0ng đaÌ0nh kia! MuÌ£ tên la̬...

- La̬ ĐôÌ0ng Hoa̬ng Yến! MôÌ£t muÌ£ gia̬ chăÌ0ng ra gi̬, biÌ£ Điê̬n hôÌ£ pháp lư̬a phiÌ0nh ma̬ không biết!

- Ai baÌ0o muÌ£ biÌ£ lư̬a? MuÌ£ chiÌ0 vi̬ ti̬nh xưa với Điê̬n hôÌ£ pháp nên ti̬nh nguyêÌ£n nói ra!

- La̬ nói trong nga̬y muÌ£ va̬ Điê̬n hôÌ£ pháp tha̬nh thân lâ̬n thứ hai chứ gi̬?

- Sao chiÌ0 la̬ lâ̬n thứ hai? Ít nhất phaÌ0i mươ̬i lâ̬n hoăÌ£c trăm lâ̬n gi̬ đó! Bă̬ng không sao muÌ£ có thêÌ0 cưu mang cốt nhuÌ£c cuÌ0a Điê̬n hôÌ£ pháp nếu chiÌ0 có môÌ£t lâ̬n chung đuÌ£ng?

- Ngươi nói cứ như ngươi đaÌ’ biết cốt nhuÌ£c cuÌ0a Điê̬n hôÌ£ pháp la̬ ai vâÌ£y? ThưÌ0 nói xem na̬o!

- La̬ ngươi đố ta hay ngươi đang ti̬m cách đêÌ0 ta nói cho ngươi biết? Thôi đươÌ£c, nếu ngươi muốn biết thi̬ nghe ta nói đây!

- Không câ̬n! Ngươi tươÌ0ng ta không biết sao? La̬ ta, TriÌ£nh Đa SưÌ£ na̬y, chứ đâu phaÌ0i laÌ’o hoÌ£ Văn khu̬ khơ̬ ma̬ không biết laÌ’o đaÌ’ biÌ£ phuÌ£ nhân cuÌ0a laÌ’o dối lư̬a!

- GioÌ0i! Hoá ra không ai không biết cốt nhuÌ£c cuÌ0a muÌ£ va̬ Điê̬n hôÌ£ pháp chính la̬...

Bất Thông bâÌ£t thét lên căm phâÌ’n:

- Câm ngay!

Như chưa đuÌ0 cơn tức giâÌ£n, cha̬ng bôÌ’ng chớp đôÌ£ng thân hi̬nh lao vun vút qua đuÌ0 mươ̬i hai tên kia.

Vút!

Va̬...

HưÌ£! HưÌ£! HưÌ£!

Huỵch! Huỵch! Huỵch!

Nhi̬n mươ̬i hai tên đang lôÌ0m ngôÌ0m bo̬ lê dưới nê̬n đất thâÌ’m ướt đâ̬y máu huyết, Bất Thông bâÌ£t quát:

- Vi̬ đức hiếu sinh cuÌ0a trơ̬i đất, ta tha cho mươ̬i hai cái maÌ£ng chó cuÌ0a boÌ£n ngươi! Cút! Đư̬ng bao giơ̬ đêÌ0 ta thấy măÌ£t môÌ£t lâ̬n nưÌ’a! Cút!

GươÌ£ng đứng lên, mươ̬i hai tên phaÌ0i dưÌ£a va̬o nhau đêÌ0 có sức tâÌ£p têÌ’nh boÌ0 chaÌ£y!

Không co̬n la̬ nhưÌ’ng ý nghiÌ’ mơ hô̬ nưÌ’a, moÌ£i ngươ̬i quanh đó, kêÌ0 caÌ0 Bất Thông đê̬u hiêÌ0u quá roÌ’ nhưÌ’ng lơ̬i vư̬a rô̬i cuÌ0a boÌ£n thuÌ0 haÌ£ Thâ̬n Bí môn có ha̬m ý gi̬!

CuÌ’ng như Bất Thông, moÌ£i ngươ̬i hoa̬n toa̬n bất đôÌ£ng, vơ̬ như maÌ0i nhi̬n theo mươ̬i hai tên kia do đaÌ’ biÌ£ Bất Thông phế boÌ0 voÌ’ công nên tuy hối haÌ0 nhưng thâÌ£t sưÌ£ chúng đi khá châÌ£m!

Không như caÌ0m nghiÌ’ cuÌ0a moÌ£i ngươ̬i, khi boÌ£n kia đaÌ’ đi mất daÌ£ng, Bất Thông quay laÌ£i nhi̬n hoÌ£ bă̬ng dáng điêÌ£u hoa̬n toa̬n trâ̬m tiÌ’nh!

Cha̬ng bi̬nh thaÌ0n hoÌ0i hoÌ£:

- Chư viÌ£ có hiêÌ0u gi̬ không? TaÌ£i sao Dương Phi ThuÌ0 Môn chuÌ0 Thâ̬n Bí môn roÌ’ ra̬ng la̬ đang thắng thế sao laÌ£i đôÌ£t nhiên boÌ0 đi? LaÌ’o buông tha chúng ta vi̬ leÌ’ gi̬? LaÌ’o không nơÌ’ hay đaÌ’ có môÌ£t âm mưu na̬o khác?

NhưÌ’ng nghi vấn cha̬ng vư̬a nêu lâÌ£p tức khiến moÌ£i ngươ̬i phaÌ0i quên đi câu chuyêÌ£n vư̬a rô̬i đêÌ0 ba̬n tán va̬ mong ti̬m ra nhưÌ’ng lơ̬i giaÌ0i thích thoaÌ0 đáng!

Gia Cát Phàm hắng gioÌ£ng:

- Nhất điÌ£nh la̬ môÌ£t âm mưu. Nhưng la̬ âm mưu gi̬ hoaÌ£ đơÌ£i đến lúc thâÌ£t sưÌ£ viêÌ£c xaÌ0y ra chúng ta mới biết!

Du Thừa Phong lắc đâ̬u:

- Có biết thi̬ đaÌ’ muôÌ£n! BaÌ0n laÌ’nh như laÌ’o, chúng ta ca̬ng biÌ£ bất ngơ̬ ca̬ng dêÌ’ mất maÌ£ng!

Hư Tướng đaÌ£i sư cúi đâ̬u niêÌ£m phâÌ£t hiêÌ£u:

- A di đa̬ phâÌ£t! Theo thiêÌ0n ý cuÌ0a bâ̬n tăng, Liên Minh Chánh ĐaÌ£o phaÌ0i luôn caÌ0nh giác đêÌ0 tránh chuyêÌ£n bất ngơ̬!

Vân Huyê̬n đaÌ£o trươÌ0ng than:

- Co̬n caÌ0nh giác thế na̬o đây, đaÌ£i sư? Nguyên khí cuÌ0a chúng ta vư̬a biÌ£ tôÌ0n thương nghiêm troÌ£ng, bất luâÌ£n lúc na̬o laÌ’o xuất hiêÌ£n, Liên Minh Chánh ĐaÌ£o chúng ta vâÌ’n rơi va̬o thế biÌ£ đôÌ£ng! Vô lươÌ£ng thoÌ£ phâÌ£t!

Du Vấn Thiên chơÌ£t kêu lên khe kheÌ’:

- Nếu đây la̬ âm mưu, phaÌ0i chăng chiÌ0 la̬ âm mưu vư̬a chơÌ£t có, không hê̬ liên quan đến gia sư... a..., đến têÌ£ chươÌ0ng môn Hoa Vô Sắc?

Nghe đươÌ£c lơ̬i na̬y, Bất Thông bôÌ’ng nhớ laÌ£i ha̬nh vi cuống cuô̬ng boÌ0 chaÌ£y môÌ£t cách ky̬ laÌ£ cuÌ0a Hoa Vô Sắc va̬ Sa Hô̬ng Cát! Cha̬ng chơÌ£t cao gioÌ£ng:

- Không sai! Nhơ̬ Du huynh đêÌ£ nên taÌ£i haÌ£ mới nhớ! TaÌ£i sao Sa Hô̬ng Cát va̬ Hoa Vô Sắc khi boÌ0 chaÌ£y không chaÌ£y theo Dương Phi ThuÌ0, như laÌ’o Điền Trung đaÌ’ chaÌ£y theo? Nhất điÌ£nh trong na̬y phaÌ0i có âÌ0n ti̬nh, va̬ chiÌ0 câ̬n hiêÌ0u roÌ’ âÌ0n ti̬nh na̬y chúng ta hoăÌ£c biết roÌ’ điê̬u gi̬ đang xaÌ0y ra hoăÌ£c có thêÌ0 minh baÌ£ch Dương Phi ThuÌ0 thâÌ£t sưÌ£ có âm mưu gi̬!

Hô̬ BaÌ£ch Cúc bôÌ’ng lên tiếng:

- NhưÌ’ng lơ̬i úp mơÌ0 cuÌ0a Hoa Vô Sắc trước lúc boÌ0 chaÌ£y, Bất Thông huynh có nhớ không?

TuêÌ£ Đa̬n sư thái gâÌ£t đâ̬u:

- Nam mô A di đa̬ phâÌ£t! Bâ̬n ni cuÌ’ng vư̬a nghiÌ’ đến điê̬u na̬y! Đúng như nưÌ’ thí chuÌ0 vư̬a nói, lơ̬i nói cuÌ0a Hoa Vô Sắc ngâÌ’m laÌ£i thâÌ£t la̬ laÌ£!

SưÌ£c nhớ chưa dâÌ’n tiến Hô̬ BaÌ£ch Cúc với moÌ£i ngươ̬i, Bất Thông nhi̬n moÌ£i ngươ̬i veÌ0 hối lôÌ’i:

- Đây la̬ cung chuÌ0 Thanh HaÌ0i Cung, Hô̬ BaÌ£ch Cúc, vi̬ Dương Phi ThuÌ0 cuÌ’ng la̬ hâÌ£u nhân cuÌ0a phaÌ0n đô̬ Thanh HaÌ0i Cung, Hô̬ Cung chuÌ0 đaÌ’ có ý điÌ£nh cu̬ng chúng ta đứng chung ha̬ng nguÌ’!

Du Thừa Phong phi̬ cươ̬i:

- ĐaÌ’ liên tay với nhau hơn nưÌ0a nga̬y trơ̬i, đây đâu co̬n la̬ ý điÌ£nh nưÌ’a, Bất Thông đêÌ£?

Cha̬ng cuÌ’ng cươ̬i nhưng la̬ cươ̬i bối rối:

- Khi đưa Hô̬ Cung chuÌ0 đến đây, đêÌ£ đâu nghiÌ’ la̬ có chuyêÌ£n cứ thưÌ£c hiêÌ£n trước, sau đó mới ba̬y toÌ0 ý điÌ£nh?

Gia Cát Phàm xua tay:

- Trước hoăÌ£c sau, thế na̬o cuÌ’ng tốt! ChiÌ0 có điê̬u, đây la̬ lâ̬n đâ̬u tiên Gia Cát môÌ’ mới biết Ma Trung Tử có xuất xứ tư̬ Thanh HaÌ0i Cung!

Không muốn moÌ£i ngươ̬i ngôÌ£ nhâÌ£n vi̬ đaÌ’ biết Ma Trung Tử la̬ đaÌ£i ác ma, va̬ bây giơ̬ đến lươÌ£t Dương Phi ThuÌ0 cuÌ’ng ta̬n đôÌ£c không kém ma̬ có ý nghiÌ’ không đúng vê̬ Thanh HaÌ0i Cung, Bất Thông vắn tắt giaÌ’i ba̬y:

- Thanh HaÌ0i Cung vốn ơÌ0 chốn xa xôi, du̬ có nghe có biết vê̬ voÌ’ lâm Trung Nguyên nhưng chưa bao giơ̬ có ý nghiÌ’ maÌ£o phaÌ£m! Trăm năm trước, Ma Trung Tử la̬ ngươ̬i đâ̬u tiên có ý nghiÌ’ na̬y! Vi̬ thế laÌ’o đaÌ’ biÌ£ Thanh HaÌ0i Cung tước phế khoÌ0i cương viÌ£ Cung chuÌ0! Sau đó, laÌ’o đaÌ’ va̬o voÌ’ lâm Trung Nguyên như chúng ta đaÌ’ biết!

Lơ̬i giaÌ0i thích cuÌ0a cha̬ng tươÌ0ng đâu quá roÌ’, na̬o ngơ̬ liê̬n sau đó Hư Tướng đaÌ£i sư bôÌ’ng lên tiếng chất vấn:

- A di đa̬ phâÌ£t! Hô̬ Cung chuÌ0, bâ̬n tăng muốn hoÌ0i câu na̬y! Ma Trung Tử đaÌ’ va̬o va̬ gây hoaÌ£ khắp Trung Nguyên, sau maÌ’i trăm năm sau quí cung mới có ý nghiÌ’ va̬o đây thu thâÌ£p phaÌ0n đô̬?

Hô̬ BaÌ£ch Cúc tuy bối nhưng vâÌ’n cố giaÌ0i thích:

- Ma Trung Tử đaÌ’ biÌ£ phế truất, ngươ̬i bôÌ0n cung trăm năm qua hâ̬u như không co̬n nhớ đến! ChiÌ0 nhưÌ’ng lúc gâ̬n đây chính do Kiê̬u Toa̬n nhắc nhơÌ0, bôÌ0n cung mới nhớ va̬ có ý điÌ£nh na̬y!

TuêÌ£ Đa̬n sư thái nghi ngơ̬:

- Kiê̬u Toa̬n na̬o? PhaÌ0i chăng la̬ ngươ̬i vư̬a biÌ£ ngươ̬i cuÌ0a quí cung haÌ£ thuÌ0?

Hô̬ BaÌ£ch Cúc gâÌ£t đâ̬u:

- Lúc va̬o Trung Nguyên, Kiê̬u Toa̬n bôÌ’ng dưng có ý điÌ£nh la̬m phaÌ0n! BôÌ0n cung chiếu theo quy luâÌ£t phaÌ0i thanh lý môn hôÌ£!

Vân Huyê̬n đaÌ£o trươÌ0ng bôÌ’ng hoÌ0i:

- Sau na̬y, nếu Dương Phi ThuÌ0 thưÌ£c sưÌ£ biÌ£ trư̬ng triÌ£, quý cung seÌ’ la̬m gi̬ tiếp theo?

Hô̬ BaÌ£ch Cúc hoang mang:

- Trư̬ng triÌ£ xong Dương Phi ThuÌ0 ư? MôÌ£t khi đaÌ’ khưÌ0 xong phaÌ0n đô̬, bôÌ0n cung co̬n biết la̬m gi̬ nưÌ’a ngoa̬i viêÌ£c quay vê̬ Thanh HaÌ0i Cung?

Vân Huyê̬n gâÌ£t gu̬:

- Quay vê̬ la̬ tốt, bâ̬n đaÌ£o cuÌ’ng chiÌ0 mong như vâÌ£y!

MôÌ£ Dung Quang bôÌ’ng hắng gioÌ£ng:

- Đương nhiên bôÌ0n cung phaÌ0i quay vê̬ nơi xuất phát. ĐaÌ£o trươÌ0ng như không tán tha̬nh lắm nếu bôÌ0n Cung chuÌ0 cứ ơÌ0 laÌ£i Trung Nguyên?

VuÌ£t hiêÌ0u Vân Huyê̬n đaÌ£o trươÌ0ng muốn ám chiÌ0 điê̬u gi̬, Hô̬ BaÌ£ch Cúc cươ̬i laÌ£t:

- ĐaÌ£o trươÌ0ng bất tất phaÌ0i lo ngaÌ£i! Trung Nguyên du̬ rôÌ£ng lớn vâÌ’n không khiến bôÌ0n Cung chuÌ0 đôÌ£ng lo̬ng đến phaÌ0i quên nơi đaÌ’ tư̬ng cưu mang sinh dươÌ’ng bôÌ0n cung!

Hư Tướng đaÌ£i sư bôÌ’ng cúi đâ̬u:

- A di đa̬ phâÌ£t! BoÌ£n bâ̬n tăng không hê̬ có ý đó, mong Hô̬ Cung chuÌ0 chớ hiêÌ0u lâ̬m!

Phát hiêÌ£n Hô̬ BaÌ£ch Cúc ca̬ng lúc ca̬ng có ý giâÌ£n, Bất Thông bôÌ’ng lên tiếng như cha̬ng đaÌ’ suy nghiÌ’ khá lâu mới có nhưng quyết điÌ£nh na̬y:

- TaÌ£i haÌ£ vư̬a nghiÌ’ ra môÌ£t điê̬u! Đúng như TuêÌ£ Đa̬n sư thái vư̬a nói khi naÌ’y, lơ̬i nói cuÌ0a Hoa Vô Sắc đúng la̬ khó hiêÌ0u. Tuy vâÌ£y, nhất điÌ£nh nhưÌ’ng lơ̬i nói đó phaÌ0i liên quan đến viêÌ£c Dương Phi ThuÌ0 đôÌ£t ngôÌ£t boÌ0 đi! Do vâÌ£y, taÌ£i haÌ£ có ý điÌ£nh đi ti̬m Sa Hô̬ng Cát va̬ Hoa Vô Sắc! Rất có thêÌ0 tư̬ boÌ£n chúng ta seÌ’ biết roÌ’ mưu đô̬ cuÌ0a Dương Phi ThuÌ0!

Ngư̬ng lơ̬i môÌ£t lúc, cha̬ng tiếp:

- Co̬n chư viÌ£, đêÌ0 tránh Dương Phi ThuÌ0 bất ngơ̬ xuất hiêÌ£n, taÌ£i haÌ£ nghiÌ’ chư viÌ£ hoăÌ£c la̬ quay vê̬ sư môn hoăÌ£c la̬ ti̬m môÌ£t nơi na̬o đó taÌ£m thơ̬i âÌ0n thân, chư viÌ£ nghiÌ’ sao?

Lơ̬i cuÌ0a cha̬ng la̬m cho TuêÌ£ Đa̬n sư thái thất sắc:

- Quay vê̬ sư môn la̬ không đươÌ£c! Bất luâÌ£n thế na̬o các phái chúng ta đaÌ’ la̬ môÌ£t Liên Minh thi̬ cứ ơÌ0 chung môÌ£t chôÌ’ thi̬ hay hơn!

Vân Huyê̬n đaÌ£o trươÌ0ng ngâÌ£p ngư̬ng:

- Du̬ ơÌ0 chung môÌ£t chôÌ’ nhưng nếu Dương Phi ThuÌ0 bất ngơ̬ xuất hiêÌ£n viÌ£ tất chúng ta đuÌ0 lưÌ£c đối phó!

Hư Tướng đaÌ£i sư cuÌ’ng bối rối không kém:

- A di đa̬ phâÌ£t! Theo thiêÌ0n ý cuÌ0a bâ̬n tăng, hay chúng ta cứ đi theo Minh chuÌ0? ĐaÌ’ la̬ Liên Minh Chánh ĐaÌ£o, laÌ£i có môÌ£t Minh chuÌ0 roÌ’ ra̬ng, cớ gi̬ chúng ta cứ phaÌ0i đâ̬u môÌ£t nơi, ngươ̬i môÌ£t neÌ0o?

Gia Cát Phàm đaÌ’ lâu không lên tiếng, giơ̬ bôÌ’ng cao gioÌ£ng:

- Nhưng Bất Thông đâu thêÌ0 ơÌ0 maÌ’i bên chúng ta? Y vư̬a nói, câ̬n phaÌ0i truy ti̬m Hoa Vô Sắc va̬ Sa Hô̬ng Cát, chúng ta đâu thêÌ0 cứ thế na̬y u̬n u̬n kéo nhau đi truy ti̬m hoÌ£?

Bất Thông cươ̬i nheÌ£:

- Nếu biết hoÌ£ chaÌ£y đến điÌ£a phương na̬o, chúng ta có đi chung cuÌ’ng không sao! Rất tiếc, đó la̬ điê̬u chúng ta chưa biết!

Du Thừa Phong miÌ0m cươ̬i:

- Không sai! Hay la̬ thế na̬y vâÌ£y, chúng ta lâÌ£p tức chia nhau ra ti̬m hoÌ£! Ngươ̬i na̬o ti̬m đươÌ£c seÌ’ thông tri đến nhưÌ’ng ngươ̬i co̬n laÌ£i?

BoÌ£n Hư Tướng, Vân Huyê̬n va̬ TuêÌ£ Đa̬n lâÌ£p tức co rúm ngươ̬i laÌ£i, ti̬m cách thoái thác:

- Bâ̬n tăng chiÌ0 quen tuÌ£ng niêÌ£m tu ha̬nh! ViêÌ£c truy ti̬m la̬ không thêÌ0!

- Bâ̬n đaÌ£o cuÌ’ng thế!

- Bâ̬n ni cuÌ’ng vâÌ£y!

Bất Thông cau ma̬y:

- Các viÌ£ không quen viêÌ£c truy ti̬m thi̬ đo̬i theo taÌ£i haÌ£ có ích gi̬?

HoÌ£ bối rối, muốn đáp nhưng laÌ£i không dám!

Cha̬ng thơÌ0 da̬i:

- Chư viÌ£ ngaÌ£i không đuÌ0 lưÌ£c đối phó với Dương Phi ThuÌ0! TaÌ£i haÌ£ cuÌ’ng đâu hơn gi̬ chư viÌ£? HoăÌ£c giaÌ0, nếu chư viÌ£ có lơ̬i thiÌ0nh câ̬u, taÌ£i haÌ£ seÌ’ nhơ̬ Thanh HaÌ0i Cung cu̬ng lưu laÌ£i với chư viÌ£?

HoÌ£ ca̬ng bối rối nhiê̬u hơn!

Biết ý cuÌ0a Bất Thông cuÌ’ng la̬ ý cuÌ0a Du Thừa Phong va̬ Gia Cát Phàm, Hô̬ BaÌ£ch Cúc bôÌ’ng lên tiếng phaÌ0n bác:

- Không đươÌ£c đâu, Minh chuÌ0! BôÌ0n cung va̬o Trung Nguyên không ngoa̬i muÌ£c đích thu thâÌ£p phaÌ0n đô̬! BôÌ0n cung đâu thêÌ0 cứ lưu laÌ£i môÌ£t nơi chơ̬ Dương Phi ThuÌ0 đôÌ£t nhiên dâÌ’n xác đến naÌ£p maÌ£ng?

Cha̬ng vơ̬ thơÌ0 da̬i nhưng laÌ£i cố ti̬nh nheo mắt với Hô̬ BaÌ£ch Cúc:

- Nếu la̬ vâÌ£y, thâÌ£t đáng tiếc, taÌ£i haÌ£ na̬o dám miêÌ’n cươÌ’ng quý cung!

Quay nhi̬n Du Thừa Phong, Gia Cát Phàm, cha̬ng hoÌ0i:

- ChươÌ0ng môn va̬ Du đaÌ£i huynh có ý như thế na̬o? Lưu laÌ£i với các phái hay quay vê̬ sơn môn?

Gia Cát Phàm trâ̬m gioÌ£ng:

- Như Minh chuÌ0 có lâ̬n nói, các phái phaÌ0i tưÌ£ cứu trước khi chơ̬ trơ̬i cứu! Minh chuÌ0 yên tâm, Gia Cát môÌ’ nhất điÌ£nh tưÌ£ lo liêÌ£u!

Du Thừa Phong bâÌ£t cươ̬i:

- Đối với Cái Bang, đâu đâu cuÌ’ng có thêÌ0 la̬m nơi trú sơÌ0! Minh chuÌ0 chớ lo, Du môÌ’ biết la̬m gi̬ rô̬i!

Cha̬ng gâÌ£t đâ̬u, thái đôÌ£ thâÌ£t caÌ0m kích:

- MoÌ£i chuyêÌ£n đê̬u nhơ̬ chươÌ0ng môn va̬ Du đaÌ£i huynh gánh vác hôÌ£! TaÌ£i haÌ£ xin nguyêÌ£n tâÌ£n lưÌ£c vi̬ voÌ’ lâm Trung Nguyên!

Vo̬ng tay thi lêÌ’ với moÌ£i ngươ̬i, Bất Thông lên tiếng cáo biêÌ£t va̬ boÌ0 đi!

Vút!

Cu̬ng môÌ£t lúc với cha̬ng, Hô̬ BaÌ£ch Cúc cuÌ’ng lâÌ£p tức ra hiêÌ£u cho boÌ£n hoÌ£ va̬ boÌ0 đi!

Vút!

Bạn đang đọc Thái Cực Đồ của Cổ Long
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 20

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.