Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lần đầu tiên công diễn 《 Cô gái ấy》(2)

Phiên bản Dịch · 1097 chữ

Thật ra chỉ còn cách thời điểm công diễn có mấy giờ thôi, tổ tiết mục bận tối mày tối mặt.

Không ai rảnh rỗi giúp một học viên lớp F ghi âm nhạc đệm.

Thẩm Hi m vừa định nói muốn hỗ trợ thì có biên đạo tới nói:

"Hi m, sắp diễn tập rồi, chút nữa diễn tập quy trình đạo sư.”

Phương Tỉnh không quen cô ta, thấy cô ta cũng bề bộn nhiều việc liền cảm ơn:

"Cảm ơn, không cần đâu. Tôi tự lo được.”

Giải quyết thì không có khả năng giải quyết, không có trạm công tác âm nhạc, không có khả năng biên khúc.

Phương Tỉnh dứt khoát không làm nữa, trở lại phòng huấn luyện tiếp tục tập luyện, sau khi kết thúc trực tiếp tiến vào công diễn.

……

Buổi công diễn đầu tiên bắt đầu, mười bốn đoàn đội, mười bốn bài hát.

Tổ của Phương Tỉnh, đội trưởng là Ngô Tuấn Thần được yêu thích nhất hiện nay, cho nên là đội cuối cùng lên sân khấu hát "Cô gái ấy".

Bài hát này từ biên khúc đến biên nhảy đều do tổ tiết mục tỉ mỉ chuẩn bị, mục đích quá rõ ràng, chính là muốn sân khấu bùng nổ thu hút fan nữ.

Bất quá áp trục ra sân cũng không nhất định là chuyện tốt.

Bởi vì trước "Cô gái ấy" đã có 13 màn trình diễn.

Mười ba bài hát khiến bốn vị đạo sư trên ghế giám khảo cùng với bình luận viên ở hiện trường sẽ có chút mệt mỏi.

Đặc biệt là sau khi trải qua mấy sân khấu bình thường không có gì đặc biệt, lại càng thiếu hứng thú.

Ánh đèn sân khấu tối xuống, bảy người lên sân khấu sắp xếp tư thế mở màn.

Khúc dạo đầu của Cô gái ấy vang lên, âm thanh nhẹ nhàng như viên bi nhảy ra, sắp vao2 câu đầu tiên của ca khúc.

Câu đầu tiên của bài hát do Phương Tỉnh phụ trách.

Tuy nhiên hát câu đầu tiên cũng không phải ưu đãi gì.

Nếu hát không hay sẽ bị dùng để làm nền.

Người thứ nhất hát hát tương đối bình thường, người thứ hai vừa mở miệng sẽ hình thành sự đối lập mãnh liệt, cho người nghe cảm giác thăng cấp.

Phương Tỉnh là một học viên lớp F bình thường, còn không muốn theo kịch bản mà tổ tiết mục bày sẵn, đương nhiên phải làm nền rồi.

Bất quá đối với Phương Tỉnh mà nói thì hát câu nào cũng không quan trọng.

Trong một bài hát, mỗi câu đều quan trọng như nhau.

Chỉ cần năng lực đầy đủ, câu nào cũng có thể nghiền ép chúng sinh.

Phương Tỉnh luôn luôn nghiêm túc đối với biểu diễn, nếu bản thân mình hát, như vậy phải làm đến cực hạn.

Hai mươi giây khúc nhạc dạo đầu kết thúc.

Phương Tỉnh từ trong bóng tối tiến vào ánh đèn sân khấu, hát lên câu đầu tiên:

“Có một cô gái như vậy, viết trong nhật ký mùa hè. Có một hồi ức như vậy, khắc vào quá khứ thời niên thiếu......”

Vừa mở miệng, âm thanh được cộng hưởng từ trong miệng phát ra trực tiếp kéo người nghe vào trong câu chuyện của bài hát.

A......

Bốn vị đạo sư trên ghế giám khảo đồng thời nhướng mày, giống như phát hiện ra đại lục mới.

Đặc biệt là Trần Triều Nam có tố chất âm nhạc cao nhất, nở nụ cười hiếm thấy.

Câu Phương Tỉnh hát là câu đầu tiên, quãng không cao,người nghe bình thường chỉ cảm thấy nghe không tệ, cũng không cảm thấy câu này trâu bò thế nào.

Nhưng mà chỉ cần có tố chất âm nhạc đủ cao sẽ có thể nghe ra âm thanh được cộng hưởng một cách gần như hoàn mỹ, âm thanh dày, ấm áp, tràn ngập từ tính.

Trong chương trình giải trí tuyển chọn mà đột nhiên nghe được một câu đầy kỹ thuật và cảm xúc thế này, lỗ tai của bốn vị đạo sư bị đánh thức, nhất thời nâng cao tinh thần muốn nghiêm túc lắng nghe.

Chỉ là Phương Tỉnh chỉ phân đến hai câu mà thôi.

Cho nên sau khi Phương Tỉnh hát xong hai câu liền di chuyển sang bên cạnh nhường trung tâm sân khấu cho Ngô Tuấn Thần.

Ngô Tuấn Thần tiếp nhận giai điệu, bắt đầu hát câu thứ ba, thứ tư:

"Mùa tháng bảy, là phong cảnh ly biệt..."

Nghe được giọng của một người khác, nụ cười vừa mới hiện lên trên mặt bốn vị đạo sư thoáng biến mất.

Trước sau đối lập quá thảm thiết nha!

Câu trước là âm thanh được công hưởng dày ấm.

Câu tiếp theo lại thiếu cộng hưởng, âm thanh nghe rất sáng nhưng lại quá mỏng, so sánh liền thấy sự chênh lệch cực kỳ rõ ràng.

Từ câu thứ ba đến thẳng đến khi điệp khúc kết thúc Phương Tỉnh đều không có hát, chỉ nhảy thôi.

Đợi đến khi Ngô Tuấn Thần hát xong đoạn điệp khúc có nốt cao vút, bài hát tiến vào giai đoạn giang tấu, sau đó lại tiếp tục hát lời hai.

Phương Tỉnh lại xuất hiện giữa sân khấu, mở miệng hát:

"Có một hoài niệm như vậy, yên lặng đặt sâu trong đáy lòng, có một nỗi nhới, thỉnh thoảng mang nụ cười..."

Hai câu này vừa cất lên, bốn vị đạo sư cùng người bình luận nhướng mày lần nữa.

Cảm giác này giống như nhai bánh mì nửa ngày, miệng đã khô đến tróc da đột nhiên cói một chén trà xanh khiến người ta giật mình tỉnh lại.

Chỉ tiếc chén trà xanh này chỉ có hai ngụm, uống xong liền cạn.

Tiếp theo lại đổi thành giọng hát mỏng như dao của Ngô Tuấn Thần, hơn nữa để làm nổi bật thân phận Center, hắn ta còn cố ý tăng âm lượng.

Fan tại hiện trường bắt đầu thét chói tai, giống như thần tượng của các cô vừa mở miệng là có thể làm cho linh hồn các cô lìa khỏi xác vậy.

Đến đoạn điệp khúc thứ hai, Phương Tỉnh hát hai câu hòa âm cuối cùng của điệp khúc, sau đó ca khúc kết thúc với tiếng dương cầm.

Màn trình diễn kết thúc, tiếng vỗ tay nhiệt liệt hòa với tiếng hò hét tràn đầy kích động của fan.

Bạn đang đọc Tên Minh Tinh Này Có Phong Cách Không Đúng A? của Kiếm Tẩu Thiên Phong
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi LapCola
Phiên bản Dịch
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.