Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chap 17.1

Phiên bản Dịch · 898 chữ

Rating:21+

"A...Huyng...Em..." cậu sợ hãi với cảm giác khoan khoái từ những cái hôn hắn mang lại,quên mất cả ngại ngùng xấu hổ khi trên người bị thoát không còn mảnh vải.

"Ngoan, đừng sợ, giúp huyng cởi đồ!" giọng nói tà mị, hắn nhâm nhi chiếc tai nhỏ đỏ bừng và nắm lấy tay cậu đặt trên ngực mình...

"A..." cái nút mạnh làm cậu rên lên, ngón tay run rẩy không tự chủ gỡ từng khuy áo, kéo nó trượt quá vai, để lộ ra khuôn ngực rắn chắc... Cơ thể hắn, thật sexy nha, ánh mắt mê muội đắm nhìn thân thể đang đè trên mình.

Cái nhìn rơi dần xuống phía dưới... "Ực!" cậu nuốt khan nước miếng...

Junhuyng nhếch mép cười gian tà cầm tay cậu đặt ngay đai quần mình, thì thầm

"Cởi nốt đi, cưng!"

Aaaaa, chúa tha tội cho Yang Yoseob, cậu hoàn toàn bị sói mê hoặc rồi. Đôi tay nghe lời vụng về tháo nịt hắn, kéo nhẹ dây kéo quần... Mặt cậu đỏ như gấc chín

"Seobie ngoan!" hắn cười hài lòng thoát nốt quần áo, quăng chỏng chơ trên sàn.

Cơn mưa hôn rải khắp xen kẽ tiếng nút, tiếng rên

"Em...a...huyng...được thật chứ...a..."

"Yên tâm, huyng sẽ giúp em" dứt lời nụ hôn trượt dần xuống bụng và không có dấu hiệu chỉ dừng lại ở đó, lại dưới nữa... Môi lưỡi hắn bắt đầu hoạt động ráo riết đúng những nơi cần thiết, bàn tay thô ráp lướt trên đùi cậu...

"A...aa...huyng..." Yoseob oằn người, cỗ cảm giác như điện giật chạy khắp người làm tứ chi run rẩy. Ánh mắt ngây dại tràn đầy ham muốn. Hắn thành công kích thích cậu rồi.

Yoseob mơ màng rên rỉ, mặc cho hắn bài bố tất cả. Cậu chỉ thấy đôi mắt đen quen thuộc bốc lên ngọn lửa dục vọng, mồ hôi túa ra vì nhẫn nhịn. Hắn không thể đợi nữa, bụng dưới cương cứng, máu trong người như dồn về 1chỗ, hắn muốn, không còn đường lui rồi...

Một cái động thân mạnh...

"AAA!!!" cơn đau bất ngờ như xé ruột gan, Yoseob hét lên. Lửa ham muốn lui đi không ít. Hắn muốn giết cậu sao, tại sao không nói sẽ đau đến vậy, nam nhân này thật muốn giết cậu mà.

"Ngoan, nhịn một chút, sẽ không đau nữa" Junhuyng cắn răng nhịn không động đậy, giọng nói khàn đặc.

Nhưng đã đến nước này rồi, bắt hắn dừng lại đồng nghĩa với ép hắn chết. Tuyệt đối không thể dừng... Bàn tay siết lấy eo cậu, hắn bắt đầu luật động...

"A...a...huyng...a..." tiếng rên rỉ không ngừng dật ra khỏi miệng theo từng nhịp động thân của hắn.

Yoseob nhíu chặt mi, oằn cong người đón hắn cố để giảm bớt đau đớn, tay cậu siết chặt ra giường. Cơn đau dần thuyên giảm, ngược lại khoái cảm tăng nhanh...

Tiếng thở dốc thô suyễn, nam nhân vẫn miệt mài luật động. Bàn tay vuốt ve da thịt non mịn và đôi môi miết trên tấm lưng trần... Cậu làm hắn ham muốn đến phát điên...

Yoseob cắn chặt gối, nước mắt vô thức rơi ướt đẫm, là đau, là vui thích, hay chính cảm giác hạnh phúc tột cùng khi cậu được là của anh-người cậu yêu, một cách trọn vẹn...

"A...A...huyng...em...A...không được nữa...mau kết thúc...A..." Yoseob gần như rên la vì cảm xúc quá phấn khích không thể kiềm chế, trước mắt như có làn sương mờ dày đặc.

Hắn tăng nhanh tốc độ... Tiếng gầm mạnh vang lên chấm dứt tất cả. Mồ hôi cả hai ướt đẫm, hắn đổ xập lên thân thể cậu thở dốc, nghiêng nhẹ người ôm cậu thì thầm

"Em đã là của huyng. Seobie, từ giờ đừng mơ tưởng đến người nào khác."

Yoseob rướn lên hôn khẽ cánh môi đẹp:

"Em đã nói điều này chưa? EM.YÊU.JUNHUYNG"

"..." hàng trăm người nói yêu hắn sau khi hoan ái, nhưng sao lần này lại khiến hắn hạnh phúc đến muốn gào lên.

Hắn không bao giờ ngủ cùng ai sau khi làm tình. Xong chuyện hắn đều lạnh lùng xuống giường, tắm rửa và rời đi. Nhưng đêm nay lại...

"Em rất mệt, huyng, ngủ đi" cậu ôm lấy hắn, khép mắt.

"Huyng muốn 1lần nữa!" kẻ xấu Yong Junhuyng gian tà cười làm Yoseob tái mặt

"YA~mau ngủ, huyng là đồ lợn giống! Để dành tinh lực dư thừa mà làm việc đi sói!" cậu tru tréo đanh đá mắng làm hắn thích thú ôm bụng vùi đầu vào gối cười nắc nẻ.

"Em đạp xuống giường đấy!" cảnh cáo xong, Yoseob nhắm mắt chìm vào giấc ngủ, vì hắn mà cậu quá mệt rồi...


5h00 am theo đồng hồ sinh học,cậu mơ màng mở mắt.

"Seobie..." giọng trầm khàn ham muốn vang lên bên tai. Tay hắn trượt xuống chiếc eo nhỏ...

...

Khi tỉnh ngủ lại lần2 đã là 10h sáng.Chăn gối đảo lộn khắp giường,quần áo vương vãi trên sàn. Căn phòng tràn ngập mùi vị sau cơn hoan ái.Cả người cậu đau nhức ê ẩm,đôi môi hơi sưng. Aishh tên khốn lại ăn cậu vào sáng sớm,nghiêng người nhìn nam nhân đang an tĩnh ngủ cạnh,lại không nỡ tức giận.Hắn đẹp trai thật...

"Nhìn lén phải trả tiền đấy" mắt vẫn nhắm, hắn phiết môi cười..

Bạn đang đọc Tên Khốn, Anh Nói Yêu Tôi Sao ? của YongBbulmon
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 13

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.