Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Làm thế nào để trở nên đẹp trai?

Phiên bản Dịch · 870 chữ

"Sao anh không nói sớm!"

Lê Soái không thèm để ý đến ai đó vừa mắng mình ngốc, cậu ngay lập tức lấy lại tinh thần, hai mắt phát sáng ôm lấy Alaska mập mạp, sau khi hung dữ nhào nặn một phen, cậu mới thở hổn hển buông lỏng tay

Vũ Văn Thần mặt đầy ghét bỏ nhìn vẻ thỏa mãn trên gương mặt Lê Soái, giống như lên đỉnh vậy, làm kẻ như anh thiếu chút nữa là cứng.

Không đúng, anh sao có thể có phản ứng?

Anh nhưng là một người rất biết thưởng thức, ngay cả chó anh nuôi cũng vậy.

Nghĩ đến đây, Vũ Văn Thần kiêu ngạo hừ một tiếng, ánh mắt sáng quắc nhìn chó nhà mình, Alaska vậy mà lại đang vô cùng dễ chịu, khoan khoái nằm ngửa duỗi rộng tứ chi cho cậu gãi bụng.

"..." Cái gì mà có thẩm mỹ với có thưởng thức, đây rõ ràng là một con chó ngốc! Vũ Văn Thần mặt đen thui, thấp giọng mắng: “Soái Soái!"

"Gâu~" Chó lớn giống như một cô vợ nhỏ chạy từng bước chữ bát đến bên người Vu Văn Thần, dụi mặt vào đôi chân dài của anh làm nũng.

"Ngoan," Vũ Văn Thần xoa đầu nó rồi hướng Lê Soái nói: "Người ta vẫn nói ai ai cũng đều yêu cái đẹp. Bất kể là đàn ông hay phụ nữ, tiêu chí đầu tiên để biết họ có rung động hay không chỉ có hai chữ - Khuôn mặt!"

"Khuôn mặt?" Lê Soái không tự chủ xoa xoa mặt. Với khuôn mặt của cậu, không cần người khác nhắc Lê Soái cũng biết rất rõ bộ dạng bản thân bây giờ nếu đem so với Hàn Dương âu phục giày da thực sự là một trời một vực, vì vậy Lê Soái, một bạn nhỏ vốn nghiêm túc và ham học, vô thức hỏi: "Thầy, vậy em nên làm như thế nào? Gương mặt này ấy?"

Th, thầy? Vũ Văn Thần đột ngột nghe được cái danh xưng này, bỗng dưng có chút không quen, cái đầu tiên hiện ra trong đầu anh chính là một vị nhiếp ảnh gia chụp ảnh nóng nổi tiếng (1).

Nhưng khi chạm phải ánh mắt ao ước của Lê Soái, Vũ Văn Thần nhất thời có chút lâng lâng, một luồng nhiệt từ đan điền (1) dâng lên, khí nóng lan ra toàn cơ thể như muốn bùng phát, đây cũng đồng nghĩa với việc chế độ "người thầy tốt" của Vũ Văn Thần đã được bật!

(1) Nguyên văn Lê Soái gọi Vũ Văn Thần là "lão quái sư" (老獪师), cũng có nghĩa là thầy. Đại từ xưng hô mà Lê Soái dùng để gọi VVT giống với ông nhiếp ảnh gia kia.

Anh ngoắc ngoắc ngón tay, Lê Soái đầy phấn khích chạy đến trước mặt anh. Nhân lúc cậu còn chưa kịp phản ứng, Vũ Văn Thần liền chụp lấy cặp kính của Lê Soái tháo xuống.

"Eh?"

"Bước đầu tiên, từ hôm nay trở đi, cậu không được phép đeo cái loại kính xấu xí này nữa."

"Nhưng mà, nếu không đeo thì tôi sẽ không nhìn được cái gì cả." Lê Soái dụi dụi đôi mắt đang dần mất đi tiêu cự, cho dù Vũ Văn Thần có đang đứng ngay đối diện đi chăng nữa thì mắt cậu cũng không tự chủ được hiện ra mấy phần mê mang.

"Cậu có thể đeo kính áp tròng." Vũ Văn Thần suy nghĩ một chút, lại nói thêm: "Dĩ nhiên, nếu cậu không quen thì có thể chọn một cái gọng kính khác, nhưng nhất định phải nhớ rằng, cái loại gọng đen dày cộp này sẽ chỉ làm cho cậu càng thêm quê mùa mà thôi."

Lê Soái cái hiểu cái không gật đầu, hận không thể lập tức móc giấy bút ra ghi chép lại.

"Bước thứ hai, cắt tóc." Vũ Văn Thần đánh giá hình dạng khuôn mặt Lê Soái, rất quyết đoán nói: "Cắt tóc ngắn đi (2), tôi cảm thấy cậu tương đối thích hợp với hình tượng dương quang (3)."

*(2) Nguyên văn là 板寸, kiểu tóc ngắn khoảng 1 tấc = 10 phân.

(3) Dương quang: chỉ người hòa đồng, tích cực lạc quan, dễ kết bạn (giống măt trời nhỏ vậy đó)*

"Được, tôi về nhà lấy tông đơ xén 2 cái là xong." Lê Soái thoải mái đáp ứng.

"Cái gì? Cậu định tự cắt?" Vũ Văn Thần phản ứng ngay lập tức.

"Đúng vậy nha, tay nghề của tôi thật ra cũng không tồi, nếu không thì lần sau tôi thử cắt cho anh nhé?"

Vũ Văn Thần nhìn Lê Soái như nhìn một tên thần kinh, anh kiên nhẫn nói: "Cậu nhất định phải tới tiệm làm tóc cắt, đã nghe rõ chưa!!"

"Hôm nay nói đến đây thôi, tôi còn có việc phải ra ngoài một chút." Vũ Văn Thần vỗ vỗ bả vai Lê Soái, nghiêm túc dạy bảo: "Nhớ lấy, không có đàn ông xấu, chỉ có đàn ông lười. Hãy khiến bản thân mình đẹp trai một chút, khiến cho cả thế giới phải mở rộng tầm mắt."

Bạn đang đọc Tên Gay, Mau Mở Cửa! của Tú Phật Tuyết

Truyện Tên Gay, Mau Mở Cửa! tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Chenyl
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.