Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hào Quang Ngút Trời, Bảo Vật Xuất Thế

Phiên bản Dịch · 1684 chữ

Nét mặt Tôn Ngộ Không vô cùng kiêu ngạo, hắn nói:

- Đương nhiên là được rồi, có việc gì mà lão Tôn đây không làm được đâu!

Tiếp đến Ngộ Không thổi một làn khói tạo ra mấy con sâu ngủ chui vào mũi những thiên binh kia, nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ.

Xong xuôi, những thiên binh dựa vào tường ngủ mê man, không kinh động đến bất cứ ai.

Ngay sau đó, Bạch Phàm và Ngộ Không mới đi vào bên trong bằng thuật xuyên tường. Loại tường bích thủ hộ trận này đối với bọn họ mà nói mỏng manh chả khác nào tờ giấy trắng cả.

Hai người thoải mái tiến vào trong kho lương như chỗ không người.

Khi thấy từng đống tiên thảo linh dược được đặt khắp nơi, ánh mắt Tôn Ngộ Không tỏa sáng, hắn ngạc nhiên nhưng vẫn vui mừng nói:

- Nhiều đồ tốt như thế này nên mang về hết cho đám hầu tử hầu tôn của ta dùng.

Không phải Tôn Ngộ Không không muốn phát triển Hoa Quả Sơn mà hắn chẳng có cơ hội đó chứ. Nếu có, Ngộ Không sẽ nghĩ ngay đến đám khỉ con nhà mình, để chúng có thể nâng cao khả năng, điều này rất có lợi cho Hoa Quả Sơn.

Bạch Phàm lãnh đạm phản đối:

- Không được, chúng ta chỉ được dùng ở đây, có dư cũng không thể mang đi.

Thấy thế, Ngộ Không mới thắc mắc hỏi:

- Vì sao chứ?

- Nơi này là kho lương, chúng ta biển thủ cho mình sẽ vơi đi không bao nhiêu, nếu lấy số lượng lớn dẫn tới nhóm thiên binh không đủ dùng, họ mang cái bụng đói đi đánh trận sẽ đại bại, nhân quả luân hồi, phần nhân tình này rất khó trả.

Bạch Phàm giải thích.

Còn Tôn Ngộ Không, mặt hắn không chút cảm xúc, chỉ nói:

- Bọn họ đánh nhau đến chết đi sống lại, thắng bại thế nào liên quan gì đến chúng ta. Haiz, ngươi đã đến trộm còn nói năng hùng hồn đầy lý lẽ như vậy.

Bạch Phàm tiện tay cầm một tiên quả để gần đó, thái độ lạnh nhạt:

- Đây không phải trộm, mà là mượn. Nếu đã mượn đồ của họ xem như thiếu họ món nợ nhân tình. Hiện tại không thể trả, nhưng trong tương lai khi có cơ hội ta sẽ báo đáp.

Ai cũng có nguyên tắc sống riêng, Bạch Phàm không khác thế là bao, cho dù có lấy tiên thảo linh dược của người khác, cũng không để người ta lâm vào cảnh đường cùng, nếu không y tình nguyện buông bỏ.

Bởi luật nhân quả luôn luôn tồn tại, Bạch Phàm lấy những vật này sẽ tạo thành nguyên nhân, thay đổi kết quả, y phải nghĩ cách để trả lại.

Thấy ôn Ngộ Không định nói, Bạch Phàm lại tiếp:

- Thôi được, giúp bọn họ trong trận chiến tranh này, xem như chấm dứt nhân quả.

Bạch Phàm lắc đầu, y cảm thấy làm thế bản thân lỗ chắc luôn nhưng ai biết đến lúc nào mới có cơ hội trả nợ chứ!

Nghe xong, Tôn Ngộ Không bĩu môi:

- Ngươi nói mượn thì là mượn, chứ với năng lực này của ngươi, ai có thể làm gì được?

- Ngồi xuống!

- Ầm!

Tôn Ngộ Không:

- ????

Tôn Ngộ Không tê liệt ngồi dưới đất, vẻ mặt oán trách, hắn chọc ai không chọc lại đi chọc tên gia hỏa trước mắt làm chi!

Không biết vì sao, Ngộ Không rất thích chọc Bạch Phàm, cứ có cơ hội hắn liền ra tay.

Cuối cùng, Ngộ Không chỉ đành từ bỏ ý nghĩ trộm tất cả tiên thảo linh dược cho đám hầu tử hầu tôn, hai người trực tiếp ở trong kho lương mà ăn.

Tu vi của Tôn Ngộ Không đã không phải loại ăn mấy món linh dược ở đây là có thể nâng cao được, hắn chỉ chọn vài tiên quả trông ngon ngon mà ăn thôi.

Còn Bạch Phàm, y cũng có chọn lựa của riêng mình.

Chỉ ăn những thứ ngon và có lợi với thân thể.

Dù để nâng cao tu vi cũng không vì thế mà làm khổ bản thân được, Bạch Phàm đối với cuộc sống của mình có yêu cầu rất cao.

Cả đêm trôi qua, Bạch Phàm cứ ăn như vậy liền bước vào cảnh giới Chân Tiên bậc trung, cách Chân Tiên bậc cao không xa.

Chủ yếu là sự thăng tiến của Bạch Phàm cần yêu cầu quá cao rồi, hơn nữa y có Kim Thân và pháp lực tiến hành tu luyện song song nên cần khá nhiều linh lực.

Tiến thêm một bậc như thế đã là quá nhanh rồi.

Rạng sáng, Bạch Phàm thu dọn hiện trường, y nói:

- Đi thôi, ra ngoài rồi ngủ, nơi này có xảy ra chuyện gì cũng không can hệ gì đến chúng ta.

Tôn Ngộ Không cười nói:

- Ha ha, đúng vậy, đúng vậy, không can hệ a.

Hai người đi ra khỏi kho lương, đợi Ngộ Không hút sâu ngủ từ trong cơ thể thiên binh kia trở về, hai người mới nghênh ngang trở về doanh trướng.

Trong doanh trướng, Tôn Ngộ Không nói:

- Bạch Phàm, ngươi nói xem chúng ta đi như thế nào để không ai biết được?

Bạch Phàm đang định trả lời, bỗng nhiên bên ngoài truyền đến tiếng nổ lớn đinh tai nhức óc.

Hai người nhanh chóng rời doanh trướng hướng về phía Đông, nơi đó có một đạo ánh sáng phóng lên như muốn phá tan vòm trời Thái Hoàng Thiên.

- Hào quang ngút trời, tất có bảo vật xuất hiện!

Không biết ai đã hô lên một câu như vậy, sau đó bọn họ đều điên cuồng. Mọi người bên trong Hổ Đầu Bảo không ngừng bạo động.

Sau đó Cao Chấn xuất hiện cưỡng ép trấn áp mới khiến tình hình tạm thời yên ổn.

Nhưng sự xôn xao háo hức trong lòng nhóm thiên binh thì không cách nào áp chế được.

Sau hai canh giờ, hào quang ngút trời mới biến mất. Ngay sau đó, đám người Bạch Phàm liền trở lại doanh trướng.

Tình huống trước mắt khiến Ngộ Không đứng ngồi không yên:

- Ha ha, có bảo vật, lão Tôn ta phải đi đoạt lấy mới được.

Bạch Phàm liếc hắn, nói:

- Ngươi biết bảo vật kia xuất hiện nơi nào mà đòi tìm?

- Ta cần gì biết nó ở đâu, cho dù có núi đao biển lửa cũng không ngăn được lão Tôn ta đây.

Bạch Phàm lại nói:

- Nó ở bên trong Lực Thủy Giản.

Ngộ Không:

- ....

Đừng có trùng hợp vậy chứ?

Nhưng mà sự thật vẫn là sự thật, thậm chí Bạch Phàm còn biết cái kia căn bản không phải bảo vật gì, y đoán có lẽ do Nguyên Thủy Thiên Tôn thần tượng cảm ứng được y đến, bị tác động nên tự động phóng xuất hào quang.

Bạch Phàm thở dài lắc đầu:

- Quả nhiên không thể tính toán được hết mọi chuyện, ta vốn định lặng lẽ đến nơi đó lấy bức họa, hiện tại toàn bộ mọi người đều biết.

Thậm chí Bạch Phàm có thể tưởng tượng được, vô số cao thủ sẽ đến cùng tranh đoạt cái gọi là “bảo vật” kia. Hiện giờ, y muốn có được bức họa, thật sự không đơn giản chút nào.

Tôn Ngộ Không vô cùng nhạy bén, hắn liền hiểu được vấn đề then chốt:

- Bạch Phàm, chúng ta nên làm thế nào bây giờ?

- Đi thôi, chúng ta không thể đợi ở Hổ Đầu Bảo nữa, trực tiếp đến Lực Thủy Giản cướp “bảo vật”.

Bạch Phàm nhanh chóng quyết định.

Nghe xong, Tôn Ngộ Không kích động không thôi:

- Đúng rồi đấy, chúng ta phải ra tay trước chiếm được lợi thế.

Mặc dù hai người nói nhanh chóng rời đi nhưng vẫn phải đợi đến tối. Dựa vào bóng đêm, sau đó thi triển thuật độn thổ, nhanh chóng rời khỏi Hổ Đầu Bảo.

Cả hai đều không lo bị mang tiếng lính đào ngũ, bởi họ không thuộc về Hổ Đầu Bảo. Cho dù có bị phát hiện Bạch Phàm và Ngộ Không cũng chả sợ.

Đêm nay, lính đào ngũ rất nhiều, nhóm thiên binh có người đi mật báo, lại có người tự mình đi Lực Thủy Giản, tóm lại có giảm bớt nhiều phiền phức cho Bạch Phàm.

Nếu không có trọng trách trong người, Cao Chấn cùng tướng phòng giữ cũng muốn trực tiếp đến Lực Thủy Giản.

Đêm đến.

Trong soái phủ, một phó tướng đang báo cáo tình hình.

- Khởi bẩm tướng quân, hiện tại có khá nhiều binh lính đào ngũ, Bạch Phàm và Tôn Ngộ Không cũng ở trong đó, không rõ hành tung.

Cao Chấn giận dữ quát:

- Thật đáng chết! Bắt hết lính đào ngũ xử trảm trước mặt mọi người.

Sau đó gã lại nói:

- Hai người Bạch Phàm và Tôn Ngộ Không báo lên trên, để Đại tướng quân xử lý.

Lão đầu này không có quyền xử trí Bạch Phàm cùng Ngộ Không.

Sau khi hạ mệnh lệnh, ánh mắt Cao Chấn lóe lên nhìn về hướng Đông, thân thể run rẩy.

- Bọn mù quáng này, muốn bảo vật cũng phải biết nơi đó có thứ kia canh giữ chứ!

Thân thể Cao Chấn run rẩy thầm thì.

Sự thật đúng như Bạch Phàm nói, trong thời gian nửa ngày cả thiên hạ đều biết có bảo vật xuất thế.

Những người lân cận thì nhanh chóng chạy đến, ỷ bản thân có pháp lực cao thâm trực tiếp xâm nhập Lực Thủy Giản.

Những người ở xa hơn, cũng đang trên đường đến.

Sau khi Na Tra biết ở Lực Thủy Giản có bảo vật, tức giận vô cùng, bởi điều này xảy ra khiến kế hoạch của của cậu ta thất bại một nửa rồi!


Truyenyy.com

Nhóm dịch: Bánh Bao

Lời Nhắn Chương 20
Đặt VIP kiếm chút sinh nhai thoai :3 Mọi người ủng hộ Bánh Bao nhaaaa
Từ đây đến hết ngày 29 nếu đủ 200 KP, Bao BB sẽ bạo chương :3
Bạn đang đọc Tây Du Thí Thiên Ký của TGĐT
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Buu.Buu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 155

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.