Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Gặp lại nhỏ lừa đảo

Tiểu thuyết gốc · 2476 chữ

Reng reng.....

“ thôi tiết học tới đây thui các em ra chơi đi, lác nữa vào tôi nói tiếp” nghe tiếng chuông reo, người thầy đứng trên bực lên tiếng nói rồ bước ra khỏi phòng.

“ ru ngủ đại pháp, đm tao lại dính ru ngủ đại pháp”

Thấy thầy giáo ra khỏi phòng tụi học sinh rộn nói.

“móa, ổng nói mà tao cứ tưởng mình uống thuốc ngủ”

“ đậu đen tụi bay bàn cuối ngủ được, tao bàn đầu mệt vkl”

“mà còn thằng nào nói lớp mình có học sinh chuyển vào bước ra anh không đánh mặt mày đâu”

“má tao nghe lén được thầy chủ nhiệm nói nha.”

“mèn đét ơi! cái gì đây, đây không phải lớp trưởng của ta sao?”

Trong lúc cả lớp xúm lại nói chuyện, thì có một nữ học sinh hét toán lên. cái lớp này cũng là lớp số 5 của Lâm Phong.

“có gì hót mà ào ào thế?”có đứa hỏi lại.

“lên diễn đàng trường ngay, tin nóng còn hơn cà lùi, tin giật gân, ca, đoan giật đứt gân!” nữ học sinh lúc trước la lên.

Nghe có tin hót cái tính hống hớt của thời học sinh liên nổi lên ai ai cũng đưa nhau lên diễn đàn trường, vừa lên thì đập ngay vào mặt là mấy cái tiêu đề: ‘hoa khôi bị cưỡng hôn’, ‘cách chứng mình tình yêu tốt nhất là hôn người đó’, ‘ anh chàng may măn cướp đi nụ hôn của người đẹp’, ‘dành hoa khôi và trận đấu nảy lửa’. Phía dưới môi cái tiêu đề chính là tấm hình hôn nhau của Lạc Bình và Huỳnh Tiên Như lúc sáng, cộng thêm là cảnh đánh nhau lúc đó ở nhiều góc độ.

“đậu đen rau má, nữ thần lớp ta bị hôn”

“hết hồn chưa, ai có thể nói với tao đây là giả”

“tận thế bây ơi, nhưng tao chưa muốn chết”

“lớp trưởng hãy nói đây là giả, hãy phủ nhận như lúc trước với mình đi”

“xong xong, nữ thần đã bị chiếm mất, thế giới chỉ còn u tối”

Đây là những lời than vãn của những nam đồng học, khi nhìn thấy nữ thần, lớp trưởng lớp mình bị cướp đi.

“wow khuôn mặt giống tiểu bạch kiểm quá, đây là sở thích của lớp trưởng sao?”

“hồi nào vậy lớp trưởng, im im mà có người yêu hay thật”

“ mèn đét ơi, hèn chi Tiên Như từ chối nhiều soái ca như vậy”

“lớp trưởng nói, nói cái cho chị em biết anh chàng tốt số lớp nào đây?”

“ cù loi, tốt số cái gì tên lưu manh thì có, còn nữa đừng để mình biết ai đăng nếu không chết với mình” Huỳnh Tiên Như nhìn tin tức hàm hừ nói. Không ngờ trong một ngày có nhiều thấy làm cô tức giận nhau vậy, sang thì bị người cưỡng hôn, không ngờ giờ lại có người đăng tấm ảnh này lên.

“ đậu phộng, đây không phải tiểu Lạc tử sao? Lớp trưởng cậu quen tên đó hồi nào vậy ?” trong ngờ những người ở đây thì lâm Phong là ngạc nhiên, vì cậu ta quen hết cả hai người, nhất là về Lạc bình có thể nói hắn hiểu nhất tên này, thứ gì cũng giỏi chỉ có đụng do con gái là như thằng ngu IQ hạ về mức thấp nhất. Không ngờ giờ toát ra cái tin này biểu sao không hết hồn được.

“ai quen tên lưu manh này..” Tiên Như nghe hỏi thì nói lên: “lâm phong cậu quen tên này.”

“không những quen mà còn....”Lâm Phong nói.

“im lặng nào, ngồi lại chổ nghe thông báo đây.” Lâm phong định nói hết, thầy thầy giáo lúc nảy lại bước vào nói với cại lớp.

Chờ khi cả lớp bước vào chỗ ngồi, người thầy lại nói tiếp: “ đáng ra chuyện này phải nói lúc sáng. Nhưng mà do có một số chuyện nên bây giờ mới nói. Lớp chúng ta hiện giờ sẽ có một học sinh mới, mời người giúp đỡ lẫn nhau”

“tên nào lúc nảy nghi ngowftao, bước ra cảm đoan đánh không chết”

Nghe được lời thầy giáo nói cả lớp lại nhao nhao cả lên lại.

“ á đù thiệt bay ơi”

“không tin được, gần tốt nghiệp rồi mà còn có đứa chuyển trường”

“chuyển thì chuyển, giờ ta quan tâm là tên nào đã hôn nữ thần của tao”

“im lặng nào” thấy cả lớp nhao nhao, thầy giáo đè tay kêu lớp im lặng, xong quay đầu ra ngoài nói : “vào đi em”

“ dạ”. Cửa lớp mở ra một học sinh nam bước vào, bước tới giửa lớp học xin cúi chào nói: xin chào các bạn! Mình tên Lạc Bình, mong các bạn giúp đỡ nhiều!”

“tiểu lạc tử”

“tên lưu manh”

“nhỏ lừa đảo”

“anh chàng may mắn”

Sau màn giới thiệu, không chờ thầy giới nói gì thì cả lớp đã ồ lên, di đầu là là Lâm Phong nhìn thấy bạn cũ kêu lên, tiếp theo là Huỳnh Tiên Như nghe thấy được gương mặt đáng ghét lúc sáng mà tức giận la lên, sau đó là Lạc Bình thấy nguwoif lúc sáng lừa mình giúp xong không chỉ chỗ cho mình còn hại mình bị bắt, cuối cùng là cả lớp vì sau khi nhìn kĩ thì phát hiện tên này là tên đã hôn lớp trưởng trong tấm hình mà ồ lên.

“ sao nao, mấy đứa biết nhau, vậy thì mấy đứa tự làm quen nhau đi” thấy cả lớp đều như nhận ra học sinh mới, thầy chủ nhiệm nói.

“ dạ, để em lo nó cho”. Lâm phong nhảy ra xung phong đi giúp Lạc Bình.

“ukm, nhớ giúp đỡ lẫn nhau, đừng gây lộn mất hòa khí” thầy giáo nói xong bước ra cửa.

“haha, tiểu lạc tử sao giờ này mới tới, không phải cô Mộng gọi điện nó sang nay là tới sao, giờ đã hêt nữa buổi” lâm phong thấy đã không còn thầy giáo, liền te tét chạy lên đấm vào vai, cười nói với lạc Bình.

“ ukm đáng ra là tới hồi sáng, song lạc đường còn gặp con nhỏ lừa đảo nên mới hại bị trể” lạc Bình cũng đấm đấm lâm phong, xong nhìn về phía Tiên Như nói.

“khốn nạn ai là con nhỏ lừa gạt hả? Có ngon nói lại ?” thấy cái tên vô sỉ kia nói bạy Tiên Như xù lông lên nạt lại.

“chứ gì nữa, làm xong rồi mà cô không giữ lời, không chịu trách nhiệm, bỏ đi luôn.” Lạc Bình cũng không thua, ấm ức nói lại.

“lưu manh ai làm gì cậu mà phải chịu trách nhiệm, cậu mới là người phải chịu trách nhiệm thì có”. Huynh Tiên Như càng nghe còn giận dự nói.

“mèn dét ơi! không không chịu trạch nhiệm? Chuyện gì xảy ra rồi?”

“lớp trưởng thiệt luôn há na, cậu đã làm gì con trai người ta, mà để nguwoif ta nói làm rồi mà không chịu trách nhiệm”

“thời thế thay đổi rồi, giờ thì ai làm gì ai đây?”

“cái này nhẹ thì ba năm cất bước, nặng thì vĩnh viễn không giỡn đươc!”

“á không phải các bạn hiểu nhầm... a tên vô sỉ không xong với tôi đâu”. Đang tức giận nghe bạn mình nói, Tiên như mới phát hiện mình nói nhầm, vội sử lời mà không biết nói sao nên tức giận la lên.

“way way, có gì từ từ nói” Lâm Phong thấy có nguy cơ đánh nhau đành đứng ra hòa giải xong quay lại nói với lạc bình “ tiểu lạc tử, cuối cùng chuyện gì xảy ra?”

“thì có gì, thì lúc sáng mình bị lạc đường, định hỏi cổ chỉ đường, xong cổ nói chỉ cần giả làm bạn trai, mà cổ nói mình biết gì thì cứ làm náy miễn sao đuổi mấy tên kia đi mới chỉ đường mình, mình đồng ý rồi giả làm bạn trai cổ” Lạc Bình khuôn mặt tỉnh bơ nói ra: “mà lúc trước mày cho tao xem video tuyển tập giáo dục, hướng dẫn tình yêu nam nữ sao, rồi còn biểu tao nếu yeu ai thì cứ làm như vậy, trong đó tao thấy có nhiều cảnh nhưng tao chỉ thấy lúc đó chỉ có hôn mới có thể cũng chứng minh là yêu nhau, nên tao học đó hôn cô ấy, xong viêc rồi cô ấy không chỉ đường vảnh mặt đi luôn, rồi tao bị bắt đi mà không cổ không giải thích dùm, mà nói coi có phải lừa đảo không?”

“mọi chuyển rõ ràng ai cũng có lỗi cả”

Nghe được đầu đuôi câu chuyện, có học sinh khác lên tiếng đồng tình

“lỗi cái cù loi, amfy không thấy như vậy là nữ thần bị lỗ hà”

“thằng kia bại não đừng chấp, để tao đi gọi trại bắt nó”

“bỏ mấy chuyện đó qua một bên đi, cái tao quan tâm là tiểu Phong đã cho xem mấy cái gì tuyển tập giáo dục, hướng dẫn tình yêu nam nữ, àm để thằng nhỏ không còn biết phân biệt hiện thực và phim ảnh”

“đm, đừng giả nai, 100 thằng con trai hết 99 thằng coi rồi, còn 1 thằng nó không coi là do đã coi hết không thèm coi nữa, đừng ở đó làm bộ thơ ngây”

“ tiểu phong, mày có một tên anh em cực phẩm”

“ khụ khụ... đó là phim giáo dục thật”. nghe được chuyện có gián tiếp liên quan tới mình cộng thêm ánh mắt soi mói khắp nơi, Lâm Phong đỏ mặt cười nói, giải thích: “mọi người thông cảm, cũng biết mình sống ở một thôn nhỏ hẻo lánh rồi đấy, mà cậu ấy cũng vậy, lại thêm từ nhỏ giờ đây mới lần đầu cậu ấy đi ra ngoài nên có nhiều thứ không hiểu lắm, nên tụi bậy có gì từ từ nói với tao được, nhất là mấy bạn nữ cậu ấy lạ là do nhỏ giờ ít tiếp xúc ai ngoài mẹ mình nên nhiều lúc vô ý vô lễ, chớ không có xấu đâu, tiểu lạc tử cũng xin lỗi lớp trưởng đi, caauk làm vầy là không đúng coi chừng đại tỷ nghe được là song”

“Ah, ukm lớp trưởng phải không, vậy thì lớp trưởng cho mình xin lỗi, lúc sang mình thật không cố ý, mong câu bỏ qua sau này cần gì cứ nói mình giúp”. Nghe lâm phong nhắc tới đại tỷ người chị một năm không gặp 2 lần của mình Lạc Bình liền đổ mồ hôi, vội nói rất chi là thành tâm: “còn các bạn nữa, tiểu phong nói đúng, nhỏ giờ ngoài ở trong thôn ra mình không biết gì về thế giới bên ngoài, nên nếu có gì thì cứ nói để mình sữa”

“thôi được rồi....nhưng nhớ cậu nợ tôi” Tiên như còn đang tức giận đùng đùng, như nhìn thấy vẽ chân thành trong lời nói của Lạc Bình mà cỏn giác sự tức giận của mình đánh vào bông, muốn chử lên mà cảm thấy như thế càm làm mọi việc càng thêm rối rắm, nên cũng bỏ qua.

Nhưng miệng thì nói vậy nhưng bụng cô còn nghĩ cách để hại LẠc Bình, hừ hừ nụ hôn đầu của cô, làm sao dễ bỏ qua như vậy....chờ rồi xem...

“được rồi, nếu đã hòa giải thì đừng nói nữa, đến tiểu lạc tử ngồi chồ bàn tao này, tiểu Ba mày qua bên kia ngồi”. Lâm Phong thấy mọi thứ đã sắp xếp ổn thõa nên lên tiếng nói.

“đậu đen, chỗ ngủ ngon nhất mà biểu tao đổi sao mày không đổi đi” học sinh tên Tiểu Ba kia thấy dích vào chỗ nhồi thần thánh của mình liền nói.

“xin há, anh em tao lâu rồi không gặp cho ngồi gần miếng”. Lâm Phong thấy tiều ta không chịu, liền bày bộ mặt dày ra năm nỉ.

“tiểu phong cần gì, lớp này ai cũng đã đủ bàn rồi, chỉ có cái bàn của lớp trưởng là còn trống sao không để cậu ấy ngồi ở đó? Dù sao họ cũng có nghiệt duyên với nhau”. Một học sinh nữ nói cười chọc nghẹo Lạc Bình.

“đúng đúng, người ta nói vợ chồng cải đầu giường, cười giường hòa mà đúng không, để hai người ngồi chung bàn biết đâu tình cảm càng thêm thì sao”. Mấy học sinh nữ còn lại trong lớp cũng nhao nhao trêu ghẹo.

“này nói cái gì đó, cài gì mà chồng vợ trong này, nói bậy là bà đây hốt hàng bây giờ!”. Tiên Như cơn tức giận vừa hạ xuống nghe mấy lời này liền xù long lên lại.

“thui mà nóng quá hà, với lại nếu không có gì thì cậu ấy là học sinh mới nhiều thứ không quen, cậu là lớp trưởng phải ở bên chỉ điểm cho cậu ấy đúng không?”. Một học sinh nữ khác cười cười nói.

“ phải đó lớp trưởng, cầu mà không giúp thì còn ai trong lớp này có thể” mấy học sinh khác cũng nhao nhao nói, ghép bằng được hai người này cùng một chỗ.

“ tui có thể chỉ dẫn giúp nó mà, dù sao cũng quyen nó hơn...”lâm phong thấy chuyện đi càng sai vội nói.

“câm miệng, ông không nói không ai nói ông câm, sách đít qua một bên...” lam phong chưa nói xong đã bị một băng nữa trong lớp chử xói mặt.

“ xéo, chuyện này dù tụi tui giải quyết, né qua một bên, lén phén là ăn đập...”

“bấm nút, ông mà cũng đòi so với lớp trưởng, lớp trưởng thì phải giỏi hơn ông rồi, phải không bạn học mới.”

“không tốt đâu, cứ để tiểu Phong chỉ mình là được...” lạc Bình nói. Mới này đầu tới trường àm đã có nhiều chuyện như thế này rồi, hắn cũng không muốn dính thêm phiền phức.

“có gì không tốt, lại đây ngồi, tui là lớp trưởng cậu phải nghe theo mình.” mới đầu Tiên Như cũng khong chấp nhận, nhưng nghe bị từ chối, không biết sao cái tính hiếu thắng lại nổi lên, còn sợ lạc bình không chịu còn nói thêm: “nên nhớ cậu còn nợ mình, nên càng phải nghe lại mình.”

“ thôi được rồi.” nghe Tiên Như nói lạc Bình cúi đầu nghe theo.

“tiểu Lạc tử tự cầu phúc đi” nhìn bạn mình ngồi người đẹp àm mặt như đi chết, lâm Phong chọc nói.

Bạn đang đọc Thời Đại Anh Hùng sáng tác bởi hoan123thit
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hoan123thit
Thời gian
Lượt đọc 789

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.